古诗词

登楼书感

庞尚鹏

斗酒赋闲居,雨馀枕书卧。dòu jiǔ fù xián jū,yǔ yú zhěn shū wò。
岁月不待人,盛年惭虚过。suì yuè bù dài rén,shèng nián cán xū guò。
盗蹠白日行,夷斋西山饿。dào zhí bái rì xíng,yí zhāi xī shān è。
拊髀思古人,古人当知我。fǔ bì sī gǔ rén,gǔ rén dāng zhī wǒ。

庞尚鹏

明广东南海人,字少南。嘉靖三十二年进士。授乐平知县,擢御史,出按河南、浙江等地,搏击豪强,吏民震慑。嘉靖四十四年,在浙江推行一条鞭法,为一条鞭法之始。隆庆元年,迁大理右寺丞。次年,擢右佥都御史,兼领九边屯务。诸御史督盐政者以事权被夺,起而攻之,斥为民。万历四年起故官巡抚福建,拜左副都御史。忤张居正罢归,家居四年卒,谥惠敏。有《百可亭摘稿》。 庞尚鹏的作品>>

猜您喜欢

园亭避暑用韵

庞尚鹏

德星连夜聚,知为集耆英。dé xīng lián yè jù,zhī wèi jí qí yīng。
喜气从天下,豪谈举座倾。xǐ qì cóng tiān xià,háo tán jǔ zuò qīng。
采莲溪上醉,看竹雪中行。cǎi lián xī shàng zuì,kàn zhú xuě zhōng xíng。
壶里乾坤小,还期泛八溟。hú lǐ qián kūn xiǎo,hái qī fàn bā míng。

和王总戎假寓西庄

庞尚鹏

西台凝望远,永夜看旄头。xī tái níng wàng yuǎn,yǒng yè kàn máo tóu。
饮马思吞海,投鞭欲断流。yǐn mǎ sī tūn hǎi,tóu biān yù duàn liú。
东山千里月,南雁五湖秋。dōng shān qiān lǐ yuè,nán yàn wǔ hú qiū。
画角中天发,虚疑塞上楼。huà jiǎo zhōng tiān fā,xū yí sāi shàng lóu。

和谭别驾病起

庞尚鹏

万事从今好,休言百病侵。wàn shì cóng jīn hǎo,xiū yán bǎi bìng qīn。
加餐香稻足,稳步曲门深。jiā cān xiāng dào zú,wěn bù qū mén shēn。
雨后窥三径,风前戏五禽。yǔ hòu kuī sān jìng,fēng qián xì wǔ qín。
何劳学庄舄,长作越人吟。hé láo xué zhuāng xì,zhǎng zuò yuè rén yín。

秋日苦热

庞尚鹏

郁郁炎州地,骄阳白昼腾。yù yù yán zhōu dì,jiāo yáng bái zhòu téng。
空中飞鸟绝,树杪乱烟凝。kōng zhōng fēi niǎo jué,shù miǎo luàn yān níng。
夜月秋光暗,天门海气蒸。yè yuè qiū guāng àn,tiān mén hǎi qì zhēng。
闲云方出岫,疑是待龙兴。xián yún fāng chū xiù,yí shì dài lóng xīng。

卧游海珠寺

庞尚鹏

天高孤月小,海阔万山连。tiān gāo gū yuè xiǎo,hǎi kuò wàn shān lián。
身世云间鹤,乾坤浪里船。shēn shì yún jiān hè,qián kūn làng lǐ chuán。
逃禅留客醉,开阁倚云眠。táo chán liú kè zuì,kāi gé yǐ yún mián。
探得骊珠在,神光照佛前。tàn dé lí zhū zài,shén guāng zhào fú qián。

中秋良会客有不待月而别者

庞尚鹏

庾亮多秋兴,高怀向晚开。yǔ liàng duō qiū xīng,gāo huái xiàng wǎn kāi。
酒深人渐散,天远月徐来。jiǔ shēn rén jiàn sàn,tiān yuǎn yuè xú lái。
瑶草千茎露,彤云百尺台。yáo cǎo qiān jīng lù,tóng yún bǎi chǐ tái。
嫦娥能共醉,徙倚夜徘徊。cháng é néng gòng zuì,xǐ yǐ yè pái huái。

清夜吟用韵书感

庞尚鹏

拊髀嗟时事,风高晓漏迟。fǔ bì jiē shí shì,fēng gāo xiǎo lòu chí。
长悬千载虑,岂为一家私。zhǎng xuán qiān zài lǜ,qǐ wèi yī jiā sī。
乌鹊云中渡,明星月后随。wū què yún zhōng dù,míng xīng yuè hòu suí。
江湖心欲折,新白几茎髭。jiāng hú xīn yù zhé,xīn bái jǐ jīng zī。

赠刘翰林还京

庞尚鹏

奏赋才名远,抽豪上玉堂。zòu fù cái míng yuǎn,chōu háo shàng yù táng。
禁垣劳侍从,纶阁待平章。jìn yuán láo shì cóng,lún gé dài píng zhāng。
拥传趋东观,看云忆太行。yōng chuán qū dōng guān,kàn yún yì tài xíng。
词臣司献纳,忠谠达明光。cí chén sī xiàn nà,zhōng dǎng dá míng guāng。

暮春

庞尚鹏

休道春归去,青春去复回。xiū dào chūn guī qù,qīng chūn qù fù huí。
鸟声来远树,花气落深杯。niǎo shēng lái yuǎn shù,huā qì luò shēn bēi。
景色何曾别,人情莫浪猜。jǐng sè hé céng bié,rén qíng mò làng cāi。
绿阴高阁上,偏忆草玄才。lǜ yīn gāo gé shàng,piān yì cǎo xuán cái。

闻杜鹃

庞尚鹏

月色横天地,长林闹子规。yuè sè héng tiān dì,zhǎng lín nào zi guī。
悲鸣如有恨,怅望欲何为。bēi míng rú yǒu hèn,chàng wàng yù hé wèi。
声急凄风断,魂寒晓漏迟。shēng jí qī fēng duàn,hún hán xiǎo lòu chí。
愿教深结舌,投足万年枝。yuàn jiào shēn jié shé,tóu zú wàn nián zhī。

闻蝉

庞尚鹏

夏日开东阁,天边送远声。xià rì kāi dōng gé,tiān biān sòng yuǎn shēng。
一身能自遣,万口为谁鸣。yī shēn néng zì qiǎn,wàn kǒu wèi shuí míng。
露重林霏润,风高羽翼轻。lù zhòng lín fēi rùn,fēng gāo yǔ yì qīng。
知音如有待,听尔岂无情。zhī yīn rú yǒu dài,tīng ěr qǐ wú qíng。

园树有巢鹊

庞尚鹏

绿树连霄汉,幽栖羡一枝。lǜ shù lián xiāo hàn,yōu qī xiàn yī zhī。
托身忘偃蹇,集木识安危。tuō shēn wàng yǎn jiǎn,jí mù shí ān wēi。
云暗归巢早,天寒出户迟。yún àn guī cháo zǎo,tiān hán chū hù chí。
名园修健翮,不使弋人窥。míng yuán xiū jiàn hé,bù shǐ yì rén kuī。

古剑

庞尚鹏

神物终当合,应怜解佩难。shén wù zhōng dāng hé,yīng lián jiě pèi nán。
倚天曾耀日,抵掌独登坛。yǐ tiān céng yào rì,dǐ zhǎng dú dēng tán。
价比南金重,光腾北斗寒。jià bǐ nán jīn zhòng,guāng téng běi dòu hán。
沛公西略地,三尺定长安。pèi gōng xī lüè dì,sān chǐ dìng zhǎng ān。

鄙述答谏议萧公

庞尚鹏

谏草传天下,奸谀胆正寒。jiàn cǎo chuán tiān xià,jiān yú dǎn zhèng hán。
赤心悬日表,紫气上眉端。chì xīn xuán rì biǎo,zǐ qì shàng méi duān。
春殿依龙幄,慈闱拜凤冠。chūn diàn yī lóng wò,cí wéi bài fèng guān。
秘书三万卷,频向夜灯看。mì shū sān wàn juǎn,pín xiàng yè dēng kàn。

李阳河即事

庞尚鹏

秋尽东行思渺然,阴阳何用问苍天。qiū jǐn dōng xíng sī miǎo rán,yīn yáng hé yòng wèn cāng tiān。
数声黄鹄青云上,几点疏星白雁前。shù shēng huáng gǔ qīng yún shàng,jǐ diǎn shū xīng bái yàn qián。
月印西林明野寺,潮平东海长桑田。yuè yìn xī lín míng yě sì,cháo píng dōng hǎi zhǎng sāng tián。
十年风雨江湖梦,重问当年范蠡船。shí nián fēng yǔ jiāng hú mèng,zhòng wèn dāng nián fàn lí chuán。
3241234567»