古诗词

题尹性之御史所藏周文靖竹

程敏政

周郎识此君,落笔琅玕长。zhōu láng shí cǐ jūn,luò bǐ láng gān zhǎng。
居然步湘皋,翠袖忽两两。jū rán bù xiāng gāo,cuì xiù hū liǎng liǎng。
相将舞回鸾,势欲凌波往。xiāng jiāng wǔ huí luán,shì yù líng bō wǎng。
平泉与危石,转折助清响。píng quán yǔ wēi shí,zhuǎn zhé zhù qīng xiǎng。
坐令俗耳净,远觉烦襟爽。zuò lìng sú ěr jìng,yuǎn jué fán jīn shuǎng。
亭亭吉甫孙,霜台绝尘鞅。tíng tíng jí fǔ sūn,shuāng tái jué chén yāng。
晏岁凛相盟,虚心惬终赏。yàn suì lǐn xiāng méng,xū xīn qiè zhōng shǎng。

程敏政

明徽州府休宁人,字克勤。程信子。成化二年进士。授编修,历左谕德,以学问该博著称。弘治中官至礼部右侍郎兼侍读学士。见唐寅乡试卷,激赏之。十二年,主持会试,以试题外泄,被劾为通关节于唐寅等,下狱。寻勒致仕卒。有《新安文献志》、《明文衡》、《篁墩集》。 程敏政的作品>>

猜您喜欢

题林良画

程敏政

一鹭闲依翠藻行,一禽飞绕绛桃鸣。yī lù xián yī cuì zǎo xíng,yī qín fēi rào jiàng táo míng。
辕门昼静无矰弋,何限春风笔下情。yuán mén zhòu jìng wú zēng yì,hé xiàn chūn fēng bǐ xià qíng。

醉中和去私一绝

程敏政

蒲有香根芥有台,客中佳节掌中杯。pú yǒu xiāng gēn jiè yǒu tái,kè zhōng jiā jié zhǎng zhōng bēi。
同来吊古皆豪俊,莫问诗才与酒才。tóng lái diào gǔ jiē háo jùn,mò wèn shī cái yǔ jiǔ cái。

偶成

程敏政

船窗徙倚见残阳,帆影垂流印一方。chuán chuāng xǐ yǐ jiàn cán yáng,fān yǐng chuí liú yìn yī fāng。
五月畏途心不恼,喜看随处麦登场。wǔ yuè wèi tú xīn bù nǎo,xǐ kàn suí chù mài dēng chǎng。

赠临清刘克庄孝子

程敏政

贾肆歌楼日夜忙,清源佳丽比苏杭。jiǎ sì gē lóu rì yè máng,qīng yuán jiā lì bǐ sū háng。
道旁绰楔金书字,惊见刘家孝子坊。dào páng chuò xiē jīn shū zì,jīng jiàn liú jiā xiào zi fāng。

沧州遇张用光通守题便面赠之

程敏政

相逢草草别匆匆,无限交情一握中。xiāng féng cǎo cǎo bié cōng cōng,wú xiàn jiāo qíng yī wò zhōng。
千里暂应分皓月,一方还为起清风。qiān lǐ zàn yīng fēn hào yuè,yī fāng hái wèi qǐ qīng fēng。

饮王氏园亭

程敏政

舣舟三日厌尘烦,步入王家百亩园。yǐ zhōu sān rì yàn chén fán,bù rù wáng jiā bǎi mǔ yuán。
多少风光生眼底,恨无佳什满幽轩。duō shǎo fēng guāng shēng yǎn dǐ,hèn wú jiā shén mǎn yōu xuān。

饮王氏园亭

程敏政

鸡犬深深曲径通,意行何必问西东。jī quǎn shēn shēn qū jìng tōng,yì xíng hé bì wèn xī dōng。
井亭杨柳交加处,木槿花开一树红。jǐng tíng yáng liǔ jiāo jiā chù,mù jǐn huā kāi yī shù hóng。

饮王氏园亭

程敏政

雨后平沙不受尘,偶来忘却宦游身。yǔ hòu píng shā bù shòu chén,ǒu lái wàng què huàn yóu shēn。
过江三月昏昏醉,忽见新篁似故人。guò jiāng sān yuè hūn hūn zuì,hū jiàn xīn huáng shì gù rén。

饮王氏园亭

程敏政

谷苗深秀菜根肥,露气凉生白苎衣。gǔ miáo shēn xiù cài gēn féi,lù qì liáng shēng bái zhù yī。
珍重主人留客晚,隔墙灯火映船扉。zhēn zhòng zhǔ rén liú kè wǎn,gé qiáng dēng huǒ yìng chuán fēi。

题碧桃翠竹便面赠妹婿赵瑛千户

程敏政

仙葩和露掌中开,天上灵根异种栽。xiān pā hé lù zhǎng zhōng kāi,tiān shàng líng gēn yì zhǒng zāi。
只见清风堪结好,渭川分取一枝来。zhǐ jiàn qīng fēng kān jié hǎo,wèi chuān fēn qǔ yī zhī lái。

题唐马

程敏政

青青苜蓿长初齐,十二天闲望不迷。qīng qīng mù xu zhǎng chū qí,shí èr tiān xián wàng bù mí。
杨柳一株沙苑道,奚官来试骕霜蹄。yáng liǔ yī zhū shā yuàn dào,xī guān lái shì sù shuāng tí。

弟敏德在新安尝作折枝海榴过河间从弟敏聪见而说之遂题一绝与之

程敏政

香实垂垂带露滋,丹青摹出压阑枝。xiāng shí chuí chuí dài lù zī,dān qīng mó chū yā lán zhī。
江南江北花相似,白日看云一赋诗。jiāng nán jiāng běi huā xiāng shì,bái rì kàn yún yī fù shī。

谢周草庭都尉惠酒时值戒饮

程敏政

春满宫壶带露篘,故人分赠若为酬。chūn mǎn gōng hú dài lù chōu,gù rén fēn zèng ruò wèi chóu。
正当止酒诗成处,两斛明珠惜暗投。zhèng dāng zhǐ jiǔ shī chéng chù,liǎng hú míng zhū xī àn tóu。

寄平江总戎二绝

程敏政

出门终日犯尘喧,致主无才愧掖垣。chū mén zhōng rì fàn chén xuān,zhì zhǔ wú cái kuì yē yuán。
忽遇北风淮上雁,不胜清思绕东园。hū yù běi fēng huái shàng yàn,bù shèng qīng sī rào dōng yuán。

寄平江总戎二绝

程敏政

清口沙头一棹停,当时宾主最忘形。qīng kǒu shā tóu yī zhào tíng,dāng shí bīn zhǔ zuì wàng xíng。
别来水石潇潇处,闻说新开四美亭。bié lái shuǐ shí xiāo xiāo chù,wén shuō xīn kāi sì měi tíng。