古诗词

赠殷近夫靖江二十韵

孙一元

霄汉瞻多士,君才滞一方。xiāo hàn zhān duō shì,jūn cái zhì yī fāng。
青袍走吏卒,白马照江乡。qīng páo zǒu lì zú,bái mǎ zhào jiāng xiāng。
学与前贤翼,名应后辈光。xué yǔ qián xián yì,míng yīng hòu bèi guāng。
文锋膏鸊鹈,政理卧桁杨。wén fēng gāo pì tí,zhèng lǐ wò héng yáng。
吴楚疮痍地,乾坤战伐场。wú chǔ chuāng yí dì,qián kūn zhàn fá chǎng。
孤城危此日,哀笛动清商。gū chéng wēi cǐ rì,āi dí dòng qīng shāng。
万里忧南服,群凶睨海疆。wàn lǐ yōu nán fú,qún xiōng nì hǎi jiāng。
轒辒防破取,号令极飞扬。fén wēn fáng pò qǔ,hào lìng jí fēi yáng。
涕为黎元堕,心应末俗伤。tì wèi lí yuán duò,xīn yīng mò sú shāng。
风云看变合,形胜认低昂。fēng yún kàn biàn hé,xíng shèng rèn dī áng。
谋食同鸡鹜,危身破犬羊。móu shí tóng jī wù,wēi shēn pò quǎn yáng。
农间留武备,帝上演天潢。nóng jiān liú wǔ bèi,dì shàng yǎn tiān huáng。
丧乱哀孙楚,宾朋忆郑庄。sàng luàn āi sūn chǔ,bīn péng yì zhèng zhuāng。
独怜清咏苦,每爱剧谈长。dú lián qīng yǒng kǔ,měi ài jù tán zhǎng。
去国烟云异,故园橘柚荒。qù guó yān yún yì,gù yuán jú yòu huāng。
土风犹未习,水味只新尝。tǔ fēng yóu wèi xí,shuǐ wèi zhǐ xīn cháng。
鸟尽沧波阔,天低落日黄。niǎo jǐn cāng bō kuò,tiān dī luò rì huáng。
子情惟浩荡,吾志正悲凉。zi qíng wéi hào dàng,wú zhì zhèng bēi liáng。
岁晏舟樯阙,途穷菉葹芳。suì yàn zhōu qiáng quē,tú qióng lù shī fāng。
犹怀西北念,梦寐耿难忘。yóu huái xī běi niàn,mèng mèi gěng nán wàng。

孙一元

明人,自称关中(今陕西)人,字太初,自号太白山人。风仪秀朗,踪迹奇诘,乌巾白帢,铁笛鹤瓢,遍游名胜,足迹半天下。善为诗,正德间僦居长兴吴珫家,与刘麟、陆昆、龙霓、吴珫结社倡和,称苕溪五隐。有《太白山人稿》。 孙一元的作品>>

猜您喜欢

中秋

孙一元

中秋酒盏聊乘兴,南国兵戈未息机。zhōng qiū jiǔ zhǎn liáo chéng xīng,nán guó bīng gē wèi xī jī。
作客惯看吴地月,忧时重泣楚臣衣。zuò kè guàn kàn wú dì yuè,yōu shí zhòng qì chǔ chén yī。
远江天入星河湿,高木吟回风露稀。yuǎn jiāng tiān rù xīng hé shī,gāo mù yín huí fēng lù xī。
一望沧洲终自好,百年只漫钓鱼矶。yī wàng cāng zhōu zhōng zì hǎo,bǎi nián zhǐ màn diào yú jī。

题范文予臞庵卷

孙一元

道人黄山梅花仙,瘦骨崚嶒神苍然。dào rén huáng shān méi huā xiān,shòu gǔ léng céng shén cāng rán。
饮泉坐石幽涧底,衣草食木青厓边。yǐn quán zuò shí yōu jiàn dǐ,yī cǎo shí mù qīng yá biān。
汊川风物久作计,工部家学犹堪传。chà chuān fēng wù jiǔ zuò jì,gōng bù jiā xué yóu kān chuán。
夜深兀坐松月静,独鹤一声柴庵前。yè shēn wù zuò sōng yuè jìng,dú hè yī shēng chái ān qián。

夜坐

孙一元

中庭露下湿征裾,独起苍茫伫望馀。zhōng tíng lù xià shī zhēng jū,dú qǐ cāng máng zhù wàng yú。
河汉夜深人语静,海门潮上月华初。hé hàn yè shēn rén yǔ jìng,hǎi mén cháo shàng yuè huá chū。
盛时去国愁难破,看剑烧灯气未疏。shèng shí qù guó chóu nán pò,kàn jiàn shāo dēng qì wèi shū。
三载相看隔南越,故山戎马久无书。sān zài xiāng kàn gé nán yuè,gù shān róng mǎ jiǔ wú shū。

九日登南屏山漫兴

孙一元

客中此日逢佳节,扶醉来登千树林。kè zhōng cǐ rì féng jiā jié,fú zuì lái dēng qiān shù lín。
斜日碧云秋寺净,折荷残苇晚湖深。xié rì bì yún qiū sì jìng,zhé hé cán wěi wǎn hú shēn。
中原目送双流泪,老马时存万里心。zhōng yuán mù sòng shuāng liú lèi,lǎo mǎ shí cún wàn lǐ xīn。
何处草堂还可借,杜陵今有卜居吟。hé chù cǎo táng hái kě jiè,dù líng jīn yǒu bo jū yín。

李郎中元任过别湖上

孙一元

苦竹泠泠沙雨青,秋风别我钓鱼汀。kǔ zhú líng líng shā yǔ qīng,qiū fēng bié wǒ diào yú tīng。
好持使节朝天子,莫道江湖有客星。hǎo chí shǐ jié cháo tiān zi,mò dào jiāng hú yǒu kè xīng。
北固云回山历历,洪河龙斗浪冥冥。běi gù yún huí shān lì lì,hóng hé lóng dòu làng míng míng。
眼中经济须公等,殿上夔龙有典刑。yǎn zhōng jīng jì xū gōng děng,diàn shàng kuí lóng yǒu diǎn xíng。

种竹

孙一元

种竹荒冈手记曾,满林苍翠尽腾凌。zhǒng zhú huāng gāng shǒu jì céng,mǎn lín cāng cuì jǐn téng líng。
遥连野水青无间,斜压秋云冷不胜。yáo lián yě shuǐ qīng wú jiān,xié yā qiū yún lěng bù shèng。
惯觅渔竿防稚子,只分拄杖与山僧。guàn mì yú gān fáng zhì zi,zhǐ fēn zhǔ zhàng yǔ shān sēng。
黄陵歌罢无人和,明月阑干只自凭。huáng líng gē bà wú rén hé,míng yuè lán gàn zhǐ zì píng。

江上

孙一元

沙砾喧寒雨,枫根挽钓楂。shā lì xuān hán yǔ,fēng gēn wǎn diào zhā。
菰蒲起烟火,隔水是渔家。gū pú qǐ yān huǒ,gé shuǐ shì yú jiā。

解衣

孙一元

解衣坐渔梁,水风来许许。jiě yī zuò yú liáng,shuǐ fēng lái xǔ xǔ。
月明不见人,幽篁自相语。yuè míng bù jiàn rén,yōu huáng zì xiāng yǔ。

靖江道中

孙一元

落日精灵语,空山旅客惊。luò rì jīng líng yǔ,kōng shān lǚ kè jīng。
沙寒留鹭影,风急走江声。shā hán liú lù yǐng,fēng jí zǒu jiāng shēng。

钩帘

孙一元

钩帘坐晚吹,斗酒娱清晖。gōu lián zuò wǎn chuī,dòu jiǔ yú qīng huī。
幽怀未可言,木叶不停飞。yōu huái wèi kě yán,mù yè bù tíng fēi。

游吴

孙一元

裋褐心愈壮,蒯缑歌自闻。shù hè xīn yù zhuàng,kuǎi gōu gē zì wén。
薄游吴王国,来寻季子坟。báo yóu wú wáng guó,lái xún jì zi fén。

孤山

孙一元

谁将一拳石,弃此湖水边。shuí jiāng yī quán shí,qì cǐ hú shuǐ biān。
老梅盘拿春,玩弄到何年。lǎo méi pán ná chūn,wán nòng dào hé nián。

相见

孙一元

相见不作语,天风吹长须。xiāng jiàn bù zuò yǔ,tiān fēng chuī zhǎng xū。
探取虎盘囊,留赠昆仑图。tàn qǔ hǔ pán náng,liú zèng kūn lún tú。

喜晴

孙一元

鸟鸣隔篱落,雨脚上翠微。niǎo míng gé lí luò,yǔ jiǎo shàng cuì wēi。
闭门吟正苦,客来为解围。bì mén yín zhèng kǔ,kè lái wèi jiě wéi。

睡起

孙一元

睡起散幽躅,荒冈春日西。shuì qǐ sàn yōu zhú,huāng gāng chūn rì xī。
野云飞不起,寒压竹枝低。yě yún fēi bù qǐ,hán yā zhú zhī dī。