古诗词

吊谭省吾

庞尚鹏

地下修文笔影寒,忆君离索夜漫漫。dì xià xiū wén bǐ yǐng hán,yì jūn lí suǒ yè màn màn。
愁来忍听山阳笛,梦觉虚弹贡禹冠。chóu lái rěn tīng shān yáng dí,mèng jué xū dàn gòng yǔ guān。
伏枥未忘千里志,长生安得九还丹。fú lì wèi wàng qiān lǐ zhì,zhǎng shēng ān dé jiǔ hái dān。
何年挂剑坟头树,肠断西风夕照残。hé nián guà jiàn fén tóu shù,cháng duàn xī fēng xī zhào cán。

庞尚鹏

明广东南海人,字少南。嘉靖三十二年进士。授乐平知县,擢御史,出按河南、浙江等地,搏击豪强,吏民震慑。嘉靖四十四年,在浙江推行一条鞭法,为一条鞭法之始。隆庆元年,迁大理右寺丞。次年,擢右佥都御史,兼领九边屯务。诸御史督盐政者以事权被夺,起而攻之,斥为民。万历四年起故官巡抚福建,拜左副都御史。忤张居正罢归,家居四年卒,谥惠敏。有《百可亭摘稿》。 庞尚鹏的作品>>

猜您喜欢

寿谭别驾

庞尚鹏

掉臂尘寰外,闲居意悠然。diào bì chén huán wài,xián jū yì yōu rán。
林池足幽赏,何曾羡辋川。lín chí zú yōu shǎng,hé céng xiàn wǎng chuān。
风流跨绝代,何必绘凌烟。fēng liú kuà jué dài,hé bì huì líng yān。
笔扫千军勇,胸罗万象全。bǐ sǎo qiān jūn yǒng,xiōng luó wàn xiàng quán。
谈玄称独悟,蹈义欲相先。tán xuán chēng dú wù,dǎo yì yù xiāng xiān。
江楼常问月,海屋不知年。jiāng lóu cháng wèn yuè,hǎi wū bù zhī nián。
餐霞迎晓日,戏彩舞琼筵。cān xiá yíng xiǎo rì,xì cǎi wǔ qióng yán。
菊径黄花晚,槐堂玉树妍。jú jìng huáng huā wǎn,huái táng yù shù yán。
蓬瀛天上路,彭泽酒中仙。péng yíng tiān shàng lù,péng zé jiǔ zhōng xiān。
痛饮为君寿,真诠岂浪传。tòng yǐn wèi jūn shòu,zhēn quán qǐ làng chuán。

登楼书感

庞尚鹏

秋霁独登楼,谁家夜吹笛。qiū jì dú dēng lóu,shuí jiā yè chuī dí。
酷暑避严风,敢借回天力。kù shǔ bì yán fēng,gǎn jiè huí tiān lì。
芝兰入我怀,胸中无荆棘。zhī lán rù wǒ huái,xiōng zhōng wú jīng jí。
安得素心人,对床风雨夕。ān dé sù xīn rén,duì chuáng fēng yǔ xī。

登楼书感

庞尚鹏

斗酒赋闲居,雨馀枕书卧。dòu jiǔ fù xián jū,yǔ yú zhěn shū wò。
岁月不待人,盛年惭虚过。suì yuè bù dài rén,shèng nián cán xū guò。
盗蹠白日行,夷斋西山饿。dào zhí bái rì xíng,yí zhāi xī shān è。
拊髀思古人,古人当知我。fǔ bì sī gǔ rén,gǔ rén dāng zhī wǒ。

登楼书感

庞尚鹏

张翰秋风莼,庾亮南楼月。zhāng hàn qiū fēng chún,yǔ liàng nán lóu yuè。
何地无莼鲈,明月任圆缺。hé dì wú chún lú,míng yuè rèn yuán quē。
松阴架短床,便是神仙窟。sōng yīn jià duǎn chuáng,biàn shì shén xiān kū。
纷纷行路人,谁能解此说。fēn fēn xíng lù rén,shuí néng jiě cǐ shuō。

有所慕四首

庞尚鹏

吾爱严子陵,高风悬绝代。wú ài yán zi líng,gāo fēng xuán jué dài。
天子布衣交,不改狂奴态。tiān zi bù yī jiāo,bù gǎi kuáng nú tài。
此身能几何,似觉乾坤隘。cǐ shēn néng jǐ hé,shì jué qián kūn ài。
谏议安足荣,坚辞终不拜。jiàn yì ān zú róng,jiān cí zhōng bù bài。
千古共销沉,万事浮云外。qiān gǔ gòng xiāo chén,wàn shì fú yún wài。
桐江望钓台,汉室今何在。tóng jiāng wàng diào tái,hàn shì jīn hé zài。
弹冠竞奴颜,吁嗟狐鼠辈。dàn guān jìng nú yán,xū jiē hú shǔ bèi。

有所慕四首

庞尚鹏

吾爱卫武公,年高志弥笃。wú ài wèi wǔ gōng,nián gāo zhì mí dǔ。
勉循抑抑篇,岁月如双毂。miǎn xún yì yì piān,suì yuè rú shuāng gǔ。
及闻荣启期,行歌万事足。jí wén róng qǐ qī,xíng gē wàn shì zú。
伏生九十馀,授书曾累牍。fú shēng jiǔ shí yú,shòu shū céng lèi dú。
后世如有闻,谁道浮生促。hòu shì rú yǒu wén,shuí dào fú shēng cù。
皓首日营营,多寿还多辱。hào shǒu rì yíng yíng,duō shòu hái duō rǔ。
藜羹任吾年,蔡泽何须卜。lí gēng rèn wú nián,cài zé hé xū bo。

有所慕四首

庞尚鹏

夷齐百世师,中天立人纪。yí qí bǎi shì shī,zhōng tiān lì rén jì。
王室叹陵夷,此身甘鼎沸。wáng shì tàn líng yí,cǐ shēn gān dǐng fèi。
侃侃叩马词,英风动天地。kǎn kǎn kòu mǎ cí,yīng fēng dòng tiān dì。
伏节饿首阳,嵩华今并峙。fú jié è shǒu yáng,sōng huá jīn bìng zhì。
商周已寥寥,往事光青史。shāng zhōu yǐ liáo liáo,wǎng shì guāng qīng shǐ。
谁为卖国雄,掀颜从风靡。shuí wèi mài guó xióng,xiān yán cóng fēng mí。
历朝有董狐,荣华安足倚。lì cháo yǒu dǒng hú,róng huá ān zú yǐ。

有所慕四首

庞尚鹏

曾参本廉士,仲由非侠客。céng cān běn lián shì,zhòng yóu fēi xiá kè。
仁义有馀荣,何必大夫箦。rén yì yǒu yú róng,hé bì dà fū zé。
临难当捐躯,裹尸任马革。lín nán dāng juān qū,guǒ shī rèn mǎ gé。
死生得丧间,蜉蝣视朝夕。sǐ shēng dé sàng jiān,fú yóu shì cháo xī。
千金任去来,挥掷何须惜。qiān jīn rèn qù lái,huī zhì hé xū xī。
蒙袂苟生全,万死何足责。méng mèi gǒu shēng quán,wàn sǐ hé zú zé。
反身竟谁从,床头有周易。fǎn shēn jìng shuí cóng,chuáng tóu yǒu zhōu yì。

泛溪纪游

庞尚鹏

共有江山癖,逍遥且浪游。gòng yǒu jiāng shān pǐ,xiāo yáo qiě làng yóu。
秋深正摇落,万树风飕飕。qiū shēn zhèng yáo luò,wàn shù fēng sōu sōu。
一扫黄雾尽,须臾紫气浮。yī sǎo huáng wù jǐn,xū yú zǐ qì fú。
金轮出东海,移上碧天头。jīn lún chū dōng hǎi,yí shàng bì tiān tóu。
清光彻林莽,仰见草木稠。qīng guāng chè lín mǎng,yǎng jiàn cǎo mù chóu。
溪毛正堪采,蘋藻尽加羞。xī máo zhèng kān cǎi,píng zǎo jǐn jiā xiū。
搴篷广舒眺,万象皆凝眸。qiān péng guǎng shū tiào,wàn xiàng jiē níng móu。
俯吸长江水,欲涉昆仑丘。fǔ xī zhǎng jiāng shuǐ,yù shè kūn lún qiū。
观者争拥路,李郭同仙舟。guān zhě zhēng yōng lù,lǐ guō tóng xiān zhōu。
孤村藏曲水,中有百花洲。gū cūn cáng qū shuǐ,zhōng yǒu bǎi huā zhōu。
园池开别墅,菊圃枕芳畴。yuán chí kāi bié shù,jú pǔ zhěn fāng chóu。
停桡频命酌,抚景意绸缪。tíng ráo pín mìng zhuó,fǔ jǐng yì chóu móu。
鱼龙排逆浪,鹰隼击高秋。yú lóng pái nì làng,yīng sǔn jī gāo qiū。
此生常扰扰,劳瘁何时休。cǐ shēng cháng rǎo rǎo,láo cuì hé shí xiū。
达人能自遣,泛水架飞楼。dá rén néng zì qiǎn,fàn shuǐ jià fēi lóu。
掣身谢尘鞅,耻为名利谋。chè shēn xiè chén yāng,chǐ wèi míng lì móu。
皂帽迎风落,渔樵共歌讴。zào mào yíng fēng luò,yú qiáo gòng gē ōu。
遭逢唐虞世,恩波遍海陬。zāo féng táng yú shì,ēn bō biàn hǎi zōu。
感君结高义,难将白璧酬。gǎn jūn jié gāo yì,nán jiāng bái bì chóu。
朱颜岂长在,明珠惜暗投。zhū yán qǐ zhǎng zài,míng zhū xī àn tóu。
盘桓有馀乐,身外吾何求。pán huán yǒu yú lè,shēn wài wú hé qiú。
白云长聚散,千古空悠悠。bái yún zhǎng jù sàn,qiān gǔ kōng yōu yōu。
蓬莱隔万里,道路嗟阻修。péng lái gé wàn lǐ,dào lù jiē zǔ xiū。
岁月不待人,倚天任去留。suì yuè bù dài rén,yǐ tiān rèn qù liú。

自检二首

庞尚鹏

长虹贯白日,当世竞猜疑。zhǎng hóng guàn bái rì,dāng shì jìng cāi yí。
人情良难测,天道不可知。rén qíng liáng nán cè,tiān dào bù kě zhī。
浮生能几时。fú shēng néng jǐ shí。
扰扰欲何为。rǎo rǎo yù hé wèi。
高名盖四海,百毁终随之。gāo míng gài sì hǎi,bǎi huǐ zhōng suí zhī。
万缘须尽扫,长笑海天涯。wàn yuán xū jǐn sǎo,zhǎng xiào hǎi tiān yá。

自检二首

庞尚鹏

白日暗催人,朱颜不常好。bái rì àn cuī rén,zhū yán bù cháng hǎo。
奕世带貂蝉,金章同枯槁。yì shì dài diāo chán,jīn zhāng tóng kū gǎo。
人生如飘风,来暮去常早。rén shēng rú piāo fēng,lái mù qù cháng zǎo。
莫坐利名关,役役如庸保。mò zuò lì míng guān,yì yì rú yōng bǎo。
尘劫尽销沉,青山长不老。chén jié jǐn xiāo chén,qīng shān zhǎng bù lǎo。

城中还用韵答卢方伯

庞尚鹏

弱龄骋高步,常从世网牵。ruò líng chěng gāo bù,cháng cóng shì wǎng qiān。
畏途倦行役,索居辞喧阗。wèi tú juàn xíng yì,suǒ jū cí xuān tián。
一朝入城郭,尘鞅如钩连。yī cháo rù chéng guō,chén yāng rú gōu lián。
纷纷红颜子,白马黄金鞭。fēn fēn hóng yán zi,bái mǎ huáng jīn biān。
流光疾飞电,安能长少年。liú guāng jí fēi diàn,ān néng zhǎng shǎo nián。
愿为双鸿鹄,比翼同翩翩。yuàn wèi shuāng hóng gǔ,bǐ yì tóng piān piān。
托身青冥上,逍遥远俗缠。tuō shēn qīng míng shàng,xiāo yáo yuǎn sú chán。
江山罗几席,呼吸生云烟。jiāng shān luó jǐ xí,hū xī shēng yún yān。
衡门谢车马,偃蹇良独便。héng mén xiè chē mǎ,yǎn jiǎn liáng dú biàn。
感此岁华暮,凉飙入园田。gǎn cǐ suì huá mù,liáng biāo rù yuán tián。
抛书卧松石,肯负头上天。pāo shū wò sōng shí,kěn fù tóu shàng tiān。
人生贵适志,此乐难具言。rén shēng guì shì zhì,cǐ lè nán jù yán。
寥寥千载后,宇宙总茫然。liáo liáo qiān zài hòu,yǔ zhòu zǒng máng rán。

晓起

庞尚鹏

长安凄风急,卷地如惊涛。zhǎng ān qī fēng jí,juǎn dì rú jīng tāo。
征人边戍苦,烽火雪山高。zhēng rén biān shù kǔ,fēng huǒ xuě shān gāo。
顾予谢远役,晨起登东皋。gù yǔ xiè yuǎn yì,chén qǐ dēng dōng gāo。
荷锄独舒啸,岂惮场圃劳。hé chú dú shū xiào,qǐ dàn chǎng pǔ láo。
抛书课儿童,井臼时亲操。pāo shū kè ér tóng,jǐng jiù shí qīn cāo。
瓶粟不愿馀,此生何贪饕。píng sù bù yuàn yú,cǐ shēng hé tān tāo。
徵君去千载,清风长思陶。zhēng jūn qù qiān zài,qīng fēng zhǎng sī táo。
斗酒足欢娱,休问五陵豪。dòu jiǔ zú huān yú,xiū wèn wǔ líng háo。

种花

庞尚鹏

种花满青楼,缤纷常挂眼。zhǒng huā mǎn qīng lóu,bīn fēn cháng guà yǎn。
翻忆赏花人,浮云同聚散。fān yì shǎng huā rén,fú yún tóng jù sàn。
花谢还复开,人去何时返。huā xiè hái fù kāi,rén qù hé shí fǎn。
秉烛良夜游,却恐寻春晚。bǐng zhú liáng yè yóu,què kǒng xún chūn wǎn。

读陶诗

庞尚鹏

世人号独醒,谁似陶公醉。shì rén hào dú xǐng,shuí shì táo gōng zuì。
柴桑忍长饥,岂问三公贵。chái sāng rěn zhǎng jī,qǐ wèn sān gōng guì。
晋室已销沉,何颜折腰史。jìn shì yǐ xiāo chén,hé yán zhé yāo shǐ。
披褐日高眠,肯为形骸累。pī hè rì gāo mián,kěn wèi xíng hái lèi。
素心扬清歌,逸气横天地。sù xīn yáng qīng gē,yì qì héng tiān dì。
知音日寥寥,千载真如寄。zhī yīn rì liáo liáo,qiān zài zhēn rú jì。