古诗词

续铁心行

龚诩

男儿心肠硬如铁,妇人谗言如火烈。nán ér xīn cháng yìng rú tiě,fù rén chán yán rú huǒ liè。
置之垆冶鼓风扇,须臾硬铁柔如线。zhì zhī lú yě gǔ fēng shàn,xū yú yìng tiě róu rú xiàn。
长针持出砧玞上,火星四出谁能向。zhǎng zhēn chí chū zhēn fū shàng,huǒ xīng sì chū shuí néng xiàng。
一椎重兮一椎轻,声闻远近铮铮鸣。yī chuí zhòng xī yī chuí qīng,shēng wén yuǎn jìn zhēng zhēng míng。
椎后复烧烧复椎,或锄或钁随手成。chuí hòu fù shāo shāo fù chuí,huò chú huò jué suí shǒu chéng。
乃知男儿有欲心易软,岂能不惑常保骨。nǎi zhī nán ér yǒu yù xīn yì ruǎn,qǐ néng bù huò cháng bǎo gǔ。
肉之深情我愿丈,夫心如金莫如铁。ròu zhī shēn qíng wǒ yuàn zhàng,fū xīn rú jīn mò rú tiě。
一回锻鍊一回坚,彼火灰寒自当灭。yī huí duàn liàn yī huí jiān,bǐ huǒ huī hán zì dāng miè。
龚诩

龚诩

龚诩(1381~1469)明代学者。一名翊,字大章,号纯庵,南直隶苏州府昆山(今属江苏)人。建文时为金川门卒,燕兵至,恸哭遁归,隐居授徒,后周忱巡抚江南,两荐为学官,坚辞,有《野古集》。 龚诩的作品>>

猜您喜欢

老鹤

龚诩

骨节棱棱冰玉清,羽毛翩翩霜雪明。gǔ jié léng léng bīng yù qīng,yǔ máo piān piān shuāng xuě míng。
不随神仙去紫府,与我共结林壑盟。bù suí shén xiān qù zǐ fǔ,yǔ wǒ gòng jié lín hè méng。
宁甘饥渴守我分,饮啄肯与群鸡争。níng gān jī kě shǒu wǒ fēn,yǐn zhuó kěn yǔ qún jī zhēng。
竹间花外每独步,风前月底时一鸣。zhú jiān huā wài měi dú bù,fēng qián yuè dǐ shí yī míng。
有时向我展翼舞,似欲和我吟诗声。yǒu shí xiàng wǒ zhǎn yì wǔ,shì yù hé wǒ yín shī shēng。
君不见弋媒徇食良可耻,卫国乘轩何足荣。jūn bù jiàn yì méi xùn shí liáng kě chǐ,wèi guó chéng xuān hé zú róng。
愿言与尔共卒岁,不必云霄驰远情。yuàn yán yǔ ěr gòng zú suì,bù bì yún xiāo chí yuǎn qíng。

云鸥歌

龚诩

白云闲似白鸥闲,鸥在清溪云在山。bái yún xián shì bái ōu xián,ōu zài qīng xī yún zài shān。
道人家在溪山间,日与云鸥相往还。dào rén jiā zài xī shān jiān,rì yǔ yún ōu xiāng wǎng hái。
云无期兮鸥不约,自信溪山有真乐。yún wú qī xī ōu bù yuē,zì xìn xī shān yǒu zhēn lè。
好爵未足撄我情,俯仰云鸥无愧怍。hǎo jué wèi zú yīng wǒ qíng,fǔ yǎng yún ōu wú kuì zuò。
云耶鸥耶不可忘,等闲为尔开壶觞。yún yé ōu yé bù kě wàng,děng xián wèi ěr kāi hú shāng。
醉来云散鸥亦去,一榻清风梦正长。zuì lái yún sàn ōu yì qù,yī tà qīng fēng mèng zhèng zhǎng。

题画竹石寄马字昌沈养明

龚诩

国风兴淇竹,易繇云介石。guó fēng xīng qí zhú,yì yáo yún jiè shí。
我思千载人,时能践其迹。wǒ sī qiān zài rén,shí néng jiàn qí jì。
武公之德不可忘,周公之辞何孔章。wǔ gōng zhī dé bù kě wàng,zhōu gōng zhī cí hé kǒng zhāng。
乃知在意不在画。nǎi zhī zài yì bù zài huà。
无盐底须脂粉妆。wú yán dǐ xū zhī fěn zhuāng。
马生沈生我湜籍,颇知好古循规则。mǎ shēng shěn shēng wǒ shí jí,pǒ zhī hǎo gǔ xún guī zé。
椎凿不斫太古心,霜雪宁凋岁寒色。chuí záo bù zhuó tài gǔ xīn,shuāng xuě níng diāo suì hán sè。
别来又见秋风凉,相思之情江水长。bié lái yòu jiàn qiū fēng liáng,xiāng sī zhī qíng jiāng shuǐ zhǎng。
为书古道用相勉,愿视竹石同羹墙。wèi shū gǔ dào yòng xiāng miǎn,yuàn shì zhú shí tóng gēng qiáng。

自题画像并送康友竹归庆安

龚诩

十年不见康友竹,一日客里惊相逢。shí nián bù jiàn kāng yǒu zhú,yī rì kè lǐ jīng xiāng féng。
江湖落魄总相似,生意不殊心事同。jiāng hú luò pò zǒng xiāng shì,shēng yì bù shū xīn shì tóng。
为施丹青造化笔,写我山林枯槁容。wèi shī dān qīng zào huà bǐ,xiě wǒ shān lín kū gǎo róng。
铁冠布衲草为履,抱琴瘦仆行相从。tiě guān bù nà cǎo wèi lǚ,bào qín shòu pū xíng xiāng cóng。
寒风两鬓吹蓬松,雪中古木霜中鸿。hán fēng liǎng bìn chuī péng sōng,xuě zhōng gǔ mù shuāng zhōng hóng。
风流敢托归来翁,一团清气蟠心胸。fēng liú gǎn tuō guī lái wēng,yī tuán qīng qì pán xīn xiōng。
功名不羡褒鄂公,莞尔一笑浮云空。gōng míng bù xiàn bāo è gōng,guǎn ěr yī xiào fú yún kōng。
今年五十已过二,六十相将在眼中。jīn nián wǔ shí yǐ guò èr,liù shí xiāng jiāng zài yǎn zhōng。
君今还西我归东,一聚一散真萍蓬。jūn jīn hái xī wǒ guī dōng,yī jù yī sàn zhēn píng péng。
他时何处可得复相遇,为我添个寻诗筇。tā shí hé chù kě dé fù xiāng yù,wèi wǒ tiān gè xún shī qióng。

送琴士吴先生南归

龚诩

先生荦荦真奇士,莹若冰壶贮秋水。xiān shēng luò luò zhēn qí shì,yíng ruò bīng hú zhù qiū shuǐ。
茫茫宇宙一闲身,南北东西任行止。máng máng yǔ zhòu yī xián shēn,nán běi dōng xī rèn xíng zhǐ。
平生知己只桐君,出入与俱忘汝尔。píng shēng zhī jǐ zhǐ tóng jūn,chū rù yǔ jù wàng rǔ ěr。
每逢佳境得幽趣,辄发长歌奏清徵。měi féng jiā jìng dé yōu qù,zhé fā zhǎng gē zòu qīng zhēng。
南窥禹穴抵吴宫,洗尽少年筝笛耳。nán kuī yǔ xué dǐ wú gōng,xǐ jǐn shǎo nián zhēng dí ěr。
先生所宝清如此,凡尘不受纤毫滓。xiān shēng suǒ bǎo qīng rú cǐ,fán chén bù shòu xiān háo zǐ。
却视营营世路人,一生何殊负涂豕。què shì yíng yíng shì lù rén,yī shēng hé shū fù tú shǐ。
我从南园一见之,笑谈如在春风里。wǒ cóng nán yuán yī jiàn zhī,xiào tán rú zài chūn fēng lǐ。
金兰投分即弟兄,交亲何必生同里。jīn lán tóu fēn jí dì xiōng,jiāo qīn hé bì shēng tóng lǐ。
君今别我甬东去,湖海后期那可拟。jūn jīn bié wǒ yǒng dōng qù,hú hǎi hòu qī nà kě nǐ。
倘因云树寄相思,会向江头候双鲤。tǎng yīn yún shù jì xiāng sī,huì xiàng jiāng tóu hòu shuāng lǐ。

为周德元题陈如隐画梅

龚诩

若人情气蟠胸次,素与梅花共心事。ruò rén qíng qì pán xiōng cì,sù yǔ méi huā gòng xīn shì。
苟托松滋与管城,写出孤山早春意。gǒu tuō sōng zī yǔ guǎn chéng,xiě chū gū shān zǎo chūn yì。
不知前代有华光,自许今人无第二。bù zhī qián dài yǒu huá guāng,zì xǔ jīn rén wú dì èr。
千花万蕊信心手,妙处不缘香色泥。qiān huā wàn ruǐ xìn xīn shǒu,miào chù bù yuán xiāng sè ní。
君不见逋仙宅畔一枝开,雪凛风寒见高致。jūn bù jiàn bū xiān zhái pàn yī zhī kāi,xuě lǐn fēng hán jiàn gāo zhì。
谁知清晓角一声,已酝商家鼎中味。shuí zhī qīng xiǎo jiǎo yī shēng,yǐ yùn shāng jiā dǐng zhōng wèi。

题印上人所藏赵子昂杨廉夫二公墨迹卷

龚诩

马鞍之山殊峭拔,秀丽苍然压吴浙。mǎ ān zhī shān shū qiào bá,xiù lì cāng rán yā wú zhè。
暮霭朝岚耸画屏,古桧长松挺高节。mù ǎi cháo lán sǒng huà píng,gǔ guì zhǎng sōng tǐng gāo jié。
岂无超然出尘土,托迹幽深守孤洁。qǐ wú chāo rán chū chén tǔ,tuō jì yōu shēn shǒu gū jié。
林泉赖此增光辉,不负清风与明月。lín quán lài cǐ zēng guāng huī,bù fù qīng fēng yǔ míng yuè。
吁嗟世变罹兵戈,一时盛事随消歇。xū jiē shì biàn lí bīng gē,yī shí shèng shì suí xiāo xiē。
蒿莱满眼锁寒烟,牛羊就牧狐狸穴。hāo lái mǎn yǎn suǒ hán yān,niú yáng jiù mù hú lí xué。
见山有院人不知,一记惟存赵松雪。jiàn shān yǒu yuàn rén bù zhī,yī jì wéi cún zhào sōng xuě。
孟张属和久寂寥,脍炙幸闻仙伯铁。mèng zhāng shǔ hé jiǔ jì liáo,kuài zhì xìng wén xiān bó tiě。
二公自是文场豪,墨妙词锋总奇绝。èr gōng zì shì wén chǎng háo,mò miào cí fēng zǒng qí jué。
月潭何处得此卷,宝爱深逾古环玦。yuè tán hé chù dé cǐ juǎn,bǎo ài shēn yú gǔ huán jué。
老夫为尔赋长歌,待补山中名胜缺。lǎo fū wèi ěr fù zhǎng gē,dài bǔ shān zhōng míng shèng quē。
只疑二老冥冥中,抚掌相看笑粗拙。zhǐ yí èr lǎo míng míng zhōng,fǔ zhǎng xiāng kàn xiào cū zhuō。

秃奴诗戏寄沈诚学

龚诩

东村二八张小姑,鬓发油油如漆乌。dōng cūn èr bā zhāng xiǎo gū,bìn fā yóu yóu rú qī wū。
朝朝不惜五更起,对镜千梳并万梳。cháo cháo bù xī wǔ gèng qǐ,duì jìng qiān shū bìng wàn shū。
争似吾家阿奴秃,落落数竿删后竹。zhēng shì wú jiā ā nú tū,luò luò shù gān shān hòu zhú。
一生不费膏沐资,日出酣红睡方熟。yī shēng bù fèi gāo mù zī,rì chū hān hóng shuì fāng shú。
君家有婢亦如此,何幸少年犹有齿。jūn jiā yǒu bì yì rú cǐ,hé xìng shǎo nián yóu yǒu chǐ。
夜寒聊取代汤婆,殊胜当年玉川子。yè hán liáo qǔ dài tāng pó,shū shèng dāng nián yù chuān zi。

题阿翌写墨梅

龚诩

翌生写梅不写迹,不用胭脂唯用墨。yì shēng xiě méi bù xiě jì,bù yòng yān zhī wéi yòng mò。
乃知铁石岁寒心,妆点何须事颜色。nǎi zhī tiě shí suì hán xīn,zhuāng diǎn hé xū shì yán sè。
君不见牝牡骊黄付等闲,无盐应笑西施白。jūn bù jiàn pìn mǔ lí huáng fù děng xián,wú yán yīng xiào xī shī bái。

梅花庄诗为朱明仲赋

龚诩

先生卜筑吴城曲,剩种梅花绕吟屋。xiān shēng bo zhù wú chéng qū,shèng zhǒng méi huā rào yín wū。
自期岁晚供诗料,岂慕平泉与金谷。zì qī suì wǎn gōng shī liào,qǐ mù píng quán yǔ jīn gǔ。
花开时节天正寒,雪花乱洒迷林峦。huā kāi shí jié tiān zhèng hán,xuě huā luàn sǎ mí lín luán。
杖藜引鹤饱幽玩,不与梨云同梦看。zhàng lí yǐn hè bǎo yōu wán,bù yǔ lí yún tóng mèng kàn。
归来袖手寒窗坐,石鼎有茶炉有火。guī lái xiù shǒu hán chuāng zuò,shí dǐng yǒu chá lú yǒu huǒ。
神交不觉两忘情,谁是梅花谁是我。shén jiāo bù jué liǎng wàng qíng,shuí shì méi huā shuí shì wǒ。

自述和沈诚学壮游诗意

龚诩

先生卜筑江之皋,屋庐岁久浑无茅。xiān shēng bo zhù jiāng zhī gāo,wū lú suì jiǔ hún wú máo。
薄田数亩书一束,耕耘诵读忘疲劳。báo tián shù mǔ shū yī shù,gēng yún sòng dú wàng pí láo。
旁人笑我谋生拙,不道胸中蕴奇绝。páng rén xiào wǒ móu shēng zhuō,bù dào xiōng zhōng yùn qí jué。
几多明月与清风,一一难将向渠说。jǐ duō míng yuè yǔ qīng fēng,yī yī nán jiāng xiàng qú shuō。
年去年来春复秋,随宜无喜亦无忧。nián qù nián lái chūn fù qiū,suí yí wú xǐ yì wú yōu。
眼中富贵等蝼蚁,一点不使灵台留。yǎn zhōng fù guì děng lóu yǐ,yī diǎn bù shǐ líng tái liú。
风雪行看岁寒至,破褐从教露双髀。fēng xuě xíng kàn suì hán zhì,pò hè cóng jiào lù shuāng bì。
待得春来生意回,还我一身和暖气。dài dé chūn lái shēng yì huí,hái wǒ yī shēn hé nuǎn qì。

为彦中题画

龚诩

青山之青如佛头,白云化作寒泉流。qīng shān zhī qīng rú fú tóu,bái yún huà zuò hán quán liú。
世间尘土飞不到,眼中景物俱清幽。shì jiān chén tǔ fēi bù dào,yǎn zhōng jǐng wù jù qīng yōu。
若人自是好静者,岂非五柳先生俦。ruò rén zì shì hǎo jìng zhě,qǐ fēi wǔ liǔ xiān shēng chóu。
每托琴书写高兴,脱屣乐从鱼鸟游。měi tuō qín shū xiě gāo xīng,tuō xǐ lè cóng yú niǎo yóu。
却笑时人苦不达,但知声利孜孜求。què xiào shí rén kǔ bù dá,dàn zhī shēng lì zī zī qiú。
无异贪程夜行客,漏尽鸣钟犹未休。wú yì tān chéng yè xíng kè,lòu jǐn míng zhōng yóu wèi xiū。
君不见小虞塘西玉峰下,一庵已遂吾菟裘。jūn bù jiàn xiǎo yú táng xī yù fēng xià,yī ān yǐ suì wú tú qiú。
共论心事肯相过,斗酒当为山妻谋。gòng lùn xīn shì kěn xiāng guò,dòu jiǔ dāng wèi shān qī móu。

采桑曲

龚诩

桑柘雨晴如绿云,谁家女儿茜红裙。sāng zhè yǔ qíng rú lǜ yún,shuí jiā nǚ ér qiàn hóng qún。
采桑纤纤露玉笋,低首不肯观使君。cǎi sāng xiān xiān lù yù sǔn,dī shǒu bù kěn guān shǐ jūn。
采之采之弗容缓,争柰筐深未能满。cǎi zhī cǎi zhī fú róng huǎn,zhēng nài kuāng shēn wèi néng mǎn。
只愁归晚正蚕饥,不道使君欲肠断。zhǐ chóu guī wǎn zhèng cán jī,bù dào shǐ jūn yù cháng duàn。

偶题逸老庵

龚诩

居临流水萦纡,门对青山突兀。jū lín liú shuǐ yíng yū,mén duì qīng shān tū wù。
四时风月云烟,总是吾家旧物。sì shí fēng yuè yún yān,zǒng shì wú jiā jiù wù。
但知安分休休,不作书空咄咄。dàn zhī ān fēn xiū xiū,bù zuò shū kōng duō duō。
且喜盈樽有酒,何羡满床堆笏。qiě xǐ yíng zūn yǒu jiǔ,hé xiàn mǎn chuáng duī hù。
君不见朝来檐日暖融融,笑看梅花坐扪虱。jūn bù jiàn cháo lái yán rì nuǎn róng róng,xiào kàn méi huā zuò mén shī。

题王朴庵隐居图

龚诩

王君隐居临漆浦,物雅风淳真乐土。wáng jūn yǐn jū lín qī pǔ,wù yǎ fēng chún zhēn lè tǔ。
杖履时来看故人,沧浪日听歌渔父。zhàng lǚ shí lái kàn gù rén,cāng làng rì tīng gē yú fù。
尽力耕桑事衣食,饱阅诗书验今古。jǐn lì gēng sāng shì yī shí,bǎo yuè shī shū yàn jīn gǔ。
老夫平日荷知己,放棹频过竹梅所。lǎo fū píng rì hé zhī jǐ,fàng zhào pín guò zhú méi suǒ。
琴樽动辄数日留,忘却人间有官府。qín zūn dòng zhé shù rì liú,wàng què rén jiān yǒu guān fǔ。
忆昨别君沧浪边,东西魂梦劳相牵。yì zuó bié jūn cāng làng biān,dōng xī hún mèng láo xiāng qiān。
时驰岁去已堪惜,物在人亡犹可怜。shí chí suì qù yǐ kān xī,wù zài rén wáng yóu kě lián。
贤郎孝友出天性,对此遗泽号苍天。xián láng xiào yǒu chū tiān xìng,duì cǐ yí zé hào cāng tiān。
点随泪落树梢雨,声助呜咽山中泉。diǎn suí lèi luò shù shāo yǔ,shēng zhù wū yàn shān zhōng quán。
我今看画题一篇,含愁阁笔增悽然。wǒ jīn kàn huà tí yī piān,hán chóu gé bǐ zēng qī rán。
无繇得与同游赏,鹤归华表知何年。wú yáo dé yǔ tóng yóu shǎng,hè guī huá biǎo zhī hé nián。