古诗词

泛溪纪游

庞尚鹏

共有江山癖,逍遥且浪游。gòng yǒu jiāng shān pǐ,xiāo yáo qiě làng yóu。
秋深正摇落,万树风飕飕。qiū shēn zhèng yáo luò,wàn shù fēng sōu sōu。
一扫黄雾尽,须臾紫气浮。yī sǎo huáng wù jǐn,xū yú zǐ qì fú。
金轮出东海,移上碧天头。jīn lún chū dōng hǎi,yí shàng bì tiān tóu。
清光彻林莽,仰见草木稠。qīng guāng chè lín mǎng,yǎng jiàn cǎo mù chóu。
溪毛正堪采,蘋藻尽加羞。xī máo zhèng kān cǎi,píng zǎo jǐn jiā xiū。
搴篷广舒眺,万象皆凝眸。qiān péng guǎng shū tiào,wàn xiàng jiē níng móu。
俯吸长江水,欲涉昆仑丘。fǔ xī zhǎng jiāng shuǐ,yù shè kūn lún qiū。
观者争拥路,李郭同仙舟。guān zhě zhēng yōng lù,lǐ guō tóng xiān zhōu。
孤村藏曲水,中有百花洲。gū cūn cáng qū shuǐ,zhōng yǒu bǎi huā zhōu。
园池开别墅,菊圃枕芳畴。yuán chí kāi bié shù,jú pǔ zhěn fāng chóu。
停桡频命酌,抚景意绸缪。tíng ráo pín mìng zhuó,fǔ jǐng yì chóu móu。
鱼龙排逆浪,鹰隼击高秋。yú lóng pái nì làng,yīng sǔn jī gāo qiū。
此生常扰扰,劳瘁何时休。cǐ shēng cháng rǎo rǎo,láo cuì hé shí xiū。
达人能自遣,泛水架飞楼。dá rén néng zì qiǎn,fàn shuǐ jià fēi lóu。
掣身谢尘鞅,耻为名利谋。chè shēn xiè chén yāng,chǐ wèi míng lì móu。
皂帽迎风落,渔樵共歌讴。zào mào yíng fēng luò,yú qiáo gòng gē ōu。
遭逢唐虞世,恩波遍海陬。zāo féng táng yú shì,ēn bō biàn hǎi zōu。
感君结高义,难将白璧酬。gǎn jūn jié gāo yì,nán jiāng bái bì chóu。
朱颜岂长在,明珠惜暗投。zhū yán qǐ zhǎng zài,míng zhū xī àn tóu。
盘桓有馀乐,身外吾何求。pán huán yǒu yú lè,shēn wài wú hé qiú。
白云长聚散,千古空悠悠。bái yún zhǎng jù sàn,qiān gǔ kōng yōu yōu。
蓬莱隔万里,道路嗟阻修。péng lái gé wàn lǐ,dào lù jiē zǔ xiū。
岁月不待人,倚天任去留。suì yuè bù dài rén,yǐ tiān rèn qù liú。

庞尚鹏

明广东南海人,字少南。嘉靖三十二年进士。授乐平知县,擢御史,出按河南、浙江等地,搏击豪强,吏民震慑。嘉靖四十四年,在浙江推行一条鞭法,为一条鞭法之始。隆庆元年,迁大理右寺丞。次年,擢右佥都御史,兼领九边屯务。诸御史督盐政者以事权被夺,起而攻之,斥为民。万历四年起故官巡抚福建,拜左副都御史。忤张居正罢归,家居四年卒,谥惠敏。有《百可亭摘稿》。 庞尚鹏的作品>>

猜您喜欢

春前一夕宿远客

庞尚鹏

休道论交晚,相看岁月长。xiū dào lùn jiāo wǎn,xiāng kàn suì yuè zhǎng。
雪消沽酒市,云满聚星堂。xuě xiāo gū jiǔ shì,yún mǎn jù xīng táng。
占气春将到,忘年喜欲狂。zhàn qì chūn jiāng dào,wàng nián xǐ yù kuáng。
须君留信宿,同醉满庭芳。xū jūn liú xìn sù,tóng zuì mǎn tíng fāng。

怀光孝寺寄霍南峤用韵

庞尚鹏

曾问西来意,谁参最上乘。céng wèn xī lái yì,shuí cān zuì shàng chéng。
即心原是佛,出世不如僧。jí xīn yuán shì fú,chū shì bù rú sēng。
说法空堂月,翻经午夜灯。shuō fǎ kōng táng yuè,fān jīng wǔ yè dēng。
炎洲多苦海,应有玉壶冰。yán zhōu duō kǔ hǎi,yīng yǒu yù hú bīng。

苦应酬和高左史呈谭别驾

庞尚鹏

却笑门如市,劳劳欲避人。què xiào mén rú shì,láo láo yù bì rén。
闭关藏竹坞,倒屣厌车尘。bì guān cáng zhú wù,dào xǐ yàn chē chén。
乐国如何地,浮生只此身。lè guó rú hé dì,fú shēng zhǐ cǐ shēn。
扁舟同载酒,江上且垂纶。biǎn zhōu tóng zài jiǔ,jiāng shàng qiě chuí lún。

重阳书怀和谭别驾

庞尚鹏

黄花三径好,一醉即柴桑。huáng huā sān jìng hǎo,yī zuì jí chái sāng。
月色临池近,秋声入夜凉。yuè sè lín chí jìn,qiū shēng rù yè liáng。
江天横朔雁,垄树带斜阳。jiāng tiān héng shuò yàn,lǒng shù dài xié yáng。
犹忆边城日,登楼望故乡。yóu yì biān chéng rì,dēng lóu wàng gù xiāng。

泛海有述

庞尚鹏

孤屿横连海,渔樵共一家。gū yǔ héng lián hǎi,yú qiáo gòng yī jiā。
沧波浮日月,远树带云霞。cāng bō fú rì yuè,yuǎn shù dài yún xiá。
夜静骊珠现,沙平雁阵斜。yè jìng lí zhū xiàn,shā píng yàn zhèn xié。
扁舟星汉近,缥缈泛仙槎。biǎn zhōu xīng hàn jìn,piāo miǎo fàn xiān chá。

怀刘跃衢年兄

庞尚鹏

世态烟波转,江流自古今。shì tài yān bō zhuǎn,jiāng liú zì gǔ jīn。
共看千里月,长照百年心。gòng kàn qiān lǐ yuè,zhǎng zhào bǎi nián xīn。
尘掩虞卿璧,山藏董坞金。chén yǎn yú qīng bì,shān cáng dǒng wù jīn。
忆君投辖醉,天远白云深。yì jūn tóu xiá zuì,tiān yuǎn bái yún shēn。

独坐和卢方伯

庞尚鹏

世局纷纷变,斋居总不知。shì jú fēn fēn biàn,zhāi jū zǒng bù zhī。
青春忙里过,白日静中移。qīng chūn máng lǐ guò,bái rì jìng zhōng yí。
鸿鹄翔千仞,鹪鹩恋一枝。hóng gǔ xiáng qiān rèn,jiāo liáo liàn yī zhī。
此心忘去住,面壁得吾师。cǐ xīn wàng qù zhù,miàn bì dé wú shī。

客有问予别墅者作此答之

庞尚鹏

结屋沧洲上,桃花隔武陵。jié wū cāng zhōu shàng,táo huā gé wǔ líng。
海深先近日,山远不逢僧。hǎi shēn xiān jìn rì,shān yuǎn bù féng sēng。
鹤立千年树,岩藏六月冰。hè lì qiān nián shù,yán cáng liù yuè bīng。
苏门渺何许,长啸忆孙登。sū mén miǎo hé xǔ,zhǎng xiào yì sūn dēng。

答友人话旧

庞尚鹏

西北风尘地,那堪论泬寥。xī běi fēng chén dì,nà kān lùn jué liáo。
与谁筹国事,何日灭天骄。yǔ shuí chóu guó shì,hé rì miè tiān jiāo。
塞马宁论失,江鲈早见招。sāi mǎ níng lùn shī,jiāng lú zǎo jiàn zhāo。
薄躯犹善饭,拊髀未全消。báo qū yóu shàn fàn,fǔ bì wèi quán xiāo。

登黄鹤楼和同年张侍郎

庞尚鹏

千古名楼远,凭高何壮哉。qiān gǔ míng lóu yuǎn,píng gāo hé zhuàng zāi。
江随天地转,山抱日星回。jiāng suí tiān dì zhuǎn,shān bào rì xīng huí。
树色连云合,湖光拂曙开。shù sè lián yún hé,hú guāng fú shǔ kāi。
欲寻仙客去,乘鹤共飞来。yù xún xiān kè qù,chéng hè gòng fēi lái。

久雨

庞尚鹏

天远层云合,占晴独倚门。tiān yuǎn céng yún hé,zhàn qíng dú yǐ mén。
玄蝉投树滑,黄潦入江浑。xuán chán tóu shù huá,huáng lǎo rù jiāng hún。
山气岚烟重,蛙声鼓吹喧。shān qì lán yān zhòng,wā shēng gǔ chuī xuān。
三农歌帝泽,晴景未须论。sān nóng gē dì zé,qíng jǐng wèi xū lùn。

和移石床近莲花

庞尚鹏

风从天上起,吹送野亭香。fēng cóng tiān shàng qǐ,chuī sòng yě tíng xiāng。
竹外红云岛,溪头白玉床。zhú wài hóng yún dǎo,xī tóu bái yù chuáng。
流霞开艳景,明月助清光。liú xiá kāi yàn jǐng,míng yuè zhù qīng guāng。
斗酒逢君醉,宁论世路忙。dòu jiǔ féng jūn zuì,níng lùn shì lù máng。

夏日无客

庞尚鹏

炎天长独卧,岑寂最相宜。yán tiān zhǎng dú wò,cén jì zuì xiāng yí。
客散何须问,瓶空不自知。kè sàn hé xū wèn,píng kōng bù zì zhī。
闭关凉雨过,题竹晚风吹。bì guān liáng yǔ guò,tí zhú wǎn fēng chuī。
小步临花砌,婴儿执袂随。xiǎo bù lín huā qì,yīng ér zhí mèi suí。

晚眺祈晴闻龙舟出海

庞尚鹏

积雨连旬朔,江村乐事稀。jī yǔ lián xún shuò,jiāng cūn lè shì xī。
忽闻金鼓震,争讶木龙飞。hū wén jīn gǔ zhèn,zhēng yà mù lóng fēi。
雪浪滔天涌,旌旗向日挥。xuě làng tāo tiān yǒng,jīng qí xiàng rì huī。
晴飙云里发,应跨彩虹归。qíng biāo yún lǐ fā,yīng kuà cǎi hóng guī。

颓垣和谭别驾

庞尚鹏

独乐名园在,休论四壁摧。dú lè míng yuán zài,xiū lùn sì bì cuī。
藤萝长自好,风雨任相催。téng luó zhǎng zì hǎo,fēng yǔ rèn xiāng cuī。
竹坞邻鸡入,蓬门野径开。zhú wù lín jī rù,péng mén yě jìng kāi。
青山堪卜筑,千载共崔嵬。qīng shān kān bo zhù,qiān zài gòng cuī wéi。
3241234567»