古诗词

泛溪纪游

庞尚鹏

共有江山癖,逍遥且浪游。gòng yǒu jiāng shān pǐ,xiāo yáo qiě làng yóu。
秋深正摇落,万树风飕飕。qiū shēn zhèng yáo luò,wàn shù fēng sōu sōu。
一扫黄雾尽,须臾紫气浮。yī sǎo huáng wù jǐn,xū yú zǐ qì fú。
金轮出东海,移上碧天头。jīn lún chū dōng hǎi,yí shàng bì tiān tóu。
清光彻林莽,仰见草木稠。qīng guāng chè lín mǎng,yǎng jiàn cǎo mù chóu。
溪毛正堪采,蘋藻尽加羞。xī máo zhèng kān cǎi,píng zǎo jǐn jiā xiū。
搴篷广舒眺,万象皆凝眸。qiān péng guǎng shū tiào,wàn xiàng jiē níng móu。
俯吸长江水,欲涉昆仑丘。fǔ xī zhǎng jiāng shuǐ,yù shè kūn lún qiū。
观者争拥路,李郭同仙舟。guān zhě zhēng yōng lù,lǐ guō tóng xiān zhōu。
孤村藏曲水,中有百花洲。gū cūn cáng qū shuǐ,zhōng yǒu bǎi huā zhōu。
园池开别墅,菊圃枕芳畴。yuán chí kāi bié shù,jú pǔ zhěn fāng chóu。
停桡频命酌,抚景意绸缪。tíng ráo pín mìng zhuó,fǔ jǐng yì chóu móu。
鱼龙排逆浪,鹰隼击高秋。yú lóng pái nì làng,yīng sǔn jī gāo qiū。
此生常扰扰,劳瘁何时休。cǐ shēng cháng rǎo rǎo,láo cuì hé shí xiū。
达人能自遣,泛水架飞楼。dá rén néng zì qiǎn,fàn shuǐ jià fēi lóu。
掣身谢尘鞅,耻为名利谋。chè shēn xiè chén yāng,chǐ wèi míng lì móu。
皂帽迎风落,渔樵共歌讴。zào mào yíng fēng luò,yú qiáo gòng gē ōu。
遭逢唐虞世,恩波遍海陬。zāo féng táng yú shì,ēn bō biàn hǎi zōu。
感君结高义,难将白璧酬。gǎn jūn jié gāo yì,nán jiāng bái bì chóu。
朱颜岂长在,明珠惜暗投。zhū yán qǐ zhǎng zài,míng zhū xī àn tóu。
盘桓有馀乐,身外吾何求。pán huán yǒu yú lè,shēn wài wú hé qiú。
白云长聚散,千古空悠悠。bái yún zhǎng jù sàn,qiān gǔ kōng yōu yōu。
蓬莱隔万里,道路嗟阻修。péng lái gé wàn lǐ,dào lù jiē zǔ xiū。
岁月不待人,倚天任去留。suì yuè bù dài rén,yǐ tiān rèn qù liú。

庞尚鹏

明广东南海人,字少南。嘉靖三十二年进士。授乐平知县,擢御史,出按河南、浙江等地,搏击豪强,吏民震慑。嘉靖四十四年,在浙江推行一条鞭法,为一条鞭法之始。隆庆元年,迁大理右寺丞。次年,擢右佥都御史,兼领九边屯务。诸御史督盐政者以事权被夺,起而攻之,斥为民。万历四年起故官巡抚福建,拜左副都御史。忤张居正罢归,家居四年卒,谥惠敏。有《百可亭摘稿》。 庞尚鹏的作品>>

猜您喜欢

春燕

庞尚鹏

信宿韶光几度新,乌衣门巷已成尘。xìn sù sháo guāng jǐ dù xīn,wū yī mén xiàng yǐ chéng chén。
画堂去住常如客,草屋栖迟不厌贫。huà táng qù zhù cháng rú kè,cǎo wū qī chí bù yàn pín。
一别岂能忘故主,重来犹得寄闲身。yī bié qǐ néng wàng gù zhǔ,zhòng lái yóu dé jì xián shēn。
社前为报丰年兆,谷口应逢郑子真。shè qián wèi bào fēng nián zhào,gǔ kǒu yīng féng zhèng zi zhēn。

赠归雁

庞尚鹏

南来冲雨度三湘,北去飘飘恋故乡。nán lái chōng yǔ dù sān xiāng,běi qù piāo piāo liàn gù xiāng。
懒学啼乌栖苑树,喜随鸣凤向朝阳。lǎn xué tí wū qī yuàn shù,xǐ suí míng fèng xiàng cháo yáng。
黄云朔漠同千里,秋水蒹葭各一方。huáng yún shuò mò tóng qiān lǐ,qiū shuǐ jiān jiā gè yī fāng。
我欲寄书怀定远,至关门外早回翔。wǒ yù jì shū huái dìng yuǎn,zhì guān mén wài zǎo huí xiáng。

写怀二首

庞尚鹏

海翁相对问年华,紫陌春风万树花。hǎi wēng xiāng duì wèn nián huá,zǐ mò chūn fēng wàn shù huā。
竹外小桥频送酒,溪边新水细烹茶。zhú wài xiǎo qiáo pín sòng jiǔ,xī biān xīn shuǐ xì pēng chá。
林塘古木通幽径,山郭斜阳带晚霞。lín táng gǔ mù tōng yōu jìng,shān guō xié yáng dài wǎn xiá。
粗粝一盂能自适,天台何处觅胡麻。cū lì yī yú néng zì shì,tiān tái hé chù mì hú má。

写怀二首

庞尚鹏

乾坤浩荡本无言,信宿春风已到门。qián kūn hào dàng běn wú yán,xìn sù chūn fēng yǐ dào mén。
地远最宜山色近,林幽偏爱鸟声喧。dì yuǎn zuì yí shān sè jìn,lín yōu piān ài niǎo shēng xuān。
游仙自古人何在,借剑当年舌尚存。yóu xiān zì gǔ rén hé zài,jiè jiàn dāng nián shé shàng cún。
白日闭门闲未得,直愁车马破苔痕。bái rì bì mén xián wèi dé,zhí chóu chē mǎ pò tái hén。

村居感事寄所知

庞尚鹏

烟村迢递隔江城,避地应须更避名。yān cūn tiáo dì gé jiāng chéng,bì dì yīng xū gèng bì míng。
雁足帛书云外至,凤池春草梦中生。yàn zú bó shū yún wài zhì,fèng chí chūn cǎo mèng zhōng shēng。
曾搜往牒看花谱,欲驻衰颜仗酒兵。céng sōu wǎng dié kàn huā pǔ,yù zhù shuāi yán zhàng jiǔ bīng。
当世共知怜范叔,绨袍谁忆故人情。dāng shì gòng zhī lián fàn shū,tí páo shuí yì gù rén qíng。

读庞德公传

庞尚鹏

结庐岩曲谢招寻,几树松萝满地阴。jié lú yán qū xiè zhāo xún,jǐ shù sōng luó mǎn dì yīn。
无路执戈排乱贼,与谁披褐卧芳林。wú lù zhí gē pái luàn zéi,yǔ shuí pī hè wò fāng lín。
人间空忆安危语,陇上宁知去住心。rén jiān kōng yì ān wēi yǔ,lǒng shàng níng zhī qù zhù xīn。
千载鹿门山下路,武侯相见亦沾襟。qiān zài lù mén shān xià lù,wǔ hóu xiāng jiàn yì zhān jīn。

过田家有述

庞尚鹏

儿童遮道问来程,笑插江花拥袂迎。ér tóng zhē dào wèn lái chéng,xiào chā jiāng huā yōng mèi yíng。
门扫藤萝如有约,地连桑梓岂无情。mén sǎo téng luó rú yǒu yuē,dì lián sāng zǐ qǐ wú qíng。
梨尊细倒邻翁醉,箬笠高悬世虑轻。lí zūn xì dào lín wēng zuì,ruò lì gāo xuán shì lǜ qīng。
月白沙村归路晚,杖藜人在画中行。yuè bái shā cūn guī lù wǎn,zhàng lí rén zài huà zhōng xíng。

钟心瞿道长欲枉顾作此招之

庞尚鹏

瞬息年光似水流,蓬莱山下几春秋。shùn xī nián guāng shì shuǐ liú,péng lái shān xià jǐ chūn qiū。
仰天大笑云垂地,击筑高歌月满楼。yǎng tiān dà xiào yún chuí dì,jī zhù gāo gē yuè mǎn lóu。
偃蹇喜逢金马客,逍遥谁识醉乡侯。yǎn jiǎn xǐ féng jīn mǎ kè,xiāo yáo shuí shí zuì xiāng hóu。
扁舟不负东游兴,载酒同过谢脁洲。biǎn zhōu bù fù dōng yóu xīng,zài jiǔ tóng guò xiè tiǎo zhōu。

望白云寄城中诸公

庞尚鹏

延伫高峰万仞梯,翠屏环绕万山低。yán zhù gāo fēng wàn rèn tī,cuì píng huán rào wàn shān dī。
龙拖云幄天连海,风起松涛月满溪。lóng tuō yún wò tiān lián hǎi,fēng qǐ sōng tāo yuè mǎn xī。
蒲涧寻僧看卓锡,帘泉呼酒共燃藜。pú jiàn xún sēng kàn zhuó xī,lián quán hū jiǔ gòng rán lí。
江村正忆游仙客,欲访安期谁为携。jiāng cūn zhèng yì yóu xiān kè,yù fǎng ān qī shuí wèi xié。

赠方进士之任慈利

庞尚鹏

廿载驱驰道路长,前旌今始渡衡阳。niàn zài qū chí dào lù zhǎng,qián jīng jīn shǐ dù héng yáng。
江城露冕山川秀,花县褰帷草木香。jiāng chéng lù miǎn shān chuān xiù,huā xiàn qiān wéi cǎo mù xiāng。
春雨平原苏久旱,朝晖寒谷借馀光。chūn yǔ píng yuán sū jiǔ hàn,cháo huī hán gǔ jiè yú guāng。
争看天际双凫起,五色云中侍玉皇。zhēng kàn tiān jì shuāng fú qǐ,wǔ sè yún zhōng shì yù huáng。

望西樵和卢方伯

庞尚鹏

极目丹梯最上层,春回佳气散炎蒸。jí mù dān tī zuì shàng céng,chūn huí jiā qì sàn yán zhēng。
九龙昼起千山雨,万壑寒生六月冰。jiǔ lóng zhòu qǐ qiān shān yǔ,wàn hè hán shēng liù yuè bīng。
井底何年通巨海,松阴无地著闲僧。jǐng dǐ hé nián tōng jù hǎi,sōng yīn wú dì zhù xián sēng。
高峰若有飞来日,藉草穿云共臂鹰。gāo fēng ruò yǒu fēi lái rì,jí cǎo chuān yún gòng bì yīng。

午睡

庞尚鹏

一簟春风醉兀然,不须长借酒家眠。yī diàn chūn fēng zuì wù rán,bù xū zhǎng jiè jiǔ jiā mián。
最宜树色窥帘入,休管蛛丝隔幔牵。zuì yí shù sè kuī lián rù,xiū guǎn zhū sī gé màn qiān。
心远神驰黄鹄外,梦回身寄白云边。xīn yuǎn shén chí huáng gǔ wài,mèng huí shēn jì bái yún biān。
何年高枕希夷峡,不用华山僦屋钱。hé nián gāo zhěn xī yí xiá,bù yòng huá shān jiù wū qián。

酬黄东明博士

庞尚鹏

百花红紫竞幽香,卜筑新成绿野堂。bǎi huā hóng zǐ jìng yōu xiāng,bo zhù xīn chéng lǜ yě táng。
慷慨拂衣还岭海,太平欹枕醉陶唐。kāng kǎi fú yī hái lǐng hǎi,tài píng yī zhěn zuì táo táng。
天回蓬岛千山月,风送炎洲六月霜。tiān huí péng dǎo qiān shān yuè,fēng sòng yán zhōu liù yuè shuāng。
身外豪华何足问,汉廷谁复论金张。shēn wài háo huá hé zú wèn,hàn tíng shuí fù lùn jīn zhāng。

陈古洲表弟诗来多感慨就韵寄酬

庞尚鹏

万事浮云敢浪言,与君尊酒笑灯前。wàn shì fú yún gǎn làng yán,yǔ jūn zūn jiǔ xiào dēng qián。
升车肯负题桥志,挂剑曾轻负郭田。shēng chē kěn fù tí qiáo zhì,guà jiàn céng qīng fù guō tián。
白笔昔惭亲凤幄,玄冠何意插貂蝉。bái bǐ xī cán qīn fèng wò,xuán guān hé yì chā diāo chán。
时来莫叹冯唐老,皓首还逢汉主怜。shí lái mò tàn féng táng lǎo,hào shǒu hái féng hàn zhǔ lián。

酬杨胪山兼寄姚柏庵

庞尚鹏

青鬓翩翩结壮游,看花春满曲江头。qīng bìn piān piān jié zhuàng yóu,kàn huā chūn mǎn qū jiāng tóu。
九天雷雨双龙喷,万里烟云一剑收。jiǔ tiān léi yǔ shuāng lóng pēn,wàn lǐ yān yún yī jiàn shōu。
看镜未须论晚达,著书应不为穷愁。kàn jìng wèi xū lùn wǎn dá,zhù shū yīng bù wèi qióng chóu。
却怜戎马伤心日,回望中原独倚楼。què lián róng mǎ shāng xīn rì,huí wàng zhōng yuán dú yǐ lóu。