古诗词

题玉堂散直图送吴汝贤修撰省觐还闽

程敏政

金殿当头玉堂署,十二朱廊隐宫树。jīn diàn dāng tóu yù táng shǔ,shí èr zhū láng yǐn gōng shù。
衣冠济济堂中人,犹似前时起居注。yī guān jì jì táng zhōng rén,yóu shì qián shí qǐ jū zhù。
门下斜连金水河,石桥五垒横蛟鼍。mén xià xié lián jīn shuǐ hé,shí qiáo wǔ lěi héng jiāo tuó。
扣阍不许外人到,挟册时见诸王过。kòu hūn bù xǔ wài rén dào,xié cè shí jiàn zhū wáng guò。
奎文上应图书府,插架连签照今古。kuí wén shàng yīng tú shū fǔ,chā jià lián qiān zhào jīn gǔ。
同游恐是十洲仙,下界纷纷半尘土。tóng yóu kǒng shì shí zhōu xiān,xià jiè fēn fēn bàn chén tǔ。
迩来新诏开中堂,储材圣训何洋洋。ěr lái xīn zhào kāi zhōng táng,chǔ cái shèng xùn hé yáng yáng。
日令三馆坐群彦,应制往往催诗章。rì lìng sān guǎn zuò qún yàn,yīng zhì wǎng wǎng cuī shī zhāng。
从容退食龙楼外,松下传餐解簪带。cóng róng tuì shí lóng lóu wài,sōng xià chuán cān jiě zān dài。
光禄之酒大官羊,终岁天厨有佳赉。guāng lù zhī jiǔ dà guān yáng,zhōng suì tiān chú yǒu jiā lài。
宫壶早午漏未央,旭日半下城西墙。gōng hú zǎo wǔ lòu wèi yāng,xù rì bàn xià chéng xī qiáng。
出门跨马人分首,缓步不知归路长。chū mén kuà mǎ rén fēn shǒu,huǎn bù bù zhī guī lù zhǎng。
老珰如能解人意,惯识青衫閤门吏。lǎo dāng rú néng jiě rén yì,guàn shí qīng shān gé mén lì。
几回尔女笑相嘲,何幸相从禁中地。jǐ huí ěr nǚ xiào xiāng cháo,hé xìng xiāng cóng jìn zhōng dì。
我居史馆今十年,碌碌追陪叨俸钱。wǒ jū shǐ guǎn jīn shí nián,lù lù zhuī péi dāo fèng qián。
就中却爱吴汝贤,才气迥出千人先。jiù zhōng què ài wú rǔ xián,cái qì jiǒng chū qiān rén xiān。
承恩谒告辞丹扆,彩服辉辉照秋水。chéng ēn yè gào cí dān yǐ,cǎi fú huī huī zhào qiū shuǐ。
何人为写玉堂图,天上风光动桑梓。hé rén wèi xiě yù táng tú,tiān shàng fēng guāng dòng sāng zǐ。
我思古人不可当,身在江湖忧庙廊。wǒ sī gǔ rén bù kě dāng,shēn zài jiāng hú yōu miào láng。
君是八闽奇俊郎,一饭之际宁可忘。jūn shì bā mǐn qí jùn láng,yī fàn zhī jì níng kě wàng。
君家二老俱无恙,莫遣文章负今上。jūn jiā èr lǎo jù wú yàng,mò qiǎn wén zhāng fù jīn shàng。
朝朝散直定思君,早趣归装拜天仗。cháo cháo sàn zhí dìng sī jūn,zǎo qù guī zhuāng bài tiān zhàng。

程敏政

明徽州府休宁人,字克勤。程信子。成化二年进士。授编修,历左谕德,以学问该博著称。弘治中官至礼部右侍郎兼侍读学士。见唐寅乡试卷,激赏之。十二年,主持会试,以试题外泄,被劾为通关节于唐寅等,下狱。寻勒致仕卒。有《新安文献志》、《明文衡》、《篁墩集》。 程敏政的作品>>

猜您喜欢

题宗贵道纪族兄清忠世家卷

程敏政

相国家声重歙城,耳孙遗迹半蓬瀛。xiāng guó jiā shēng zhòng shè chéng,ěr sūn yí jì bàn péng yíng。
犹馀一纸奎文在,夜夜虹光烛太清。yóu yú yī zhǐ kuí wén zài,yè yè hóng guāng zhú tài qīng。

书二张真人诗文后

程敏政

西璧澹然俱已矣,词章尽可入吾曹。xī bì dàn rán jù yǐ yǐ,cí zhāng jǐn kě rù wú cáo。
挑灯夜读不成寝,寒水一溪霜月高。tiāo dēng yè dú bù chéng qǐn,hán shuǐ yī xī shuāng yuè gāo。

送李锦衣士敬

程敏政

骨肉情深近所无,野人争看执金吾。gǔ ròu qíng shēn jìn suǒ wú,yě rén zhēng kàn zhí jīn wú。
如君亦是簪缨胄,白发苍颜愧老夫。rú jūn yì shì zān yīng zhòu,bái fā cāng yán kuì lǎo fū。

送李锦衣士敬

程敏政

太师新庙万人看,庭下双松翠色寒。tài shī xīn miào wàn rén kàn,tíng xià shuāng sōng cuì sè hán。
台辅几人应祀法,休休心事古今难。tái fǔ jǐ rén yīng sì fǎ,xiū xiū xīn shì gǔ jīn nán。

送李锦衣士敬

程敏政

伪学乡人洛党孙,正宜耕钓水云村。wěi xué xiāng rén luò dǎng sūn,zhèng yí gēng diào shuǐ yún cūn。
诗书久废仍多病,只祷丰年答至尊。shī shū jiǔ fèi réng duō bìng,zhǐ dǎo fēng nián dá zhì zūn。

送李锦衣士敬

程敏政

一尊何许慰离颜,寒日江亭送北还。yī zūn hé xǔ wèi lí yán,hán rì jiāng tíng sòng běi hái。
草草短篇君莫怪,颇愁贻累到溪山。cǎo cǎo duǎn piān jūn mò guài,pǒ chóu yí lèi dào xī shān。

家畜一犬甚驯每出入必随至山斗宗侄希达家戏作

程敏政

掉尾长随竹轿行,深山穷谷了无惊。diào wěi zhǎng suí zhú jiào xíng,shēn shān qióng gǔ le wú jīng。
似知驺从都星散,终日栖栖管送迎。shì zhī zōu cóng dōu xīng sàn,zhōng rì qī qī guǎn sòng yíng。

七日与浯村大畈诸眷家别

程敏政

亲戚情深别酝浓,蓝舆摇兀两三峰。qīn qī qíng shēn bié yùn nóng,lán yú yáo wù liǎng sān fēng。
酒醒已过扶车岭,犹问前山第几重。jiǔ xǐng yǐ guò fú chē lǐng,yóu wèn qián shān dì jǐ zhòng。

寿榆村宗人宗本

程敏政

青山如画酒如泉,高会分明十载前。qīng shān rú huà jiǔ rú quán,gāo huì fēn míng shí zài qián。
锦轴为君题寿句,便惊春色满榆川。jǐn zhóu wèi jūn tí shòu jù,biàn jīng chūn sè mǎn yú chuān。

约汪仲温过南山

程敏政

春绕南山花正开,一尊专待可人来。chūn rào nán shān huā zhèng kāi,yī zūn zhuān dài kě rén lái。
不辞共作寻芳客,预遣樵青扫径苔。bù cí gòng zuò xún fāng kè,yù qiǎn qiáo qīng sǎo jìng tái。

二月廿八日吕侍御惠新历

程敏政

春风疑不到山城,两月阴无几日晴。chūn fēng yí bù dào shān chéng,liǎng yuè yīn wú jǐ rì qíng。
玉历初分试披检,已惊时节近清明。yù lì chū fēn shì pī jiǎn,yǐ jīng shí jié jìn qīng míng。

题黄文敬杏林卷

程敏政

青囊一卷鬓成丝,铁笔当年更得师。qīng náng yī juǎn bìn chéng sī,tiě bǐ dāng nián gèng dé shī。
我已废书仍抱病,为君聊续杏林诗。wǒ yǐ fèi shū réng bào bìng,wèi jūn liáo xù xìng lín shī。

早行过岳庙闻钟

程敏政

子规啼彻曙光分,岳庙钟声隔坞闻。zi guī tí chè shǔ guāng fēn,yuè miào zhōng shēng gé wù wén。
白发愿随鸿庆主,云中一候武夷君。bái fā yuàn suí hóng qìng zhǔ,yún zhōng yī hòu wǔ yí jūn。

三月廿一日约人游松萝

程敏政

一晴山与水争奇,莫道春残赏约迟。yī qíng shān yǔ shuǐ zhēng qí,mò dào chūn cán shǎng yuē chí。
正得落红飞絮后,松风萝月澹相宜。zhèng dé luò hóng fēi xù hòu,sōng fēng luó yuè dàn xiāng yí。

归路

程敏政

尽日长松乱石间,不知身带夕阳还。jǐn rì zhǎng sōng luàn shí jiān,bù zhī shēn dài xī yáng hái。
耳边何用闲丝竹,一路溪声送出山。ěr biān hé yòng xián sī zhú,yī lù xī shēng sòng chū shān。