古诗词

王封君哀挽

程敏政

闻说方瞳似水清,正宜高卧享松龄。wén shuō fāng tóng shì shuǐ qīng,zhèng yí gāo wò xiǎng sōng líng。
金茎忽尽仙人露,玉宇空瞻处士星。jīn jīng hū jǐn xiān rén lù,yù yǔ kōng zhān chù shì xīng。
李白跨鲸游未返,庄周成蝶梦难醒。lǐ bái kuà jīng yóu wèi fǎn,zhuāng zhōu chéng dié mèng nán xǐng。
烟霞痼疾谁堪疗,月旦遗风尚可听。yān xiá gù jí shuí kān liáo,yuè dàn yí fēng shàng kě tīng。
压座词章轻白雪,及门声价起青萍。yā zuò cí zhāng qīng bái xuě,jí mén shēng jià qǐ qīng píng。
教条严胜师儒馆,乡约公于守令厅。jiào tiáo yán shèng shī rú guǎn,xiāng yuē gōng yú shǒu lìng tīng。
尘里冠缨长谢手,山间丘壑自忘形。chén lǐ guān yīng zhǎng xiè shǒu,shān jiān qiū hè zì wàng xíng。
延交屡结新诗垒,睦族重开旧谱亭。yán jiāo lǚ jié xīn shī lěi,mù zú zhòng kāi jiù pǔ tíng。
作赋不惭心似铁,守箴能戒口如瓶。zuò fù bù cán xīn shì tiě,shǒu zhēn néng jiè kǒu rú píng。
阶盈兰玉人夸谢,城隔芙蓉主换丁。jiē yíng lán yù rén kuā xiè,chéng gé fú róng zhǔ huàn dīng。
悲入夜阑鱼钓冷,坐看春尽鹿车停。bēi rù yè lán yú diào lěng,zuò kàn chūn jǐn lù chē tíng。
歌郎泪下风中烛,吊客魂销雨后铃。gē láng lèi xià fēng zhōng zhú,diào kè hún xiāo yǔ hòu líng。
滚滚年光嗟化鹤,飘飘身事等流萤。gǔn gǔn nián guāng jiē huà hè,piāo piāo shēn shì děng liú yíng。
丰姿仿佛惟馀画,手泽分明却在庭。fēng zī fǎng fú wéi yú huà,shǒu zé fēn míng què zài tíng。
百岁难酬鸿鹄志,九霄先振凤凰翎。bǎi suì nán chóu hóng gǔ zhì,jiǔ xiāo xiān zhèn fèng huáng líng。
朝行渐已登三事,家训由来本一经。cháo xíng jiàn yǐ dēng sān shì,jiā xùn yóu lái běn yī jīng。
牲鼎几回供祖庙,丝纶重叠下王廷。shēng dǐng jǐ huí gōng zǔ miào,sī lún zhòng dié xià wáng tíng。
社中拟入先生祀,冢上还劳太史铭。shè zhōng nǐ rù xiān shēng sì,zhǒng shàng hái láo tài shǐ míng。
枫树落霜天冉冉,蘋花摇日水泠泠。fēng shù luò shuāng tiān rǎn rǎn,píng huā yáo rì shuǐ líng líng。
怀贤定有观风使,下马时来问典刑。huái xián dìng yǒu guān fēng shǐ,xià mǎ shí lái wèn diǎn xíng。

程敏政

明徽州府休宁人,字克勤。程信子。成化二年进士。授编修,历左谕德,以学问该博著称。弘治中官至礼部右侍郎兼侍读学士。见唐寅乡试卷,激赏之。十二年,主持会试,以试题外泄,被劾为通关节于唐寅等,下狱。寻勒致仕卒。有《新安文献志》、《明文衡》、《篁墩集》。 程敏政的作品>>

猜您喜欢

春草便面为汪思恭题

程敏政

趣在窗前不剪,梦从池上初归。qù zài chuāng qián bù jiǎn,mèng cóng chí shàng chū guī。
但觉光风到手,犹疑清露沾衣。dàn jué guāng fēng dào shǒu,yóu yí qīng lù zhān yī。

宿万山观六言四首

程敏政

词客初停尘鞅,鍊师相约楼居。cí kè chū tíng chén yāng,liàn shī xiāng yuē lóu jū。
赤日正过林樾,好风时到庭除。chì rì zhèng guò lín yuè,hǎo fēng shí dào tíng chú。

宿万山观六言四首

程敏政

石磴盘回九折,山房小结三间。shí dèng pán huí jiǔ zhé,shān fáng xiǎo jié sān jiān。
酷暑因风尽扫,道心与鹤俱闲。kù shǔ yīn fēng jǐn sǎo,dào xīn yǔ hè jù xián。

宿万山观六言四首

程敏政

灯影半窗冉冉,垆薰一炷亭亭。dēng yǐng bàn chuāng rǎn rǎn,lú xūn yī zhù tíng tíng。
多病思投白社,老人为说丹经。duō bìng sī tóu bái shè,lǎo rén wèi shuō dān jīng。

宿万山观六言四首

程敏政

一派滩声东去,满空月色西流。yī pài tān shēng dōng qù,mǎn kōng yuè sè xī liú。
但觉梦游尘外,不知身宿山头。dàn jué mèng yóu chén wài,bù zhī shēn sù shān tóu。

题画

程敏政

墟落莫烟相望,板桥春涨初平。xū luò mò yān xiāng wàng,bǎn qiáo chūn zhǎng chū píng。
未放渔家艇子,疑闻塔院钟声。wèi fàng yú jiā tǐng zi,yí wén tǎ yuàn zhōng shēng。

和副詹杨先生府中斋宿忆弟六言八句诗韵二首

程敏政

官舍平临御水,龙楼远见飞檐。guān shě píng lín yù shuǐ,lóng lóu yuǎn jiàn fēi yán。
坐想先生泚笔,静呼童子钩帘。zuò xiǎng xiān shēng cǐ bǐ,jìng hū tóng zi gōu lián。
颜氏心斋已久,杜陵诗律方严。yán shì xīn zhāi yǐ jiǔ,dù líng shī lǜ fāng yán。
阳春欲和未得,斜日犹悬塔尖。yáng chūn yù hé wèi dé,xié rì yóu xuán tǎ jiān。

和副詹杨先生府中斋宿忆弟六言八句诗韵二首

程敏政

青坊斋宿几度,十年斗杓转东。qīng fāng zhāi sù jǐ dù,shí nián dòu biāo zhuǎn dōng。
池草梦回恻恻,泥缄诗寄重重。chí cǎo mèng huí cè cè,ní jiān shī jì zhòng zhòng。
玄经喜得时听,姜被何须夜同。xuán jīng xǐ dé shí tīng,jiāng bèi hé xū yè tóng。
真似兼葭玉树,不惭瓦缶黄钟。zhēn shì jiān jiā yù shù,bù cán wǎ fǒu huáng zhōng。

门有车马客行

程敏政

席为门,茅盖屋,穷巷萧然媚幽独。xí wèi mén,máo gài wū,qióng xiàng xiāo rán mèi yōu dú。
里中却有张氏翁,能识陈郎非碌碌。lǐ zhōng què yǒu zhāng shì wēng,néng shí chén láng fēi lù lù。
有女不嫁王侯族,愿与陈郎侍栉沐。yǒu nǚ bù jià wáng hóu zú,yuàn yǔ chén láng shì zhì mù。
陈郎居处非楼台,席门终日凌风开。chén láng jū chù fēi lóu tái,xí mén zhōng rì líng fēng kāi。
巍冠时有长者来,车轮马足飞黄埃。wēi guān shí yǒu zhǎng zhě lái,chē lún mǎ zú fēi huáng āi。
蛟螭自古困泥滓,男儿岂久居蒿莱。jiāo chī zì gǔ kùn ní zǐ,nán ér qǐ jiǔ jū hāo lái。
伟哉陈郎被戎服,从赤龙,逐秦鹿,宰制天下如宰肉。wěi zāi chén láng bèi róng fú,cóng chì lóng,zhú qín lù,zǎi zhì tiān xià rú zǎi ròu。
分茅既受五侯封,秉钧更享千钟禄。fēn máo jì shòu wǔ hóu fēng,bǐng jūn gèng xiǎng qiān zhōng lù。
张氏女,鬓未苍,鱼轩命服何煌煌。zhāng shì nǚ,bìn wèi cāng,yú xuān mìng fú hé huáng huáng。
始知乃翁眼力长,何事儿孙废绳武,不知门外有韦郎。shǐ zhī nǎi wēng yǎn lì zhǎng,hé shì ér sūn fèi shéng wǔ,bù zhī mén wài yǒu wéi láng。

君马黄

程敏政

周穆王,挟造父。zhōu mù wáng,xié zào fù。
乘飞黄,谒王母。chéng fēi huáng,yè wáng mǔ。
晓驰黄泽西,夜宿瑶池浒。xiǎo chí huáng zé xī,yè sù yáo chí hǔ。
一曲蟠桃宴未终,玉帛纷纷向徐土。yī qū pán táo yàn wèi zhōng,yù bó fēn fēn xiàng xú tǔ。
回首西京路修阻,纵有飞黄竟何补。huí shǒu xī jīng lù xiū zǔ,zòng yǒu fēi huáng jìng hé bǔ。
君不见汉高侧室儿,能却千里马。jūn bù jiàn hàn gāo cè shì ér,néng què qiān lǐ mǎ。
拱手垂衣治天下,南粤称臣无叛者。gǒng shǒu chuí yī zhì tiān xià,nán yuè chēng chén wú pàn zhě。

墙上难为趋行

程敏政

君子如处子,一生当守身。jūn zi rú chù zi,yī shēng dāng shǒu shēn。
愿学段干木,不学宋东邻。yuàn xué duàn gàn mù,bù xué sòng dōng lín。

将进酒

程敏政

安汉公,将进酒,蝮蛇蜿蜒持在手。ān hàn gōng,jiāng jìn jiǔ,fù shé wān yán chí zài shǒu。
未央宫中日将酉,一杯才入君王口。wèi yāng gōng zhōng rì jiāng yǒu,yī bēi cái rù jūn wáng kǒu。
六宫便作招魂啼,太后朝来号王母。liù gōng biàn zuò zhāo hún tí,tài hòu cháo lái hào wáng mǔ。
君不见申氏子,伶其身,内庭侍宴将及晨。jūn bù jiàn shēn shì zi,líng qí shēn,nèi tíng shì yàn jiāng jí chén。
坐中起为寿,刃此手足亲。zuò zhōng qǐ wèi shòu,rèn cǐ shǒu zú qīn。
申氏子,长眉颦,夺取一吸如饮醇。shēn shì zi,zhǎng méi pín,duó qǔ yī xī rú yǐn chún。
肝脑不惜涂宫裀,吁嗟此意宁求伸。gān nǎo bù xī tú gōng yīn,xū jiē cǐ yì níng qiú shēn。
不忍他人害兄弟,何况自己忘君臣。bù rěn tā rén hài xiōng dì,hé kuàng zì jǐ wàng jūn chén。
安汉公,非得计,四海孤身葬无地。ān hàn gōng,fēi dé jì,sì hǎi gū shēn zàng wú dì。
早知今日反羞伶,何似当初莫称帝。zǎo zhī jīn rì fǎn xiū líng,hé shì dāng chū mò chēng dì。

驱车上东门行

程敏政

雉堞连云起,秦城属汉家。zhì dié lián yún qǐ,qín chéng shǔ hàn jiā。
更无丞相犬,犹有故侯瓜。gèng wú chéng xiāng quǎn,yóu yǒu gù hóu guā。

铜雀妓

程敏政

魏公好色不知足,爱子已为张绣戮。wèi gōng hǎo sè bù zhī zú,ài zi yǐ wèi zhāng xiù lù。
归来不悔旧时差,临河更把高台筑。guī lái bù huǐ jiù shí chà,lín hé gèng bǎ gāo tái zhù。
台上美人如万花,日日歌管声諠哗。tái shàng měi rén rú wàn huā,rì rì gē guǎn shēng xuān huā。
老瞒自欲比西伯,内则何似周王家。lǎo mán zì yù bǐ xī bó,nèi zé hé shì zhōu wáng jiā。
当时美人浪自许,各逞新妆奉新主。dāng shí měi rén làng zì xǔ,gè chěng xīn zhuāng fèng xīn zhǔ。
岂徒媚惑令主昏,冶容诲淫吾不与。qǐ tú mèi huò lìng zhǔ hūn,yě róng huì yín wú bù yǔ。
君不见邺中长想二乔来,有心不到黄公女。jūn bù jiàn yè zhōng zhǎng xiǎng èr qiáo lái,yǒu xīn bù dào huáng gōng nǚ。

巫山高

程敏政

十二峰头云似絮,十二峰下翻盆雨。shí èr fēng tóu yún shì xù,shí èr fēng xià fān pén yǔ。
朝朝暮暮雨复晴,不知谁是阴晴主。cháo cháo mù mù yǔ fù qíng,bù zhī shuí shì yīn qíng zhǔ。
中有美人高髻鬟,神宫杳杳居深山。zhōng yǒu měi rén gāo jì huán,shén gōng yǎo yǎo jū shēn shān。
人间有路不可往,云屏雾障愁跻攀。rén jiān yǒu lù bù kě wǎng,yún píng wù zhàng chóu jī pān。
怀王夜宿无人共,忽有山灵入幽梦。huái wáng yè sù wú rén gòng,hū yǒu shān líng rù yōu mèng。
醒来不见意中人,但觉阳台曙光动。xǐng lái bù jiàn yì zhōng rén,dàn jué yáng tái shǔ guāng dòng。
侍臣宋玉多才名,高唐一赋深有情。shì chén sòng yù duō cái míng,gāo táng yī fù shēn yǒu qíng。
自言亲到巫山里,美人再会如平生。zì yán qīn dào wū shān lǐ,měi rén zài huì rú píng shēng。
云雨当年只如此,襄王却是无名子。yún yǔ dāng nián zhǐ rú cǐ,xiāng wáng què shì wú míng zi。
后人不解真是非,误把遗迹著诗史。hòu rén bù jiě zhēn shì fēi,wù bǎ yí jì zhù shī shǐ。
巫山高,高嶙峋,楚宫花木今几春。wū shān gāo,gāo lín xún,chǔ gōng huā mù jīn jǐ chūn。
何时倚棹危峰下,一吊襄王父与臣。hé shí yǐ zhào wēi fēng xià,yī diào xiāng wáng fù yǔ chén。