古诗词

辛酉孟春奉命入蜀道出鄱湖寄别匡庐五老

苏葵

我曾戴笠山之前,杖藜拄破芝畦烟。wǒ céng dài lì shān zhī qián,zhàng lí zhǔ pò zhī qí yān。
看花酌酒旦复暮,寻诗据石听流泉。kàn huā zhuó jiǔ dàn fù mù,xún shī jù shí tīng liú quán。
玄猿戏剧挂危树,白鹤翩翻来半天。xuán yuán xì jù guà wēi shù,bái hè piān fān lái bàn tiān。
仙坛僧宇隐空翠,隔竹鸟声如管弦。xiān tán sēng yǔ yǐn kōng cuì,gé zhú niǎo shēng rú guǎn xián。
有时酣倚涧畔松,支颐仰面观芙蓉。yǒu shí hān yǐ jiàn pàn sōng,zhī yí yǎng miàn guān fú róng。
乱云散后雨新洗,秀色一峰奇一峰。luàn yún sàn hòu yǔ xīn xǐ,xiù sè yī fēng qí yī fēng。
有时攀蹑烟云外,俯瞰孤飞黄鹄背。yǒu shí pān niè yān yún wài,fǔ kàn gū fēi huáng gǔ bèi。
沧溟东尽见蓬莱,极目更无山障碍。cāng míng dōng jǐn jiàn péng lái,jí mù gèng wú shān zhàng ài。
兴阑反我文会堂,青衫济济皆琳琅。xīng lán fǎn wǒ wén huì táng,qīng shān jì jì jiē lín láng。
执经问难语道德,次及政务兼文章。zhí jīng wèn nán yǔ dào dé,cì jí zhèng wù jiān wén zhāng。
寻常越月一再来,山灵勾引无推排。xún cháng yuè yuè yī zài lái,shān líng gōu yǐn wú tuī pái。
可怜未结丘壑愿,别我半年真怅怀。kě lián wèi jié qiū hè yuàn,bié wǒ bàn nián zhēn chàng huái。
如今风送宫亭舸,五老依依如候我。rú jīn fēng sòng gōng tíng gě,wǔ lǎo yī yī rú hòu wǒ。
津头先遣雪禽迎,峰巅不许苍烟锁。jīn tóu xiān qiǎn xuě qín yíng,fēng diān bù xǔ cāng yān suǒ。
可堪行客谩匆匆,夕阳回首青山空。kě kān xíng kè mán cōng cōng,xī yáng huí shǒu qīng shān kōng。
岂无携酒绍佳赏,谁如咋指昌黎翁。qǐ wú xié jiǔ shào jiā shǎng,shuí rú zǎ zhǐ chāng lí wēng。
苔青藓碧应重重,旧游踪迹休深封。tái qīng xiǎn bì yīng zhòng zhòng,jiù yóu zōng jì xiū shēn fēng。
题诗略与山灵道,别思尽在难言中。tí shī lüè yǔ shān líng dào,bié sī jǐn zài nán yán zhōng。

苏葵

明广东顺德人,字伯诚。成化二十三年进士。弘治中以翰林编修升江西提学佥事。性耿介,不谄附权贵。为太监董让陷害,理官欲加之刑。诸生百人拥入扶葵去,事竟得雪。在任增修白鹿书院。官至福建布政使。有《吹剑集》。 苏葵的作品>>

猜您喜欢

百丈潭

苏葵

千尺寒潭深未深,一泓清惬静来心。qiān chǐ hán tán shēn wèi shēn,yī hóng qīng qiè jìng lái xīn。
光浮元气天常蘸,脉接潜流地不沈。guāng fú yuán qì tiān cháng zhàn,mài jiē qián liú dì bù shěn。
半夜月明猿渴饮,万山秋老鹤飞临。bàn yè yuè míng yuán kě yǐn,wàn shān qiū lǎo hè fēi lín。
浴沂童冠今谁在,来和先生击节吟。yù yí tóng guān jīn shuí zài,lái hé xiān shēng jī jié yín。

九日饮冰玉堂和韵十首

苏葵

老去独怜诗思窘,秋光秋意尽撩人。lǎo qù dú lián shī sī jiǒng,qiū guāng qiū yì jǐn liāo rén。
青山几点雨中瘦,白雁一声天外新。qīng shān jǐ diǎn yǔ zhōng shòu,bái yàn yī shēng tiān wài xīn。
九日不妨耽酒盏,东篱须酷护花神。jiǔ rì bù fáng dān jiǔ zhǎn,dōng lí xū kù hù huā shén。
酣来起舞张长袖,拂尽人间万劫尘。hān lái qǐ wǔ zhāng zhǎng xiù,fú jǐn rén jiān wàn jié chén。

九日饮冰玉堂和韵十首

苏葵

九日无诗花亦笑,傍花吾敢当诗人。jiǔ rì wú shī huā yì xiào,bàng huā wú gǎn dāng shī rén。
龙山落帽襟怀旷,栗里巾车句格新。lóng shān luò mào jīn huái kuàng,lì lǐ jīn chē jù gé xīn。
倒尽松花和竹叶,吟翻牛鬼与蛇神。dào jǐn sōng huā hé zhú yè,yín fān niú guǐ yǔ shé shén。
何人却浪牛山泣,世事从来等袜尘。hé rén què làng niú shān qì,shì shì cóng lái děng wà chén。

九日饮冰玉堂和韵十首

苏葵

貂裘此日何妨典,忍作重阳醒面人。diāo qiú cǐ rì hé fáng diǎn,rěn zuò zhòng yáng xǐng miàn rén。
诗思许谁三峡涌,菊花为我一篱新。shī sī xǔ shuí sān xiá yǒng,jú huā wèi wǒ yī lí xīn。
兴来放手争壶矢,醉后狂歌答酒神。xīng lái fàng shǒu zhēng hú shǐ,zuì hòu kuáng gē dá jiǔ shén。
一德惟馨宾主共,不扬香屑作芳尘。yī dé wéi xīn bīn zhǔ gòng,bù yáng xiāng xiè zuò fāng chén。

九日饮冰玉堂和韵十首

苏葵

典午风流谁独最,尚遗馀韵到今人。diǎn wǔ fēng liú shuí dú zuì,shàng yí yú yùn dào jīn rén。
逢秋酌酒年年是,作客看花处处新。féng qiū zhuó jiǔ nián nián shì,zuò kè kàn huā chù chù xīn。
有屐可酬山契分,无诗能为菊传神。yǒu jī kě chóu shān qì fēn,wú shī néng wèi jú chuán shén。
醉中更欲清毛孔,自洗磁瓯点绿尘。zuì zhōng gèng yù qīng máo kǒng,zì xǐ cí ōu diǎn lǜ chén。

九日饮冰玉堂和韵十首

苏葵

尊中白堕浇诗酒,台畔华裾把菊人。zūn zhōng bái duò jiāo shī jiǔ,tái pàn huá jū bǎ jú rén。
前此尽嫌良会少,几何能得好怀新。qián cǐ jǐn xián liáng huì shǎo,jǐ hé néng dé hǎo huái xīn。
寒生暑退方流火,阴剥阳消漫怆神。hán shēng shǔ tuì fāng liú huǒ,yīn bō yáng xiāo màn chuàng shén。
抚景登高还有意,欲从千仞振衣尘。fǔ jǐng dēng gāo hái yǒu yì,yù cóng qiān rèn zhèn yī chén。

九日饮冰玉堂和韵十首

苏葵

论诗谁讶村夫子,爱酒自谈中圣人。lùn shī shuí yà cūn fū zi,ài jiǔ zì tán zhōng shèng rén。
先哲风标应未泯,重阳诗酒且从新。xiān zhé fēng biāo yīng wèi mǐn,zhòng yáng shī jiǔ qiě cóng xīn。
西风岂解通花信,万物原来有谷神。xī fēng qǐ jiě tōng huā xìn,wàn wù yuán lái yǒu gǔ shén。
今日醉侯吾佩印,肯教螺盏旋生尘。jīn rì zuì hóu wú pèi yìn,kěn jiào luó zhǎn xuán shēng chén。

九日饮冰玉堂和韵十首

苏葵

孟嘉本是风流客,靖节原非冲淡人。mèng jiā běn shì fēng liú kè,jìng jié yuán fēi chōng dàn rén。
物换星移千古异,菊香山色至今新。wù huàn xīng yí qiān gǔ yì,jú xiāng shān sè zhì jīn xīn。
酒逢知己酒无量,诗到名家诗有神。jiǔ féng zhī jǐ jiǔ wú liàng,shī dào míng jiā shī yǒu shén。
莫惜花前了清兴,明朝犹是马蹄尘。mò xī huā qián le qīng xīng,míng cháo yóu shì mǎ tí chén。

九日饮冰玉堂和韵十首

苏葵

长虹一饮百川竭,对景岂无弘量人。zhǎng hóng yī yǐn bǎi chuān jié,duì jǐng qǐ wú hóng liàng rén。
两鬓满簪霜底杰,百壶刚压瓮头新。liǎng bìn mǎn zān shuāng dǐ jié,bǎi hú gāng yā wèng tóu xīn。
何妨仕路逢山鬼,且弄秋光信笔神。hé fáng shì lù féng shān guǐ,qiě nòng qiū guāng xìn bǐ shén。
醉后每多齐物意,欲将华岳等纤尘。zuì hòu měi duō qí wù yì,yù jiāng huá yuè děng xiān chén。

九日饮冰玉堂和韵十首

苏葵

天外蓐收将税驾,阶前蟋蟀欲依人。tiān wài rù shōu jiāng shuì jià,jiē qián xī shuài yù yī rén。
蝉楼老叶霜华重,雁抹残霞物候新。chán lóu lǎo yè shuāng huá zhòng,yàn mǒ cán xiá wù hòu xīn。
蜡屐乍穿怜屐齿,酒钱无办怪钱神。là jī zhà chuān lián jī chǐ,jiǔ qián wú bàn guài qián shén。
西风似解知人意,不送元规陌上尘。xī fēng shì jiě zhī rén yì,bù sòng yuán guī mò shàng chén。

九日饮冰玉堂和韵十首

苏葵

身为冰玉堂中客,梦逐柴桑花下人。shēn wèi bīng yù táng zhōng kè,mèng zhú chái sāng huā xià rén。
老爱曲生成故旧,醉怜金屑弄鲜新。lǎo ài qū shēng chéng gù jiù,zuì lián jīn xiè nòng xiān xīn。
阳消阴长天何意,燕去鸿来物自神。yáng xiāo yīn zhǎng tiān hé yì,yàn qù hóng lái wù zì shén。
倒着接䍦学山简,不知踪迹尚红尘。dào zhe jiē lí xué shān jiǎn,bù zhī zōng jì shàng hóng chén。

再宿分水公馆

苏葵

一水东西二邑分,数楹公馆傍山云。yī shuǐ dōng xī èr yì fēn,shù yíng gōng guǎn bàng shān yún。
千盘径路人行少,两度肩舆我到勤。qiān pán jìng lù rén xíng shǎo,liǎng dù jiān yú wǒ dào qín。
树古漫留鹃血迹,草残多印鹿蹄痕。shù gǔ màn liú juān xuè jì,cǎo cán duō yìn lù tí hén。
明朝正上蟠龙顶,老眼犹能望帝阍。míng cháo zhèng shàng pán lóng dǐng,lǎo yǎn yóu néng wàng dì hūn。

春日芸香小阁燕坐偶成二首

苏葵

院宇无尘有落花,水晶帘外竹交加。yuàn yǔ wú chén yǒu luò huā,shuǐ jīng lián wài zhú jiāo jiā。
书当快意频惊蠹,酒为催诗不怯蛇。shū dāng kuài yì pín jīng dù,jiǔ wèi cuī shī bù qiè shé。
心上乾坤偏浩荡,眼前尘土漫纷奢。xīn shàng qián kūn piān hào dàng,yǎn qián chén tǔ màn fēn shē。
曲阑徙倚闲思想,学到庄周亦大家。qū lán xǐ yǐ xián sī xiǎng,xué dào zhuāng zhōu yì dà jiā。

春日芸香小阁燕坐偶成二首

苏葵

庭草青青长欲齐,道人情性亦濂溪。tíng cǎo qīng qīng zhǎng yù qí,dào rén qíng xìng yì lián xī。
绝无野马侵窗几,惟有光风拂杖藜。jué wú yě mǎ qīn chuāng jǐ,wéi yǒu guāng fēng fú zhàng lí。
报喜报晴鳷鹊噪,呼云呼雨鹁鸠啼。bào xǐ bào qíng zhī què zào,hū yún hū yǔ bó jiū tí。
平生颇识闲滋味,傲睨乾坤日未西。píng shēng pǒ shí xián zī wèi,ào nì qián kūn rì wèi xī。

寄久要乡人晦峰

苏葵

黑头交谊老惭疏,万里无因致起居。hēi tóu jiāo yì lǎo cán shū,wàn lǐ wú yīn zhì qǐ jū。
病肺问医须补导,暮年为计贵赢馀。bìng fèi wèn yī xū bǔ dǎo,mù nián wèi jì guì yíng yú。
山遥水远空多梦,纸短情长不尽书。shān yáo shuǐ yuǎn kōng duō mèng,zhǐ duǎn qíng zhǎng bù jǐn shū。
薄宦颇能相慰藉,柏台如水绝苞苴。báo huàn pǒ néng xiāng wèi jí,bǎi tái rú shuǐ jué bāo jū。