古诗词

周莓厓中丞邀游滕王阁别后用韵奉寄

庞尚鹏

十载烟波几往还,相逢尊酒驻江关。shí zài yān bō jǐ wǎng hái,xiāng féng zūn jiǔ zhù jiāng guān。
登楼共醉湖中景,弹剑长看镜里颜。dēng lóu gòng zuì hú zhōng jǐng,dàn jiàn zhǎng kàn jìng lǐ yán。
百炼精忠回赤日,万山霖雨起东山。bǎi liàn jīng zhōng huí chì rì,wàn shān lín yǔ qǐ dōng shān。
扁舟独夜频相忆,西望匡庐指顾间。biǎn zhōu dú yè pín xiāng yì,xī wàng kuāng lú zhǐ gù jiān。

庞尚鹏

明广东南海人,字少南。嘉靖三十二年进士。授乐平知县,擢御史,出按河南、浙江等地,搏击豪强,吏民震慑。嘉靖四十四年,在浙江推行一条鞭法,为一条鞭法之始。隆庆元年,迁大理右寺丞。次年,擢右佥都御史,兼领九边屯务。诸御史督盐政者以事权被夺,起而攻之,斥为民。万历四年起故官巡抚福建,拜左副都御史。忤张居正罢归,家居四年卒,谥惠敏。有《百可亭摘稿》。 庞尚鹏的作品>>

猜您喜欢

小楼朝霁见西樵山

庞尚鹏

宿雨暗郊原,寒阴凄庭户。sù yǔ àn jiāo yuán,hán yīn qī tíng hù。
朝来报新晴,东风卷黄雾。cháo lái bào xīn qíng,dōng fēng juǎn huáng wù。
曙色见西山,春晖明深树。shǔ sè jiàn xī shān,chūn huī míng shēn shù。
中天开翠屏,峰峦尽回顾。zhōng tiān kāi cuì píng,fēng luán jǐn huí gù。
屹然比衡嵩,岧峣高几许。yì rán bǐ héng sōng,tiáo yáo gāo jǐ xǔ。
欲希谢傅游,济胜惭无具。yù xī xiè fù yóu,jì shèng cán wú jù。
惟有寥廓心,凭高久延伫。wéi yǒu liáo kuò xīn,píng gāo jiǔ yán zhù。
青山不负人,巢由动千古。qīng shān bù fù rén,cháo yóu dòng qiān gǔ。
陇上白云闲,岂识青春暮。lǒng shàng bái yún xián,qǐ shí qīng chūn mù。
纷纷寻芳人,驽马争前路。fēn fēn xún fāng rén,nú mǎ zhēng qián lù。

故人罢尚书郎索居海上遥有此寄

庞尚鹏

人生能几时,踪迹何参商。rén shēng néng jǐ shí,zōng jì hé cān shāng。
昔为双鸿鹄,比翼共翱翔。xī wèi shuāng hóng gǔ,bǐ yì gòng áo xiáng。
今为水上凫,分飞隔河梁。jīn wèi shuǐ shàng fú,fēn fēi gé hé liáng。
天高白云远,音书何茫茫。tiān gāo bái yún yuǎn,yīn shū hé máng máng。
曾闻招隐地,丛桂扬孤芳。céng wén zhāo yǐn dì,cóng guì yáng gū fāng。
蔼蔼朱陈村,上有百花庄。ǎi ǎi zhū chén cūn,shàng yǒu bǎi huā zhuāng。
谈天扫日月,吸海挥壶觞。tán tiān sǎo rì yuè,xī hǎi huī hú shāng。
高名动酒帝,封侯入醉乡。gāo míng dòng jiǔ dì,fēng hóu rù zuì xiāng。
一杯罗浮春,何时对君尝。yī bēi luó fú chūn,hé shí duì jūn cháng。
莲社追昔游,清风比柴桑。lián shè zhuī xī yóu,qīng fēng bǐ chái sāng。
惭予专一壑,力短心徒长。cán yǔ zhuān yī hè,lì duǎn xīn tú zhǎng。
为园理松菊,三径未全荒。wèi yuán lǐ sōng jú,sān jìng wèi quán huāng。
车马不到门,荆棘生路旁。chē mǎ bù dào mén,jīng jí shēng lù páng。
古人金石交,万里宁相忘。gǔ rén jīn shí jiāo,wàn lǐ níng xiāng wàng。
丈夫志四海,何必共一堂。zhàng fū zhì sì hǎi,hé bì gòng yī táng。
愿言谐心期,岂逐岁月忙。yuàn yán xié xīn qī,qǐ zhú suì yuè máng。
雄峙千载前,岿然鲁灵光。xióng zhì qiān zài qián,kuī rán lǔ líng guāng。

诵卢方伯独居手简

庞尚鹏

玄鹤鸣风林,思君独居乐。xuán hè míng fēng lín,sī jūn dú jū lè。
空庭无杂宾,揽书临高阁。kōng tíng wú zá bīn,lǎn shū lín gāo gé。
心闲世亦轻,浮云任飘泊。xīn xián shì yì qīng,fú yún rèn piāo pō。
嗟予日纷纷,良苦不自觉。jiē yǔ rì fēn fēn,liáng kǔ bù zì jué。
从今学逃禅,尘心尽摧剥。cóng jīn xué táo chán,chén xīn jǐn cuī bō。
避世金马门,堪笑东方朔。bì shì jīn mǎ mén,kān xiào dōng fāng shuò。

端州积雨潦大涨有司供亿纷然民甚苦之

庞尚鹏

连月不一雨,一雨便连月。lián yuè bù yī yǔ,yī yǔ biàn lián yuè。
浲水没田庐,郊原尽鱼鳖。féng shuǐ méi tián lú,jiāo yuán jǐn yú biē。
干戈苦相寻,徵求贫彻骨。gàn gē kǔ xiāng xún,zhēng qiú pín chè gǔ。
万口日嗷嗷,鲋鱼藏涸辙。wàn kǒu rì áo áo,fù yú cáng hé zhé。
西江千里遥,斗水安能活。xī jiāng qiān lǐ yáo,dòu shuǐ ān néng huó。
吁嗟行路人,相盻如胡越。xū jiē xíng lù rén,xiāng xì rú hú yuè。
时事转多艰,念之中肠热。shí shì zhuǎn duō jiān,niàn zhī zhōng cháng rè。
天高视听卑,耳目何辽绝。tiān gāo shì tīng bēi,ěr mù hé liáo jué。
谁为万言书,绘图上天阙。shuí wèi wàn yán shū,huì tú shàng tiān quē。
世运苟太平,甘啮山中雪。shì yùn gǒu tài píng,gān niè shān zhōng xuě。

感遇三首

庞尚鹏

朝看一片云,暮作千山雪。cháo kàn yī piàn yún,mù zuò qiān shān xuě。
天上明月光,何须论圆缺。tiān shàng míng yuè guāng,hé xū lùn yuán quē。
时事日纷纷,谁巧复谁拙。shí shì rì fēn fēn,shuí qiǎo fù shuí zhuō。
利害不同心,对面皆胡越。lì hài bù tóng xīn,duì miàn jiē hú yuè。

感遇三首

庞尚鹏

种树沧江边,人在江头住。zhǒng shù cāng jiāng biān,rén zài jiāng tóu zhù。
绿树已成林,幽人在何处。lǜ shù yǐ chéng lín,yōu rén zài hé chù。
高枝挂藤萝,四时惊风雨。gāo zhī guà téng luó,sì shí jīng fēng yǔ。
谁问种树人,空见江边树。shuí wèn zhǒng shù rén,kōng jiàn jiāng biān shù。

感遇三首

庞尚鹏

昔日姑苏台,终朝麋鹿游。xī rì gū sū tái,zhōng cháo mí lù yóu。
五丁苦其力,何曾得金牛。wǔ dīng kǔ qí lì,hé céng dé jīn niú。
夷齐与景公,同尽北山丘。yí qí yǔ jǐng gōng,tóng jǐn běi shān qiū。
浊醪与粗饭,一饱吾何求。zhuó láo yǔ cū fàn,yī bǎo wú hé qiú。

庞尚鹏

寂寞杨居地,深藏一腐儒。jì mò yáng jū dì,shēn cáng yī fǔ rú。
黄尘封断简,高卧常晏如。huáng chén fēng duàn jiǎn,gāo wò cháng yàn rú。
为园任芜秽,经年不荷锄。wèi yuán rèn wú huì,jīng nián bù hé chú。
黠鼠啮瓶粟,坐视其弃馀。xiá shǔ niè píng sù,zuò shì qí qì yú。
闭关却远游,岂为出无驴。bì guān què yuǎn yóu,qǐ wèi chū wú lǘ。
古人谢干谒,曾无政府书。gǔ rén xiè gàn yè,céng wú zhèng fǔ shū。
折腰良独难,那能曳长裾。zhé yāo liáng dú nán,nà néng yè zhǎng jū。
醉来但挥手,万事姑徐徐。zuì lái dàn huī shǒu,wàn shì gū xú xú。
腼颜毕驽力,谁智复谁愚。miǎn yán bì nú lì,shuí zhì fù shuí yú。

庞尚鹏

此生何良苦,白首愧穷经。cǐ shēng hé liáng kǔ,bái shǒu kuì qióng jīng。
纷纷事笔札,一艺不成名。fēn fēn shì bǐ zhá,yī yì bù chéng míng。
常为十口累,俯仰不解营。cháng wèi shí kǒu lèi,fǔ yǎng bù jiě yíng。
块然如木石,笑比偶人形。kuài rán rú mù shí,xiào bǐ ǒu rén xíng。
东坡恨聪明,不得至公卿。dōng pō hèn cōng míng,bù dé zhì gōng qīng。
云何柳子厚,乞巧通天灵。yún hé liǔ zi hòu,qǐ qiǎo tōng tiān líng。
当世伟丈夫,善步犹却行。dāng shì wěi zhàng fū,shàn bù yóu què xíng。
智慧先天下,难以口舌争。zhì huì xiān tiān xià,nán yǐ kǒu shé zhēng。
顾予甘薄劣,抱一学无生。gù yǔ gān báo liè,bào yī xué wú shēng。

窥园

庞尚鹏

远俗应忘世,郊居喜挂冠。yuǎn sú yīng wàng shì,jiāo jū xǐ guà guān。
春深花欲语,云艳昼生寒。chūn shēn huā yù yǔ,yún yàn zhòu shēng hán。
竹柏经年茂,藤萝倚树攒。zhú bǎi jīng nián mào,téng luó yǐ shù zǎn。
关关谈道易,学佛出家难。guān guān tán dào yì,xué fú chū jiā nán。
岩洞烟霞润,何人许共餐。yán dòng yān xiá rùn,hé rén xǔ gòng cān。

挽同年孟玒唐中丞

庞尚鹏

十载长安共明月,归来独钓沧洲雪。shí zài zhǎng ān gòng míng yuè,guī lái dú diào cāng zhōu xuě。
君从何处驾梯航,鲸海龙山非故乡。jūn cóng hé chù jià tī háng,jīng hǎi lóng shān fēi gù xiāng。
悲歌万点英雄泪,愁对西风洒白杨。bēi gē wàn diǎn yīng xióng lèi,chóu duì xī fēng sǎ bái yáng。

木棉行

庞尚鹏

槎牙古树海天涯,长与东风竞岁华。chá yá gǔ shù hǎi tiān yá,zhǎng yǔ dōng fēng jìng suì huá。
翻见白头人易老,独留疏影傲烟霞。fān jiàn bái tóu rén yì lǎo,dú liú shū yǐng ào yān xiá。
昔年自幸栽培早,岁月几何今合抱。xī nián zì xìng zāi péi zǎo,suì yuè jǐ hé jīn hé bào。
仰看皮骨正苍苍,肯随樗栎同枯槁。yǎng kàn pí gǔ zhèng cāng cāng,kěn suí chū lì tóng kū gǎo。
托身不入百花丛,屹立乾坤秋复冬。tuō shēn bù rù bǎi huā cóng,yì lì qián kūn qiū fù dōng。
雪里奇葩千万簇,春来云锦烧天红。xuě lǐ qí pā qiān wàn cù,chūn lái yún jǐn shāo tiān hóng。
繁华尽付风尘外,惟有丹心长不改。fán huá jǐn fù fēng chén wài,wéi yǒu dān xīn zhǎng bù gǎi。
纷纷百卉竞销沉,姚黄魏紫今谁在。fēn fēn bǎi huì jìng xiāo chén,yáo huáng wèi zǐ jīn shuí zài。
飞絮漫天东复西,零落残红逐马蹄。fēi xù màn tiān dōng fù xī,líng luò cán hóng zhú mǎ tí。
片片直随流水远,渔人争讶武陵溪。piàn piàn zhí suí liú shuǐ yuǎn,yú rén zhēng yà wǔ líng xī。
君不见园陵多植冬青树,森森丛棘知何处。jūn bù jiàn yuán líng duō zhí dōng qīng shù,sēn sēn cóng jí zhī hé chù。
又不见柏梁高架承露台,金茎露冷旋成灰。yòu bù jiàn bǎi liáng gāo jià chéng lù tái,jīn jīng lù lěng xuán chéng huī。
何如深根著南土,长年饱历冰霜苦。hé rú shēn gēn zhù nán tǔ,zhǎng nián bǎo lì bīng shuāng kǔ。
参天咫尺日月光,肯为人间作栋梁。cān tiān zhǐ chǐ rì yuè guāng,kěn wèi rén jiān zuò dòng liáng。

卧游罗浮和卢方伯

庞尚鹏

曾拟罗浮访列仙,风烟缥缈石楼前。céng nǐ luó fú fǎng liè xiān,fēng yān piāo miǎo shí lóu qián。
林亭丹灶知何在,欲问当年葛稚川。lín tíng dān zào zhī hé zài,yù wèn dāng nián gé zhì chuān。
俯仰天吴如咫尺,万里乾坤悬几席。fǔ yǎng tiān wú rú zhǐ chǐ,wàn lǐ qián kūn xuán jǐ xí。
黄龙洞口驾飞云,四百峰头生羽翼。huáng lóng dòng kǒu jià fēi yún,sì bǎi fēng tóu shēng yǔ yì。
沧海弥漫东复东,三更日出海波红。cāng hǎi mí màn dōng fù dōng,sān gèng rì chū hǎi bō hóng。
枕书高望扶桑顶,咫尺天河有路通。zhěn shū gāo wàng fú sāng dǐng,zhǐ chǐ tiān hé yǒu lù tōng。
参差台殿曾游处,鹿鸣涧底闻人语。cān chà tái diàn céng yóu chù,lù míng jiàn dǐ wén rén yǔ。
卷帘飞瀑昼生寒,朱明草木多风雨。juǎn lián fēi pù zhòu shēng hán,zhū míng cǎo mù duō fēng yǔ。
谁是名山真主人,蓬莱阁上好寻真。shuí shì míng shān zhēn zhǔ rén,péng lái gé shàng hǎo xún zhēn。
神游八极清风远,壶里同收天下春。shén yóu bā jí qīng fēng yuǎn,hú lǐ tóng shōu tiān xià chūn。

谭山人过草堂有赠

庞尚鹏

乾坤尽是吾儒事,谁称磊落奇男子。qián kūn jǐn shì wú rú shì,shuí chēng lěi luò qí nán zi。
如君半字不浪谈,皮里春秋比青史。rú jūn bàn zì bù làng tán,pí lǐ chūn qiū bǐ qīng shǐ。
古来天地本一家,孑身万里醉流霞。gǔ lái tiān dì běn yī jiā,jié shēn wàn lǐ zuì liú xiá。
目前管仲岂易得,海内谁为鲍叔牙。mù qián guǎn zhòng qǐ yì dé,hǎi nèi shuí wèi bào shū yá。
下笔风涛从地起,凭陵草木从风靡。xià bǐ fēng tāo cóng dì qǐ,píng líng cǎo mù cóng fēng mí。
曾期待诏金马门,汉廷久监嗟知己。céng qī dài zhào jīn mǎ mén,hàn tíng jiǔ jiān jiē zhī jǐ。
岁寒风雪到茅庐,手持痛哭万言书。suì hán fēng xuě dào máo lú,shǒu chí tòng kū wàn yán shū。
气吞河岳填胸臆,瓶粟虽空常晏如。qì tūn hé yuè tián xiōng yì,píng sù suī kōng cháng yàn rú。
浮名笑付东流外,虫臂鼠肝同覆载。fú míng xiào fù dōng liú wài,chóng bì shǔ gān tóng fù zài。
高风千古重夷齐,王侯将相今何在。gāo fēng qiān gǔ zhòng yí qí,wáng hóu jiāng xiāng jīn hé zài。
世间多少临江麋,抵触偃卧终何为。shì jiān duō shǎo lín jiāng mí,dǐ chù yǎn wò zhōng hé wèi。
人生遇合会有时,何用攒眉强赋诗。rén shēng yù hé huì yǒu shí,hé yòng zǎn méi qiáng fù shī。

岁晏行

庞尚鹏

黄雾飘飘朔风起,岁除日月今馀几。huáng wù piāo piāo shuò fēng qǐ,suì chú rì yuè jīn yú jǐ。
炉烟欲尽书生寒,三阳开泰从兹始。lú yān yù jǐn shū shēng hán,sān yáng kāi tài cóng zī shǐ。
钓鱼台上独盘桓,雪消云散海天宽。diào yú tái shàng dú pán huán,xuě xiāo yún sàn hǎi tiān kuān。
罗浮东望如咫尺,神游曾入梅花村。luó fú dōng wàng rú zhǐ chǐ,shén yóu céng rù méi huā cūn。
多暇田园依竹榻,挂壁藤蓑悬短锸。duō xiá tián yuán yī zhú tà,guà bì téng suō xuán duǎn chā。
牛犊长鸣扣角歌,黄鸡白酒过残腊。niú dú zhǎng míng kòu jiǎo gē,huáng jī bái jiǔ guò cán là。
羽檄宵传海若惊,献俘方喜来夷庭。yǔ xí xiāo chuán hǎi ruò jīng,xiàn fú fāng xǐ lái yí tíng。
蛮荒复报群酋乱,壮士何人愿请缨。mán huāng fù bào qún qiú luàn,zhuàng shì hé rén yuàn qǐng yīng。
闾阎纷纷按图籍,里中鸡犬无宁夕。lǘ yán fēn fēn àn tú jí,lǐ zhōng jī quǎn wú níng xī。
尺田寸宅鱼鸟身,公家何苦相驱逼。chǐ tián cùn zhái yú niǎo shēn,gōng jiā hé kǔ xiāng qū bī。
我本江南一布衣,逢时经略愿多违。wǒ běn jiāng nán yī bù yī,féng shí jīng lüè yuàn duō wéi。
太平天子勤南顾,谁向苍生为察眉。tài píng tiān zi qín nán gù,shuí xiàng cāng shēng wèi chá méi。