古诗词

送沈秩下第还山中

郑文康

沈郎读书如好酒,终日喃喃不停口。shěn láng dú shū rú hǎo jiǔ,zhōng rì nán nán bù tíng kǒu。
愈醉愈贪滋味佳,半夜葩经犹在手。yù zuì yù tān zī wèi jiā,bàn yè pā jīng yóu zài shǒu。
沈郎作文如作画,万象森罗同造化。shěn láng zuò wén rú zuò huà,wàn xiàng sēn luó tóng zào huà。
江湖巨眼一见之,争致千金来问价。jiāng hú jù yǎn yī jiàn zhī,zhēng zhì qiān jīn lái wèn jià。
读书作文未足奇,胸中抱负谁能知。dú shū zuò wén wèi zú qí,xiōng zhōng bào fù shuí néng zhī。
立心要做三代士,不数汉唐群小儿。lì xīn yào zuò sān dài shì,bù shù hàn táng qún xiǎo ér。
相逢俗客腰懒折,共骂书生太豪杰。xiāng féng sú kè yāo lǎn zhé,gòng mà shū shēng tài háo jié。
我言沈郎不独铁作腰,请看沈郎心肠都是铁。wǒ yán shěn láng bù dú tiě zuò yāo,qǐng kàn shěn láng xīn cháng dōu shì tiě。
昨日当场选乡试,诸子竞陈椒与桂。zuó rì dāng chǎng xuǎn xiāng shì,zhū zi jìng chén jiāo yǔ guì。
满前辛辣气多烈,掩却太羹玄酒味。mǎn qián xīn là qì duō liè,yǎn què tài gēng xuán jiǔ wèi。
沈郎笑歌归去来,读书更上山中台。shěn láng xiào gē guī qù lái,dú shū gèng shàng shān zhōng tái。
人传沈郎颇不乐,我言此子器量非瓶罍。rén chuán shěn láng pǒ bù lè,wǒ yán cǐ zi qì liàng fēi píng léi。
劝君且暂居田野,颜渊称舜何人也。quàn jūn qiě zàn jū tián yě,yán yuān chēng shùn hé rén yě。
来科夺取黄金榜,上元压倒纷纷先进者。lái kē duó qǔ huáng jīn bǎng,shàng yuán yā dào fēn fēn xiān jìn zhě。

郑文康

明苏州府昆山人,字时乂,号介庵。正统十三年进士。观政大理寺,寻因疾归。父母相继亡故后,绝意仕进,专心经史。好为诗文。有《平桥集》。 郑文康的作品>>

猜您喜欢

题杂画

郑文康

恨无顾恺刺心针,担负风流仗酒醺。hèn wú gù kǎi cì xīn zhēn,dān fù fēng liú zhàng jiǔ xūn。
谁料邻家机上女,怀春不似卓文君。shuí liào lín jiā jī shàng nǚ,huái chūn bù shì zhuó wén jūn。

题杂画

郑文康

追忆蒲鞭汉大夫,扑刑虽用得完肤。zhuī yì pú biān hàn dà fū,pū xíng suī yòng dé wán fū。
郤怜东鲁臧孙氏,不去鞭蒲去织蒲。xì lián dōng lǔ zāng sūn shì,bù qù biān pú qù zhī pú。

题杂画

郑文康

壮士轻生易许人,图谋未遂已亡身。zhuàng shì qīng shēng yì xǔ rén,tú móu wèi suì yǐ wáng shēn。
明知一去无还理,底事狂歌竟入秦。míng zhī yī qù wú hái lǐ,dǐ shì kuáng gē jìng rù qín。

题杂画

郑文康

弱水蓬山几万重,仙宫未必胜秦宫。ruò shuǐ péng shān jǐ wàn zhòng,xiān gōng wèi bì shèng qín gōng。
君王轻听齐人语,空驾楼船入海中。jūn wáng qīng tīng qí rén yǔ,kōng jià lóu chuán rù hǎi zhōng。

题杂画

郑文康

史传荒唐怪事多,乘槎那得上天河。shǐ chuán huāng táng guài shì duō,chéng chá nà dé shàng tiān hé。
不知织女支机石,遗落人间竟若何。bù zhī zhī nǚ zhī jī shí,yí luò rén jiān jìng ruò hé。

题杂画

郑文康

读罢司徒一纸书,北军门外报銮舆。dú bà sī tú yī zhǐ shū,běi jūn mén wài bào luán yú。
君王若问平时钓,不钓功名只钓鱼。jūn wáng ruò wèn píng shí diào,bù diào gōng míng zhǐ diào yú。

题杂画

郑文康

白日豪奴擅杀人,生擒不避主家嗔。bái rì háo nú shàn shā rén,shēng qín bù bì zhǔ jiā chēn。
最怜文叔行柔道,容得当时强项臣。zuì lián wén shū xíng róu dào,róng dé dāng shí qiáng xiàng chén。

题杂画

郑文康

长营兵甲似云屯,号令曾闻遏至尊。zhǎng yíng bīng jiǎ shì yún tún,hào lìng céng wén è zhì zūn。
他日凄凉廷尉狱,狱门无复似辕门。tā rì qī liáng tíng wèi yù,yù mén wú fù shì yuán mén。

题杂画

郑文康

会稽太守驾行轩,山叟龙钟立道边。huì jī tài shǒu jià xíng xuān,shān sǒu lóng zhōng lì dào biān。
买得千金声价重,临行只用一文钱。mǎi dé qiān jīn shēng jià zhòng,lín xíng zhǐ yòng yī wén qián。

题杂画

郑文康

负担行歌过古坟,故妻犹是饭王孙。fù dān xíng gē guò gǔ fén,gù qī yóu shì fàn wáng sūn。
他年一见呼同载,不念前情念后恩。tā nián yī jiàn hū tóng zài,bù niàn qián qíng niàn hòu ēn。

题杂画

郑文康

一入沙场与汉辞,节旄落尽鬓成丝。yī rù shā chǎng yǔ hàn cí,jié máo luò jǐn bìn chéng sī。
生降得似生还乐,肠断河梁五字诗。shēng jiàng dé shì shēng hái lè,cháng duàn hé liáng wǔ zì shī。

题杂画

郑文康

曾夺麻池厌老拳,十年深抱死生冤。céng duó má chí yàn lǎo quán,shí nián shēn bào sǐ shēng yuān。
石郎亦是英雄客,握手平生不讳言。shí láng yì shì yīng xióng kè,wò shǒu píng shēng bù huì yán。

题杂画

郑文康

强臣欲窃晋山河,万骑西来奈尔何。qiáng chén yù qiè jìn shān hé,wàn qí xī lái nài ěr hé。
此日新亭迎候者,侍中不及谢安多。cǐ rì xīn tíng yíng hòu zhě,shì zhōng bù jí xiè ān duō。

题杂画

郑文康

伴食空居政事堂,死时惟剩一空囊。bàn shí kōng jū zhèng shì táng,sǐ shí wéi shèng yī kōng náng。
家中留得苍头在,自鬻身钱办主丧。jiā zhōng liú dé cāng tóu zài,zì yù shēn qián bàn zhǔ sàng。

题杂画

郑文康

嫁女惟愁致客难,君王诏遣共交欢。jià nǚ wéi chóu zhì kè nán,jūn wáng zhào qiǎn gòng jiāo huān。
谁知后日生儿乐,虚授朝廷五品官。shuí zhī hòu rì shēng ér lè,xū shòu cháo tíng wǔ pǐn guān。