古诗词

过剑阁

苏葵

剑阁兮雄哉,根盘逦迤而崔嵬。jiàn gé xī xióng zāi,gēn pán lǐ yí ér cuī wéi。
铁城井路数百里,中有一道如门开。tiě chéng jǐng lù shù bǎi lǐ,zhōng yǒu yī dào rú mén kāi。
峰峦峭利真如剑,锋锷棱棱起光焰。fēng luán qiào lì zhēn rú jiàn,fēng è léng léng qǐ guāng yàn。
乾坤炉冶运神功,世上龙泉何足羡。qián kūn lú yě yùn shén gōng,shì shàng lóng quán hé zú xiàn。
昔年欲斩曹瞒首,司马将军敛兵走。xī nián yù zhǎn cáo mán shǒu,sī mǎ jiāng jūn liǎn bīng zǒu。
那堪后主误倒持,剑藏锋兮关不守。nà kān hòu zhǔ wù dào chí,jiàn cáng fēng xī guān bù shǒu。
如今四海一家时,关门不闭行无讥。rú jīn sì hǎi yī jiā shí,guān mén bù bì xíng wú jī。
朝朝暮暮人不绝,但见苍崖翠壁相交辉。cháo cháo mù mù rén bù jué,dàn jiàn cāng yá cuì bì xiāng jiāo huī。
我来正值天日霁,徙倚关门望形势。wǒ lái zhèng zhí tiān rì jì,xǐ yǐ guān mén wàng xíng shì。
潼关谩道天下险,未必能如此关最。tóng guān mán dào tiān xià xiǎn,wèi bì néng rú cǐ guān zuì。
此关险,诚可畏,巀嵲嵚岩路如带。cǐ guān xiǎn,chéng kě wèi,jié niè qīn yán lù rú dài。
星辰可摘崖壑幽,山魈股栗猿垂涕。xīng chén kě zhāi yá hè yōu,shān xiāo gǔ lì yuán chuí tì。
山君与王虺,时复恣吞噬。shān jūn yǔ wáng huī,shí fù zì tūn shì。
嗟尔行人兮,胡为冒危厉。jiē ěr xíng rén xī,hú wèi mào wēi lì。
行人此来将为何,甘心名利忘奔波。xíng rén cǐ lái jiāng wèi hé,gān xīn míng lì wàng bēn bō。
英雄自古今谁在,空馀山色高嵯峨。yīng xióng zì gǔ jīn shuí zài,kōng yú shān sè gāo cuó é。
君不见钟士秀,又不见郭崇韬,入关烈烈挥旌旄。jūn bù jiàn zhōng shì xiù,yòu bù jiàn guō chóng tāo,rù guān liè liè huī jīng máo。
勋名未就身已碎,焉知万事如秋毫。xūn míng wèi jiù shēn yǐ suì,yān zhī wàn shì rú qiū háo。
发浩歌,有馀响。fā hào gē,yǒu yú xiǎng。
歌声激,无人赏。gē shēng jī,wú rén shǎng。
怒来欲挟力士捶,捶碎此山路如掌。nù lái yù xié lì shì chuí,chuí suì cǐ shān lù rú zhǎng。

苏葵

明广东顺德人,字伯诚。成化二十三年进士。弘治中以翰林编修升江西提学佥事。性耿介,不谄附权贵。为太监董让陷害,理官欲加之刑。诸生百人拥入扶葵去,事竟得雪。在任增修白鹿书院。官至福建布政使。有《吹剑集》。 苏葵的作品>>

猜您喜欢

忆归

苏葵

种德堂前太史坊,受恩天地未称扬。zhǒng dé táng qián tài shǐ fāng,shòu ēn tiān dì wèi chēng yáng。
病来老马临阶泣,不解衔环忆故乡。bìng lái lǎo mǎ lín jiē qì,bù jiě xián huán yì gù xiāng。

咏史四首

苏葵

七制之间最绝伦,如何恩嬖梦中人。qī zhì zhī jiān zuì jué lún,rú hé ēn bì mèng zhōng rén。
若教梦在商岩下,或者朝来记未真。ruò jiào mèng zài shāng yán xià,huò zhě cháo lái jì wèi zhēn。

咏史四首

苏葵

恢复虽强术已疏,曹瞒犹在急吞吴。huī fù suī qiáng shù yǐ shū,cáo mán yóu zài jí tūn wú。
未应鱼水相投者,预制东行一策无。wèi yīng yú shuǐ xiāng tóu zhě,yù zhì dōng xíng yī cè wú。

咏史四首

苏葵

龙凤英姿业已成,闺门偏落后人评。lóng fèng yīng zī yè yǐ chéng,guī mén piān luò hòu rén píng。
可怜千古修齐意,条目中间看未精。kě lián qiān gǔ xiū qí yì,tiáo mù zhōng jiān kàn wèi jīng。

咏史四首

苏葵

龙行虎步已先知,烛影翻招万古疑。lóng xíng hǔ bù yǐ xiān zhī,zhú yǐng fān zhāo wàn gǔ yí。
莫道史家无考据,故宫犹子两恩亏。mò dào shǐ jiā wú kǎo jù,gù gōng yóu zi liǎng ēn kuī。

题松鹤图

苏葵

梦入仙山驾老龙,青田飞度月溶溶。mèng rù xiān shān jià lǎo lóng,qīng tián fēi dù yuè róng róng。
谁家铁笛忽惊觉,吟对丹青鹤在松。shuí jiā tiě dí hū jīng jué,yín duì dān qīng hè zài sōng。

春日试笔

苏葵

去年送春发初白,今日迎春发尽蓬。qù nián sòng chūn fā chū bái,jīn rì yíng chūn fā jǐn péng。
青皇阅遍人间事,为验霜毫公不公。qīng huáng yuè biàn rén jiān shì,wèi yàn shuāng háo gōng bù gōng。

江上早春

苏葵

一苇江行诗兴赊,水明沙白雪飘花。yī wěi jiāng xíng shī xīng shē,shuǐ míng shā bái xuě piāo huā。
醉来欲探春深浅,溪柳黄金半露芽。zuì lái yù tàn chūn shēn qiǎn,xī liǔ huáng jīn bàn lù yá。

新春漫兴二首

苏葵

天涯五十一回春,世事茫茫见未真。tiān yá wǔ shí yī huí chūn,shì shì máng máng jiàn wèi zhēn。
莫讶知非蘧伯玉,只今犹有长年人。mò yà zhī fēi qú bó yù,zhǐ jīn yóu yǒu zhǎng nián rén。

新春漫兴二首

苏葵

昨去今来春自忙,病夫何惜鬓苍浪。zuó qù jīn lái chūn zì máng,bìng fū hé xī bìn cāng làng。
尊前观物无穷趣,只愧尧夫不愧庄。zūn qián guān wù wú qióng qù,zhǐ kuì yáo fū bù kuì zhuāng。