古诗词

小儿弥月承罗洗马饷鹤歌以答之

程敏政

仙禽一夕乘风至,清气朝来满庭次。xiān qín yī xī chéng fēng zhì,qīng qì cháo lái mǎn tíng cì。
见客驯然了不惊,学舞时时鼓双翅。jiàn kè xùn rán le bù jīng,xué wǔ shí shí gǔ shuāng chì。
丹砂入顶色犹浅,一声更有凌云思。dān shā rù dǐng sè yóu qiǎn,yī shēng gèng yǒu líng yún sī。
我家生男一月馀,每遇高人出相示。wǒ jiā shēng nán yī yuè yú,měi yù gāo rén chū xiāng shì。
皆云骨相如长郎,坐上啼声已堪试。jiē yún gǔ xiāng rú zhǎng láng,zuò shàng tí shēng yǐ kān shì。
犀钱玉果竞相投,随俗惟应悦姬侍。xī qián yù guǒ jìng xiāng tóu,suí sú wéi yīng yuè jī shì。
司经大夫公远后,辍自润笔来相贽。sī jīng dà fū gōng yuǎn hòu,chuò zì rùn bǐ lái xiāng zhì。
谓此鹤龄千岁长,眼中定欲徵君嗣。wèi cǐ hè líng qiān suì zhǎng,yǎn zhōng dìng yù zhēng jūn sì。
大夫久作瀛洲仙,许我平生可同志。dà fū jiǔ zuò yíng zhōu xiān,xǔ wǒ píng shēng kě tóng zhì。
顶砂疑是鹤前身,令器而今已三四。dǐng shā yí shì hè qián shēn,lìng qì ér jīn yǐ sān sì。
松阴永日相和鸣,螽羽开祥岂无自。sōng yīn yǒng rì xiāng hé míng,zhōng yǔ kāi xiáng qǐ wú zì。
乃知此鹤最宜人,茅君本号还丹使。nǎi zhī cǐ hè zuì yí rén,máo jūn běn hào hái dān shǐ。
山鸡野鹜竟何有,大笼满贮长安肆。shān jī yě wù jìng hé yǒu,dà lóng mǎn zhù zhǎng ān sì。
中年不顾縻好爵,看鹤生孙乃吾事。zhōng nián bù gù mí hǎo jué,kàn hè shēng sūn nǎi wú shì。
两郎他日弄雏成,再拜还酬大夫赐。liǎng láng tā rì nòng chú chéng,zài bài hái chóu dà fū cì。

程敏政

明徽州府休宁人,字克勤。程信子。成化二年进士。授编修,历左谕德,以学问该博著称。弘治中官至礼部右侍郎兼侍读学士。见唐寅乡试卷,激赏之。十二年,主持会试,以试题外泄,被劾为通关节于唐寅等,下狱。寻勒致仕卒。有《新安文献志》、《明文衡》、《篁墩集》。 程敏政的作品>>

猜您喜欢

题宗贵道纪族兄清忠世家卷

程敏政

相国家声重歙城,耳孙遗迹半蓬瀛。xiāng guó jiā shēng zhòng shè chéng,ěr sūn yí jì bàn péng yíng。
犹馀一纸奎文在,夜夜虹光烛太清。yóu yú yī zhǐ kuí wén zài,yè yè hóng guāng zhú tài qīng。

书二张真人诗文后

程敏政

西璧澹然俱已矣,词章尽可入吾曹。xī bì dàn rán jù yǐ yǐ,cí zhāng jǐn kě rù wú cáo。
挑灯夜读不成寝,寒水一溪霜月高。tiāo dēng yè dú bù chéng qǐn,hán shuǐ yī xī shuāng yuè gāo。

送李锦衣士敬

程敏政

骨肉情深近所无,野人争看执金吾。gǔ ròu qíng shēn jìn suǒ wú,yě rén zhēng kàn zhí jīn wú。
如君亦是簪缨胄,白发苍颜愧老夫。rú jūn yì shì zān yīng zhòu,bái fā cāng yán kuì lǎo fū。

送李锦衣士敬

程敏政

太师新庙万人看,庭下双松翠色寒。tài shī xīn miào wàn rén kàn,tíng xià shuāng sōng cuì sè hán。
台辅几人应祀法,休休心事古今难。tái fǔ jǐ rén yīng sì fǎ,xiū xiū xīn shì gǔ jīn nán。

送李锦衣士敬

程敏政

伪学乡人洛党孙,正宜耕钓水云村。wěi xué xiāng rén luò dǎng sūn,zhèng yí gēng diào shuǐ yún cūn。
诗书久废仍多病,只祷丰年答至尊。shī shū jiǔ fèi réng duō bìng,zhǐ dǎo fēng nián dá zhì zūn。

送李锦衣士敬

程敏政

一尊何许慰离颜,寒日江亭送北还。yī zūn hé xǔ wèi lí yán,hán rì jiāng tíng sòng běi hái。
草草短篇君莫怪,颇愁贻累到溪山。cǎo cǎo duǎn piān jūn mò guài,pǒ chóu yí lèi dào xī shān。

家畜一犬甚驯每出入必随至山斗宗侄希达家戏作

程敏政

掉尾长随竹轿行,深山穷谷了无惊。diào wěi zhǎng suí zhú jiào xíng,shēn shān qióng gǔ le wú jīng。
似知驺从都星散,终日栖栖管送迎。shì zhī zōu cóng dōu xīng sàn,zhōng rì qī qī guǎn sòng yíng。

七日与浯村大畈诸眷家别

程敏政

亲戚情深别酝浓,蓝舆摇兀两三峰。qīn qī qíng shēn bié yùn nóng,lán yú yáo wù liǎng sān fēng。
酒醒已过扶车岭,犹问前山第几重。jiǔ xǐng yǐ guò fú chē lǐng,yóu wèn qián shān dì jǐ zhòng。

寿榆村宗人宗本

程敏政

青山如画酒如泉,高会分明十载前。qīng shān rú huà jiǔ rú quán,gāo huì fēn míng shí zài qián。
锦轴为君题寿句,便惊春色满榆川。jǐn zhóu wèi jūn tí shòu jù,biàn jīng chūn sè mǎn yú chuān。

约汪仲温过南山

程敏政

春绕南山花正开,一尊专待可人来。chūn rào nán shān huā zhèng kāi,yī zūn zhuān dài kě rén lái。
不辞共作寻芳客,预遣樵青扫径苔。bù cí gòng zuò xún fāng kè,yù qiǎn qiáo qīng sǎo jìng tái。

二月廿八日吕侍御惠新历

程敏政

春风疑不到山城,两月阴无几日晴。chūn fēng yí bù dào shān chéng,liǎng yuè yīn wú jǐ rì qíng。
玉历初分试披检,已惊时节近清明。yù lì chū fēn shì pī jiǎn,yǐ jīng shí jié jìn qīng míng。

题黄文敬杏林卷

程敏政

青囊一卷鬓成丝,铁笔当年更得师。qīng náng yī juǎn bìn chéng sī,tiě bǐ dāng nián gèng dé shī。
我已废书仍抱病,为君聊续杏林诗。wǒ yǐ fèi shū réng bào bìng,wèi jūn liáo xù xìng lín shī。

早行过岳庙闻钟

程敏政

子规啼彻曙光分,岳庙钟声隔坞闻。zi guī tí chè shǔ guāng fēn,yuè miào zhōng shēng gé wù wén。
白发愿随鸿庆主,云中一候武夷君。bái fā yuàn suí hóng qìng zhǔ,yún zhōng yī hòu wǔ yí jūn。

三月廿一日约人游松萝

程敏政

一晴山与水争奇,莫道春残赏约迟。yī qíng shān yǔ shuǐ zhēng qí,mò dào chūn cán shǎng yuē chí。
正得落红飞絮后,松风萝月澹相宜。zhèng dé luò hóng fēi xù hòu,sōng fēng luó yuè dàn xiāng yí。

归路

程敏政

尽日长松乱石间,不知身带夕阳还。jǐn rì zhǎng sōng luàn shí jiān,bù zhī shēn dài xī yáng hái。
耳边何用闲丝竹,一路溪声送出山。ěr biān hé yòng xián sī zhú,yī lù xī shēng sòng chū shān。