古诗词

题王朴庵隐居图

龚诩

王君隐居临漆浦,物雅风淳真乐土。wáng jūn yǐn jū lín qī pǔ,wù yǎ fēng chún zhēn lè tǔ。
杖履时来看故人,沧浪日听歌渔父。zhàng lǚ shí lái kàn gù rén,cāng làng rì tīng gē yú fù。
尽力耕桑事衣食,饱阅诗书验今古。jǐn lì gēng sāng shì yī shí,bǎo yuè shī shū yàn jīn gǔ。
老夫平日荷知己,放棹频过竹梅所。lǎo fū píng rì hé zhī jǐ,fàng zhào pín guò zhú méi suǒ。
琴樽动辄数日留,忘却人间有官府。qín zūn dòng zhé shù rì liú,wàng què rén jiān yǒu guān fǔ。
忆昨别君沧浪边,东西魂梦劳相牵。yì zuó bié jūn cāng làng biān,dōng xī hún mèng láo xiāng qiān。
时驰岁去已堪惜,物在人亡犹可怜。shí chí suì qù yǐ kān xī,wù zài rén wáng yóu kě lián。
贤郎孝友出天性,对此遗泽号苍天。xián láng xiào yǒu chū tiān xìng,duì cǐ yí zé hào cāng tiān。
点随泪落树梢雨,声助呜咽山中泉。diǎn suí lèi luò shù shāo yǔ,shēng zhù wū yàn shān zhōng quán。
我今看画题一篇,含愁阁笔增悽然。wǒ jīn kàn huà tí yī piān,hán chóu gé bǐ zēng qī rán。
无繇得与同游赏,鹤归华表知何年。wú yáo dé yǔ tóng yóu shǎng,hè guī huá biǎo zhī hé nián。
龚诩

龚诩

龚诩(1381~1469)明代学者。一名翊,字大章,号纯庵,南直隶苏州府昆山(今属江苏)人。建文时为金川门卒,燕兵至,恸哭遁归,隐居授徒,后周忱巡抚江南,两荐为学官,坚辞,有《野古集》。 龚诩的作品>>

猜您喜欢

谢南野先生作棺见赠

龚诩

大患应知为有身,鸢乌蝼蚁岂疏亲。dà huàn yīng zhī wèi yǒu shēn,yuān wū lóu yǐ qǐ shū qīn。
只缘未达庄生意,尚以遗骸累故人。zhǐ yuán wèi dá zhuāng shēng yì,shàng yǐ yí hái lèi gù rén。

和孙格轩为余题泛舟图

龚诩

不慕瀛洲十八仙,青云无意事攀援。bù mù yíng zhōu shí bā xiān,qīng yún wú yì shì pān yuán。
只怜南国溪山好,风月琴樽共一船。zhǐ lián nán guó xī shān hǎo,fēng yuè qín zūn gòng yī chuán。

道中见弋人有感而赋

龚诩

负弩蹲躯隐薜萝,鹤媒前导舞婆娑。fù nǔ dūn qū yǐn bì luó,hè méi qián dǎo wǔ pó suō。
凫鹥只合高飞去,同类应知误汝多。fú yī zhǐ hé gāo fēi qù,tóng lèi yīng zhī wù rǔ duō。

和金耑居为陈羽伯频写竹韵

龚诩

旅馆西风九月寒,修篁摇翠两三竿。lǚ guǎn xī fēng jiǔ yuè hán,xiū huáng yáo cuì liǎng sān gān。
最怜明发归舟里,可得推篷带雨看。zuì lián míng fā guī zhōu lǐ,kě dé tuī péng dài yǔ kàn。

题西溪书舍赠顾宗术

龚诩

西溪高隐有馀清,最惬闲中野老情。xī xī gāo yǐn yǒu yú qīng,zuì qiè xián zhōng yě lǎo qíng。
秋夜几回来借榻,竹声清比读书声。qiū yè jǐ huí lái jiè tà,zhú shēng qīng bǐ dú shū shēng。

丁卯初夏

龚诩

水旱农家两不禁,旱忧枯槁水忧沈。shuǐ hàn nóng jiā liǎng bù jìn,hàn yōu kū gǎo shuǐ yōu shěn。
可怜昔日求晴意,即是今朝望雨心。kě lián xī rì qiú qíng yì,jí shì jīn cháo wàng yǔ xīn。

癸亥民情

龚诩

太守安居花锦城,眼前儿女沸欢声。tài shǒu ān jū huā jǐn chéng,yǎn qián ér nǚ fèi huān shēng。
岂知田野通宵雨,救水浑如救火情。qǐ zhī tián yě tōng xiāo yǔ,jiù shuǐ hún rú jiù huǒ qíng。

夜归

龚诩

短棹孤篷一叶槎,南周村里访俞华。duǎn zhào gū péng yī yè chá,nán zhōu cūn lǐ fǎng yú huá。
还家已及黄昏后,细雨斜风两岸蛙。hái jiā yǐ jí huáng hūn hòu,xì yǔ xié fēng liǎng àn wā。

乙丑冬大雪时邑宰以雪作戏故赋之

龚诩

衣破那禁透骨风,雪花如掌暗长空。yī pò nà jìn tòu gǔ fēng,xuě huā rú zhǎng àn zhǎng kōng。
忧民太守方沉醉,熟睡红炉暖阁中。yōu mín tài shǒu fāng chén zuì,shú shuì hóng lú nuǎn gé zhōng。

乙丑冬大雪时邑宰以雪作戏故赋之

龚诩

腊雪连朝冷气严,喜闻宜麦更宜蚕。là xuě lián cháo lěng qì yán,xǐ wén yí mài gèng yí cán。
老夫正为苍生幸,冻死穷庐分亦甘。lǎo fū zhèng wèi cāng shēng xìng,dòng sǐ qióng lú fēn yì gān。

偶题

龚诩

性耽闲澹拙趋奔,一任旁人笑我村。xìng dān xián dàn zhuō qū bēn,yī rèn páng rén xiào wǒ cūn。
自负疏狂抱奇气,平生不欲受人恩。zì fù shū kuáng bào qí qì,píng shēng bù yù shòu rén ēn。

过芝塘东虞宅废园

龚诩

梨花雪白海棠红,诗酒笙歌岁岁同。lí huā xuě bái hǎi táng hóng,shī jiǔ shēng gē suì suì tóng。
不道世移人事改,野花无数领春风。bù dào shì yí rén shì gǎi,yě huā wú shù lǐng chūn fēng。

任溪道中

龚诩

萦迂曲径随溪转,咿轧肩舆傍柳行。yíng yū qū jìng suí xī zhuǎn,yī yà jiān yú bàng liǔ xíng。
忽听竹林茅屋下,琅琅一派读书声。hū tīng zhú lín máo wū xià,láng láng yī pài dú shū shēng。

任溪道中

龚诩

南望玉山三十里,从容时坐复时行。nán wàng yù shān sān shí lǐ,cóng róng shí zuò fù shí xíng。
不独少宽舆从力,看花兼得听啼莺。bù dú shǎo kuān yú cóng lì,kàn huā jiān dé tīng tí yīng。

题画

龚诩

翼然亭子面江开,亭下危矶锁碧苔。yì rán tíng zi miàn jiāng kāi,tíng xià wēi jī suǒ bì tái。
日日老翁来此钓,见潮西去见潮回。rì rì lǎo wēng lái cǐ diào,jiàn cháo xī qù jiàn cháo huí。