古诗词

斗鸠行

庞尚鹏

最喜群鸠在高树,时时相对呼风雨。zuì xǐ qún jiū zài gāo shù,shí shí xiāng duì hū fēng yǔ。
一朝狂噪百怒生,顿觉形骸分尔汝。yī cháo kuáng zào bǎi nù shēng,dùn jué xíng hái fēn ěr rǔ。
吁嗟羽族诚卑微,分飞顾影将安归。xū jiē yǔ zú chéng bēi wēi,fēn fēi gù yǐng jiāng ān guī。
丈夫斗智不斗力,排山倒海终何为。zhàng fū dòu zhì bù dòu lì,pái shān dào hǎi zhōng hé wèi。
古今局面皆如梦,休将胜负为轻重。gǔ jīn jú miàn jiē rú mèng,xiū jiāng shèng fù wèi qīng zhòng。
泰山兀立霄汉间,掣电轰雷摇不动。tài shān wù lì xiāo hàn jiān,chè diàn hōng léi yáo bù dòng。
众星敢比孤月明,一鹗能令百鸟惊。zhòng xīng gǎn bǐ gū yuè míng,yī è néng lìng bǎi niǎo jīng。
英雄吐气千军勇,何待奋臂轻争衡。yīng xióng tǔ qì qiān jūn yǒng,hé dài fèn bì qīng zhēng héng。
秦人鏖战长城外,焉知祸起萧墙内。qín rén áo zhàn zhǎng chéng wài,yān zhī huò qǐ xiāo qiáng nèi。
鸿沟万里接天流,茫茫楚汉今安在。hóng gōu wàn lǐ jiē tiān liú,máng máng chǔ hàn jīn ān zài。
曾闻捕羊指为虎,羊质虎皮宁足数。céng wén bǔ yáng zhǐ wèi hǔ,yáng zhì hǔ pí níng zú shù。
蚊虻飞聚任成雷,一击胜之未为武。wén méng fēi jù rèn chéng léi,yī jī shèng zhī wèi wèi wǔ。
争名逐利田单牛,烈火连天苦未休。zhēng míng zhú lì tián dān niú,liè huǒ lián tiān kǔ wèi xiū。
满目豪华易消歇,只馀荒冢北山头。mǎn mù háo huá yì xiāo xiē,zhǐ yú huāng zhǒng běi shān tóu。
一门牴牾成胡越,尺田寸宅交相夺。yī mén dǐ wǔ chéng hú yuè,chǐ tián cùn zhái jiāo xiāng duó。
说客苏张不可移,骨肉恩情中断绝。shuō kè sū zhāng bù kě yí,gǔ ròu ēn qíng zhōng duàn jué。
何如卷舌且深藏,冰天炎海夜生凉。hé rú juǎn shé qiě shēn cáng,bīng tiān yán hǎi yè shēng liáng。
掩耳不闻门外事,是非得失俱相忘。yǎn ěr bù wén mén wài shì,shì fēi dé shī jù xiāng wàng。

庞尚鹏

明广东南海人,字少南。嘉靖三十二年进士。授乐平知县,擢御史,出按河南、浙江等地,搏击豪强,吏民震慑。嘉靖四十四年,在浙江推行一条鞭法,为一条鞭法之始。隆庆元年,迁大理右寺丞。次年,擢右佥都御史,兼领九边屯务。诸御史督盐政者以事权被夺,起而攻之,斥为民。万历四年起故官巡抚福建,拜左副都御史。忤张居正罢归,家居四年卒,谥惠敏。有《百可亭摘稿》。 庞尚鹏的作品>>

猜您喜欢

次韵酬和李中丞

庞尚鹏

尘掩阳关路,空劳歌渭城。chén yǎn yáng guān lù,kōng láo gē wèi chéng。
未论霜鬓改,偏喜布裘轻。wèi lùn shuāng bìn gǎi,piān xǐ bù qiú qīng。
海近日常早,心闲梦不惊。hǎi jìn rì cháng zǎo,xīn xián mèng bù jīng。
山中何所有,葵藿向阳倾。shān zhōng hé suǒ yǒu,kuí huò xiàng yáng qīng。

闻郭梦菊祠部北上将戒期次韵劝驾二首

庞尚鹏

凤池春草绿,一别几经秋。fèng chí chūn cǎo lǜ,yī bié jǐ jīng qiū。
朝野频相问,江山肯久留。cháo yě pín xiāng wèn,jiāng shān kěn jiǔ liú。
乘潮观海市,簪笔上螭头。chéng cháo guān hǎi shì,zān bǐ shàng chī tóu。
画角催明发,含情独倚楼。huà jiǎo cuī míng fā,hán qíng dú yǐ lóu。

闻郭梦菊祠部北上将戒期次韵劝驾二首

庞尚鹏

紫陌红尘静,看花御幄前。zǐ mò hóng chén jìng,kàn huā yù wò qián。
禁城春似海,兰省夜如年。jìn chéng chūn shì hǎi,lán shěng yè rú nián。
雨过千山秀,天高一鹗骞。yǔ guò qiān shān xiù,tiān gāo yī è qiān。
河桥朱旆远,凝望五云边。hé qiáo zhū pèi yuǎn,níng wàng wǔ yún biān。

次韵闻西北边警

庞尚鹏

朔风飘紫塞,羽檄动高秋。shuò fēng piāo zǐ sāi,yǔ xí dòng gāo qiū。
幕府传新令,胡儿饮上流。mù fǔ chuán xīn lìng,hú ér yǐn shàng liú。
严城环虎帐,永夜察旄头。yán chéng huán hǔ zhàng,yǒng yè chá máo tóu。
何日枭残虏,降旗满戍楼。hé rì xiāo cán lǔ,jiàng qí mǎn shù lóu。

次韵闻西北边警

庞尚鹏

黄沙埋白草,新月半规前。huáng shā mái bái cǎo,xīn yuè bàn guī qián。
烽火连秦塞,胡尘拥汉川。fēng huǒ lián qín sāi,hú chén yōng hàn chuān。
云横羌笛起,风急马群骞。yún héng qiāng dí qǐ,fēng jí mǎ qún qiān。
韩范今何在,宵衣问守边。hán fàn jīn hé zài,xiāo yī wèn shǒu biān。

村居杂咏和卢方伯

庞尚鹏

地僻无车马,柴门绿藓封。dì pì wú chē mǎ,chái mén lǜ xiǎn fēng。
鸟栖常择木,云起欲从龙。niǎo qī cháng zé mù,yún qǐ yù cóng lóng。
涉世书千卷,谈天意万重。shè shì shū qiān juǎn,tán tiān yì wàn zhòng。
石床秋草乱,晞发倚长松。shí chuáng qiū cǎo luàn,xī fā yǐ zhǎng sōng。

村居杂咏和卢方伯

庞尚鹏

纷纷时事改,世路欲何之。fēn fēn shí shì gǎi,shì lù yù hé zhī。
雨雪青山暗,风霆白日移。yǔ xuě qīng shān àn,fēng tíng bái rì yí。
却怜投笔早,应恨挂冠迟。què lián tóu bǐ zǎo,yīng hèn guà guān chí。
载酒空亭晚,玄谈得我师。zài jiǔ kōng tíng wǎn,xuán tán dé wǒ shī。

村居杂咏和卢方伯

庞尚鹏

正喜太平日,同为田舍翁。zhèng xǐ tài píng rì,tóng wèi tián shě wēng。
焚书谢政府,开径长秋蓬。fén shū xiè zhèng fǔ,kāi jìng zhǎng qiū péng。
已任头颅改,休嗟杼轴空。yǐ rèn tóu lú gǎi,xiū jiē zhù zhóu kōng。
希夷传睡法,高枕许谁同。xī yí chuán shuì fǎ,gāo zhěn xǔ shuí tóng。

江上秋阴

庞尚鹏

推篷闲独酌,天为扫烦襟。tuī péng xián dú zhuó,tiān wèi sǎo fán jīn。
树色笼寒日,江流带夕阴。shù sè lóng hán rì,jiāng liú dài xī yīn。
断霞孤鹜远,高岫乱云深。duàn xiá gū wù yuǎn,gāo xiù luàn yún shēn。
千古知音少,何人共赏心。qiān gǔ zhī yīn shǎo,hé rén gòng shǎng xīn。

答西庄和卢方伯

庞尚鹏

乍入江城晚,秋光能几时。zhà rù jiāng chéng wǎn,qiū guāng néng jǐ shí。
竹高霜后节,花发岁寒枝。zhú gāo shuāng hòu jié,huā fā suì hán zhī。
古砌添新藓,苍藤绕旧篱。gǔ qì tiān xīn xiǎn,cāng téng rào jiù lí。
菜根如有待,长向雨中滋。cài gēn rú yǒu dài,zhǎng xiàng yǔ zhōng zī。

得边帅书

庞尚鹏

西望阳关路,冲星剑气横。xī wàng yáng guān lù,chōng xīng jiàn qì héng。
天青沙草暗,月白陇云明。tiān qīng shā cǎo àn,yuè bái lǒng yún míng。
投笔千年事,平胡万里情。tóu bǐ qiān nián shì,píng hú wàn lǐ qíng。
逐臣江海远,回雁听边声。zhú chén jiāng hǎi yuǎn,huí yàn tīng biān shēng。

残年写怀

庞尚鹏

日月双推毂,俄惊节序更。rì yuè shuāng tuī gǔ,é jīng jié xù gèng。
岁寒新酒熟,风急敝裘轻。suì hán xīn jiǔ shú,fēng jí bì qiú qīng。
多暇惟谈易,长贫懒治生。duō xiá wéi tán yì,zhǎng pín lǎn zhì shēng。
鹪鹩栖息稳,何意向人鸣。jiāo liáo qī xī wěn,hé yì xiàng rén míng。

视溪亭树

庞尚鹏

曲径环深树,何如习氏园。qū jìng huán shēn shù,hé rú xí shì yuán。
参天含雾气,蹲石倚云根。cān tiān hán wù qì,dūn shí yǐ yún gēn。
横覆高低屋,斜连远近村。héng fù gāo dī wū,xié lián yuǎn jìn cūn。
渔樵无路入,疑是武陵源。yú qiáo wú lù rù,yí shì wǔ líng yuán。

醒枕

庞尚鹏

辗转虚良夜,曾无稳卧时。niǎn zhuǎn xū liáng yè,céng wú wěn wò shí。
寸心应自遣,百虑欲何为。cùn xīn yīng zì qiǎn,bǎi lǜ yù hé wèi。
月落鸡声早,风寒禁漏迟。yuè luò jī shēng zǎo,fēng hán jìn lòu chí。
华山寻睡法,无计访希夷。huá shān xún shuì fǎ,wú jì fǎng xī yí。

老妇

庞尚鹏

最是青春好,其如白发新。zuì shì qīng chūn hǎo,qí rú bái fā xīn。
却怜看镜日,长忆画眉人。què lián kàn jìng rì,zhǎng yì huà méi rén。
莫问前生事,争夸见在身。mò wèn qián shēng shì,zhēng kuā jiàn zài shēn。
嫦娥有灵药,重喜结芳邻。cháng é yǒu líng yào,zhòng xǐ jié fāng lín。
3241234567»