古诗词

示弟

苏葵

父兄果能贤,子弟之所托。fù xiōng guǒ néng xián,zi dì zhī suǒ tuō。
我生既不才,不足为汝学。wǒ shēng jì bù cái,bù zú wèi rǔ xué。
但颇好古书,口能辨纯驳。dàn pǒ hǎo gǔ shū,kǒu néng biàn chún bó。
以古证于今,今人陷沟壑。yǐ gǔ zhèng yú jīn,jīn rén xiàn gōu hè。
不慕笃天伦,智力日相角。bù mù dǔ tiān lún,zhì lì rì xiāng jiǎo。
匪因财货生,即由妻子作。fěi yīn cái huò shēng,jí yóu qī zi zuò。
不慕农商业,飘飘日嬉谑。bù mù nóng shāng yè,piāo piāo rì xī xuè。
呼卢猎毛虫,弯弓落蜚雀。hū lú liè máo chóng,wān gōng luò fēi què。
不读圣贤书,甘心染污浊。bù dú shèng xián shū,gān xīn rǎn wū zhuó。
戏同牧猪奴,反以为真乐。xì tóng mù zhū nú,fǎn yǐ wèi zhēn lè。
不慕亲仁贤,日夜耽糟粕。bù mù qīn rén xián,rì yè dān zāo pò。
蚁聚高阳徒,士远如孤鹤。yǐ jù gāo yáng tú,shì yuǎn rú gū hè。
凡此今人行,为害胜鸩药。fán cǐ jīn rén xíng,wèi hài shèng zhèn yào。
所志流卑污,惟家日萧索。suǒ zhì liú bēi wū,wéi jiā rì xiāo suǒ。
臭名播远近,闻者皆惭怍。chòu míng bō yuǎn jìn,wén zhě jiē cán zuò。
劝尔效田荆,诫尔阋墙恶。quàn ěr xiào tián jīng,jiè ěr xì qiáng è。
劝尔慕伯高,诫尔勿浮薄。quàn ěr mù bó gāo,jiè ěr wù fú báo。
劝尔读陶戒,诫尔勿樗博。quàn ěr dú táo jiè,jiè ěr wù chū bó。
劝尔读初筵,诫尔勿酣酌。quàn ěr dú chū yán,jiè ěr wù hān zhuó。
不见江上潮,一退日以涸。bù jiàn jiāng shàng cháo,yī tuì rì yǐ hé。
不见日下冰,一消日以铄。bù jiàn rì xià bīng,yī xiāo rì yǐ shuò。
不见地上土,一崩日以削。bù jiàn dì shàng tǔ,yī bēng rì yǐ xuē。
不见园中花,一衰日以落。bù jiàn yuán zhōng huā,yī shuāi rì yǐ luò。
世事总如此,在人自知觉。shì shì zǒng rú cǐ,zài rén zì zhī jué。
尔宜深究图,无徒轻诺诺。ěr yí shēn jiū tú,wú tú qīng nuò nuò。

苏葵

明广东顺德人,字伯诚。成化二十三年进士。弘治中以翰林编修升江西提学佥事。性耿介,不谄附权贵。为太监董让陷害,理官欲加之刑。诸生百人拥入扶葵去,事竟得雪。在任增修白鹿书院。官至福建布政使。有《吹剑集》。 苏葵的作品>>

猜您喜欢

忆田园

苏葵

荒芜此日又陶园,南望愁怀共草繁。huāng wú cǐ rì yòu táo yuán,nán wàng chóu huái gòng cǎo fán。
在禄且须粗事事,逢人岂敢尽言言。zài lù qiě xū cū shì shì,féng rén qǐ gǎn jǐn yán yán。
山中异鹤曾惊矢,道上羝羊漫触藩。shān zhōng yì hè céng jīng shǐ,dào shàng dī yáng màn chù fān。
明日杖藜丘壑好,路头偏近杏花村。míng rì zhàng lí qiū hè hǎo,lù tóu piān jìn xìng huā cūn。

忆归

苏葵

倘来簪组可全抛,世路谁甘作系匏。tǎng lái zān zǔ kě quán pāo,shì lù shuí gān zuò xì páo。
风月满川人得取,鹿麛随处我投交。fēng yuè mǎn chuān rén dé qǔ,lù mí suí chù wǒ tóu jiāo。
棋招黄绮横仙局,书学经生究易爻。qí zhāo huáng qǐ héng xiān jú,shū xué jīng shēng jiū yì yáo。
无地楼台吾岂敢,欲寻深处结窝巢。wú dì lóu tái wú qǐ gǎn,yù xún shēn chù jié wō cháo。

哭从兄弟铁峰八首

苏葵

童稚情亲到白头,雁行欢爱鹡鸰忧。tóng zhì qíng qīn dào bái tóu,yàn xíng huān ài jí líng yōu。
宁知别后膏肓疾,不预床前药石谋。níng zhī bié hòu gāo huāng jí,bù yù chuáng qián yào shí móu。
愔老悲深非幕客,符儿梦断有诗邮。yīn lǎo bēi shēn fēi mù kè,fú ér mèng duàn yǒu shī yóu。
泪流不待书来日,蓍告逢凶已泪流。lèi liú bù dài shū lái rì,shī gào féng xiōng yǐ lèi liú。

哭从兄弟铁峰八首

苏葵

夜闲历记对床言,不信云亡若尚存。yè xián lì jì duì chuáng yán,bù xìn yún wáng ruò shàng cún。
兰蕙旧时环堵室,棠梨明日殡宫门。lán huì jiù shí huán dǔ shì,táng lí míng rì bìn gōng mén。
浮生已了真成了,窀穸无闻不用闻。fú shēng yǐ le zhēn chéng le,zhūn xī wú wén bù yòng wén。
诸弟想应能干蛊,莫将遗事扰英魂。zhū dì xiǎng yīng néng gàn gǔ,mò jiāng yí shì rǎo yīng hún。

哭从兄弟铁峰八首

苏葵

情洽飞来忍别时,十年两度讣音驰。qíng qià fēi lái rěn bié shí,shí nián liǎng dù fù yīn chí。
可怜世上浑驹隙,安得天涯不泪垂。kě lián shì shàng hún jū xì,ān dé tiān yá bù lèi chuí。
慈孝事多虽未了,清闲日短已便宜。cí xiào shì duō suī wèi le,qīng xián rì duǎn yǐ biàn yí。
烦于彦达从容道,归老无人共酒卮。fán yú yàn dá cóng róng dào,guī lǎo wú rén gòng jiǔ zhī。

哭从兄弟铁峰八首

苏葵

生前甘静厌嚣烦,悬解逍遥不可言。shēng qián gān jìng yàn xiāo fán,xuán jiě xiāo yáo bù kě yán。
百役支援□劣在,诸郎开迪晦峰存。bǎi yì zhī yuán liè zài,zhū láng kāi dí huì fēng cún。
盟鸥已断寻新路,化鹤如归记旧村。méng ōu yǐ duàn xún xīn lù,huà hè rú guī jì jiù cūn。
无限哀歌吟未了,屋梁新月又黄昏。wú xiàn āi gē yín wèi le,wū liáng xīn yuè yòu huáng hūn。

哭从兄弟铁峰八首

苏葵

偶逢家庆备监司,斗粟分酬恨已迟。ǒu féng jiā qìng bèi jiān sī,dòu sù fēn chóu hèn yǐ chí。
只道此生同有日,不知而数是终时。zhǐ dào cǐ shēng tóng yǒu rì,bù zhī ér shù shì zhōng shí。
食难下咽凭鸠杖,泪不收痕点廌衣。shí nán xià yàn píng jiū zhàng,lèi bù shōu hén diǎn zhì yī。
何处凄凉堪不得,薛家楼外断鸿飞。hé chù qī liáng kān bù dé,xuē jiā lóu wài duàn hóng fēi。

哭从兄弟铁峰八首

苏葵

常言静者寿偏高,石枕藤床最不劳。cháng yán jìng zhě shòu piān gāo,shí zhěn téng chuáng zuì bù láo。
林下已闻凋玉树,世间原未长蟠桃。lín xià yǐ wén diāo yù shù,shì jiān yuán wèi zhǎng pán táo。
四方上下魂何在,万物洪纤数莫逃。sì fāng shàng xià hún hé zài,wàn wù hóng xiān shù mò táo。
休道巫咸招不得,想无遗恨恋东皋。xiū dào wū xián zhāo bù dé,xiǎng wú yí hèn liàn dōng gāo。

哭从兄弟铁峰八首

苏葵

古今唐肆马纷纷,闲把彭殇折半分。gǔ jīn táng sì mǎ fēn fēn,xián bǎ péng shāng zhé bàn fēn。
只有庄生能远此,岂徒颜子不如君。zhǐ yǒu zhuāng shēng néng yuǎn cǐ,qǐ tú yán zi bù rú jūn。
五旬万有八千日,十分多拚三四人。wǔ xún wàn yǒu bā qiān rì,shí fēn duō pàn sān sì rén。
况在宗祧遗德下,不经微贱不经贫。kuàng zài zōng tiāo yí dé xià,bù jīng wēi jiàn bù jīng pín。

袁州道中偶书

苏葵

山雨不来江水澄,中流一苇晓风清。shān yǔ bù lái jiāng shuǐ chéng,zhōng liú yī wěi xiǎo fēng qīng。
恐惊沙上眠鸥起,不要津头候吏迎。kǒng jīng shā shàng mián ōu qǐ,bù yào jīn tóu hòu lì yíng。
太史旧书堪送老,司徒遗铎未收声。tài shǐ jiù shū kān sòng lǎo,sī tú yí duó wèi shōu shēng。
春宵半作仙家梦,行遇佳山急问名。chūn xiāo bàn zuò xiān jiā mèng,xíng yù jiā shān jí wèn míng。

送平乐尹克龙梁公奏最之京时寓临江行台理疾以俟归命

苏葵

仙凫清晓拂行台,细叙离怀阁酒杯。xiān fú qīng xiǎo fú xíng tái,xì xù lí huái gé jiǔ bēi。
万灶疮痍看抚字,六年军饷费飞推。wàn zào chuāng yí kàn fǔ zì,liù nián jūn xiǎng fèi fēi tuī。
如今卓令真书最,自古山公解荐才。rú jīn zhuó lìng zhēn shū zuì,zì gǔ shān gōng jiě jiàn cái。
展骥得恩明在信,鲤鱼应上钓竿来。zhǎn jì dé ēn míng zài xìn,lǐ yú yīng shàng diào gān lái。

送邹汝愚贬石城吏目

苏葵

孤忠耿耿平生学,此日苍黄就道难。gū zhōng gěng gěng píng shēng xué,cǐ rì cāng huáng jiù dào nán。
别白是非谁直笔,萧条行李几荒山。bié bái shì fēi shuí zhí bǐ,xiāo tiáo xíng lǐ jǐ huāng shān。
九天杲日真能照,三月冰山不久寒。jiǔ tiān gǎo rì zhēn néng zhào,sān yuè bīng shān bù jiǔ hán。
人事晦明吾默卜,子方应及潞公还。rén shì huì míng wú mò bo,zi fāng yīng jí lù gōng hái。

暮春感兴

苏葵

马踏残花又暮春,路危思理病中身。mǎ tà cán huā yòu mù chūn,lù wēi sī lǐ bìng zhōng shēn。
官居吴楚春秋地,才愧苏张战国人。guān jū wú chǔ chūn qiū dì,cái kuì sū zhāng zhàn guó rén。
梦里蘧庐轻得失,案头糟粕隐经纶。mèng lǐ qú lú qīng dé shī,àn tóu zāo pò yǐn jīng lún。
梧桐樲棘知多少,无限场师认未真。wú tóng èr jí zhī duō shǎo,wú xiàn chǎng shī rèn wèi zhēn。

傀儡

苏葵

众中调笑巧如神,俊貌修容彩服新。zhòng zhōng diào xiào qiǎo rú shén,jùn mào xiū róng cǎi fú xīn。
恍若风流淩谢傅,宛然辞辨过苏秦。huǎng ruò fēng liú líng xiè fù,wǎn rán cí biàn guò sū qín。
遥看共许鸡碑智,细辨方知木偶身。yáo kàn gòng xǔ jī bēi zhì,xì biàn fāng zhī mù ǒu shēn。
一物胸中无所有,虚提虚弄尽愚人。yī wù xiōng zhōng wú suǒ yǒu,xū tí xū nòng jǐn yú rén。

双陆二首效元人体

苏葵

守者何如击者劳,疏星残月照成皋。shǒu zhě hé rú jī zhě láo,shū xīng cán yuè zhào chéng gāo。
阴阳有数行当勇,车马无声战自鏖。yīn yáng yǒu shù xíng dāng yǒng,chē mǎ wú shēng zhàn zì áo。
巧弄玄机翻是拙,早图归计便为高。qiǎo nòng xuán jī fān shì zhuō,zǎo tú guī jì biàn wèi gāo。
人间胜负寻常事,看破曾无直一毫。rén jiān shèng fù xún cháng shì,kàn pò céng wú zhí yī háo。