古诗词

按察使刘元瑞惠宝剑歌

孙一元

刘侯意气天下无,惠我宝剑来昆吾。liú hóu yì qì tiān xià wú,huì wǒ bǎo jiàn lái kūn wú。
腰间斜解虎头绶,鱼皮缠鞘苍波粗。yāo jiān xié jiě hǔ tóu shòu,yú pí chán qiào cāng bō cū。
铸炼自是神明力,欧冶已死风胡徂。zhù liàn zì shì shén míng lì,ōu yě yǐ sǐ fēng hú cú。
泰山为砥作平地,东海出淬苍鳞枯。tài shān wèi dǐ zuò píng dì,dōng hǎi chū cuì cāng lín kū。
星迎宝锷孤光动,赤帝篆文留其肤。xīng yíng bǎo è gū guāng dòng,chì dì zhuàn wén liú qí fū。
天地相视忽改色,树木惨怛风号呼。tiān dì xiāng shì hū gǎi sè,shù mù cǎn dá fēng hào hū。
空山日暮熊兕走,蛟腾鲸骇翻江湖。kōng shān rì mù xióng sì zǒu,jiāo téng jīng hài fān jiāng hú。
黄云古垒结不散,寒䲭啸雨愁荒芜。huáng yún gǔ lěi jié bù sàn,hán xiào yǔ chóu huāng wú。
忆昨边烽接天起,关城不守失边鄙。yì zuó biān fēng jiē tiān qǐ,guān chéng bù shǒu shī biān bǐ。
天子忧惶费经理,今虽扫逐犹未已。tiān zi yōu huáng fèi jīng lǐ,jīn suī sǎo zhú yóu wèi yǐ。
国无守臣国之耻,刘侯刘侯莫轻拟。guó wú shǒu chén guó zhī chǐ,liú hóu liú hóu mò qīng nǐ。
元也关中豪杰士,只今契会风尘里。yuán yě guān zhōng háo jié shì,zhǐ jīn qì huì fēng chén lǐ。
酒酣击剑哀歌起,扬眉结义从此始,万里同行报天子。jiǔ hān jī jiàn āi gē qǐ,yáng méi jié yì cóng cǐ shǐ,wàn lǐ tóng xíng bào tiān zi。

孙一元

明人,自称关中(今陕西)人,字太初,自号太白山人。风仪秀朗,踪迹奇诘,乌巾白帢,铁笛鹤瓢,遍游名胜,足迹半天下。善为诗,正德间僦居长兴吴珫家,与刘麟、陆昆、龙霓、吴珫结社倡和,称苕溪五隐。有《太白山人稿》。 孙一元的作品>>

猜您喜欢

雉子曲二章

孙一元

花萼正离离,雉子行相求。huā è zhèng lí lí,zhì zi xíng xiāng qiú。
饮啄青山下,雌雄鸣且酬。yǐn zhuó qīng shān xià,cí xióng míng qiě chóu。
四座沉沉动欢酌,堂上何人奏此乐。sì zuò chén chén dòng huān zhuó,táng shàng hé rén zòu cǐ lè。

春江曲

孙一元

家在银塘住,微茫隔烟雾。jiā zài yín táng zhù,wēi máng gé yān wù。
春水新生偶没篙,鸭嘴岸崩人不渡。chūn shuǐ xīn shēng ǒu méi gāo,yā zuǐ àn bēng rén bù dù。
问船尽日澹无归,拥衣夜宿青汀露。wèn chuán jǐn rì dàn wú guī,yōng yī yè sù qīng tīng lù。

吴女词三章

孙一元

开帘示晷欹,剪花金刀冷。kāi lián shì guǐ yī,jiǎn huā jīn dāo lěng。
脉脉情转深,谁牵辘轳绠。mài mài qíng zhuǎn shēn,shuí qiān lù lú gěng。

吴女词三章

孙一元

当窗织锦字,抛梭声咿哑。dāng chuāng zhī jǐn zì,pāo suō shēng yī yǎ。
阿弟不肯闲,拆我牵牛花。ā dì bù kěn xián,chāi wǒ qiān niú huā。

吴女词三章

孙一元

燕尾剪空寒,花苞才小吐。yàn wěi jiǎn kōng hán,huā bāo cái xiǎo tǔ。
吟成春恨词,隔窗教鹦鹉。yín chéng chūn hèn cí,gé chuāng jiào yīng wǔ。

倦倦林中鸟二章

孙一元

倦倦林中鸟,羽毛随所依。juàn juàn lín zhōng niǎo,yǔ máo suí suǒ yī。
风霜太酸苦,肯念身不肥。fēng shuāng tài suān kǔ,kěn niàn shēn bù féi。

采莲曲二章

孙一元

越女颜如玉,和歌行晚风。yuè nǚ yán rú yù,hé gē xíng wǎn fēng。
举头乍相识,棹入莲叶中。jǔ tóu zhà xiāng shí,zhào rù lián yè zhōng。

采莲曲二章

孙一元

莲叶翻乱红,正在若耶曲。lián yè fān luàn hóng,zhèng zài ruò yé qū。
愿见隔溪上,对坐斗眉绿。yuàn jiàn gé xī shàng,duì zuò dòu méi lǜ。

苦寒行二首

孙一元

半月闭门友朋绝,过午下食鸟雀怜。bàn yuè bì mén yǒu péng jué,guò wǔ xià shí niǎo què lián。
风狂高江浪打岸,雪压湿突炊无烟。fēng kuáng gāo jiāng làng dǎ àn,xuě yā shī tū chuī wú yān。

苦寒行二首

孙一元

冻云漏日黄无光,野客禁此手足僵。dòng yún lòu rì huáng wú guāng,yě kè jìn cǐ shǒu zú jiāng。
急走南村觅春信,梅花不见只诗狂。jí zǒu nán cūn mì chūn xìn,méi huā bù jiàn zhǐ shī kuáng。