古诗词

江上秋阴

庞尚鹏

推篷闲独酌,天为扫烦襟。tuī péng xián dú zhuó,tiān wèi sǎo fán jīn。
树色笼寒日,江流带夕阴。shù sè lóng hán rì,jiāng liú dài xī yīn。
断霞孤鹜远,高岫乱云深。duàn xiá gū wù yuǎn,gāo xiù luàn yún shēn。
千古知音少,何人共赏心。qiān gǔ zhī yīn shǎo,hé rén gòng shǎng xīn。

庞尚鹏

明广东南海人,字少南。嘉靖三十二年进士。授乐平知县,擢御史,出按河南、浙江等地,搏击豪强,吏民震慑。嘉靖四十四年,在浙江推行一条鞭法,为一条鞭法之始。隆庆元年,迁大理右寺丞。次年,擢右佥都御史,兼领九边屯务。诸御史督盐政者以事权被夺,起而攻之,斥为民。万历四年起故官巡抚福建,拜左副都御史。忤张居正罢归,家居四年卒,谥惠敏。有《百可亭摘稿》。 庞尚鹏的作品>>

猜您喜欢

窦家庄

庞尚鹏

蓟里山中五桂堂,闲云幽草旧村庄。jì lǐ shān zhōng wǔ guì táng,xián yún yōu cǎo jiù cūn zhuāng。
路人祇解传名姓,谁向门前问义方。lù rén qí jiě chuán míng xìng,shuí xiàng mén qián wèn yì fāng。

李广射石

庞尚鹏

驱日鞭霆射猎游,石中遗镞几经秋。qū rì biān tíng shè liè yóu,shí zhōng yí zú jǐ jīng qiū。
将军莫问封侯事,犹有降人骨未收。jiāng jūn mò wèn fēng hóu shì,yóu yǒu jiàng rén gǔ wèi shōu。

白沙先生像

庞尚鹏

倡道东南接孔林,谁从山海测高深。chàng dào dōng nán jiē kǒng lín,shuí cóng shān hǎi cè gāo shēn。
千年遗事传青简,白日青天是此心。qiān nián yí shì chuán qīng jiǎn,bái rì qīng tiān shì cǐ xīn。

诗柬不书名

庞尚鹏

曾讶人间月旦评,雌黄原自口中生。céng yà rén jiān yuè dàn píng,cí huáng yuán zì kǒu zhōng shēng。
年来正苦虚名累,莫遣儿童识姓名。nián lái zhèng kǔ xū míng lèi,mò qiǎn ér tóng shí xìng míng。

闻有司议赈

庞尚鹏

一饱从来不愿馀,幸分官廪到穷闾。yī bǎo cóng lái bù yuàn yú,xìng fēn guān lǐn dào qióng lǘ。
长鲸便欲吞溟渤,升斗犹能活涸鱼。zhǎng jīng biàn yù tūn míng bó,shēng dòu yóu néng huó hé yú。

忆亡弟次韵

庞尚鹏

从来死别最堪怜,况复同胞更少年。cóng lái sǐ bié zuì kān lián,kuàng fù tóng bāo gèng shǎo nián。
泪洒鹡鸰原上草,不堪衰谢老江边。lèi sǎ jí líng yuán shàng cǎo,bù kān shuāi xiè lǎo jiāng biān。

怀关玄门累期不至

庞尚鹏

片言为药借神功,瞬息能令业障空。piàn yán wèi yào jiè shén gōng,shùn xī néng lìng yè zhàng kōng。
回望双凫如万里,尺书无路托飞鸿。huí wàng shuāng fú rú wàn lǐ,chǐ shū wú lù tuō fēi hóng。

猫卧花下石山

庞尚鹏

横天剑气夜光闾,晚入重楼护赐书。héng tiān jiàn qì yè guāng lǘ,wǎn rù zhòng lóu hù cì shū。
赢得花阴闲白昼,敢论终岁食无鱼。yíng dé huā yīn xián bái zhòu,gǎn lùn zhōng suì shí wú yú。

周云谷枉顾别后寄怀次韵

庞尚鹏

万木丛中一钓台,满湖烟水百花开。wàn mù cóng zhōng yī diào tái,mǎn hú yān shuǐ bǎi huā kāi。
江村不是瞿塘路,莫惜乘潮百度来。jiāng cūn bù shì qú táng lù,mò xī chéng cháo bǎi dù lái。

送别还城次韵

庞尚鹏

艳阳朝气杏花天,楼上青山湖上船。yàn yáng cháo qì xìng huā tiān,lóu shàng qīng shān hú shàng chuán。
风雨临池看醉墨,令人长忆酒中仙。fēng yǔ lín chí kàn zuì mò,lìng rén zhǎng yì jiǔ zhōng xiān。

溪亭新筑石径漫题

庞尚鹏

廿载瞿塘路上行,惊魂飘泊叹浮名。niàn zài qú táng lù shàng xíng,jīng hún piāo pō tàn fú míng。
从今稳步随明月,肯信风涛陆地生。cóng jīn wěn bù suí míng yuè,kěn xìn fēng tāo lù dì shēng。

东门别业为陈二山太守题

庞尚鹏

倚郭芳阴石径斜,鸟声人语带烟霞。yǐ guō fāng yīn shí jìng xié,niǎo shēng rén yǔ dài yān xiá。
东门远地春光早,多种秦侯五色瓜。dōng mén yuǎn dì chūn guāng zǎo,duō zhǒng qín hóu wǔ sè guā。

庞尚鹏

东倚扶桑共结邻,轻舟长载日华新。dōng yǐ fú sāng gòng jié lín,qīng zhōu zhǎng zài rì huá xīn。
夜来风雪连天地,信有寒江独钓人。yè lái fēng xuě lián tiān dì,xìn yǒu hán jiāng dú diào rén。

庞尚鹏

万树芳阴日往还,长随玄鹿入松关。wàn shù fāng yīn rì wǎng hái,zhǎng suí xuán lù rù sōng guān。
春深何处寻行迹,洞口云开便出山。chūn shēn hé chù xún xíng jì,dòng kǒu yún kāi biàn chū shān。

庞尚鹏

斜倚溪流屋数椽,自分粳秫种溪田。xié yǐ xī liú wū shù chuán,zì fēn jīng shú zhǒng xī tián。
君恩一饭终难报,长对春晖百草前。jūn ēn yī fàn zhōng nán bào,zhǎng duì chūn huī bǎi cǎo qián。