古诗词

示弟

苏葵

父兄果能贤,子弟之所托。fù xiōng guǒ néng xián,zi dì zhī suǒ tuō。
我生既不才,不足为汝学。wǒ shēng jì bù cái,bù zú wèi rǔ xué。
但颇好古书,口能辨纯驳。dàn pǒ hǎo gǔ shū,kǒu néng biàn chún bó。
以古证于今,今人陷沟壑。yǐ gǔ zhèng yú jīn,jīn rén xiàn gōu hè。
不慕笃天伦,智力日相角。bù mù dǔ tiān lún,zhì lì rì xiāng jiǎo。
匪因财货生,即由妻子作。fěi yīn cái huò shēng,jí yóu qī zi zuò。
不慕农商业,飘飘日嬉谑。bù mù nóng shāng yè,piāo piāo rì xī xuè。
呼卢猎毛虫,弯弓落蜚雀。hū lú liè máo chóng,wān gōng luò fēi què。
不读圣贤书,甘心染污浊。bù dú shèng xián shū,gān xīn rǎn wū zhuó。
戏同牧猪奴,反以为真乐。xì tóng mù zhū nú,fǎn yǐ wèi zhēn lè。
不慕亲仁贤,日夜耽糟粕。bù mù qīn rén xián,rì yè dān zāo pò。
蚁聚高阳徒,士远如孤鹤。yǐ jù gāo yáng tú,shì yuǎn rú gū hè。
凡此今人行,为害胜鸩药。fán cǐ jīn rén xíng,wèi hài shèng zhèn yào。
所志流卑污,惟家日萧索。suǒ zhì liú bēi wū,wéi jiā rì xiāo suǒ。
臭名播远近,闻者皆惭怍。chòu míng bō yuǎn jìn,wén zhě jiē cán zuò。
劝尔效田荆,诫尔阋墙恶。quàn ěr xiào tián jīng,jiè ěr xì qiáng è。
劝尔慕伯高,诫尔勿浮薄。quàn ěr mù bó gāo,jiè ěr wù fú báo。
劝尔读陶戒,诫尔勿樗博。quàn ěr dú táo jiè,jiè ěr wù chū bó。
劝尔读初筵,诫尔勿酣酌。quàn ěr dú chū yán,jiè ěr wù hān zhuó。
不见江上潮,一退日以涸。bù jiàn jiāng shàng cháo,yī tuì rì yǐ hé。
不见日下冰,一消日以铄。bù jiàn rì xià bīng,yī xiāo rì yǐ shuò。
不见地上土,一崩日以削。bù jiàn dì shàng tǔ,yī bēng rì yǐ xuē。
不见园中花,一衰日以落。bù jiàn yuán zhōng huā,yī shuāi rì yǐ luò。
世事总如此,在人自知觉。shì shì zǒng rú cǐ,zài rén zì zhī jué。
尔宜深究图,无徒轻诺诺。ěr yí shēn jiū tú,wú tú qīng nuò nuò。

苏葵

明广东顺德人,字伯诚。成化二十三年进士。弘治中以翰林编修升江西提学佥事。性耿介,不谄附权贵。为太监董让陷害,理官欲加之刑。诸生百人拥入扶葵去,事竟得雪。在任增修白鹿书院。官至福建布政使。有《吹剑集》。 苏葵的作品>>

猜您喜欢

重游白鹿洞

苏葵

旧雨看山客又来,白云封路为谁开。jiù yǔ kàn shān kè yòu lái,bái yún fēng lù wèi shuí kāi。
松风净拂斯文馆,花气浓侵浊酒杯。sōng fēng jìng fú sī wén guǎn,huā qì nóng qīn zhuó jiǔ bēi。
千古明诚留日月,两间奇胜逼蓬莱。qiān gǔ míng chéng liú rì yuè,liǎng jiān qí shèng bī péng lái。
遗书满架无人勘,风雨年年洗石台。yí shū mǎn jià wú rén kān,fēng yǔ nián nián xǐ shí tái。

棹歌

苏葵

江水何漫漫,江风吹面寒。jiāng shuǐ hé màn màn,jiāng fēng chuī miàn hán。
相将扶短棹,桡过蓼花滩。xiāng jiāng fú duǎn zhào,ráo guò liǎo huā tān。

棹歌

苏葵

滩浅篙难歇,江深桡不停。tān qiǎn gāo nán xiē,jiāng shēn ráo bù tíng。
浅深侬会得,听唱棹歌声。qiǎn shēn nóng huì dé,tīng chàng zhào gē shēng。

棹歌

苏葵

春雨涌新沙,秋江水落涯。chūn yǔ yǒng xīn shā,qiū jiāng shuǐ luò yá。
夜行不容易,江路有分叉。yè xíng bù róng yì,jiāng lù yǒu fēn chā。

棹歌

苏葵

乘月认江叉,乘风破浪花。chéng yuè rèn jiāng chā,chéng fēng pò làng huā。
月明风不恶,谁道五湖赊。yuè míng fēng bù è,shuí dào wǔ hú shē。

棹歌

苏葵

侬亦著渔蓑,侬旧识詹何。nóng yì zhù yú suō,nóng jiù shí zhān hé。
渔郎在邻舫,何不和侬歌。yú láng zài lín fǎng,hé bù hé nóng gē。

渔父吟

苏葵

停桡天霁时,撒网水深处。tíng ráo tiān jì shí,sā wǎng shuǐ shēn chù。
不诧网无鱼,挂得珊瑚树。bù chà wǎng wú yú,guà dé shān hú shù。

瑞河值雨

苏葵

水长雨不歇,沧江深更深。shuǐ zhǎng yǔ bù xiē,cāng jiāng shēn gèng shēn。
行人苦无渡,折尽济川心。xíng rén kǔ wú dù,zhé jǐn jì chuān xīn。

江行值雨

苏葵

一雨水三尺,江奔石不移。yī yǔ shuǐ sān chǐ,jiāng bēn shí bù yí。
悠悠鸂鶒意,添得病夫诗。yōu yōu xī chì yì,tiān dé bìng fū shī。

江行值雨

苏葵

寸寸水痕长,中流砥柱鸣。cùn cùn shuǐ hén zhǎng,zhōng liú dǐ zhù míng。
本来无酒量,强酒压江声。běn lái wú jiǔ liàng,qiáng jiǔ yā jiāng shēng。

山村

苏葵

雨后桑田暗,风前麦浪浮。yǔ hòu sāng tián àn,fēng qián mài làng fú。
柴门人迹少,深树自鸣鸠。chái mén rén jì shǎo,shēn shù zì míng jiū。

秋江漫兴

苏葵

山远意随远,江空水亦空。shān yuǎn yì suí yuǎn,jiāng kōng shuǐ yì kōng。
一时图画里,着我共渔翁。yī shí tú huà lǐ,zhe wǒ gòng yú wēng。

西湖十咏苏堤春晓

苏葵

岸闪波光旧,花争柳色新。àn shǎn bō guāng jiù,huā zhēng liǔ sè xīn。
闲携苍玉杖,犹忆华阳巾。xián xié cāng yù zhàng,yóu yì huá yáng jīn。

西湖十咏苏堤春晓

苏葵

释子望山归,樵夫下山去。shì zi wàng shān guī,qiáo fū xià shān qù。
遥望紫翠间,斜阳映枫树。yáo wàng zǐ cuì jiān,xié yáng yìng fēng shù。

西湖十咏苏堤春晓

苏葵

翠浪浮千树,金衣恰数声。cuì làng fú qiān shù,jīn yī qià shù shēng。
上林人载酒,何似此中听。shàng lín rén zài jiǔ,hé shì cǐ zhōng tīng。