古诗词

陪李参戎汝盛游胜果寺酒酣登月轮峰望钱塘江潮

孙一元

闲来野寺寻幽事,扶醉登临兴更豪。xián lái yě sì xún yōu shì,fú zuì dēng lín xīng gèng háo。
山脚遥分云树碧,海门初上浪花高。shān jiǎo yáo fēn yún shù bì,hǎi mén chū shàng làng huā gāo。
坐当落日吟偏壮,望入中原首重搔。zuò dāng luò rì yín piān zhuàng,wàng rù zhōng yuán shǒu zhòng sāo。
投老要穷奇绝处,不妨随地混渔樵。tóu lǎo yào qióng qí jué chù,bù fáng suí dì hùn yú qiáo。

孙一元

明人,自称关中(今陕西)人,字太初,自号太白山人。风仪秀朗,踪迹奇诘,乌巾白帢,铁笛鹤瓢,遍游名胜,足迹半天下。善为诗,正德间僦居长兴吴珫家,与刘麟、陆昆、龙霓、吴珫结社倡和,称苕溪五隐。有《太白山人稿》。 孙一元的作品>>

猜您喜欢

孙一元

得自昆吾北,土花尚蚀红。dé zì kūn wú běi,tǔ huā shàng shí hóng。
歌鱼志终侠,斫地气何雄。gē yú zhì zhōng xiá,zhuó dì qì hé xióng。
寒日飞孤电,晴空走白虹。hán rì fēi gū diàn,qíng kōng zǒu bái hóng。
平生忠义在,仗尔靖蛮戎。píng shēng zhōng yì zài,zhàng ěr jìng mán róng。

晚晴信步至城东草堂主人开樽留酌

孙一元

东风吹晚步,拄杖散闲身。dōng fēng chuī wǎn bù,zhǔ zhàng sàn xián shēn。
燕掠春阴薄,鸠鸣桑叶新。yàn lüè chūn yīn báo,jiū míng sāng yè xīn。
过君文杏馆,呼我谪仙人。guò jūn wén xìng guǎn,hū wǒ zhé xiān rén。
政有烟霞骨,还知麋鹿亲。zhèng yǒu yān xiá gǔ,hái zhī mí lù qīn。

毗陵李太守御贼

孙一元

战格东西破,孤城誓始终。zhàn gé dōng xī pò,gū chéng shì shǐ zhōng。
自挥朱雀帜,众拥紫髯公。zì huī zhū què zhì,zhòng yōng zǐ rán gōng。
吴楚哀歌满,江湖控制雄。wú chǔ āi gē mǎn,jiāng hú kòng zhì xióng。
为怜巡远义,须爱晟瑊风。wèi lián xún yuǎn yì,xū ài chéng jiān fēng。

荆溪道中

孙一元

树夹苍厓立,遥遥溪路微。shù jiā cāng yá lì,yáo yáo xī lù wēi。
浪花迎棹尾,山影上人衣。làng huā yíng zhào wěi,shān yǐng shàng rén yī。
饥鹊鸣将下,颓云冻不飞。jī què míng jiāng xià,tuí yún dòng bù fēi。
还寻旧游处,日暮渔樵稀。hái xún jiù yóu chù,rì mù yú qiáo xī。

王方伯与时制深衣幅巾大带絇履见遗小诗裁谢

孙一元

教化尊方伯,能令风俗敦。jiào huà zūn fāng bó,néng lìng fēng sú dūn。
人文今更焕,吾道喜犹存。rén wén jīn gèng huàn,wú dào xǐ yóu cún。
居士香山社,先生独乐园。jū shì xiāng shān shè,xiān shēng dú lè yuán。
兴来风日好,行傍柳花村。xīng lái fēng rì hǎo,xíng bàng liǔ huā cūn。

休宁汊口十咏旗山

孙一元

有美神明地,青山旗势开。yǒu měi shén míng dì,qīng shān qí shì kāi。
连村看世胄,继代有贤才。lián cūn kàn shì zhòu,jì dài yǒu xián cái。
赤羽迎云出,翠华拂日来。chì yǔ yíng yún chū,cuì huá fú rì lái。
人家读书处,高下见松梅。rén jiā dú shū chù,gāo xià jiàn sōng méi。

休宁汊口十咏旗山

孙一元

平野山根出,形如一鼓横。píng yě shān gēn chū,xíng rú yī gǔ héng。
何人费修琢,真宰自生成。hé rén fèi xiū zuó,zhēn zǎi zì shēng chéng。
苔剥青犹好,云深湿不鸣。tái bō qīng yóu hǎo,yún shēn shī bù míng。
太平有乐部,还拟献承明。tài píng yǒu lè bù,hái nǐ xiàn chéng míng。

休宁汊口十咏旗山

孙一元

山势南来远,笔峰独不群。shān shì nán lái yuǎn,bǐ fēng dú bù qún。
烟岚晴露颖,草木碧成文。yān lán qíng lù yǐng,cǎo mù bì chéng wén。
人物千年秀,道源百世闻。rén wù qiān nián xiù,dào yuán bǎi shì wén。
夕阳重回首,高望入寒云。xī yáng zhòng huí shǒu,gāo wàng rù hán yún。

休宁汊口十咏旗山

孙一元

一带岭横起,浑如砚琢成。yī dài lǐng héng qǐ,hún rú yàn zuó chéng。
咸池清露滴,仙掌黑云生。xián chí qīng lù dī,xiān zhǎng hēi yún shēng。
元气天应结,人文世久明。yuán qì tiān yīng jié,rén wén shì jiǔ míng。
诛茅山麓下,闭户著陶泓。zhū máo shān lù xià,bì hù zhù táo hóng。

休宁汊口十咏旗山

孙一元

谷口日升处,云开万里辉。gǔ kǒu rì shēng chù,yún kāi wàn lǐ huī。
遥看峰影出,渐觉露华稀。yáo kàn fēng yǐng chū,jiàn jué lù huá xī。
地暖禽声乐,泉甘草木肥。dì nuǎn qín shēng lè,quán gān cǎo mù féi。
端明种松处,百万已成围。duān míng zhǒng sōng chù,bǎi wàn yǐ chéng wéi。

休宁汊口十咏旗山

孙一元

落日溪光净,闲来坐石矶。luò rì xī guāng jìng,xián lái zuò shí jī。
因看异人迹,犹见紫云飞。yīn kàn yì rén jì,yóu jiàn zǐ yún fēi。
岸坼枫根出,沙寒石发稀。àn chè fēng gēn chū,shā hán shí fā xī。
怀贤增感慨,回首意都违。huái xián zēng gǎn kǎi,huí shǒu yì dōu wéi。

休宁汊口十咏旗山

孙一元

蜿蜒山脉好,神物欲飞翔。wān yán shān mài hǎo,shén wù yù fēi xiáng。
乱石苍鳞动,千松翠鬣长。luàn shí cāng lín dòng,qiān sōng cuì liè zhǎng。
地形接闽越,人物自梁唐。dì xíng jiē mǐn yuè,rén wù zì liáng táng。
山脚遗祠在,题诗仰末光。shān jiǎo yí cí zài,tí shī yǎng mò guāng。

休宁汊口十咏旗山

孙一元

闻道东林竹,当年有凤鸣。wén dào dōng lín zhú,dāng nián yǒu fèng míng。
湿云吹不散,凉月乱还明。shī yún chuī bù sàn,liáng yuè luàn hái míng。
疏见晚山色,遥连茅舍清。shū jiàn wǎn shān sè,yáo lián máo shě qīng。
岂无逸士驾,载酒寄高情。qǐ wú yì shì jià,zài jiǔ jì gāo qíng。

休宁汊口十咏旗山

孙一元

休阳万山里,民物义相敦。xiū yáng wàn shān lǐ,mín wù yì xiāng dūn。
耕凿犹前古,诗书自一村。gēng záo yóu qián gǔ,shī shū zì yī cūn。
应看风俗厚,尚有典刑存。yīng kàn fēng sú hòu,shàng yǒu diǎn xíng cún。
遗训追先哲,年来德业温。yí xùn zhuī xiān zhé,nián lái dé yè wēn。

休宁汊口十咏旗山

孙一元

续代开吟社,佳时剩一游。xù dài kāi yín shè,jiā shí shèng yī yóu。
思奇山改色,兴到鸟深愁。sī qí shān gǎi sè,xīng dào niǎo shēn chóu。
大雅声犹在,黄初派尚留。dà yǎ shēng yóu zài,huáng chū pài shàng liú。
太平风物好,有句颂皇猷。tài píng fēng wù hǎo,yǒu jù sòng huáng yóu。
4301234567»