古诗词

赠别内兄伯雨

李舜臣

朔风一何劲,飘然江上吹。shuò fēng yī hé jìn,piāo rán jiāng shàng chuī。
江南一夜梅花发,积雪朝看亦满墀。jiāng nán yī yè méi huā fā,jī xuě cháo kàn yì mǎn chí。
雪色梅花两相映,都门无处无芳径。xuě sè méi huā liǎng xiāng yìng,dōu mén wú chù wú fāng jìng。
一尊携酒远来此,望里青山道傍水。yī zūn xié jiǔ yuǎn lái cǐ,wàng lǐ qīng shān dào bàng shuǐ。
与君同生渤海域,君家淄南我淄北。yǔ jūn tóng shēng bó hǎi yù,jūn jiā zī nán wǒ zī běi。
少年弄笔竞为文,一日称名俱可识。shǎo nián nòng bǐ jìng wèi wén,yī rì chēng míng jù kě shí。
遭时吾忝尚书郎,已复君称宰邑良。zāo shí wú tiǎn shàng shū láng,yǐ fù jūn chēng zǎi yì liáng。
功能不独明廷最,公等今扶汉道昌。gōng néng bù dú míng tíng zuì,gōng děng jīn fú hàn dào chāng。
赫赫留朝六补阙,从此官论青锁月。hè hè liú cháo liù bǔ quē,cóng cǐ guān lùn qīng suǒ yuè。
四海流传贾谊书,千秋如未欧阳没。sì hǎi liú chuán jiǎ yì shū,qiān qiū rú wèi ōu yáng méi。
而我迂愚世所嗔,纷纷情态后来新。ér wǒ yū yú shì suǒ chēn,fēn fēn qíng tài hòu lái xīn。
不能东耕避贤者,空复南冠学事人。bù néng dōng gēng bì xián zhě,kōng fù nán guān xué shì rén。
蓬鬓沙颜谁复怜,遥山瘴水昨来旋。péng bìn shā yán shuí fù lián,yáo shān zhàng shuǐ zuó lái xuán。
东城并马是何日,南国啼莺二月天。dōng chéng bìng mǎ shì hé rì,nán guó tí yīng èr yuè tiān。
杨柳青青大江涘,江流浩浩思归子。yáng liǔ qīng qīng dà jiāng sì,jiāng liú hào hào sī guī zi。
君行过阙觐衣裳,吾继还乡问桑梓。jūn xíng guò quē jìn yī shang,wú jì hái xiāng wèn sāng zǐ。
云里长松碧石枝,朝来满树绿萝丝。yún lǐ zhǎng sōng bì shí zhī,cháo lái mǎn shù lǜ luó sī。
丝萝讵拟今如是,天马由来众不知。sī luó jù nǐ jīn rú shì,tiān mǎ yóu lái zhòng bù zhī。
犹及观涛八月回,况复登高九日杯。yóu jí guān tāo bā yuè huí,kuàng fù dēng gāo jiǔ rì bēi。
黄花入手便芳馥,清江照人无尘埃。huáng huā rù shǒu biàn fāng fù,qīng jiāng zhào rén wú chén āi。
儒宫旧在鸡鸣麓,諌垣能枉鹿头毂。rú gōng jiù zài jī míng lù,dǒng yuán néng wǎng lù tóu gǔ。
无数名山许共行,不时绿酒欢方逐。wú shù míng shān xǔ gòng xíng,bù shí lǜ jiǔ huān fāng zhú。
谓来相逢得相守,岐路惊人又分手。wèi lái xiāng féng dé xiāng shǒu,qí lù jīng rén yòu fēn shǒu。
客中孤游空我情,海上殊观尽君有。kè zhōng gū yóu kōng wǒ qíng,hǎi shàng shū guān jǐn jūn yǒu。
宾还宴罢东将去,此际看君空百虑。bīn hái yàn bà dōng jiāng qù,cǐ jì kàn jūn kōng bǎi lǜ。
过鸟交啼把袂前,归云故绕翻旌处。guò niǎo jiāo tí bǎ mèi qián,guī yún gù rào fān jīng chù。
男儿所至要名成,不须别泪纷纷倾。nán ér suǒ zhì yào míng chéng,bù xū bié lèi fēn fēn qīng。
煌煌为良二千石,台鼎他年在此行。huáng huáng wèi liáng èr qiān shí,tái dǐng tā nián zài cǐ xíng。
李舜臣

李舜臣

李舜臣(朝鲜语:이순신,1545年-1598年),字汝谐,本贯德水(今朝鲜黄海北道开丰郡),生于朝鲜首都汉城(今韩国首尔)。李氏朝鲜时期名将。官至三道水军统制使、全罗道左水使。在十六世纪抵抗日军侵朝(壬辰倭乱)时,曾立下汗马功劳。1597年,他在朝鲜南部的珍岛与朝鲜本土的鸣梁海峡(今属韩国)仅靠12艘舰船击败日寇300余条船(战船133艘,后勤船200余条)。1598年在露梁海战中牺牲,享年53岁。谥号忠武,死后追赠领议政,与乙支文德、姜邯赞一并被后世朝鲜半岛奉为三大救国英雄。 李舜臣的作品>>

猜您喜欢

将发乡园效唐初体

李舜臣

鹭行趋命日,蝉翼耸身时。lù xíng qū mìng rì,chán yì sǒng shēn shí。
树落千山色,风生万壑悲。shù luò qiān shān sè,fēng shēng wàn hè bēi。
含情辞故里,挥涕恋先祠。hán qíng cí gù lǐ,huī tì liàn xiān cí。
莫使东园秽,归欤已有期。mò shǐ dōng yuán huì,guī yú yǐ yǒu qī。

将发乡园效唐初体

李舜臣

佳气指神京,邦人饯有行。jiā qì zhǐ shén jīng,bāng rén jiàn yǒu xíng。
诏从天汉落,泪逐露秋倾。zhào cóng tiān hàn luò,lèi zhú lù qiū qīng。
去去伤蓬转,呦呦感鹿鸣。qù qù shāng péng zhuǎn,yōu yōu gǎn lù míng。
甘泉曾拟赋,献罢即归耕。gān quán céng nǐ fù,xiàn bà jí guī gēng。

马坡村赠旧馆人

李舜臣

数载今重到,还非驷马来。shù zài jīn zhòng dào,hái fēi sì mǎ lái。
主人年鬓改,游子客程催。zhǔ rén nián bìn gǎi,yóu zi kè chéng cuī。
鸡黍欢清夜,阶除落故槐。jī shǔ huān qīng yè,jiē chú luò gù huái。
明秋随朔雁,迟我复能回。míng qiū suí shuò yàn,chí wǒ fù néng huí。

宿霸州馆

李舜臣

寥廓此中宿,遥听易水声。liáo kuò cǐ zhōng sù,yáo tīng yì shuǐ shēng。
鉴帷畿月入,疏馆北风鸣。jiàn wéi jī yuè rù,shū guǎn běi fēng míng。
夜觉秋初永,寒知霜正清。yè jué qiū chū yǒng,hán zhī shuāng zhèng qīng。
不堪情已倦,明日尚遄征。bù kān qíng yǐ juàn,míng rì shàng chuán zhēng。

送江京兆景熙赴京

李舜臣

赫赫都门坐镇来,三年为政不凡才。hè hè dōu mén zuò zhèn lái,sān nián wèi zhèng bù fán cái。
能令江上风涛郁,复道人间夜户开。néng lìng jiāng shàng fēng tāo yù,fù dào rén jiān yè hù kāi。
绕郭青山常带雨,经春芳树早生梅。rào guō qīng shān cháng dài yǔ,jīng chūn fāng shù zǎo shēng méi。
扬帆又送朝天去,待报明廷宠玺回。yáng fān yòu sòng cháo tiān qù,dài bào míng tíng chǒng xǐ huí。

送闻石塘尚书赴京

李舜臣

下榻长安彼一时,复从南土奉光仪。xià tà zhǎng ān bǐ yī shí,fù cóng nán tǔ fèng guāng yí。
怜才近世难公似,论德中朝亦我师。lián cái jìn shì nán gōng shì,lùn dé zhōng cháo yì wǒ shī。
山郭欲销残暑气,江帆只待好风吹。shān guō yù xiāo cán shǔ qì,jiāng fān zhǐ dài hǎo fēng chuī。
惟应去后遥相望,夜夜台阶紫极垂。wéi yīng qù hòu yáo xiāng wàng,yè yè tái jiē zǐ jí chuí。

晨赴太学

李舜臣

杨柳青青古柏连,一区为舍去人偏。yáng liǔ qīng qīng gǔ bǎi lián,yī qū wèi shě qù rén piān。
惟将闭户供长日,祗过圜桥踏晓烟。wéi jiāng bì hù gōng zhǎng rì,zhī guò huán qiáo tà xiǎo yān。
禁里啼莺春树满,池边滋草露华鲜。jìn lǐ tí yīng chūn shù mǎn,chí biān zī cǎo lù huá xiān。
幽情自爱群芳发,物色风光共远天。yōu qíng zì ài qún fāng fā,wù sè fēng guāng gòng yuǎn tiān。

南都清明

李舜臣

群山绕郭大江流,复作金陵浩荡游。qún shān rào guō dà jiāng liú,fù zuò jīn líng hào dàng yóu。
帝里歌钟行处是,人家垂柳映门幽。dì lǐ gē zhōng xíng chù shì,rén jiā chuí liǔ yìng mén yōu。
微风竹树摇晴日,薄暮楼船散水洲。wēi fēng zhú shù yáo qíng rì,báo mù lóu chuán sàn shuǐ zhōu。
莫谓花开还落去,曾相舞劝百杯休。mò wèi huā kāi hái luò qù,céng xiāng wǔ quàn bǎi bēi xiū。

春日同诸年友故汉王府宴集

李舜臣

故园亭榭郁参差,暇日亲朋尽在兹。gù yuán tíng xiè yù cān chà,xiá rì qīn péng jǐn zài zī。
早属风光为地主,兼多水竹弄幽姿。zǎo shǔ fēng guāng wèi dì zhǔ,jiān duō shuǐ zhú nòng yōu zī。
侵阶藉草衔杯满,夹路垂杨去马迟。qīn jiē jí cǎo xián bēi mǎn,jiā lù chuí yáng qù mǎ chí。
勿谓樽空又分手,他年相望足相思。wù wèi zūn kōng yòu fēn shǒu,tā nián xiāng wàng zú xiāng sī。

春日饮顾东桥园时蒋子云方伯同坐

李舜臣

弃官江上肯归耕,几亩城中喜自营。qì guān jiāng shàng kěn guī gēng,jǐ mǔ chéng zhōng xǐ zì yíng。
结宇故栽芳树满,看山不断白云生。jié yǔ gù zāi fāng shù mǎn,kàn shān bù duàn bái yún shēng。
身裁鹤氅称居士,家本龙门远俗情。shēn cái hè chǎng chēng jū shì,jiā běn lóng mén yuǎn sú qíng。
为扫落花名蒋径,春来吾忝众宾行。wèi sǎo luò huā míng jiǎng jìng,chūn lái wú tiǎn zhòng bīn xíng。

春日闻人邦正招至徐氏东园

李舜臣

戚里园亭傍水开,主人延客夕阳催。qī lǐ yuán tíng bàng shuǐ kāi,zhǔ rén yán kè xī yáng cuī。
城边踏草寻幽径,石上流泉浸碧苔。chéng biān tà cǎo xún yōu jìng,shí shàng liú quán jìn bì tái。
几亩但愁芳树歇,一春常听好莺来。jǐ mǔ dàn chóu fāng shù xiē,yī chūn cháng tīng hǎo yīng lái。
颇闻绝胜兰亭日,亦忝兹游与上才。pǒ wén jué shèng lán tíng rì,yì tiǎn zī yóu yǔ shàng cái。

杨参仁甫招至东麓亭上

李舜臣

幽栖半岭白云生,曲磴随岩碧蔓萦。yōu qī bàn lǐng bái yún shēng,qū dèng suí yán bì màn yíng。
阁上晴光连御柳,城中流水带山楹。gé shàng qíng guāng lián yù liǔ,chéng zhōng liú shuǐ dài shān yíng。
凭栏历历群峰出,种竹萧萧一院成。píng lán lì lì qún fēng chū,zhǒng zhú xiāo xiāo yī yuàn chéng。
不似邀欢为地主,独能选择此来行。bù shì yāo huān wèi dì zhǔ,dú néng xuǎn zé cǐ lái xíng。

送秦凤山尚书致仕归无锡

李舜臣

如闻珍重疏闲情,为遣安车遂晚荣。rú wén zhēn zhòng shū xián qíng,wèi qiǎn ān chē suì wǎn róng。
海上青山归旧隐,篱边黄菊待遄征。hǎi shàng qīng shān guī jiù yǐn,lí biān huáng jú dài chuán zhēng。
衣冠愿谢明时事,功德长垂君子名。yī guān yuàn xiè míng shí shì,gōng dé zhǎng chuí jūn zi míng。
无限观人多下泪,追攀不复驻高旌。wú xiàn guān rén duō xià lèi,zhuī pān bù fù zhù gāo jīng。

丙申至日太学斋居和费钟石侍郎喜晴次韵

李舜臣

竟夕阴云掩太清,高斋寥廓对松声。jìng xī yīn yún yǎn tài qīng,gāo zhāi liáo kuò duì sōng shēng。
长风忽送银河出,倒月能翻壁水晴。zhǎng fēng hū sòng yín hé chū,dào yuè néng fān bì shuǐ qíng。
夹路旌旗凌海日,中宵星宿带坛灯。jiā lù jīng qí líng hǎi rì,zhōng xiāo xīng sù dài tán dēng。
为欢天意成禋祀,一曲真堪答圣明。wèi huān tiān yì chéng yīn sì,yī qū zhēn kān dá shèng míng。

内兄来自松江留宿鸡鸣山舍

李舜臣

一别清扬那更攀,相思只上对门山。yī bié qīng yáng nà gèng pān,xiāng sī zhǐ shàng duì mén shān。
山中乱木愁仍剧,海上归云梦几还。shān zhōng luàn mù chóu réng jù,hǎi shàng guī yún mèng jǐ hái。
自尔惊人生白发,聊因为客慰离颜。zì ěr jīng rén shēng bái fā,liáo yīn wèi kè wèi lí yán。
一尊虽复同明月,恐是来朝东出关。yī zūn suī fù tóng míng yuè,kǒng shì lái cháo dōng chū guān。