古诗词

王封君哀挽

程敏政

闻说方瞳似水清,正宜高卧享松龄。wén shuō fāng tóng shì shuǐ qīng,zhèng yí gāo wò xiǎng sōng líng。
金茎忽尽仙人露,玉宇空瞻处士星。jīn jīng hū jǐn xiān rén lù,yù yǔ kōng zhān chù shì xīng。
李白跨鲸游未返,庄周成蝶梦难醒。lǐ bái kuà jīng yóu wèi fǎn,zhuāng zhōu chéng dié mèng nán xǐng。
烟霞痼疾谁堪疗,月旦遗风尚可听。yān xiá gù jí shuí kān liáo,yuè dàn yí fēng shàng kě tīng。
压座词章轻白雪,及门声价起青萍。yā zuò cí zhāng qīng bái xuě,jí mén shēng jià qǐ qīng píng。
教条严胜师儒馆,乡约公于守令厅。jiào tiáo yán shèng shī rú guǎn,xiāng yuē gōng yú shǒu lìng tīng。
尘里冠缨长谢手,山间丘壑自忘形。chén lǐ guān yīng zhǎng xiè shǒu,shān jiān qiū hè zì wàng xíng。
延交屡结新诗垒,睦族重开旧谱亭。yán jiāo lǚ jié xīn shī lěi,mù zú zhòng kāi jiù pǔ tíng。
作赋不惭心似铁,守箴能戒口如瓶。zuò fù bù cán xīn shì tiě,shǒu zhēn néng jiè kǒu rú píng。
阶盈兰玉人夸谢,城隔芙蓉主换丁。jiē yíng lán yù rén kuā xiè,chéng gé fú róng zhǔ huàn dīng。
悲入夜阑鱼钓冷,坐看春尽鹿车停。bēi rù yè lán yú diào lěng,zuò kàn chūn jǐn lù chē tíng。
歌郎泪下风中烛,吊客魂销雨后铃。gē láng lèi xià fēng zhōng zhú,diào kè hún xiāo yǔ hòu líng。
滚滚年光嗟化鹤,飘飘身事等流萤。gǔn gǔn nián guāng jiē huà hè,piāo piāo shēn shì děng liú yíng。
丰姿仿佛惟馀画,手泽分明却在庭。fēng zī fǎng fú wéi yú huà,shǒu zé fēn míng què zài tíng。
百岁难酬鸿鹄志,九霄先振凤凰翎。bǎi suì nán chóu hóng gǔ zhì,jiǔ xiāo xiān zhèn fèng huáng líng。
朝行渐已登三事,家训由来本一经。cháo xíng jiàn yǐ dēng sān shì,jiā xùn yóu lái běn yī jīng。
牲鼎几回供祖庙,丝纶重叠下王廷。shēng dǐng jǐ huí gōng zǔ miào,sī lún zhòng dié xià wáng tíng。
社中拟入先生祀,冢上还劳太史铭。shè zhōng nǐ rù xiān shēng sì,zhǒng shàng hái láo tài shǐ míng。
枫树落霜天冉冉,蘋花摇日水泠泠。fēng shù luò shuāng tiān rǎn rǎn,píng huā yáo rì shuǐ líng líng。
怀贤定有观风使,下马时来问典刑。huái xián dìng yǒu guān fēng shǐ,xià mǎ shí lái wèn diǎn xíng。

程敏政

明徽州府休宁人,字克勤。程信子。成化二年进士。授编修,历左谕德,以学问该博著称。弘治中官至礼部右侍郎兼侍读学士。见唐寅乡试卷,激赏之。十二年,主持会试,以试题外泄,被劾为通关节于唐寅等,下狱。寻勒致仕卒。有《新安文献志》、《明文衡》、《篁墩集》。 程敏政的作品>>

猜您喜欢

题陆氏子终身之思卷

程敏政

抚卷令人重陆郎,思亲情共海波长。fǔ juǎn lìng rén zhòng lù láng,sī qīn qíng gòng hǎi bō zhǎng。
知君不是徒思者,手葺芸编几架香。zhī jūn bù shì tú sī zhě,shǒu qì yún biān jǐ jià xiāng。

别君谦

程敏政

万卷芸香手自删,知予能拨冗中闲。wàn juǎn yún xiāng shǒu zì shān,zhī yǔ néng bō rǒng zhōng xián。
吴门七日心难了,直与殷勤过锡山。wú mén qī rì xīn nán le,zhí yǔ yīn qín guò xī shān。

赵式画芙蓉为镇江高克明同知赋

程敏政

霜叶纷纷醉不知,名花全未觉开迟。shuāng yè fēn fēn zuì bù zhī,míng huā quán wèi jué kāi chí。
眼中何物丹青手,解出秋江一段奇。yǎn zhōng hé wù dān qīng shǒu,jiě chū qiū jiāng yī duàn qí。

过淮

程敏政

清流如淀浊流黄,有意交流不自妨。qīng liú rú diàn zhuó liú huáng,yǒu yì jiāo liú bù zì fáng。
斜月倚篷看水色,薰莸谁道可同藏。xié yuè yǐ péng kàn shuǐ sè,xūn yóu shuí dào kě tóng cáng。

与林泉

程敏政

岐路尘埃满发丝,坐怜沙柳绿参差。qí lù chén āi mǎn fā sī,zuò lián shā liǔ lǜ cān chà。
停舟奉笔延佳兴,不道林郎亦爱诗。tíng zhōu fèng bǐ yán jiā xīng,bù dào lín láng yì ài shī。

与刘舍人

程敏政

宪府封章入奏频,春风随路画船新。xiàn fǔ fēng zhāng rù zòu pín,chūn fēng suí lù huà chuán xīn。
将家子弟能将命,多少三吴待哺人。jiāng jiā zi dì néng jiāng mìng,duō shǎo sān wú dài bǔ rén。

与刘舍人

程敏政

一舟同日发姑苏,千里相随达帝都。yī zhōu tóng rì fā gū sū,qiān lǐ xiāng suí dá dì dōu。
情重汪伦能送我,我诗还似谪仙无。qíng zhòng wāng lún néng sòng wǒ,wǒ shī hái shì zhé xiān wú。

寄用礼汰万诸宗人

程敏政

九衢尘涨拂朱颜,日日追趋紫禁班。jiǔ qú chén zhǎng fú zhū yán,rì rì zhuī qū zǐ jìn bān。
却忆旧时吟啸侣,几回清梦落溪山。què yì jiù shí yín xiào lǚ,jǐ huí qīng mèng luò xī shān。

题画

程敏政

黄叶山前一浦通,下罾收斧岸西东。huáng yè shān qián yī pǔ tōng,xià zēng shōu fǔ àn xī dōng。
催科不到渔樵地,赢得风光入画中。cuī kē bù dào yú qiáo dì,yíng dé fēng guāng rù huà zhōng。

送钱与谦修撰归省

程敏政

多病惭归旧从班,却从京邸送君还。duō bìng cán guī jiù cóng bān,què cóng jīng dǐ sòng jūn hái。
情知到日都无恙,乐在双亲一笑间。qíng zhī dào rì dōu wú yàng,lè zài shuāng qīn yī xiào jiān。

送钱与谦修撰归省

程敏政

南风吹马旱尘飞,粟种难投麦事非。nán fēng chuī mǎ hàn chén fēi,sù zhǒng nán tóu mài shì fēi。
不忍离亭对尊酒,芸编相赠两依依。bù rěn lí tíng duì zūn jiǔ,yún biān xiāng zèng liǎng yī yī。

送钱与谦修撰归省

程敏政

抱玉频年未受怜,一魁天下亦恬然。bào yù pín nián wèi shòu lián,yī kuí tiān xià yì tián rán。
此行更系词林望,不为湖山好放船。cǐ xíng gèng xì cí lín wàng,bù wèi hú shān hǎo fàng chuán。

送钱与谦修撰归省

程敏政

暂去还来隔岁期,山中猿鹤谩相疑。zàn qù hái lái gé suì qī,shān zhōng yuán hè mán xiāng yí。
行藏有道乾坤在,敢望摅忠答圣知。xíng cáng yǒu dào qián kūn zài,gǎn wàng shū zhōng dá shèng zhī。

题王约钩勒竹

程敏政

王猷孙子兴超群,闲搦双钩画此君。wáng yóu sūn zi xīng chāo qún,xián nuò shuāng gōu huà cǐ jūn。
抚景试酬松雪句,一帘秋景动湘云。fǔ jǐng shì chóu sōng xuě jù,yī lián qiū jǐng dòng xiāng yún。

墨竹

程敏政

北都旧日原无竹,近岁萧萧绿满城。běi dōu jiù rì yuán wú zhú,jìn suì xiāo xiāo lǜ mǎn chéng。
上苑数竿尤得地,东风头角看峥嵘。shàng yuàn shù gān yóu dé dì,dōng fēng tóu jiǎo kàn zhēng róng。