古诗词

寓意

龚诩

天上双星有常处,夫为牛郎妇为女。tiān shàng shuāng xīng yǒu cháng chù,fū wèi niú láng fù wèi nǚ。
东西相望自年年,只隔天津一泓许。dōng xī xiāng wàng zì nián nián,zhǐ gé tiān jīn yī hóng xǔ。
耕田匪易织亦劳,不得从容相慰语。gēng tián fěi yì zhī yì láo,bù dé cóng róng xiāng wèi yǔ。
伤心一掬泪如珠,洒向人间作秋雨。shāng xīn yī jū lèi rú zhū,sǎ xiàng rén jiān zuò qiū yǔ。
龚诩

龚诩

龚诩(1381~1469)明代学者。一名翊,字大章,号纯庵,南直隶苏州府昆山(今属江苏)人。建文时为金川门卒,燕兵至,恸哭遁归,隐居授徒,后周忱巡抚江南,两荐为学官,坚辞,有《野古集》。 龚诩的作品>>

猜您喜欢

竹林深处为九我赋

龚诩

知君素抱岁寒心,晚结茅茨向竹林。zhī jūn sù bào suì hán xīn,wǎn jié máo cí xiàng zhú lín。
书幌色侵苍霭重,钓船阴锁绿云深。shū huǎng sè qīn cāng ǎi zhòng,diào chuán yīn suǒ lǜ yún shēn。
溪山李白三杯酒,风月嵇康一曲琴。xī shān lǐ bái sān bēi jiǔ,fēng yuè jī kāng yī qū qín。
自欲杖藜时直造,囊中恨乏买邻金。zì yù zhàng lí shí zhí zào,náng zhōng hèn fá mǎi lín jīn。

九我欲买山结室以赠赋诗却之

龚诩

问山屹立几何年,阅历应从太古前。wèn shān yì lì jǐ hé nián,yuè lì yīng cóng tài gǔ qián。
岩穴晦明迟旦暮,松萝浓淡任云烟。yán xué huì míng chí dàn mù,sōng luó nóng dàn rèn yún yān。
昨看猿鸟迎新客,今见狐狸卧旧阡。zuó kàn yuán niǎo yíng xīn kè,jīn jiàn hú lí wò jiù qiān。
自信命非金石固,不劳重费戴符钱。zì xìn mìng fēi jīn shí gù,bù láo zhòng fèi dài fú qián。

述怀一首

龚诩

自叹微躯一羽轻,去留无定似游僧。zì tàn wēi qū yī yǔ qīng,qù liú wú dìng shì yóu sēng。
病随春草年年长,愁逐秋潮夜夜增。bìng suí chūn cǎo nián nián zhǎng,chóu zhú qiū cháo yè yè zēng。
定省久违思老母,心胸日塞念良朋。dìng shěng jiǔ wéi sī lǎo mǔ,xīn xiōng rì sāi niàn liáng péng。
何时得泛归吴棹,重读父书亲夜灯。hé shí dé fàn guī wú zhào,zhòng dú fù shū qīn yè dēng。

丙申九月十六夜寓琴川客馆梦亡徐氏女兄

龚诩

月冷霜悽夜未终,偶然相见梦魂中。yuè lěng shuāng qī yè wèi zhōng,ǒu rán xiāng jiàn mèng hún zhōng。
从容尚说平生话,清瘦还如旧日容。cóng róng shàng shuō píng shēng huà,qīng shòu hái rú jiù rì róng。
生死固知难再会,幽明何幸得重逢。shēng sǐ gù zhī nán zài huì,yōu míng hé xìng dé zhòng féng。
觉来无语空垂泪,恨煞穿云晓寺钟。jué lái wú yǔ kōng chuí lèi,hèn shā chuān yún xiǎo sì zhōng。

寄俞处士

龚诩

湖海归来味道腴,甘心寂寞卧衡庐。hú hǎi guī lái wèi dào yú,gān xīn jì mò wò héng lú。
玉堂金马无新梦,竹几芸窗有旧书。yù táng jīn mǎ wú xīn mèng,zhú jǐ yún chuāng yǒu jiù shū。
方寸净圆秋月似,一身闲逸野鸥如。fāng cùn jìng yuán qiū yuè shì,yī shēn xián yì yě ōu rú。
岁寒老我思三益,正恨离群久索居。suì hán lǎo wǒ sī sān yì,zhèng hèn lí qún jiǔ suǒ jū。

寄写竹金端石

龚诩

湖海闻名已有年,欲求识面苦无缘。hú hǎi wén míng yǐ yǒu nián,yù qiú shí miàn kǔ wú yuán。
每于笔底观秋意,已信胸中有渭川。měi yú bǐ dǐ guān qiū yì,yǐ xìn xiōng zhōng yǒu wèi chuān。
万萚起雷思老可,一枝垂露想坡仙。wàn tuò qǐ léi sī lǎo kě,yī zhī chuí lù xiǎng pō xiān。
草堂久矣无颜色,愿乞飘萧数叶烟。cǎo táng jiǔ yǐ wú yán sè,yuàn qǐ piāo xiāo shù yè yān。

张观复先生哀挽二首

龚诩

昔年幸获叨文会,今日那知死别离。xī nián xìng huò dāo wén huì,jīn rì nà zhī sǐ bié lí。
我辈正怀瞻北斗,先生何忽跨南箕。wǒ bèi zhèng huái zhān běi dòu,xiān shēng hé hū kuà nán jī。
济人谁施囊中药,传世空遗箧里诗。jì rén shuí shī náng zhōng yào,chuán shì kōng yí qiè lǐ shī。
道路行人尽流涕,况予深荷叔牙知。dào lù xíng rén jǐn liú tì,kuàng yǔ shēn hé shū yá zhī。

张观复先生哀挽二首

龚诩

先生德业超流俗,远近咸推君子儒。xiān shēng dé yè chāo liú sú,yuǎn jìn xián tuī jūn zi rú。
蜀郡未消司马渴,彭城已发范增疽。shǔ jùn wèi xiāo sī mǎ kě,péng chéng yǐ fā fàn zēng jū。
虽无好爵书华表,却有芳名照海喁。suī wú hǎo jué shū huá biǎo,què yǒu fāng míng zhào hǎi yóng。
今日九泉归葬处,涧声呜咽助欷歔。jīn rì jiǔ quán guī zàng chù,jiàn shēng wū yàn zhù xī xū。

杂兴

龚诩

岁晚归耕学老农,无拘无束甚从容。suì wǎn guī gēng xué lǎo nóng,wú jū wú shù shén cóng róng。
诗朋酒侣时时会,牧竖渔郎处处逢。shī péng jiǔ lǚ shí shí huì,mù shù yú láng chù chù féng。
风月每酣清昼梦,尘埃不涴绿苔封。fēng yuè měi hān qīng zhòu mèng,chén āi bù wò lǜ tái fēng。
有时醉顾山妻笑,我欲唱歌卿和侬。yǒu shí zuì gù shān qī xiào,wǒ yù chàng gē qīng hé nóng。

陈安止孟东挽诗

龚诩

幸接芳邻并早孤,如鱼同队长东吴。xìng jiē fāng lín bìng zǎo gū,rú yú tóng duì zhǎng dōng wú。
余岂远作逋逃客,公已高登贵显途。yú qǐ yuǎn zuò bū táo kè,gōng yǐ gāo dēng guì xiǎn tú。
故里菊松三径在,归舟囊橐一钱无。gù lǐ jú sōng sān jìng zài,guī zhōu náng tuó yī qián wú。
澄思七十年前旧,泪眼何曾为老枯。chéng sī qī shí nián qián jiù,lèi yǎn hé céng wèi lǎo kū。

甲戌民风近体寄叶给事八首

龚诩

疫疠饥荒相继作,乡民千万死无辜。yì lì jī huāng xiāng jì zuò,xiāng mín qiān wàn sǐ wú gū。
浮尸暴骨处处有,束薪斗粟家家无。fú shī bào gǔ chù chù yǒu,shù xīn dòu sù jiā jiā wú。
只缘后政异前政,致得今吴非昔吴。zhǐ yuán hòu zhèng yì qián zhèng,zhì dé jīn wú fēi xī wú。
寄语长民当自责,莫将天数厚相诬。jì yǔ zhǎng mín dāng zì zé,mò jiāng tiān shù hòu xiāng wū。

甲戌民风近体寄叶给事八首

龚诩

昨过任溪南北村,百家能得几家存。zuó guò rèn xī nán běi cūn,bǎi jiā néng dé jǐ jiā cún。
春秋旦暮常愁饿,父母妻孥半病瘟。chūn qiū dàn mù cháng chóu è,fù mǔ qī nú bàn bìng wēn。
荇粉磨成连浊土,榆皮剥尽到深根。xìng fěn mó chéng lián zhuó tǔ,yú pí bō jǐn dào shēn gēn。
相逢无复人形状,两颊何曾断泪痕。xiāng féng wú fù rén xíng zhuàng,liǎng jiá hé céng duàn lèi hén。

甲戌民风近体寄叶给事八首

龚诩

釜可生鱼甑有尘,此言今日始知真。fǔ kě shēng yú zèng yǒu chén,cǐ yán jīn rì shǐ zhī zhēn。
极贫只为无恒业,大患皆因为有身。jí pín zhǐ wèi wú héng yè,dà huàn jiē yīn wèi yǒu shēn。
顾义耻随偷作伴,惜名乐与死为邻。gù yì chǐ suí tōu zuò bàn,xī míng lè yǔ sǐ wèi lín。
西风昨夜催寒信,冻杀街头多少人。xī fēng zuó yè cuī hán xìn,dòng shā jiē tóu duō shǎo rén。

甲戌民风近体寄叶给事八首

龚诩

赋得田家苦楚吟,一番歌咏一伤心。fù dé tián jiā kǔ chǔ yín,yī fān gē yǒng yī shāng xīn。
妻孥命贱等黄土,薪米价高同白金。qī nú mìng jiàn děng huáng tǔ,xīn mǐ jià gāo tóng bái jīn。
四隅常有盗贼警,百里寂无鸡犬音。sì yú cháng yǒu dào zéi jǐng,bǎi lǐ jì wú jī quǎn yīn。
相逢父老聚头哭,泪滴洪波到底深。xiāng féng fù lǎo jù tóu kū,lèi dī hóng bō dào dǐ shēn。

甲戌民风近体寄叶给事八首

龚诩

自怜须鬓白如银,不道今年遇此迍。zì lián xū bìn bái rú yín,bù dào jīn nián yù cǐ zhūn。
数亩薄田俱付水,百般老病尽随身。shù mǔ báo tián jù fù shuǐ,bǎi bān lǎo bìng jǐn suí shēn。
念渠漂泊无家者,与我同为失所民。niàn qú piāo pō wú jiā zhě,yǔ wǒ tóng wèi shī suǒ mín。
终夜忧吟声不绝,半因忧已半忧人。zhōng yè yōu yín shēng bù jué,bàn yīn yōu yǐ bàn yōu rén。
2291234567»