古诗词

古剑

庞尚鹏

神物终当合,应怜解佩难。shén wù zhōng dāng hé,yīng lián jiě pèi nán。
倚天曾耀日,抵掌独登坛。yǐ tiān céng yào rì,dǐ zhǎng dú dēng tán。
价比南金重,光腾北斗寒。jià bǐ nán jīn zhòng,guāng téng běi dòu hán。
沛公西略地,三尺定长安。pèi gōng xī lüè dì,sān chǐ dìng zhǎng ān。

庞尚鹏

明广东南海人,字少南。嘉靖三十二年进士。授乐平知县,擢御史,出按河南、浙江等地,搏击豪强,吏民震慑。嘉靖四十四年,在浙江推行一条鞭法,为一条鞭法之始。隆庆元年,迁大理右寺丞。次年,擢右佥都御史,兼领九边屯务。诸御史督盐政者以事权被夺,起而攻之,斥为民。万历四年起故官巡抚福建,拜左副都御史。忤张居正罢归,家居四年卒,谥惠敏。有《百可亭摘稿》。 庞尚鹏的作品>>

猜您喜欢

金山寺闻鸡

庞尚鹏

万籁沉沉玉宇开,水中山寺郁崔嵬。wàn lài chén chén yù yǔ kāi,shuǐ zhōng shān sì yù cuī wéi。
钟闻两岸烟光动,恍惚声从天上来。zhōng wén liǎng àn yān guāng dòng,huǎng hū shēng cóng tiān shàng lái。
黄鸟枝头向人语,和鸣追逐丛阴里。huáng niǎo zhī tóu xiàng rén yǔ,hé míng zhuī zhú cóng yīn lǐ。
对此翻怜求友情,故人千里知何处。duì cǐ fān lián qiú yǒu qíng,gù rén qiān lǐ zhī hé chù。
奇毛濯露长翩跹,四顾螳螂且避蝉。qí máo zhuó lù zhǎng piān xiān,sì gù táng láng qiě bì chán。
中流隔断尘寰路,那得王孙挟弹丸。zhōng liú gé duàn chén huán lù,nà dé wáng sūn xié dàn wán。
儿童争讶莺莺好,高飞自爱春风早。ér tóng zhēng yà yīng yīng hǎo,gāo fēi zì ài chūn fēng zǎo。
翠竹山房寄此身,何须更觅蓬莱岛。cuì zhú shān fáng jì cǐ shēn,hé xū gèng mì péng lái dǎo。
幽谷常怀一片心,江湖随地有知音。yōu gǔ cháng huái yī piàn xīn,jiāng hú suí dì yǒu zhī yīn。
祇园共识迁乔意,日月重明双树林。qí yuán gòng shí qiān qiáo yì,rì yuè zhòng míng shuāng shù lín。
翻经台上天花落,九曲江流环草阁。fān jīng tái shàng tiān huā luò,jiǔ qū jiāng liú huán cǎo gé。
岩头徙倚万山低,披云欲跨麟洲鹤。yán tóu xǐ yǐ wàn shān dī,pī yún yù kuà lín zhōu hè。

虚室行

庞尚鹏

寂寂空庭无杂宾,蠹书湘榻生浮尘。jì jì kōng tíng wú zá bīn,dù shū xiāng tà shēng fú chén。
青天明月长相照,环堵萧然肯厌贫。qīng tiān míng yuè zhǎng xiāng zhào,huán dǔ xiāo rán kěn yàn pín。
细视瓶中久无粟,举火终朝待邻曲。xì shì píng zhōng jiǔ wú sù,jǔ huǒ zhōng cháo dài lín qū。
长饥近午始一餐,敢望丰年收万斛。zhǎng jī jìn wǔ shǐ yī cān,gǎn wàng fēng nián shōu wàn hú。
倒翻囊箧无馀钱,杜门谢客常高眠。dào fān náng qiè wú yú qián,dù mén xiè kè cháng gāo mián。
逢人笑比庞居士,千金散尽方成仙。féng rén xiào bǐ páng jū shì,qiān jīn sàn jǐn fāng chéng xiān。
东邻问我何所有,一卷黄庭常在手。dōng lín wèn wǒ hé suǒ yǒu,yī juǎn huáng tíng cháng zài shǒu。
西邻问我一事无,安得天地为锤炉。xī lín wèn wǒ yī shì wú,ān dé tiān dì wèi chuí lú。
陶熔万类频开局,坐运乾符转坤轴。táo róng wàn lèi pín kāi jú,zuò yùn qián fú zhuǎn kūn zhóu。
未论黄土尽黄金,且令四海家家足。wèi lùn huáng tǔ jǐn huáng jīn,qiě lìng sì hǎi jiā jiā zú。

木绵飞絮歌

庞尚鹏

曾见溪头杨柳花,飞来飞去落谁家。céng jiàn xī tóu yáng liǔ huā,fēi lái fēi qù luò shuí jiā。
木绵白絮浑相似,向日随风阵阵斜。mù mián bái xù hún xiāng shì,xiàng rì suí fēng zhèn zhèn xié。
春来便喜春光好,人人共道花开早。chūn lái biàn xǐ chūn guāng hǎo,rén rén gòng dào huā kāi zǎo。
花开花谢能几时,白雪纷纷春已老。huā kāi huā xiè néng jǐ shí,bái xuě fēn fēn chūn yǐ lǎo。
簸扬何必怨东风,年去年来万古同。bǒ yáng hé bì yuàn dōng fēng,nián qù nián lái wàn gǔ tóng。
自信若非杨柳质,春来依旧满枝红。zì xìn ruò fēi yáng liǔ zhì,chūn lái yī jiù mǎn zhī hóng。

新月篇

庞尚鹏

西郊雨过月初生,浩荡乾坤阴复晴。xī jiāo yǔ guò yuè chū shēng,hào dàng qián kūn yīn fù qíng。
云帘卷尽玉钩横,天门遥望泰阶平。yún lián juǎn jǐn yù gōu héng,tiān mén yáo wàng tài jiē píng。
铜龙漏下报初更,极北关山处处明。tóng lóng lòu xià bào chū gèng,jí běi guān shān chù chù míng。
曾憎朔方传箭夜,黄沙碛里听秋声。céng zēng shuò fāng chuán jiàn yè,huáng shā qì lǐ tīng qiū shēng。

斗鸠行

庞尚鹏

最喜群鸠在高树,时时相对呼风雨。zuì xǐ qún jiū zài gāo shù,shí shí xiāng duì hū fēng yǔ。
一朝狂噪百怒生,顿觉形骸分尔汝。yī cháo kuáng zào bǎi nù shēng,dùn jué xíng hái fēn ěr rǔ。
吁嗟羽族诚卑微,分飞顾影将安归。xū jiē yǔ zú chéng bēi wēi,fēn fēi gù yǐng jiāng ān guī。
丈夫斗智不斗力,排山倒海终何为。zhàng fū dòu zhì bù dòu lì,pái shān dào hǎi zhōng hé wèi。
古今局面皆如梦,休将胜负为轻重。gǔ jīn jú miàn jiē rú mèng,xiū jiāng shèng fù wèi qīng zhòng。
泰山兀立霄汉间,掣电轰雷摇不动。tài shān wù lì xiāo hàn jiān,chè diàn hōng léi yáo bù dòng。
众星敢比孤月明,一鹗能令百鸟惊。zhòng xīng gǎn bǐ gū yuè míng,yī è néng lìng bǎi niǎo jīng。
英雄吐气千军勇,何待奋臂轻争衡。yīng xióng tǔ qì qiān jūn yǒng,hé dài fèn bì qīng zhēng héng。
秦人鏖战长城外,焉知祸起萧墙内。qín rén áo zhàn zhǎng chéng wài,yān zhī huò qǐ xiāo qiáng nèi。
鸿沟万里接天流,茫茫楚汉今安在。hóng gōu wàn lǐ jiē tiān liú,máng máng chǔ hàn jīn ān zài。
曾闻捕羊指为虎,羊质虎皮宁足数。céng wén bǔ yáng zhǐ wèi hǔ,yáng zhì hǔ pí níng zú shù。
蚊虻飞聚任成雷,一击胜之未为武。wén méng fēi jù rèn chéng léi,yī jī shèng zhī wèi wèi wǔ。
争名逐利田单牛,烈火连天苦未休。zhēng míng zhú lì tián dān niú,liè huǒ lián tiān kǔ wèi xiū。
满目豪华易消歇,只馀荒冢北山头。mǎn mù háo huá yì xiāo xiē,zhǐ yú huāng zhǒng běi shān tóu。
一门牴牾成胡越,尺田寸宅交相夺。yī mén dǐ wǔ chéng hú yuè,chǐ tián cùn zhái jiāo xiāng duó。
说客苏张不可移,骨肉恩情中断绝。shuō kè sū zhāng bù kě yí,gǔ ròu ēn qíng zhōng duàn jué。
何如卷舌且深藏,冰天炎海夜生凉。hé rú juǎn shé qiě shēn cáng,bīng tiān yán hǎi yè shēng liáng。
掩耳不闻门外事,是非得失俱相忘。yǎn ěr bù wén mén wài shì,shì fēi dé shī jù xiāng wàng。

猛虎行

庞尚鹏

捕蛇斗鸡安足数,浪说屠龙亦何补。bǔ shé dòu jī ān zú shù,làng shuō tú lóng yì hé bǔ。
谁持双剑斗光寒,奋髯尽搏人间虎。shuí chí shuāng jiàn dòu guāng hán,fèn rán jǐn bó rén jiān hǔ。
耽耽雄视七尺身,怒号白日惊风尘。dān dān xióng shì qī chǐ shēn,nù hào bái rì jīng fēng chén。
从教横鹜犬羊群,岂无射石飞将军。cóng jiào héng wù quǎn yáng qún,qǐ wú shè shí fēi jiāng jūn。

沈阳夜月

庞尚鹏

虎帐危途三尺雪,五更犹见城头月。hǔ zhàng wēi tú sān chǐ xuě,wǔ gèng yóu jiàn chéng tóu yuè。
朔雪净胡尘,胡笳月下闻。shuò xuě jìng hú chén,hú jiā yuè xià wén。

虎皮驿

庞尚鹏

阴风卷地马蹄疾,拥路霓旗迎晓日。yīn fēng juǎn dì mǎ tí jí,yōng lù ní qí yíng xiǎo rì。
红轮天上薄朝云,黄沙白草皆青春。hóng lún tiān shàng báo cháo yún,huáng shā bái cǎo jiē qīng chūn。

盘山驿

庞尚鹏

河东伐鼓急徵兵,河西鸣金催筑城。hé dōng fá gǔ jí zhēng bīng,hé xī míng jīn cuī zhù chéng。
胡马南嘶无宁夕,良田万顷生荆棘。hú mǎ nán sī wú níng xī,liáng tián wàn qǐng shēng jīng jí。