古诗词

出师行

苏葵

佩金印,拥碧油。pèi jīn yìn,yōng bì yóu。
谋略迈颇牧,边邮遏虔刘。móu lüè mài pǒ mù,biān yóu è qián liú。
车声动山岳,马势吞河流。chē shēng dòng shān yuè,mǎ shì tūn hé liú。
甲光耀白日,锋刃横霜秋。jiǎ guāng yào bái rì,fēng rèn héng shuāng qiū。
有如山压卵,执丑歼渠酋。yǒu rú shān yā luǎn,zhí chǒu jiān qú qiú。
戒誓同一心,天诛敢停留。jiè shì tóng yī xīn,tiān zhū gǎn tíng liú。
此功少不建,实贻汉家羞。cǐ gōng shǎo bù jiàn,shí yí hàn jiā xiū。
马革裹尸返,永作忠烈俦。mǎ gé guǒ shī fǎn,yǒng zuò zhōng liè chóu。
狄人轻生心亦雄,挥戈挑战辕门东。dí rén qīng shēng xīn yì xióng,huī gē tiāo zhàn yuán mén dōng。
我师进退视鼓节,鼓人捶鼓兵交锋。wǒ shī jìn tuì shì gǔ jié,gǔ rén chuí gǔ bīng jiāo fēng。
杀声动地若霹雳,积尸压塞流腥红。shā shēng dòng dì ruò pī lì,jī shī yā sāi liú xīng hóng。
可怜天意不祚汉,六军却堕边尘中。kě lián tiān yì bù zuò hàn,liù jūn què duò biān chén zhōng。
狄人得意猛如虎,椎牛酾酒张威风。dí rén dé yì měng rú hǔ,chuí niú shāi jiǔ zhāng wēi fēng。
虽无金印悬肘后,不与李陵降虏同。suī wú jīn yìn xuán zhǒu hòu,bù yǔ lǐ líng jiàng lǔ tóng。
干云壮气凭谁知,踢碎燕然空怨时。gàn yún zhuàng qì píng shuí zhī,tī suì yàn rán kōng yuàn shí。
时违命蹇骓不逝,龙韬读尽将何为。shí wéi mìng jiǎn zhuī bù shì,lóng tāo dú jǐn jiāng hé wèi。
君不见青海头,髑髅叠叠如山邱。jūn bù jiàn qīng hǎi tóu,dú lóu dié dié rú shān qiū。
又不见赤壁前,天阴鬼哭声溅溅。yòu bù jiàn chì bì qián,tiān yīn guǐ kū shēng jiàn jiàn。
人生穷达命已安,百战始验封侯难。rén shēng qióng dá mìng yǐ ān,bǎi zhàn shǐ yàn fēng hóu nán。
凭君莫话麒麟事,话著令人心更酸。píng jūn mò huà qí lín shì,huà zhù lìng rén xīn gèng suān。

苏葵

明广东顺德人,字伯诚。成化二十三年进士。弘治中以翰林编修升江西提学佥事。性耿介,不谄附权贵。为太监董让陷害,理官欲加之刑。诸生百人拥入扶葵去,事竟得雪。在任增修白鹿书院。官至福建布政使。有《吹剑集》。 苏葵的作品>>

猜您喜欢

重游白鹿洞

苏葵

旧雨看山客又来,白云封路为谁开。jiù yǔ kàn shān kè yòu lái,bái yún fēng lù wèi shuí kāi。
松风净拂斯文馆,花气浓侵浊酒杯。sōng fēng jìng fú sī wén guǎn,huā qì nóng qīn zhuó jiǔ bēi。
千古明诚留日月,两间奇胜逼蓬莱。qiān gǔ míng chéng liú rì yuè,liǎng jiān qí shèng bī péng lái。
遗书满架无人勘,风雨年年洗石台。yí shū mǎn jià wú rén kān,fēng yǔ nián nián xǐ shí tái。

棹歌

苏葵

江水何漫漫,江风吹面寒。jiāng shuǐ hé màn màn,jiāng fēng chuī miàn hán。
相将扶短棹,桡过蓼花滩。xiāng jiāng fú duǎn zhào,ráo guò liǎo huā tān。

棹歌

苏葵

滩浅篙难歇,江深桡不停。tān qiǎn gāo nán xiē,jiāng shēn ráo bù tíng。
浅深侬会得,听唱棹歌声。qiǎn shēn nóng huì dé,tīng chàng zhào gē shēng。

棹歌

苏葵

春雨涌新沙,秋江水落涯。chūn yǔ yǒng xīn shā,qiū jiāng shuǐ luò yá。
夜行不容易,江路有分叉。yè xíng bù róng yì,jiāng lù yǒu fēn chā。

棹歌

苏葵

乘月认江叉,乘风破浪花。chéng yuè rèn jiāng chā,chéng fēng pò làng huā。
月明风不恶,谁道五湖赊。yuè míng fēng bù è,shuí dào wǔ hú shē。

棹歌

苏葵

侬亦著渔蓑,侬旧识詹何。nóng yì zhù yú suō,nóng jiù shí zhān hé。
渔郎在邻舫,何不和侬歌。yú láng zài lín fǎng,hé bù hé nóng gē。

渔父吟

苏葵

停桡天霁时,撒网水深处。tíng ráo tiān jì shí,sā wǎng shuǐ shēn chù。
不诧网无鱼,挂得珊瑚树。bù chà wǎng wú yú,guà dé shān hú shù。

瑞河值雨

苏葵

水长雨不歇,沧江深更深。shuǐ zhǎng yǔ bù xiē,cāng jiāng shēn gèng shēn。
行人苦无渡,折尽济川心。xíng rén kǔ wú dù,zhé jǐn jì chuān xīn。

江行值雨

苏葵

一雨水三尺,江奔石不移。yī yǔ shuǐ sān chǐ,jiāng bēn shí bù yí。
悠悠鸂鶒意,添得病夫诗。yōu yōu xī chì yì,tiān dé bìng fū shī。

江行值雨

苏葵

寸寸水痕长,中流砥柱鸣。cùn cùn shuǐ hén zhǎng,zhōng liú dǐ zhù míng。
本来无酒量,强酒压江声。běn lái wú jiǔ liàng,qiáng jiǔ yā jiāng shēng。

山村

苏葵

雨后桑田暗,风前麦浪浮。yǔ hòu sāng tián àn,fēng qián mài làng fú。
柴门人迹少,深树自鸣鸠。chái mén rén jì shǎo,shēn shù zì míng jiū。

秋江漫兴

苏葵

山远意随远,江空水亦空。shān yuǎn yì suí yuǎn,jiāng kōng shuǐ yì kōng。
一时图画里,着我共渔翁。yī shí tú huà lǐ,zhe wǒ gòng yú wēng。

西湖十咏苏堤春晓

苏葵

岸闪波光旧,花争柳色新。àn shǎn bō guāng jiù,huā zhēng liǔ sè xīn。
闲携苍玉杖,犹忆华阳巾。xián xié cāng yù zhàng,yóu yì huá yáng jīn。

西湖十咏苏堤春晓

苏葵

释子望山归,樵夫下山去。shì zi wàng shān guī,qiáo fū xià shān qù。
遥望紫翠间,斜阳映枫树。yáo wàng zǐ cuì jiān,xié yáng yìng fēng shù。

西湖十咏苏堤春晓

苏葵

翠浪浮千树,金衣恰数声。cuì làng fú qiān shù,jīn yī qià shù shēng。
上林人载酒,何似此中听。shàng lín rén zài jiǔ,hé shì cǐ zhōng tīng。