古诗词

水月桥留题柏梁体

苏葵

我曾驾鹤游方蓬,银蟾出海天无风。wǒ céng jià hè yóu fāng péng,yín chán chū hǎi tiān wú fēng。
垂虹万丈波汹汹,上与河汉相樛通。chuí hóng wàn zhàng bō xiōng xiōng,shàng yǔ hé hàn xiāng jiū tōng。
广寒洞开十二重,姮娥下就冯夷宫。guǎng hán dòng kāi shí èr zhòng,héng é xià jiù féng yí gōng。
冯夷喜舞腾歌钟,水晶殿宇罗蛟童。féng yí xǐ wǔ téng gē zhōng,shuǐ jīng diàn yǔ luó jiāo tóng。
招集水仙珠翠丛,绡衣杂佩声瑽瑢。zhāo jí shuǐ xiān zhū cuì cóng,xiāo yī zá pèi shēng cōng róng。
湘灵洛妃冰玉容,忻然幸与姮娥逢。xiāng líng luò fēi bīng yù róng,xīn rán xìng yǔ héng é féng。
留连缱绻夜未终,金鸡敢促扶桑红。liú lián qiǎn quǎn yè wèi zhōng,jīn jī gǎn cù fú sāng hóng。
此时水面浮穹窿,冰轮正挂穹窿东。cǐ shí shuǐ miàn fú qióng lóng,bīng lún zhèng guà qióng lóng dōng。
玻璃万顷磨青铜,人间七宝难为工。bō lí wàn qǐng mó qīng tóng,rén jiān qī bǎo nán wèi gōng。
我当鹤背窥骊龙,骊珠兢月光交冲。wǒ dāng hè bèi kuī lí lóng,lí zhū jīng yuè guāng jiāo chōng。
道眼不受埃尘蒙,睥睨八极谁能从。dào yǎn bù shòu āi chén méng,pì nì bā jí shuí néng cóng。
迩来卸鹤遨游墉,几看草树更春冬。ěr lái xiè hè áo yóu yōng,jǐ kàn cǎo shù gèng chūn dōng。
低头见月蹄涔中,仰天长啸心憧憧。dī tóu jiàn yuè tí cén zhōng,yǎng tiān zhǎng xiào xīn chōng chōng。
驰轺振铎巡提封,名山之阳停使骢。chí yáo zhèn duó xún tí fēng,míng shān zhī yáng tíng shǐ cōng。
林鸟欲栖方下舂,林峦欲白星斗朦。lín niǎo yù qī fāng xià chōng,lín luán yù bái xīng dòu méng。
婵娟渐渐离山峰,行及中天如彀弓。chán juān jiàn jiàn lí shān fēng,xíng jí zhōng tiān rú gòu gōng。
流辉扬彩六幕充,何人凿池方且瀜。liú huī yáng cǎi liù mù chōng,hé rén záo chí fāng qiě róng。
半亩却拟南溟洪,八月潦尽清溶溶。bàn mǔ què nǐ nán míng hóng,bā yuè lǎo jǐn qīng róng róng。
玉兔倒影光玲珑,小桥阑槛横复纵。yù tù dào yǐng guāng líng lóng,xiǎo qiáo lán kǎn héng fù zòng。
行台雅致真增崇,台端有客惭钜公。xíng tái yǎ zhì zhēn zēng chóng,tái duān yǒu kè cán jù gōng。
敢揭宇宙争豪雄,夜凉散步衿宇融。gǎn jiē yǔ zhòu zhēng háo xióng,yè liáng sàn bù jīn yǔ róng。
直挹水月归心胸,恍然若与蓬壶同。zhí yì shuǐ yuè guī xīn xiōng,huǎng rán ruò yǔ péng hú tóng。
醉后彩笔张词锋,清光浩荡言难穷。zuì hòu cǎi bǐ zhāng cí fēng,qīng guāng hào dàng yán nán qióng。
呜呼,安得此桥变化如长虹,跨之踊跃升苍空。wū hū,ān dé cǐ qiáo biàn huà rú zhǎng hóng,kuà zhī yǒng yuè shēng cāng kōng。
桂花侧畔扬朣胧,遍照逃亡茅屋翁。guì huā cè pàn yáng tóng lóng,biàn zhào táo wáng máo wū wēng。
更持北斗斡海潨,散作雨泽苏疲癃。gèng chí běi dòu wò hǎi cóng,sàn zuò yǔ zé sū pí lóng。
人人知有水月功,岂独区区玩赏供幽悰。rén rén zhī yǒu shuǐ yuè gōng,qǐ dú qū qū wán shǎng gōng yōu cóng。

苏葵

明广东顺德人,字伯诚。成化二十三年进士。弘治中以翰林编修升江西提学佥事。性耿介,不谄附权贵。为太监董让陷害,理官欲加之刑。诸生百人拥入扶葵去,事竟得雪。在任增修白鹿书院。官至福建布政使。有《吹剑集》。 苏葵的作品>>

猜您喜欢

病中

苏葵

参苓曾不补虚成,向老谁怜病骨清。cān líng céng bù bǔ xū chéng,xiàng lǎo shuí lián bìng gǔ qīng。
七尺本非金石质,莫教心火自戈兵。qī chǐ běn fēi jīn shí zhì,mò jiào xīn huǒ zì gē bīng。

奉和谢晴川水部见赠韵二首

苏葵

了无一字费安排,谢脁门墙更辟开。le wú yī zì fèi ān pái,xiè tiǎo mén qiáng gèng pì kāi。
四海近来兄弟少,几人倾盖似公来。sì hǎi jìn lái xiōng dì shǎo,jǐ rén qīng gài shì gōng lái。

奉和谢晴川水部见赠韵二首

苏葵

扰扰羁愁不自排,金声掷处好怀开。rǎo rǎo jī chóu bù zì pái,jīn shēng zhì chù hǎo huái kāi。
如今水部能诗者,肯照前人样子来。rú jīn shuǐ bù néng shī zhě,kěn zhào qián rén yàng zi lái。

题女媭庙

苏葵

三闾初放姊初归,正是秋兰可佩时。sān lǘ chū fàng zǐ chū guī,zhèng shì qiū lán kě pèi shí。
千载楚宫无处觅,至今人拜女媭祠。qiān zài chǔ gōng wú chù mì,zhì jīn rén bài nǚ xū cí。

过瞿塘

苏葵

远入瞿塘问险流,往来个个是全舟。yuǎn rù qú táng wèn xiǎn liú,wǎng lái gè gè shì quán zhōu。
谁从宦海中间看,更有无端暗浪浮。shuí cóng huàn hǎi zhōng jiān kàn,gèng yǒu wú duān àn làng fú。

将过梁山柏林漕岭望之云翳因怀昌黎韩子以精诚之至遂开衡山之云韩固不易希然忠诚在我士各有志作一绝以贻山神至于云散山明则事出于偶然者予不敢以自诬也

苏葵

宿雨初晴石未干,墨云低覆失峰峦。sù yǔ chū qíng shí wèi gàn,mò yún dī fù shī fēng luán。
名山想有英灵在,莫道行人不是韩。míng shān xiǎng yǒu yīng líng zài,mò dào xíng rén bù shì hán。

秋郊漫兴二首

苏葵

柳叶初黄枫叶丹,王孙不归芳草残。liǔ yè chū huáng fēng yè dān,wáng sūn bù guī fāng cǎo cán。
悲秋岂是老年事,也学少陵聊自宽。bēi qiū qǐ shì lǎo nián shì,yě xué shǎo líng liáo zì kuān。

秋郊漫兴二首

苏葵

白雁飞飞抹晚霞,锦江艳艳木莲花。bái yàn fēi fēi mǒ wǎn xiá,jǐn jiāng yàn yàn mù lián huā。
牙筹数尽分秋兴,半付诗家半酒家。yá chóu shù jǐn fēn qiū xīng,bàn fù shī jiā bàn jiǔ jiā。

冬日汉州行台夜坐二首

苏葵

寒虫唧唧树萧萧,无奈羁怀纵酒瓢。hán chóng jī jī shù xiāo xiāo,wú nài jī huái zòng jiǔ piáo。
坐到二更三点彻,忽然疏雨入芭蕉。zuò dào èr gèng sān diǎn chè,hū rán shū yǔ rù bā jiāo。

冬日汉州行台夜坐二首

苏葵

不独风寒月亦寒,无风良月上栏杆。bù dú fēng hán yuè yì hán,wú fēng liáng yuè shàng lán gān。
十年留得青毡在,坐展西铭剪烛看。shí nián liú dé qīng zhān zài,zuò zhǎn xī míng jiǎn zhú kàn。

漫书

苏葵

汉阴抱瓮岂知劳,自后人间尽桔槔。hàn yīn bào wèng qǐ zhī láo,zì hòu rén jiān jǐn jú gāo。
欲话此心谁复许,杖藜吟笑过江皋。yù huà cǐ xīn shuí fù xǔ,zhàng lí yín xiào guò jiāng gāo。

道上观山

苏葵

近山苍翠远山微,似有如无更觉奇。jìn shān cāng cuì yuǎn shān wēi,shì yǒu rú wú gèng jué qí。
几日胸中有全画,丹青从此不须披。jǐ rì xiōng zhōng yǒu quán huà,dān qīng cóng cǐ bù xū pī。

道逢耕叟

苏葵

犁困黄牛嚼草芽,溪流低护石田斜。lí kùn huáng niú jué cǎo yá,xī liú dī hù shí tián xié。
农人两两事鸡卜,卜得汗邪定满车。nóng rén liǎng liǎng shì jī bo,bo dé hàn xié dìng mǎn chē。

秋夜客中独坐对月

苏葵

满院清光夜未分,离人对此易消魂。mǎn yuàn qīng guāng yè wèi fēn,lí rén duì cǐ yì xiāo hún。
冰轮却在巴山上,也照梅花岭外村。bīng lún què zài bā shān shàng,yě zhào méi huā lǐng wài cūn。

题刘都宪登庸次第卷十首泮水春融

苏葵

绿芹香霭杏芳菲,童冠知谁是浴沂。lǜ qín xiāng ǎi xìng fāng fēi,tóng guān zhī shuí shì yù yí。
看罢六经芸阁暖,此心元并古人驰。kàn bà liù jīng yún gé nuǎn,cǐ xīn yuán bìng gǔ rén chí。