古诗词

看山

孙一元

支郎构别业,庞老远尘寰。zhī láng gòu bié yè,páng lǎo yuǎn chén huán。
偶到无言处,来看江上山。ǒu dào wú yán chù,lái kàn jiāng shàng shān。
风篁元不整,水鹤自飞还。fēng huáng yuán bù zhěng,shuǐ hè zì fēi hái。
残日渔樵尽,柴门影独闲。cán rì yú qiáo jǐn,chái mén yǐng dú xián。

孙一元

明人,自称关中(今陕西)人,字太初,自号太白山人。风仪秀朗,踪迹奇诘,乌巾白帢,铁笛鹤瓢,遍游名胜,足迹半天下。善为诗,正德间僦居长兴吴珫家,与刘麟、陆昆、龙霓、吴珫结社倡和,称苕溪五隐。有《太白山人稿》。 孙一元的作品>>

猜您喜欢

山中人歌

孙一元

山风日暮吹黄独,山人归来山中宿。shān fēng rì mù chuī huáng dú,shān rén guī lái shān zhōng sù。
白云万顷高映屋,山光相对眉发绿。bái yún wàn qǐng gāo yìng wū,shān guāng xiāng duì méi fā lǜ。
万物到手吟不足,诗草床头牛腰束。wàn wù dào shǒu yín bù zú,shī cǎo chuáng tóu niú yāo shù。
麋鹿相过亦不触,毳袍芒蹻识高躅。mí lù xiāng guò yì bù chù,cuì páo máng juē shí gāo zhú。
上皇之时道超俗,吾闻不死游亭毒。shàng huáng zhī shí dào chāo sú,wú wén bù sǐ yóu tíng dú。
我今鍊药山之麓,山中之人驾黄鹄。wǒ jīn liàn yào shān zhī lù,shān zhōng zhī rén jià huáng gǔ。

剑阁行寄彭济物总制

孙一元

老子轻裘豪且雄,挽弓射龙江水中。lǎo zi qīng qiú háo qiě xióng,wǎn gōng shè lóng jiāng shuǐ zhōng。
落日半壁翻江赤,巫峡明月啼?狨。luò rì bàn bì fān jiāng chì,wū xiá míng yuè tí róng。
中原一发渺何许,峨岷万里来秋风。zhōng yuán yī fā miǎo hé xǔ,é mín wàn lǐ lái qiū fēng。
古云剑阁罪真宰,盗贼窃据今无同。gǔ yún jiàn gé zuì zhēn zǎi,dào zéi qiè jù jīn wú tóng。
地生度量固人力,全活民命天为忠。dì shēng dù liàng gù rén lì,quán huó mín mìng tiān wèi zhōng。
健儿倒戈喜多梦,归来散马关之东。jiàn ér dào gē xǐ duō mèng,guī lái sàn mǎ guān zhī dōng。
燕然铜柱亦细事,致君尧舜臣之功。yàn rán tóng zhù yì xì shì,zhì jūn yáo shùn chén zhī gōng。
野夫甘守西山饿,再见庶物回冲融。yě fū gān shǒu xī shān è,zài jiàn shù wù huí chōng róng。
庶几乎再见庶物回冲融。shù jǐ hū zài jiàn shù wù huí chōng róng。

松厓歌寄方方伯寿卿

孙一元

吾闻徂徕之山,巀嶭高万丈,上有古松千尺蟠踞厓之颠。wú wén cú lái zhī shān,jié niè gāo wàn zhàng,shàng yǒu gǔ sōng qiān chǐ pán jù yá zhī diān。
白日行天不到地,苍藤翠茑倒挂相钩连。bái rì xíng tiān bù dào dì,cāng téng cuì niǎo dào guà xiāng gōu lián。
皴皮剥落根半露,偃盖反走枝相缠。cūn pí bō luò gēn bàn lù,yǎn gài fǎn zǒu zhī xiāng chán。
下有元精山灵秘流膏,入土今千年。xià yǒu yuán jīng shān líng mì liú gāo,rù tǔ jīn qiān nián。
樵人牧竖不敢伐,乃知神物天能全。qiáo rén mù shù bù gǎn fá,nǎi zhī shén wù tiān néng quán。
阴厓半夜起蛟蠖,哀壑万里含云烟。yīn yá bàn yè qǐ jiāo huò,āi hè wàn lǐ hán yún yān。
世间此木不见用,偃蹇独卧空山前。shì jiān cǐ mù bù jiàn yòng,yǎn jiǎn dú wò kōng shān qián。
只今大厦将倾圮,风雨无庇真堪怜。zhǐ jīn dà shà jiāng qīng pǐ,fēng yǔ wú bì zhēn kān lián。
呜呼安得此木供采用,能令四海苍生重熙然。wū hū ān dé cǐ mù gōng cǎi yòng,néng lìng sì hǎi cāng shēng zhòng xī rán。

南屏山歌

孙一元

屏之山兮高且闲,云冥冥兮水潺潺。píng zhī shān xī gāo qiě xián,yún míng míng xī shuǐ chán chán。
山中人兮古心颜,坐白石兮撷翠菅。shān zhōng rén xī gǔ xīn yán,zuò bái shí xī xié cuì jiān。
双鸟忽兮翻飞,念尘世兮多违。shuāng niǎo hū xī fān fēi,niàn chén shì xī duō wéi。
夕阳下兮千里,眇怅望兮不归。xī yáng xià xī qiān lǐ,miǎo chàng wàng xī bù guī。

吴氏双桂歌

孙一元

吴家轩前有双桂,虬枝曲铁相交蹉。wú jiā xuān qián yǒu shuāng guì,qiú zhī qū tiě xiāng jiāo cuō。
黑飙一夜鬼神会,天香堕地愁素娥。hēi biāo yī yè guǐ shén huì,tiān xiāng duò dì chóu sù é。
露霭向晓半身湿,烟痕翠剥莓苔多。lù ǎi xiàng xiǎo bàn shēn shī,yān hén cuì bō méi tái duō。
迩来更借栽培力,开花无数黄金柯。ěr lái gèng jiè zāi péi lì,kāi huā wú shù huáng jīn kē。
君家兄弟好奇古,携我共坐青婆娑。jūn jiā xiōng dì hǎo qí gǔ,xié wǒ gòng zuò qīng pó suō。
月色轻摇白鸾箑,秋光浮动金叵罗。yuè sè qīng yáo bái luán shà,qiū guāng fú dòng jīn pǒ luó。
气酣耳热发大叫,仰面不怕真宰诃。qì hān ěr rè fā dà jiào,yǎng miàn bù pà zhēn zǎi hē。
寒蟾无语玄兔泣,一泓翠影摇山河。hán chán wú yǔ xuán tù qì,yī hóng cuì yǐng yáo shān hé。
相看一笑唾壶缺,揽笔赠君双桂歌。xiāng kàn yī xiào tuò hú quē,lǎn bǐ zèng jūn shuāng guì gē。

题梅花赠太守黄子和

孙一元

使君作郡沧洲边,我曾一见神翛然。shǐ jūn zuò jùn cāng zhōu biān,wǒ céng yī jiàn shén xiāo rán。
长髯方瞳有仙骨,种梅犹记罗浮巅。zhǎng rán fāng tóng yǒu xiān gǔ,zhǒng méi yóu jì luó fú diān。
琼盘铁曲一万本,茅屋正在春风前。qióng pán tiě qū yī wàn běn,máo wū zhèng zài chūn fēng qián。
寒姿自照日杲杲,白鹤下叫青溪烟。hán zī zì zhào rì gǎo gǎo,bái hè xià jiào qīng xī yān。
我归管领君勿嗔,采花拾实还候君。wǒ guī guǎn lǐng jūn wù chēn,cǎi huā shí shí hái hòu jūn。

南荣老人歌

孙一元

南荣老人睡起晚,过午柴门日初转。nán róng lǎo rén shuì qǐ wǎn,guò wǔ chái mén rì chū zhuǎn。
下床看山懒不冠,山光树光浑莫辨。xià chuáng kàn shān lǎn bù guān,shān guāng shù guāng hún mò biàn。
秋风更觉草堂深,鸟雀相驯机事浅。qiū fēng gèng jué cǎo táng shēn,niǎo què xiāng xùn jī shì qiǎn。
平生得处不须书,爱云弄泉岁华晏。píng shēng dé chù bù xū shū,ài yún nòng quán suì huá yàn。

跨驴游西山天竺寺

孙一元

秋叶满林吹乱红,秋光半在山寺中。qiū yè mǎn lín chuī luàn hóng,qiū guāng bàn zài shān sì zhōng。
老衲迎门解幽事,一见呼我长髯公。lǎo nà yíng mén jiě yōu shì,yī jiàn hū wǒ zhǎng rán gōng。
薰炉相对坐中夕,松声泉韵何冲融。xūn lú xiāng duì zuò zhōng xī,sōng shēng quán yùn hé chōng róng。
独鹤隔竹向人立,欲鸣未鸣幽意同。dú hè gé zhú xiàng rén lì,yù míng wèi míng yōu yì tóng。
气酣日落豪思发,诗成三绕青桂丛。qì hān rì luò háo sī fā,shī chéng sān rào qīng guì cóng。
造物小儿玩人世,俯仰何必悲无穷。zào wù xiǎo ér wán rén shì,fǔ yǎng hé bì bēi wú qióng。
布袍斗笠自高格,狂歌醉叫惊山翁。bù páo dòu lì zì gāo gé,kuáng gē zuì jiào jīng shān wēng。
归来明月散林影,驴背仰啸秋山空。guī lái míng yuè sàn lín yǐng,lǘ bèi yǎng xiào qiū shān kōng。

泛高士湖

孙一元

我闻唐家李白一世贤,郎官之湖至今传。wǒ wén táng jiā lǐ bái yī shì xián,láng guān zhī hú zhì jīn chuán。
我今与子继其迹,胜事岂许昔人专。wǒ jīn yǔ zi jì qí jì,shèng shì qǐ xǔ xī rén zhuān。
方冠野服兴不浅,驾船载酒凌苍烟。fāng guān yě fú xīng bù qiǎn,jià chuán zài jiǔ líng cāng yān。
千山万山两岸如群龙,蜿蜒尽在几席前。qiān shān wàn shān liǎng àn rú qún lóng,wān yán jǐn zài jǐ xí qián。
青山落杯底,白日行舟边。qīng shān luò bēi dǐ,bái rì xíng zhōu biān。
鼋鼍突兀波面出,大鱼小鱼争避船。yuán tuó tū wù bō miàn chū,dà yú xiǎo yú zhēng bì chuán。
君把斗酒,我歌扣舷。jūn bǎ dòu jiǔ,wǒ gē kòu xián。
天风下来,云叶翩翩。tiān fēng xià lái,yún yè piān piān。
烂醉骑鲸,游昆仑巅。làn zuì qí jīng,yóu kūn lún diān。

春前五日大雪

孙一元

一夜雪飞石径齐,清晨压我茅屋低。yī yè xuě fēi shí jìng qí,qīng chén yā wǒ máo wū dī。
小奴开门抱瓮出,赤脚汲水愁冲泥。xiǎo nú kāi mén bào wèng chū,chì jiǎo jí shuǐ chóu chōng ní。
墙头饥乌太无赖,绕我阶上哑哑啼。qiáng tóu jī wū tài wú lài,rào wǒ jiē shàng yǎ yǎ tí。
南山黄独寒无苗,长镵归来风怒号。nán shān huáng dú hán wú miáo,zhǎng chán guī lái fēng nù hào。

按察使刘元瑞惠宝剑歌

孙一元

刘侯意气天下无,惠我宝剑来昆吾。liú hóu yì qì tiān xià wú,huì wǒ bǎo jiàn lái kūn wú。
腰间斜解虎头绶,鱼皮缠鞘苍波粗。yāo jiān xié jiě hǔ tóu shòu,yú pí chán qiào cāng bō cū。
铸炼自是神明力,欧冶已死风胡徂。zhù liàn zì shì shén míng lì,ōu yě yǐ sǐ fēng hú cú。
泰山为砥作平地,东海出淬苍鳞枯。tài shān wèi dǐ zuò píng dì,dōng hǎi chū cuì cāng lín kū。
星迎宝锷孤光动,赤帝篆文留其肤。xīng yíng bǎo è gū guāng dòng,chì dì zhuàn wén liú qí fū。
天地相视忽改色,树木惨怛风号呼。tiān dì xiāng shì hū gǎi sè,shù mù cǎn dá fēng hào hū。
空山日暮熊兕走,蛟腾鲸骇翻江湖。kōng shān rì mù xióng sì zǒu,jiāo téng jīng hài fān jiāng hú。
黄云古垒结不散,寒䲭啸雨愁荒芜。huáng yún gǔ lěi jié bù sàn,hán xiào yǔ chóu huāng wú。
忆昨边烽接天起,关城不守失边鄙。yì zuó biān fēng jiē tiān qǐ,guān chéng bù shǒu shī biān bǐ。
天子忧惶费经理,今虽扫逐犹未已。tiān zi yōu huáng fèi jīng lǐ,jīn suī sǎo zhú yóu wèi yǐ。
国无守臣国之耻,刘侯刘侯莫轻拟。guó wú shǒu chén guó zhī chǐ,liú hóu liú hóu mò qīng nǐ。
元也关中豪杰士,只今契会风尘里。yuán yě guān zhōng háo jié shì,zhǐ jīn qì huì fēng chén lǐ。
酒酣击剑哀歌起,扬眉结义从此始,万里同行报天子。jiǔ hān jī jiàn āi gē qǐ,yáng méi jié yì cóng cǐ shǐ,wàn lǐ tóng xíng bào tiān zi。

谢鲍山人采松花见寄

孙一元

山人缚屋黄山巅,青松万株盘屋前。shān rén fù wū huáng shān diān,qīng sōng wàn zhū pán wū qián。
春风摘取花满裹,逢人遥寄吴门仙。chūn fēng zhāi qǔ huā mǎn guǒ,féng rén yáo jì wú mén xiān。
吴门仙人身已轻,服花更向灵气生。wú mén xiān rén shēn yǐ qīng,fú huā gèng xiàng líng qì shēng。
白日独坐若木下,沧海如席龙不鸣。bái rì dú zuò ruò mù xià,cāng hǎi rú xí lóng bù míng。
昨梦访君松树樾,赤脚蹋云石苔滑。zuó mèng fǎng jūn sōng shù yuè,chì jiǎo tà yún shí tái huá。
天风飒飒吹欲醒,归来松际留明月。tiān fēng sà sà chuī yù xǐng,guī lái sōng jì liú míng yuè。

钱员外画小石山歌

孙一元

钱侯画石,大者如踞彪,小石荦确如惊虬。qián hóu huà shí,dà zhě rú jù biāo,xiǎo shí luò què rú jīng qiú。
云际十峰五峰出,白日不动苍烟浮。yún jì shí fēng wǔ fēng chū,bái rì bù dòng cāng yān fú。
中有山人煮石处,茅屋藏缚青厓幽。zhōng yǒu shān rén zhǔ shí chù,máo wū cáng fù qīng yá yōu。
黄鹤飞来饮丹穴,月中桂树枝相樛。huáng hè fēi lái yǐn dān xué,yuè zhōng guì shù zhī xiāng jiū。
钱侯钱侯有仙骨,手夺造化与天侔。qián hóu qián hóu yǒu xiān gǔ,shǒu duó zào huà yǔ tiān móu。
我有仙人九节碧玉杖,与侯还访昆仑十二之蓬丘。wǒ yǒu xiān rén jiǔ jié bì yù zhàng,yǔ hóu hái fǎng kūn lún shí èr zhī péng qiū。

致道观看七星桧树歌

孙一元

海虞山前突兀见古桧,眼中气势相盘拿。hǎi yú shān qián tū wù jiàn gǔ guì,yǎn zhōng qì shì xiāng pán ná。
上应七耀分布有神会,地灵千岁储精华。shàng yīng qī yào fēn bù yǒu shén huì,dì líng qiān suì chǔ jīng huá。
皴皮无文尽剥落,老根化石吞泥沙。cūn pí wú wén jǐn bō luò,lǎo gēn huà shí tūn ní shā。
据山?峞,映壑谽谺。jù shān wéi,yìng hè hān xiā。
身枯溜雨,枝黑藏蛇。shēn kū liū yǔ,zhī hēi cáng shé。
伫立顷刻云雾遮,日落未落山之厓。zhù lì qǐng kè yún wù zhē,rì luò wèi luò shān zhī yá。
同行观者皆叹嗟,舌扪颈缩无敢哗。tóng xíng guān zhě jiē tàn jiē,shé mén jǐng suō wú gǎn huā。
归来灵物不可究,夜宿撼床恐龙斗。guī lái líng wù bù kě jiū,yè sù hàn chuáng kǒng lóng dòu。

鲍氏藏书楼歌

孙一元

鲍君藏书十万轴,气压石渠吞天禄。bào jūn cáng shū shí wàn zhóu,qì yā shí qú tūn tiān lù。
缥囊缃帙尽古今,竹简蝌蚪惊触目。piāo náng xiāng zhì jǐn gǔ jīn,zhú jiǎn kē dǒu jīng chù mù。
昔从惠子见多方,后闻张华载满毂。xī cóng huì zi jiàn duō fāng,hòu wén zhāng huá zài mǎn gǔ。
唐时世南行秘书,岂独李邕号书簏。táng shí shì nán xíng mì shū,qǐ dú lǐ yōng hào shū lù。
今于君家尽见之,插架堆床动成束。jīn yú jūn jiā jǐn jiàn zhī,chā jià duī chuáng dòng chéng shù。
我梦化作太乙精,手燃青藜访君屋。wǒ mèng huà zuò tài yǐ jīng,shǒu rán qīng lí fǎng jūn wū。
纬象玄文发隐奇,夜半风雨众灵哭。wěi xiàng xuán wén fā yǐn qí,yè bàn fēng yǔ zhòng líng kū。
尝闻聚书后必兴,况是鲁斋旧儒族。cháng wén jù shū hòu bì xīng,kuàng shì lǔ zhāi jiù rú zú。
六经行天日月明,文章末学厌纷逐。liù jīng xíng tiān rì yuè míng,wén zhāng mò xué yàn fēn zhú。
凤衰麟死三千春,主持吾道宁无人。fèng shuāi lín sǐ sān qiān chūn,zhǔ chí wú dào níng wú rén。