古诗词

寓石首阻风三日既而风止天霁舟行有作

苏葵

黑云翳空羲驭收,南箕簸弄江豚浮。hēi yún yì kōng xī yù shōu,nán jī bǒ nòng jiāng tún fú。
呼号万籁响如市,惊涛百尺吞江楼。hū hào wàn lài xiǎng rú shì,jīng tāo bǎi chǐ tūn jiāng lóu。
山倾海侧蛟龙舞,六鳌振动冯夷府。shān qīng hǎi cè jiāo lóng wǔ,liù áo zhèn dòng féng yí fǔ。
推撼坤灵玉帝愁,亟召雷霆试新斧。tuī hàn kūn líng yù dì chóu,jí zhào léi tíng shì xīn fǔ。
雷霆隐忍遗妖怪,骤雨终宵益澎湃。léi tíng yǐn rěn yí yāo guài,zhòu yǔ zhōng xiāo yì pēng pài。
海若躨跜不敢游,鱼鳖生灵立堪待。hǎi ruò kuí ní bù gǎn yóu,yú biē shēng líng lì kān dài。
我时维舟江岸侧,三老黄头皆怵慄。wǒ shí wéi zhōu jiāng àn cè,sān lǎo huáng tóu jiē chù lì。
安能坐视百怪狂,怒气冲冠发皆立。ān néng zuò shì bǎi guài kuáng,nù qì chōng guān fā jiē lì。
匣中拔出千金剑,先斩蛟龙腥血溅。xiá zhōng bá chū qiān jīn jiàn,xiān zhǎn jiāo lóng xīng xuè jiàn。
更操强弩落南箕,次殪玄冥河海晏。gèng cāo qiáng nǔ luò nán jī,cì yì xuán míng hé hǎi yàn。
如今镜面湛天光,静洗龙泉依旧藏。rú jīn jìng miàn zhàn tiān guāng,jìng xǐ lóng quán yī jiù cáng。
沧波日日送行客,我亦鼓楫浮湖湘。cāng bō rì rì sòng xíng kè,wǒ yì gǔ jí fú hú xiāng。
湖湘水阔多明月,晚弄婵娟倾曲蘖。hú xiāng shuǐ kuò duō míng yuè,wǎn nòng chán juān qīng qū niè。
凭谁着眼济川人,莫道古今惟传说。píng shuí zhe yǎn jì chuān rén,mò dào gǔ jīn wéi chuán shuō。

苏葵

明广东顺德人,字伯诚。成化二十三年进士。弘治中以翰林编修升江西提学佥事。性耿介,不谄附权贵。为太监董让陷害,理官欲加之刑。诸生百人拥入扶葵去,事竟得雪。在任增修白鹿书院。官至福建布政使。有《吹剑集》。 苏葵的作品>>

猜您喜欢

忆归四首

苏葵

仕路何时是惬心,腰间赢得滥横金。shì lù hé shí shì qiè xīn,yāo jiān yíng dé làn héng jīn。
名于廊庙元无分,乐在田园正合寻。míng yú láng miào yuán wú fēn,lè zài tián yuán zhèng hé xún。
闲课子孙耕读计,醉招鸥鹭盍朋簪。xián kè zi sūn gēng dú jì,zuì zhāo ōu lù hé péng zān。
兴来次第嘲花鸟,不学杨雄作酒箴。xīng lái cì dì cháo huā niǎo,bù xué yáng xióng zuò jiǔ zhēn。

忆归四首

苏葵

到处鱼羹饭有无,暮年何必苦贪图。dào chù yú gēng fàn yǒu wú,mù nián hé bì kǔ tān tú。
人间白日排羁客,江上青山爱腐儒。rén jiān bái rì pái jī kè,jiāng shàng qīng shān ài fǔ rú。
沙蟹剥螯充骨董,海螺蘸甲泛屠苏。shā xiè bō áo chōng gǔ dǒng,hǎi luó zhàn jiǎ fàn tú sū。
凭君细看蜗牛角,只为升高就壁枯。píng jūn xì kàn wō niú jiǎo,zhǐ wèi shēng gāo jiù bì kū。

忆归四首

苏葵

今年觉比去年衰,何事言归不果归。jīn nián jué bǐ qù nián shuāi,hé shì yán guī bù guǒ guī。
忧世漫歌天下乐,感怀常鼓雉朝飞。yōu shì màn gē tiān xià lè,gǎn huái cháng gǔ zhì cháo fēi。
松花有待时供酒,荷叶深惭未制衣。sōng huā yǒu dài shí gōng jiǔ,hé yè shēn cán wèi zhì yī。
莫道饔飧无负郭,有人曾采首阳薇。mò dào yōng sūn wú fù guō,yǒu rén céng cǎi shǒu yáng wēi。

弘治十八年七月七日听宣大行皇帝遗诏感恸有作

苏葵

日落风悲涕泪流,谅阴元老要伊周。rì luò fēng bēi tì lèi liú,liàng yīn yuán lǎo yào yī zhōu。
远臣敢替终天恨,嫠妇犹怀昔日忧。yuǎn chén gǎn tì zhōng tiān hèn,lí fù yóu huái xī rì yōu。
西序忽闻陈大训,内庭谁始献嘉谋。xī xù hū wén chén dà xùn,nèi tíng shuí shǐ xiàn jiā móu。
祖宗典则森然在,唐宋区区莫效尤。zǔ zōng diǎn zé sēn rán zài,táng sòng qū qū mò xiào yóu。

乙丑七月二十有五日北楼观兵有作

苏葵

独坐高楼辟四窗,俯看旌旆尽飞扬。dú zuò gāo lóu pì sì chuāng,fǔ kàn jīng pèi jǐn fēi yáng。
将军似虎生风勇,士卒如山压卵强。jiāng jūn shì hǔ shēng fēng yǒng,shì zú rú shān yā luǎn qiáng。
闲暇养成堪敌忾,太平修武是堤防。xián xiá yǎng chéng kān dí kài,tài píng xiū wǔ shì dī fáng。
白头也有安边策,宝剑无缘赐上方。bái tóu yě yǒu ān biān cè,bǎo jiàn wú yuán cì shàng fāng。

寄毕汝舟编修毕予督学日雅旧也

苏葵

别来荏苒十年馀,两接京华太史书。bié lái rěn rǎn shí nián yú,liǎng jiē jīng huá tài shǐ shū。
故旧不遗真羡子,文章无补尚惭予。gù jiù bù yí zhēn xiàn zi,wén zhāng wú bǔ shàng cán yǔ。
粗官冷笑淹巴蜀,芳誉新闻蔼石渠。cū guān lěng xiào yān bā shǔ,fāng yù xīn wén ǎi shí qú。
珍重久要如有念,冯唐双鬓已萧疏。zhēn zhòng jiǔ yào rú yǒu niàn,féng táng shuāng bìn yǐ xiāo shū。

喜雨后乍凉

苏葵

烈烈炎威半饷消,洗天须用泻天瓢。liè liè yán wēi bàn xiǎng xiāo,xǐ tiān xū yòng xiè tiān piáo。
万方尽享康侯乐,六幕俄除酷吏妖。wàn fāng jǐn xiǎng kāng hóu lè,liù mù é chú kù lì yāo。
当午不烦勤羽扇,广堂何羡得鲛绡。dāng wǔ bù fán qín yǔ shàn,guǎng táng hé xiàn dé jiāo xiāo。
阴阳默有乘除数,此日凭谁妙燮调。yīn yáng mò yǒu chéng chú shù,cǐ rì píng shuí miào xiè diào。

感事漫书

苏葵

纷纷上客半焦头,何事渔翁守直钩。fēn fēn shàng kè bàn jiāo tóu,hé shì yú wēng shǒu zhí gōu。
旗鼓尽归蜗角氏,皮毛须信棘端猴。qí gǔ jǐn guī wō jiǎo shì,pí máo xū xìn jí duān hóu。
惊闻古有嗟来食,少见人从得处忧。jīng wén gǔ yǒu jiē lái shí,shǎo jiàn rén cóng dé chù yōu。
若悟浮生如一梦,三公争换醉乡侯。ruò wù fú shēng rú yī mèng,sān gōng zhēng huàn zuì xiāng hóu。

寄娄元善正郎娄江西上饶人时家居修鹅湖书院予在江西日曾请为白鹿书院山长二首

苏葵

先生风致古英豪,枕流漱石烹溪毛。xiān shēng fēng zhì gǔ yīng háo,zhěn liú shù shí pēng xī máo。
汪汪学海人宏道,滚滚词源仆命骚。wāng wāng xué hǎi rén hóng dào,gǔn gǔn cí yuán pū mìng sāo。
汉最足称徐孺子,禹无能屈伯成高。hàn zuì zú chēng xú rú zi,yǔ wú néng qū bó chéng gāo。
匡庐旧雨三更话,万里青天漫郁陶。kuāng lú jiù yǔ sān gèng huà,wàn lǐ qīng tiān màn yù táo。

寄娄元善正郎娄江西上饶人时家居修鹅湖书院予在江西日曾请为白鹿书院山长二首

苏葵

得归不归公笑谁,巴西羁客鬓毛衰。dé guī bù guī gōng xiào shuí,bā xī jī kè bìn máo shuāi。
文章谫谫曾何补,原委深深竟未窥。wén zhāng jiǎn jiǎn céng hé bǔ,yuán wěi shēn shēn jìng wèi kuī。
五万买鞭缘外饰,再三求筮为中疑。wǔ wàn mǎi biān yuán wài shì,zài sān qiú shì wèi zhōng yí。
行藏地僻无龟鉴,长忆庐山剪烛时。xíng cáng dì pì wú guī jiàn,zhǎng yì lú shān jiǎn zhú shí。

秋兴二首

苏葵

浮云漠漠蔼苍冥,风劲郊原草木零。fú yún mò mò ǎi cāng míng,fēng jìn jiāo yuán cǎo mù líng。
苜蓿影寒千里瘦,梧桐枝老九苞鸣。mù xu yǐng hán qiān lǐ shòu,wú tóng zhī lǎo jiǔ bāo míng。
酒杯潋滟供秋兴,旅馆萧条触物情。jiǔ bēi liàn yàn gōng qiū xīng,lǚ guǎn xiāo tiáo chù wù qíng。
自古五侯嫌肮脏,误将多智薄君卿。zì gǔ wǔ hóu xián āng zàng,wù jiāng duō zhì báo jūn qīng。

秋兴二首

苏葵

鹰隼高飞寥廓空,微霜寒入菊花丛。yīng sǔn gāo fēi liáo kuò kōng,wēi shuāng hán rù jú huā cóng。
耽酣量浅援陶止,欲赋才疏怯庾工。dān hān liàng qiǎn yuán táo zhǐ,yù fù cái shū qiè yǔ gōng。
闲傍阶前听蟋蟀,更从江上赏芙蓉。xián bàng jiē qián tīng xī shuài,gèng cóng jiāng shàng shǎng fú róng。
尘襟旋借西风拂,清洁谁能效两龚。chén jīn xuán jiè xī fēng fú,qīng jié shuí néng xiào liǎng gōng。

寄示毅儿

苏葵

诗礼遗芳愧孔庭,一缄封罢更叮咛。shī lǐ yí fāng kuì kǒng tíng,yī jiān fēng bà gèng dīng níng。
读书要与古人等,治产须教世业兴。dú shū yào yǔ gǔ rén děng,zhì chǎn xū jiào shì yè xīng。
穷达固应生禀定,智能还自敏求成。qióng dá gù yīng shēng bǐng dìng,zhì néng hái zì mǐn qiú chéng。
吾儿填勿甘豚犬,聊慰而翁舐犊情。wú ér tián wù gān tún quǎn,liáo wèi ér wēng shì dú qíng。

漫兴

苏葵

闲名闲利不须贪,消得荣枯是一酣。xián míng xián lì bù xū tān,xiāo dé róng kū shì yī hān。
幸际明时宽酒禁,更偷闲处纵清谈。xìng jì míng shí kuān jiǔ jìn,gèng tōu xián chù zòng qīng tán。
花枝淡淡晴还雨,萍梗飘飘北又南。huā zhī dàn dàn qíng hái yǔ,píng gěng piāo piāo běi yòu nán。
瓮茧欲成身已老,定谁先事鉴春蚕。wèng jiǎn yù chéng shēn yǐ lǎo,dìng shuí xiān shì jiàn chūn cán。

乙丑春日思郊野之游不遂戏书

苏葵

远近郊原烟雨收,无边光景触吟眸。yuǎn jìn jiāo yuán yān yǔ shōu,wú biān guāng jǐng chù yín móu。
欲扶苍玉出城去,更散黄金买酒游。yù fú cāng yù chū chéng qù,gèng sàn huáng jīn mǎi jiǔ yóu。
天气大都春半好,物华多在郭南优。tiān qì dà dōu chūn bàn hǎo,wù huá duō zài guō nán yōu。
锦城一掌未曾遍,况问瑶池与十洲。jǐn chéng yī zhǎng wèi céng biàn,kuàng wèn yáo chí yǔ shí zhōu。