古诗词

南山遥祝图为同年地曹郎程宗鲁题

苏葵

南山嵂屼天地中,儿孙叠叠罗诸峰。nán shān lǜ wù tiān dì zhōng,ér sūn dié dié luó zhū fēng。
势摩青苍压厚土,允亘宇宙无终穷。shì mó qīng cāng yā hòu tǔ,yǔn gèn yǔ zhòu wú zhōng qióng。
君家堂上双白发,气象恰与南山同。jūn jiā táng shàng shuāng bái fā,qì xiàng qià yǔ nán shān tóng。
精神天授老弥健,世上无物能形容。jīng shén tiān shòu lǎo mí jiàn,shì shàng wú wù néng xíng róng。
飘飖不羡西王母,补导未数容成公。piāo yáo bù xiàn xī wáng mǔ,bǔ dǎo wèi shù róng chéng gōng。
扶桑之干有时老,药炉薪槱需此供。fú sāng zhī gàn yǒu shí lǎo,yào lú xīn yǒu xū cǐ gōng。
千年丹鼎煮白石,百丈紫烟腾雪鸿。qiān nián dān dǐng zhǔ bái shí,bǎi zhàng zǐ yān téng xuě hóng。
麒麟天上随飞龙,白云遥望南山东。qí lín tiān shàng suí fēi lóng,bái yún yáo wàng nán shān dōng。
膝边想献珍珠红,南山借祝罄乃衷。xī biān xiǎng xiàn zhēn zhū hóng,nán shān jiè zhù qìng nǎi zhōng。
人间善愿莫过此,大块赫赫当渠从。rén jiān shàn yuàn mò guò cǐ,dà kuài hè hè dāng qú cóng。

苏葵

明广东顺德人,字伯诚。成化二十三年进士。弘治中以翰林编修升江西提学佥事。性耿介,不谄附权贵。为太监董让陷害,理官欲加之刑。诸生百人拥入扶葵去,事竟得雪。在任增修白鹿书院。官至福建布政使。有《吹剑集》。 苏葵的作品>>

猜您喜欢

忆归

苏葵

种德堂前太史坊,受恩天地未称扬。zhǒng dé táng qián tài shǐ fāng,shòu ēn tiān dì wèi chēng yáng。
病来老马临阶泣,不解衔环忆故乡。bìng lái lǎo mǎ lín jiē qì,bù jiě xián huán yì gù xiāng。

咏史四首

苏葵

七制之间最绝伦,如何恩嬖梦中人。qī zhì zhī jiān zuì jué lún,rú hé ēn bì mèng zhōng rén。
若教梦在商岩下,或者朝来记未真。ruò jiào mèng zài shāng yán xià,huò zhě cháo lái jì wèi zhēn。

咏史四首

苏葵

恢复虽强术已疏,曹瞒犹在急吞吴。huī fù suī qiáng shù yǐ shū,cáo mán yóu zài jí tūn wú。
未应鱼水相投者,预制东行一策无。wèi yīng yú shuǐ xiāng tóu zhě,yù zhì dōng xíng yī cè wú。

咏史四首

苏葵

龙凤英姿业已成,闺门偏落后人评。lóng fèng yīng zī yè yǐ chéng,guī mén piān luò hòu rén píng。
可怜千古修齐意,条目中间看未精。kě lián qiān gǔ xiū qí yì,tiáo mù zhōng jiān kàn wèi jīng。

咏史四首

苏葵

龙行虎步已先知,烛影翻招万古疑。lóng xíng hǔ bù yǐ xiān zhī,zhú yǐng fān zhāo wàn gǔ yí。
莫道史家无考据,故宫犹子两恩亏。mò dào shǐ jiā wú kǎo jù,gù gōng yóu zi liǎng ēn kuī。

题松鹤图

苏葵

梦入仙山驾老龙,青田飞度月溶溶。mèng rù xiān shān jià lǎo lóng,qīng tián fēi dù yuè róng róng。
谁家铁笛忽惊觉,吟对丹青鹤在松。shuí jiā tiě dí hū jīng jué,yín duì dān qīng hè zài sōng。

春日试笔

苏葵

去年送春发初白,今日迎春发尽蓬。qù nián sòng chūn fā chū bái,jīn rì yíng chūn fā jǐn péng。
青皇阅遍人间事,为验霜毫公不公。qīng huáng yuè biàn rén jiān shì,wèi yàn shuāng háo gōng bù gōng。

江上早春

苏葵

一苇江行诗兴赊,水明沙白雪飘花。yī wěi jiāng xíng shī xīng shē,shuǐ míng shā bái xuě piāo huā。
醉来欲探春深浅,溪柳黄金半露芽。zuì lái yù tàn chūn shēn qiǎn,xī liǔ huáng jīn bàn lù yá。

新春漫兴二首

苏葵

天涯五十一回春,世事茫茫见未真。tiān yá wǔ shí yī huí chūn,shì shì máng máng jiàn wèi zhēn。
莫讶知非蘧伯玉,只今犹有长年人。mò yà zhī fēi qú bó yù,zhǐ jīn yóu yǒu zhǎng nián rén。

新春漫兴二首

苏葵

昨去今来春自忙,病夫何惜鬓苍浪。zuó qù jīn lái chūn zì máng,bìng fū hé xī bìn cāng làng。
尊前观物无穷趣,只愧尧夫不愧庄。zūn qián guān wù wú qióng qù,zhǐ kuì yáo fū bù kuì zhuāng。