古诗词

小儿弥月承罗洗马饷鹤歌以答之

程敏政

仙禽一夕乘风至,清气朝来满庭次。xiān qín yī xī chéng fēng zhì,qīng qì cháo lái mǎn tíng cì。
见客驯然了不惊,学舞时时鼓双翅。jiàn kè xùn rán le bù jīng,xué wǔ shí shí gǔ shuāng chì。
丹砂入顶色犹浅,一声更有凌云思。dān shā rù dǐng sè yóu qiǎn,yī shēng gèng yǒu líng yún sī。
我家生男一月馀,每遇高人出相示。wǒ jiā shēng nán yī yuè yú,měi yù gāo rén chū xiāng shì。
皆云骨相如长郎,坐上啼声已堪试。jiē yún gǔ xiāng rú zhǎng láng,zuò shàng tí shēng yǐ kān shì。
犀钱玉果竞相投,随俗惟应悦姬侍。xī qián yù guǒ jìng xiāng tóu,suí sú wéi yīng yuè jī shì。
司经大夫公远后,辍自润笔来相贽。sī jīng dà fū gōng yuǎn hòu,chuò zì rùn bǐ lái xiāng zhì。
谓此鹤龄千岁长,眼中定欲徵君嗣。wèi cǐ hè líng qiān suì zhǎng,yǎn zhōng dìng yù zhēng jūn sì。
大夫久作瀛洲仙,许我平生可同志。dà fū jiǔ zuò yíng zhōu xiān,xǔ wǒ píng shēng kě tóng zhì。
顶砂疑是鹤前身,令器而今已三四。dǐng shā yí shì hè qián shēn,lìng qì ér jīn yǐ sān sì。
松阴永日相和鸣,螽羽开祥岂无自。sōng yīn yǒng rì xiāng hé míng,zhōng yǔ kāi xiáng qǐ wú zì。
乃知此鹤最宜人,茅君本号还丹使。nǎi zhī cǐ hè zuì yí rén,máo jūn běn hào hái dān shǐ。
山鸡野鹜竟何有,大笼满贮长安肆。shān jī yě wù jìng hé yǒu,dà lóng mǎn zhù zhǎng ān sì。
中年不顾縻好爵,看鹤生孙乃吾事。zhōng nián bù gù mí hǎo jué,kàn hè shēng sūn nǎi wú shì。
两郎他日弄雏成,再拜还酬大夫赐。liǎng láng tā rì nòng chú chéng,zài bài hái chóu dà fū cì。

程敏政

明徽州府休宁人,字克勤。程信子。成化二年进士。授编修,历左谕德,以学问该博著称。弘治中官至礼部右侍郎兼侍读学士。见唐寅乡试卷,激赏之。十二年,主持会试,以试题外泄,被劾为通关节于唐寅等,下狱。寻勒致仕卒。有《新安文献志》、《明文衡》、《篁墩集》。 程敏政的作品>>

猜您喜欢

双寿为刑部刘廷臣郎中赋

程敏政

高堂二老面如丹,同一生申世更难。gāo táng èr lǎo miàn rú dān,tóng yī shēng shēn shì gèng nán。
仙授遐龄书付鹤,帝颁殊宠诰回鸾。xiān shòu xiá líng shū fù hè,dì bān shū chǒng gào huí luán。
乔松未觉年华老,萱革能禁雪意寒。qiáo sōng wèi jué nián huá lǎo,xuān gé néng jìn xuě yì hán。
持节平刑夸令子,过家称庆有馀欢。chí jié píng xíng kuā lìng zi,guò jiā chēng qìng yǒu yú huān。

读大司马三原王公奏议

程敏政

三复华编思不禁,爱君忧国虑何深。sān fù huá biān sī bù jìn,ài jūn yōu guó lǜ hé shēn。
忠言如出宣公手,恸哭谁知贾谊心。zhōng yán rú chū xuān gōng shǒu,tòng kū shuí zhī jiǎ yì xīn。
名字直应高北斗,文章宁止重南金。míng zì zhí yīng gāo běi dòu,wén zhāng níng zhǐ zhòng nán jīn。
何时诏许归黄阁,坐遣苍生得傅霖。hé shí zhào xǔ guī huáng gé,zuò qiǎn cāng shēng dé fù lín。

龚廷臣许刻图书不至诗以促之

程敏政

竹风清处只题诗,一寸并刀不浪施。zhú fēng qīng chù zhǐ tí shī,yī cùn bìng dāo bù làng shī。
能事自应难受逼,知音宁肯亦相辞。néng shì zì yīng nán shòu bī,zhī yīn níng kěn yì xiāng cí。
新形活动盘苍纽,古篆横斜度赤丝。xīn xíng huó dòng pán cāng niǔ,gǔ zhuàn héng xié dù chì sī。
从此文房知借重,泊舟相待已多时。cóng cǐ wén fáng zhī jiè zhòng,pō zhōu xiāng dài yǐ duō shí。

书东峰吴鸣翰秀才与王太史顾永州华应城联句后

程敏政

行人一月住姑苏,手阅珠玑兴不孤。xíng rén yī yuè zhù gū sū,shǒu yuè zhū jī xīng bù gū。
分道正奇知善战,无形山水见佳摹。fēn dào zhèng qí zhī shàn zhàn,wú xíng shān shuǐ jiàn jiā mó。
高杨句法真能续,韩孟才名渐可图。gāo yáng jù fǎ zhēn néng xù,hán mèng cái míng jiàn kě tú。
颇恨风帆催去速,无缘誊稿付奚奴。pǒ hèn fēng fān cuī qù sù,wú yuán téng gǎo fù xī nú。

闻熊良佐太守复追饯江口不及诗以寄意

程敏政

欲趁潮生早渡江,多君投辖意难降。yù chèn cháo shēng zǎo dù jiāng,duō jūn tóu xiá yì nán jiàng。
已从水上鸣双橹,莫遂沙头倒一缸。yǐ cóng shuǐ shàng míng shuāng lǔ,mò suì shā tóu dào yī gāng。
隔岸村鸡催午爨,留人江燕集风幢。gé àn cūn jī cuī wǔ cuàn,liú rén jiāng yàn jí fēng chuáng。
不堪咫尺分南北,斜日孤舟独倚窗。bù kān zhǐ chǐ fēn nán běi,xié rì gū zhōu dú yǐ chuāng。

登金山

程敏政

眼中帆影去如飞,槛外波光碧四围。yǎn zhōng fān yǐng qù rú fēi,kǎn wài bō guāng bì sì wéi。
南北胜游皆下此,乾坤高兴独凭危。nán běi shèng yóu jiē xià cǐ,qián kūn gāo xīng dú píng wēi。
中?水品清人骨,绝海风声振客衣。zhōng líng shuǐ pǐn qīng rén gǔ,jué hǎi fēng shēng zhèn kè yī。
张祐有诗谁更续,留云亭畔倚斜晖。zhāng yòu yǒu shī shuí gèng xù,liú yún tíng pàn yǐ xié huī。

登金山

程敏政

大江中拥一峰孤,面面天开海岳图。dà jiāng zhōng yōng yī fēng gū,miàn miàn tiān kāi hǎi yuè tú。
黄鹄久随拳石化,白鼋能受老僧呼。huáng gǔ jiǔ suí quán shí huà,bái yuán néng shòu lǎo sēng hū。
遗丘漫指青囊郭,劫火犹传玉带苏。yí qiū màn zhǐ qīng náng guō,jié huǒ yóu chuán yù dài sū。
起向妙高台上立,朵云红处是皇都。qǐ xiàng miào gāo tái shàng lì,duǒ yún hóng chù shì huáng dōu。

赋琼花时与杨成玉太守鲍栗之同知饮无双亭作

程敏政

仙姬谪堕偶成丛,江北淮南淑气通。xiān jī zhé duò ǒu chéng cóng,jiāng běi huái nán shū qì tōng。
天上有容争玉雪,人间无地著青红。tiān shàng yǒu róng zhēng yù xuě,rén jiān wú dì zhù qīng hóng。
野塘逼路鱼吹絮,古庙依林鸟唤风。yě táng bī lù yú chuī xù,gǔ miào yī lín niǎo huàn fēng。
不尽闲花倾国恨,芜城斜日旧离宫。bù jǐn xián huā qīng guó hèn,wú chéng xié rì jiù lí gōng。

饮总漕平江伯陈公园

程敏政

元戎能武更能文,新起园亭自不群。yuán róng néng wǔ gèng néng wén,xīn qǐ yuán tíng zì bù qún。
尘里烟霞惟此见,胸中丘壑许谁分。chén lǐ yān xiá wéi cǐ jiàn,xiōng zhōng qiū hè xǔ shuí fēn。
投壶散坐随花影,草帖临池傍水云。tóu hú sàn zuò suí huā yǐng,cǎo tiē lín chí bàng shuǐ yún。
幸我暂来仍暂去,不辞觞咏到斜曛。xìng wǒ zàn lái réng zàn qù,bù cí shāng yǒng dào xié xūn。

徐都宪新奉敕至淮上以诗贺之

程敏政

乌府谁堪众论谐,多君宜进大夫阶。wū fǔ shuí kān zhòng lùn xié,duō jūn yí jìn dà fū jiē。
旧班宠泽均三辅,新诏提封尽两淮。jiù bān chǒng zé jūn sān fǔ,xīn zhào tí fēng jǐn liǎng huái。
拟见清霜消酷暑,可怜平地走阴霾。nǐ jiàn qīng shuāng xiāo kù shǔ,kě lián píng dì zǒu yīn mái。
宇中屈指观风使,会遣功名惬壮怀。yǔ zhōng qū zhǐ guān fēng shǐ,huì qiǎn gōng míng qiè zhuàng huái。

都廷美参将之子克让思以经术自奋求诗为勉

程敏政

将门才子乐从儒,闻道穷经众不如。jiāng mén cái zi lè cóng rú,wén dào qióng jīng zhòng bù rú。
棘院英豪堪一战,芸窗辛苦足三馀。jí yuàn yīng háo kān yī zhàn,yún chuāng xīn kǔ zú sān yú。
弯弓不射南山虎,走笔将腾北海鱼。wān gōng bù shè nán shān hǔ,zǒu bǐ jiāng téng běi hǎi yú。
文武一门看世泽,他年留待史官书。wén wǔ yī mén kàn shì zé,tā nián liú dài shǐ guān shū。

饮平江伯清江浦别业中有道院及其大父恭襄公祠堂

程敏政

一江如块绕堤青,琳馆丹房昼不扃。yī jiāng rú kuài rào dī qīng,lín guǎn dān fáng zhòu bù jiōng。
树转阴中斜作路,景逢佳处半开亭。shù zhuǎn yīn zhōng xié zuò lù,jǐng féng jiā chù bàn kāi tíng。
鱼惊洗砚过沙荡,鹤听敲棋傍石屏。yú jīng xǐ yàn guò shā dàng,hè tīng qiāo qí bàng shí píng。
未放客舟仍徙倚,旧勋祠畔读碑铭。wèi fàng kè zhōu réng xǐ yǐ,jiù xūn cí pàn dú bēi míng。

留题表兄林文秀

程敏政

一官辛苦向淮阴,上世犹传九牧林。yī guān xīn kǔ xiàng huái yīn,shàng shì yóu chuán jiǔ mù lín。
壮岁功名须努力,外家兄弟最关心。zhuàng suì gōng míng xū nǔ lì,wài jiā xiōng dì zuì guān xīn。
官河发棹乘春晚,驿馆挑灯语夜深。guān hé fā zhào chéng chūn wǎn,yì guǎn tiāo dēng yǔ yè shēn。
明日又应分去住,天涯相望各沾襟。míng rì yòu yīng fēn qù zhù,tiān yá xiāng wàng gè zhān jīn。

邀月轩为太河卫千户陈铠赋

程敏政

不须烧烛照幽轩,夜下空阶白露繁。bù xū shāo zhú zhào yōu xuān,yè xià kōng jiē bái lù fán。
开户欲分丹桂影,倚阑思共素娥言。kāi hù yù fēn dān guì yǐng,yǐ lán sī gòng sù é yán。
旋收灏气归佳酿,莫放清阴过短垣。xuán shōu hào qì guī jiā niàng,mò fàng qīng yīn guò duǎn yuán。
何羡庾楼高百尺,此中仙兴绝尘烦。hé xiàn yǔ lóu gāo bǎi chǐ,cǐ zhōng xiān xīng jué chén fán。

大河卫闵恭百户玩韬轩次卞郎中华伯韵

程敏政

要将忠赤报皇家,手阅兵机鬓未华。yào jiāng zhōng chì bào huáng jiā,shǒu yuè bīng jī bìn wèi huá。
辨悟公孙非白马,勇思周处戮长蛇。biàn wù gōng sūn fēi bái mǎ,yǒng sī zhōu chù lù zhǎng shé。
曾从老将窥三略,不数旁人泥六花。céng cóng lǎo jiāng kuī sān lüè,bù shù páng rén ní liù huā。
当局定知多胜算,晓添营灶夜量沙。dāng jú dìng zhī duō shèng suàn,xiǎo tiān yíng zào yè liàng shā。