古诗词

次韵继学途中竹枝词四首

袁桷

阊阖云低接紫宫,水晶凉殿起薰风。chāng hé yún dī jiē zǐ gōng,shuǐ jīng liáng diàn qǐ xūn fēng。
侍臣一曲无怀操,能使八方歌会同。shì chén yī qū wú huái cāo,néng shǐ bā fāng gē huì tóng。

袁桷

元庆元路鄞县人,字伯长,号清容居士。举茂才异等,起为丽泽书院山长。成宗大德初,荐授翰林国史院检阅官。进郊祀十议,礼官推其博,多采用之。升应奉翰林文字、同知制诰,兼国史院编修官。请购求辽、金、宋三史遗书。英宗至治元年,官翰林侍讲学士。泰定帝泰定初辞归。桷在词林,朝廷制册、勋臣碑铭,多出其手。卒谥文清。著有《易说》、《春秋说》、《延祐四明志》、《清容居士集》。 袁桷的作品>>

猜您喜欢

怀伯生

袁桷

春雨消路尘,春风散林缬。chūn yǔ xiāo lù chén,chūn fēng sàn lín xié。
荡荡长安门,客子千万辙。dàng dàng zhǎng ān mén,kè zi qiān wàn zhé。
城阴有一士,淡食羹不啜。chéng yīn yǒu yī shì,dàn shí gēng bù chuài。
采彼松上露,煮石化晴雪。cǎi bǐ sōng shàng lù,zhǔ shí huà qíng xuě。
沈冥护真性,觞至那复说。shěn míng hù zhēn xìng,shāng zhì nà fù shuō。
向来舌本淡,今作耳根热。xiàng lái shé běn dàn,jīn zuò ěr gēn rè。
维南有樛枝,岩溜滋百结。wéi nán yǒu jiū zhī,yán liū zī bǎi jié。
在德良自防,居屯讵为折。zài dé liáng zì fáng,jū tún jù wèi zhé。
念此长夜深,寒光吐残月。niàn cǐ zhǎng yè shēn,hán guāng tǔ cán yuè。

夕佳亭

袁桷

赤云下平田,层峦紫光凝。chì yún xià píng tián,céng luán zǐ guāng níng。
疏钟息万籁,晴湖净奁冰。shū zhōng xī wàn lài,qíng hú jìng lián bīng。
倦翮戢已栖,游云澹相承。juàn hé jí yǐ qī,yóu yún dàn xiāng chéng。
吹箫者谁子?空林起孤灯。chuī xiāo zhě shuí zi?kōng lín qǐ gū dēng。
感彼金谷人,怪石樛寒藤。gǎn bǐ jīn gǔ rén,guài shí jiū hán téng。
壮意耻未没,水涌风凭陵。zhuàng yì chǐ wèi méi,shuǐ yǒng fēng píng líng。
亭亭玉浮图,百幻随废兴。tíng tíng yù fú tú,bǎi huàn suí fèi xīng。
振衣视天末,黯澹银河升。zhèn yī shì tiān mò,àn dàn yín hé shēng。
朝曛讵异境,气寂念始澄。cháo xūn jù yì jìng,qì jì niàn shǐ chéng。

次韵杂诗二首

袁桷

少年观沧海,天涛碧因依。shǎo nián guān cāng hǎi,tiān tāo bì yīn yī。
下有珊瑚株,红光射云辉。xià yǒu shān hú zhū,hóng guāng shè yún huī。
玩之不忍舍,歘吸双龙飞。wán zhī bù rěn shě,chuā xī shuāng lóng fēi。
远为尘中游,坐觉颜色违。yuǎn wèi chén zhōng yóu,zuò jué yán sè wéi。
哀哉西山士,饥食周原薇。āi zāi xī shān shì,jī shí zhōu yuán wēi。

次韵杂诗二首

袁桷

朝游东门曲,坏道荆棘存。cháo yóu dōng mén qū,huài dào jīng jí cún。
累累者谁冢?举觞酹其魂。lèi lèi zhě shuí zhǒng?jǔ shāng lèi qí hún。
死无落魄名,生有呫喋言。sǐ wú luò pò míng,shēng yǒu tiè dié yán。
所以荷蓧翁,临流漱潺湲。suǒ yǐ hé diào wēng,lín liú shù chán yuán。
遗簪隐世德,忍垢躬灌园。yí zān yǐn shì dé,rěn gòu gōng guàn yuán。
岂忘轻肥念,苟得诚少恩。qǐ wàng qīng féi niàn,gǒu dé chéng shǎo ēn。
采采松上花,饥来助吾餐。cǎi cǎi sōng shàng huā,jī lái zhù wú cān。

大名刘节妇吟

袁桷

孤鹤不累巢,离鸾不饮溪。gū hè bù lèi cháo,lí luán bù yǐn xī。
溪明难为影,巢成谁与栖。xī míng nán wèi yǐng,cháo chéng shuí yǔ qī。
飘飘无根云,流丽如虹蜺。piāo piāo wú gēn yún,liú lì rú hóng ní。
下有贞松台,白日昼且凄。xià yǒu zhēn sōng tái,bái rì zhòu qiě qī。
我思彻霄汉,冥邈不可梯。wǒ sī chè xiāo hàn,míng miǎo bù kě tī。
青青东园柳,子规当树啼。qīng qīng dōng yuán liǔ,zi guī dāng shù tí。
来者何用欢,去者日以迷。lái zhě hé yòng huān,qù zhě rì yǐ mí。
击石端出火,捣辛能作齑。jī shí duān chū huǒ,dǎo xīn néng zuò jī。
妾心倘未明,请看井中泥。qiè xīn tǎng wèi míng,qǐng kàn jǐng zhōng ní。

潘孟阳上书不报归里作五咏

袁桷

贾生蕴奇略,徒步西上书。jiǎ shēng yùn qí lüè,tú bù xī shàng shū。
昊天有正命,伤哉杞人愚。hào tiān yǒu zhèng mìng,shāng zāi qǐ rén yú。
鹏翼垂云来,魂气与之俱。péng yì chuí yún lái,hún qì yǔ zhī jù。
鼌氏竟寂寂,主父复何如。cháo shì jìng jì jì,zhǔ fù fù hé rú。
襄阳孟处士,拂衣归故山。xiāng yáng mèng chù shì,fú yī guī gù shān。
放浪岩壑深,流咏遗人间。fàng làng yán hè shēn,liú yǒng yí rén jiān。
举袖岩花落,击楫江鸥还。jǔ xiù yán huā luò,jī jí jiāng ōu hái。
羊公何堕泪,水声日潺潺。yáng gōng hé duò lèi,shuǐ shēng rì chán chán。

潘孟阳上书不报归里作五咏

袁桷

梅生一尉卑,喋喋正天纪。méi shēng yī wèi bēi,dié dié zhèng tiān jì。
洗心洞玄化,削迹弃妻子。xǐ xīn dòng xuán huà,xuē jì qì qī zi。
龙变孰能驯,蝉蜕乃真止。lóng biàn shú néng xùn,chán tuì nǎi zhēn zhǐ。
松回风泠泠,水落石齿齿。sōng huí fēng líng líng,shuǐ luò shí chǐ chǐ。

潘孟阳上书不报归里作五咏

袁桷

虞卿舌转丸,揣事精微茫。yú qīng shé zhuǎn wán,chuāi shì jīng wēi máng。
艰危见交态,穷愁名益光。jiān wēi jiàn jiāo tài,qióng chóu míng yì guāng。
黄金散逝水,白璧凝飞霜。huáng jīn sàn shì shuǐ,bái bì níng fēi shuāng。
丈夫有定志,得失非预防。zhàng fū yǒu dìng zhì,dé shī fēi yù fáng。

潘孟阳上书不报归里作五咏

袁桷

仲连匡世姿,挥手却秦军。zhòng lián kuāng shì zī,huī shǒu què qín jūn。
卷袂停白日,登车抗浮云。juǎn mèi tíng bái rì,dēng chē kàng fú yún。
射书诚草草,孤城生死分。shè shū chéng cǎo cǎo,gū chéng shēng sǐ fēn。
辞荣敦薄俗,矫抗离其群。cí róng dūn báo sú,jiǎo kàng lí qí qún。

育王珙禅师示寂二纪屿上人回山中因寄塔主

袁桷

石塔累荒土,月落冰棱棱。shí tǎ lèi huāng tǔ,yuè luò bīng léng léng。
永怀跏趺叟,松风吹不应。yǒng huái jiā fū sǒu,sōng fēng chuī bù yīng。
山房旧净供,素壁一枝藤。shān fáng jiù jìng gōng,sù bì yī zhī téng。
语寂绝禅观,机深超祖乘。yǔ jì jué chán guān,jī shēn chāo zǔ chéng。
击石迸新火,诸天化为灯。jī shí bèng xīn huǒ,zhū tiān huà wèi dēng。
上有白玉峰,丹梯杳难登。shàng yǒu bái yù fēng,dān tī yǎo nán dēng。
黄流钜野涨,虎啸悬崖崩。huáng liú jù yě zhǎng,hǔ xiào xuán yá bēng。
斯道傥未泯,微言足搜徵。sī dào tǎng wèi mǐn,wēi yán zú sōu zhēng。

送马伯庸御史奉使河西八首

袁桷

青琐倦迂散,执辔逾关河。qīng suǒ juàn yū sàn,zhí pèi yú guān hé。
黄流何奔倾,积石何嵯峨。huáng liú hé bēn qīng,jī shí hé cuó é。
承诏抚疲氓,惊乌在林柯。chéng zhào fǔ pí máng,jīng wū zài lín kē。
沙场有冻骨,野亩无遗禾。shā chǎng yǒu dòng gǔ,yě mǔ wú yí hé。
日夕寒云聚,宿燐明岩阿。rì xī hán yún jù,sù lín míng yán ā。
访俗感素心,因之聆咏歌。fǎng sú gǎn sù xīn,yīn zhī líng yǒng gē。

送马伯庸御史奉使河西八首

袁桷

咏歌者谁子?被发号天明。yǒng gē zhě shuí zi?bèi fā hào tiān míng。
妇死不复悲,失儿谁与耕!fù sǐ bù fù bēi,shī ér shuí yǔ gēng!
承平五十载,不识战与争。chéng píng wǔ shí zài,bù shí zhàn yǔ zhēng。
残雪流银液,我泪同其倾。cán xuě liú yín yè,wǒ lèi tóng qí qīng。
古云百二险,夸诞生甲兵。gǔ yún bǎi èr xiǎn,kuā dàn shēng jiǎ bīng。
孰能转夷途,历劫永清宁。shú néng zhuǎn yí tú,lì jié yǒng qīng níng。

送马伯庸御史奉使河西八首

袁桷

清宁阐文运,览彼古帝都。qīng níng chǎn wén yùn,lǎn bǐ gǔ dì dōu。
秦声激豪宕,洛咏夸敷腴。qín shēng jī háo dàng,luò yǒng kuā fū yú。
邙山何累累,下有白玉趺。máng shān hé lèi lèi,xià yǒu bái yù fū。
感彼秉笔人,百金尽其谀。gǎn bǐ bǐng bǐ rén,bǎi jīn jǐn qí yú。
死者已寂历,兹文亦模糊。sǐ zhě yǐ jì lì,zī wén yì mó hú。
伟哉龙门生,悲愤有遗书。wěi zāi lóng mén shēng,bēi fèn yǒu yí shū。

送马伯庸御史奉使河西八首

袁桷

遗书纪河源,荒忽不可识。yí shū jì hé yuán,huāng hū bù kě shí。
君行河之西,春雪深五尺。jūn xíng hé zhī xī,chūn xuě shēn wǔ chǐ。
茫茫贺兰山,抽矢石为镝。máng máng hè lán shān,chōu shǐ shí wèi dī。
坐阅三姓王,圣代始敛色。zuò yuè sān xìng wáng,shèng dài shǐ liǎn sè。
沙羊护毡房,名驼候土驿。shā yáng hù zhān fáng,míng tuó hòu tǔ yì。
观风惨无俦,云端羡飞翼。guān fēng cǎn wú chóu,yún duān xiàn fēi yì。

送马伯庸御史奉使河西八首

袁桷

飞翼西北来,遗我书赫蹄。fēi yì xī běi lái,yí wǒ shū hè tí。
中有陈情词,复怜双雏啼。zhōng yǒu chén qíng cí,fù lián shuāng chú tí。
野旷川无梁,积荒气候凄。yě kuàng chuān wú liáng,jī huāng qì hòu qī。
鸡鸣葡萄根,虎啸苜蓿畦。jī míng pú táo gēn,hǔ xiào mù xu qí。
清霜集素裘,斗戴天益低。qīng shuāng jí sù qiú,dòu dài tiān yì dī。
顿辔不得上,雪山在其西。dùn pèi bù dé shàng,xuě shān zài qí xī。