古诗词

予生日属火以水用事每值戊年戊土伤水辄罗否剥除九龄少小不能记忆自十九至于今四历兹口地支虽异祸患则均腊穷幸其去于岁月之迈有不暇惜云时在戊午饯岁赋以送之

苏葵

佳辰不忍别,恶岁愿速过。jiā chén bù rěn bié,è suì yuàn sù guò。
虽知促衰莫,喜得离祸罗。suī zhī cù shuāi mò,xǐ dé lí huò luó。
我生善玄冥,阳土相荡摩。wǒ shēng shàn xuán míng,yáng tǔ xiāng dàng mó。
克掣必为孽,毫发无差讹。kè chè bì wèi niè,háo fā wú chà é。
往往著雍岁,吉少迍邅多。wǎng wǎng zhù yōng suì,jí shǎo zhūn zhān duō。
祸来殆千钧,福至乃么么。huò lái dài qiān jūn,fú zhì nǎi me me。
弱冠临困敦,蹇塞兼痒疴。ruò guān lín kùn dūn,jiǎn sāi jiān yǎng kē。
逾纪入阉茂,稂莠侵嘉禾。yú jì rù yān mào,láng yǒu qīn jiā hé。
三九逢涒滩,风木增滂沱。sān jiǔ féng tūn tān,fēng mù zēng pāng tuó。
今兹敦牂秋,薏苡冤伏波。jīn zī dūn zāng qiū,yì yǐ yuān fú bō。
土兮诚不仁,不与水德和。tǔ xī chéng bù rén,bù yǔ shuǐ dé hé。
递转将司辰,预畏如龙蛇。dì zhuǎn jiāng sī chén,yù wèi rú lóng shé。
黾勉事恭谨,曷容脱机囮。mǐn miǎn shì gōng jǐn,hé róng tuō jī é。
我知命理微,若海测以蠡。wǒ zhī mìng lǐ wēi,ruò hǎi cè yǐ lí。
但此一节验,引伸悟其佗。dàn cǐ yī jié yàn,yǐn shēn wù qí tuó。
所恨日月迟,飙轮去蹉跎。suǒ hèn rì yuè chí,biāo lún qù cuō tuó。
满持桑落酒,远饯崦嵫坡。mǎn chí sāng luò jiǔ,yuǎn jiàn yān zī pō。
十年一邂逅,否泰当如何。shí nián yī xiè hòu,fǒu tài dāng rú hé。
请回仁者心,纾我烦恼魔。qǐng huí rén zhě xīn,shū wǒ fán nǎo mó。

苏葵

明广东顺德人,字伯诚。成化二十三年进士。弘治中以翰林编修升江西提学佥事。性耿介,不谄附权贵。为太监董让陷害,理官欲加之刑。诸生百人拥入扶葵去,事竟得雪。在任增修白鹿书院。官至福建布政使。有《吹剑集》。 苏葵的作品>>

猜您喜欢

奉和罗方伯游静居寺韵

苏葵

十里山光接少城,终朝游兴为山清。shí lǐ shān guāng jiē shǎo chéng,zhōng cháo yóu xīng wèi shān qīng。
心随野鹤怜垂翅,吟对幽花且放情。xīn suí yě hè lián chuí chì,yín duì yōu huā qiě fàng qíng。
大斗酌残真一酒,新词歌到喜迁莺。dà dòu zhuó cán zhēn yī jiǔ,xīn cí gē dào xǐ qiān yīng。
旁人莫道无仙骨,紫府丹台旧有名。páng rén mò dào wú xiān gǔ,zǐ fǔ dān tái jiù yǒu míng。

题浣花草堂二首

苏葵

浣花溪水绿于苔,诗老祠堂近水开。huàn huā xī shuǐ lǜ yú tái,shī lǎo cí táng jìn shuǐ kāi。
闲把祢衡徵往事,始知严武解怜才。xián bǎ mí héng zhēng wǎng shì,shǐ zhī yán wǔ jiě lián cái。
春风树老莺仍坐,夏日梁空燕尚来。chūn fēng shù lǎo yīng réng zuò,xià rì liáng kōng yàn shàng lái。
阅遍遗诗深感慨,夕阳庭院自徘徊。yuè biàn yí shī shēn gǎn kǎi,xī yáng tíng yuàn zì pái huái。

题浣花草堂二首

苏葵

西郊十里路延袤,天放尘中剩浣花。xī jiāo shí lǐ lù yán mào,tiān fàng chén zhōng shèng huàn huā。
几树杉松邻野寺,一溪烟雨隔人家。jǐ shù shān sōng lín yě sì,yī xī yān yǔ gé rén jiā。
干戈避地江湖远,羁旅遗踪岁月赊。gàn gē bì dì jiāng hú yuǎn,jī lǚ yí zōng suì yuè shē。
莫道有心人不识,万篇忠荩是声华。mò dào yǒu xīn rén bù shí,wàn piān zhōng jìn shì shēng huá。

锦州较士阅卷漫成

苏葵

白头灯火尚砻磨,老秤无星却易讹。bái tóu dēng huǒ shàng lóng mó,lǎo chèng wú xīng què yì é。
漫笑冷毡难脱换,不知驽马惯蹉跎。màn xiào lěng zhān nán tuō huàn,bù zhī nú mǎ guàn cuō tuó。
芳尊久负青山约,清世何须白石歌。fāng zūn jiǔ fù qīng shān yuē,qīng shì hé xū bái shí gē。
不是马周原是我,敢言当路少常何。bù shì mǎ zhōu yuán shì wǒ,gǎn yán dāng lù shǎo cháng hé。

过梓潼七曲文昌祠

苏葵

七曲青山百尺楼,十围松柏荫庭幽。qī qū qīng shān bǎi chǐ lóu,shí wéi sōng bǎi yīn tíng yōu。
道旁鸟散书台晓,天下人祈桂籍秋。dào páng niǎo sàn shū tái xiǎo,tiān xià rén qí guì jí qiū。
剑阁路回岚气合,文昌星耿夜光流。jiàn gé lù huí lán qì hé,wén chāng xīng gěng yè guāng liú。
二千年后乾坤老,还有灵通在上头。èr qiān nián hòu qián kūn lǎo,hái yǒu líng tōng zài shàng tóu。

歇剑州武莲寺

苏葵

剑阁西头般若开,乱峰如画拥禅台。jiàn gé xī tóu bān ruò kāi,luàn fēng rú huà yōng chán tái。
幡摇落日无鸦过,门掩寒天有客来。fān yáo luò rì wú yā guò,mén yǎn hán tiān yǒu kè lái。
煮茗斋厨通活水,烧香炉火热残灰。zhǔ míng zhāi chú tōng huó shuǐ,shāo xiāng lú huǒ rè cán huī。
山僧也解谈今古,漫笑姜维不是才。shān sēng yě jiě tán jīn gǔ,màn xiào jiāng wéi bù shì cái。

题宋学士祠二首

苏葵

翊运人豪岂偶然,六经仁义继前贤。yì yùn rén háo qǐ ǒu rán,liù jīng rén yì jì qián xián。
君恩如晦登瀛日,身事昌黎过岭年。jūn ēn rú huì dēng yíng rì,shēn shì chāng lí guò lǐng nián。
七尺佳城真郁郁,千秋祠宇自绵绵。qī chǐ jiā chéng zhēn yù yù,qiān qiū cí yǔ zì mián mián。
庐山亦与舂陵隔,莫限龙门万里天。lú shān yì yǔ chōng líng gé,mò xiàn lóng mén wàn lǐ tiān。

题宋学士祠二首

苏葵

际会龙飞道正亨,白头歧路却西行。jì huì lóng fēi dào zhèng hēng,bái tóu qí lù què xī xíng。
赐环有待公先逝,理玉无归数已平。cì huán yǒu dài gōng xiān shì,lǐ yù wú guī shù yǐ píng。
华表秋风仙鹤泪,祠堂春树杜鹃鸣。huá biǎo qiū fēng xiān hè lèi,cí táng chūn shù dù juān míng。
儒臣自古堪枚举,当代谁教血食荣。rú chén zì gǔ kān méi jǔ,dāng dài shuí jiào xuè shí róng。

寄杨学士介夫先生

苏葵

五见飞花卸杏枝,星轺州郡漫驱驰。wǔ jiàn fēi huā xiè xìng zhī,xīng yáo zhōu jùn màn qū chí。
未宏大道酬清世,敢把虚声托故知。wèi hóng dà dào chóu qīng shì,gǎn bǎ xū shēng tuō gù zhī。
玉笋班前那复梦,铁桥坡外欲寻诗。yù sǔn bān qián nà fù mèng,tiě qiáo pō wài yù xún shī。
如今纵有孙阳在,争奈庸驽借旧时。rú jīn zòng yǒu sūn yáng zài,zhēng nài yōng nú jiè jiù shí。

立儿扶其母榇还乡作此以示四首

苏葵

汝扶慈衬自西归,门键嗟予不敢违。rǔ fú cí chèn zì xī guī,mén jiàn jiē yǔ bù gǎn wéi。
董永只今称至孝,嗣宗千古笑全非。dǒng yǒng zhǐ jīn chēng zhì xiào,sì zōng qiān gǔ xiào quán fēi。
三千曲礼书仍在,二十成人行要徽。sān qiān qū lǐ shū réng zài,èr shí chéng rén xíng yào huī。
无限义方言不尽,自须磨砺自撑持。wú xiàn yì fāng yán bù jǐn,zì xū mó lì zì chēng chí。

立儿扶其母榇还乡作此以示四首

苏葵

舟行三月本平流,送汝宁忘在道忧。zhōu xíng sān yuè běn píng liú,sòng rǔ níng wàng zài dào yōu。
寒暑要知衣厚薄,登临休为酒淹留。hán shǔ yào zhī yī hòu báo,dēng lín xiū wèi jiǔ yān liú。
慢藏莫恃行囊薄,宿泊须寻口岸优。màn cáng mò shì xíng náng báo,sù pō xū xún kǒu àn yōu。
幸有惠连堪倚仗,晨昏行止细筹谋。xìng yǒu huì lián kān yǐ zhàng,chén hūn xíng zhǐ xì chóu móu。

立儿扶其母榇还乡作此以示四首

苏葵

曾闻杜老诮渊明,白首如今未脱情。céng wén dù lǎo qiào yuān míng,bái shǒu rú jīn wèi tuō qíng。
舐犊有私偏缱绻,斗鸡无补屡丁宁。shì dú yǒu sī piān qiǎn quǎn,dòu jī wú bǔ lǚ dīng níng。
经书卷卷皆存诲,田业些些仅养生。jīng shū juǎn juǎn jiē cún huì,tián yè xiē xiē jǐn yǎng shēng。
鉴戒不须求远事,乡闾成败足堪惩。jiàn jiè bù xū qiú yuǎn shì,xiāng lǘ chéng bài zú kān chéng。

立儿扶其母榇还乡作此以示四首

苏葵

谁为儿孙积俸金,作官偏费老年心。shuí wèi ér sūn jī fèng jīn,zuò guān piān fèi lǎo nián xīn。
好看司马传家训,更究杨雄远酒箴。hǎo kàn sī mǎ chuán jiā xùn,gèng jiū yáng xióng yuǎn jiǔ zhēn。
见恶探汤应自罕,读书如渴易成深。jiàn è tàn tāng yīng zì hǎn,dú shū rú kě yì chéng shēn。
到家不忘趋庭语,鞭辟应须向上寻。dào jiā bù wàng qū tíng yǔ,biān pì yīng xū xiàng shàng xún。

舟行值雨停泊沙岸偶成

苏葵

江雨霏霏江水生,东行彩鹢雨中停。jiāng yǔ fēi fēi jiāng shuǐ shēng,dōng xíng cǎi yì yǔ zhōng tíng。
典衣取酒无人受,拥被寻诗欠客评。diǎn yī qǔ jiǔ wú rén shòu,yōng bèi xún shī qiàn kè píng。
山色凄迷遥入画,渔歌欸乃近堪听。shān sè qī mí yáo rù huà,yú gē āi nǎi jìn kān tīng。
无端野趣因渠减,津吏纷纷报远迎。wú duān yě qù yīn qú jiǎn,jīn lì fēn fēn bào yuǎn yíng。

乙丑春暂视臬篆公暇漫成

苏葵

嫩绿成堆树影重,公庭天迥日融融。nèn lǜ chéng duī shù yǐng zhòng,gōng tíng tiān jiǒng rì róng róng。
简孚暂折桁杨狱,占毕仍专夏楚功。jiǎn fú zàn zhé héng yáng yù,zhàn bì réng zhuān xià chǔ gōng。
载酒未亲奇字老,寻诗多愧蹇驴翁。zài jiǔ wèi qīn qí zì lǎo,xún shī duō kuì jiǎn lǘ wēng。
芸香小阁端溪石,却被红尘两月封。yún xiāng xiǎo gé duān xī shí,què bèi hóng chén liǎng yuè fēng。