古诗词

送程医官诗

程敏政

当年傅韩王,文行推尔祖。dāng nián fù hán wáng,wén xíng tuī ěr zǔ。
近来佐雄藩,老成羡而父。jìn lái zuǒ xióng fān,lǎo chéng xiàn ér fù。
之子当妙龄,不与众郎伍。zhī zi dāng miào líng,bù yǔ zhòng láng wǔ。
匪徒趍礼庭,更喜游药圃。fěi tú chí lǐ tíng,gèng xǐ yóu yào pǔ。
时出应人求,床箦多告愈。shí chū yīng rén qiú,chuáng zé duō gào yù。
一朝被抡荐,千里来自府。yī cháo bèi lūn jiàn,qiān lǐ lái zì fǔ。
公试迥出群,官名入铨部。gōng shì jiǒng chū qún,guān míng rù quán bù。
青囊一编书,居然袭簪组。qīng náng yī biān shū,jū rán xí zān zǔ。
伏阙谢主恩,奉檄返乡土。fú quē xiè zhǔ ēn,fèng xí fǎn xiāng tǔ。
谓我亦宗丈,朝来扣蓬户。wèi wǒ yì zōng zhàng,cháo lái kòu péng hù。
自云将启行,舣棹向河浦。zì yún jiāng qǐ xíng,yǐ zhào xiàng hé pǔ。
省亲方就禄,征途不为苦。shěng qīn fāng jiù lù,zhēng tú bù wèi kǔ。
程本大族家,南北旧通谱。chéng běn dà zú jiā,nán běi jiù tōng pǔ。
恭惟两大贤,家在鸣皋浒。gōng wéi liǎng dà xián,jiā zài míng gāo hǔ。
寝堂闻渐衰,眼底剩榛莽。qǐn táng wén jiàn shuāi,yǎn dǐ shèng zhēn mǎng。
而翁朅行县,时能作祠主。ér wēng qiè xíng xiàn,shí néng zuò cí zhǔ。
慷慨鸠众工,彷徨走丞簿。kāng kǎi jiū zhòng gōng,páng huáng zǒu chéng bù。
轮奂一回新,燕贺响钟鼓。lún huàn yī huí xīn,yàn hè xiǎng zhōng gǔ。
颇欲得予铭,盛事传永古。pǒ yù dé yǔ míng,shèng shì chuán yǒng gǔ。
子行道祠下,再拜奠觞脯。zi xíng dào cí xià,zài bài diàn shāng pú。
油然慈孝心,冥冥祝多祜。yóu rán cí xiào xīn,míng míng zhù duō hù。
从来活人手,亦足踵前武。cóng lái huó rén shǒu,yì zú zhǒng qián wǔ。
都门开祖筵,薰风霁新雨。dōu mén kāi zǔ yán,xūn fēng jì xīn yǔ。
视子真可人,濯濯好眉宇。shì zi zhēn kě rén,zhuó zhuó hǎo méi yǔ。
勉哉亢其宗,谨勿失绳矩。miǎn zāi kàng qí zōng,jǐn wù shī shéng jǔ。
饯行赋长诗,为子一挥麈。jiàn xíng fù zhǎng shī,wèi zi yī huī zhǔ。

程敏政

明徽州府休宁人,字克勤。程信子。成化二年进士。授编修,历左谕德,以学问该博著称。弘治中官至礼部右侍郎兼侍读学士。见唐寅乡试卷,激赏之。十二年,主持会试,以试题外泄,被劾为通关节于唐寅等,下狱。寻勒致仕卒。有《新安文献志》、《明文衡》、《篁墩集》。 程敏政的作品>>

猜您喜欢

八月九日醉书

程敏政

谯楼风报鼓声初,烂醉犹堪倒一壶。qiáo lóu fēng bào gǔ shēng chū,làn zuì yóu kān dào yī hú。
洛党自怜家学在,款门休怪故人疏。luò dǎng zì lián jiā xué zài,kuǎn mén xiū guài gù rén shū。

八月九日醉书

程敏政

主人随客共沉酣,无限风光入笑谈。zhǔ rén suí kè gòng chén hān,wú xiàn fēng guāng rù xiào tán。
独喜小童能解事,一声新调出江南。dú xǐ xiǎo tóng néng jiě shì,yī shēng xīn diào chū jiāng nán。

八月九日醉书

程敏政

秋风庭满送租人,今岁遥应我未贫。qiū fēng tíng mǎn sòng zū rén,jīn suì yáo yīng wǒ wèi pín。
老仆隔墙频过酒,不知门外有朱轮。lǎo pū gé qiáng pín guò jiǔ,bù zhī mén wài yǒu zhū lún。

八月九日醉书

程敏政

山下方塘一镜开,主人高兴满池台。shān xià fāng táng yī jìng kāi,zhǔ rén gāo xīng mǎn chí tái。
中秋好月重阳菊,问道谁家送酒来。zhōng qiū hǎo yuè zhòng yáng jú,wèn dào shuí jiā sòng jiǔ lái。

八月九日醉书

程敏政

诗兴萧然醉索瓜,秋风怜我鬓双华。shī xīng xiāo rán zuì suǒ guā,qiū fēng lián wǒ bìn shuāng huá。
娇歌儿女灯前戏,看汝他年夜绩麻。jiāo gē ér nǚ dēng qián xì,kàn rǔ tā nián yè jì má。

八月九日醉书

程敏政

坐看凉月下疏棂,有客凭阑醉不胜。zuò kàn liáng yuè xià shū líng,yǒu kè píng lán zuì bù shèng。
独喜小童知句涩,屡将新火为添灯。dú xǐ xiǎo tóng zhī jù sè,lǚ jiāng xīn huǒ wèi tiān dēng。

八月九日醉书

程敏政

盆池芳草绿菲菲,灯下残香袭苎衣。pén chí fāng cǎo lǜ fēi fēi,dēng xià cán xiāng xí zhù yī。
山漏声稀夜何许,先生犹未掩书帏。shān lòu shēng xī yè hé xǔ,xiān shēng yóu wèi yǎn shū wéi。

八月九日醉书

程敏政

醉贪明月久忘眠,纨扇谁题却暑篇。zuì tān míng yuè jiǔ wàng mián,wán shàn shuí tí què shǔ piān。
手抚画阑人悄悄,独馀香鹤在庭前。shǒu fǔ huà lán rén qiāo qiāo,dú yú xiāng hè zài tíng qián。

八月九日醉书

程敏政

黠鼠欺人搅夜眠,春花秋月满吟边。xiá shǔ qī rén jiǎo yè mián,chūn huā qiū yuè mǎn yín biān。
归装恰有宫衣在,尽与邻家当酒钱。guī zhuāng qià yǒu gōng yī zài,jǐn yǔ lín jiā dāng jiǔ qián。

题红梅

程敏政

杏茜桃娇入眼空,暗香来处晓推篷。xìng qiàn táo jiāo rù yǎn kōng,àn xiāng lái chù xiǎo tuī péng。
丹心久历冰霜苦,可是春花一例红。dān xīn jiǔ lì bīng shuāng kǔ,kě shì chūn huā yī lì hóng。

筑居郡城山麓经始之日正值立春漫赋二绝

程敏政

卜筑山城岁几更,杜陵今幸草堂成。bo zhù shān chéng suì jǐ gèng,dù líng jīn xìng cǎo táng chéng。
西邻喜接宫墙近,一酌时分泮水清。xī lín xǐ jiē gōng qiáng jìn,yī zhuó shí fēn pàn shuǐ qīng。

筑居郡城山麓经始之日正值立春漫赋二绝

程敏政

荒园拟筑见山台,直北牛山紫翠开。huāng yuán nǐ zhù jiàn shān tái,zhí běi niú shān zǐ cuì kāi。
总说柴门新兆吉,县侯捶鼓送春来。zǒng shuō chái mén xīn zhào jí,xiàn hóu chuí gǔ sòng chūn lái。

王介翁画梅为文远赋

程敏政

仙子凌波立晚风,铅华消尽玉奁空。xiān zi líng bō lì wǎn fēng,qiān huá xiāo jǐn yù lián kōng。
横斜瘦影无人见,写入溅溅石濑中。héng xié shòu yǐng wú rén jiàn,xiě rù jiàn jiàn shí lài zhōng。

王介翁画梅为文远赋

程敏政

玛瑙坡前夜色凉,天风吹彻缟衣香。mǎ nǎo pō qián yè sè liáng,tiān fēng chuī chè gǎo yī xiāng。
平生自守冰霜节,不共嫦娥斗晓妆。píng shēng zì shǒu bīng shuāng jié,bù gòng cháng é dòu xiǎo zhuāng。

王介翁画梅为文远赋

程敏政

一分春色望中深,点点瑶英缀石林。yī fēn chūn sè wàng zhōng shēn,diǎn diǎn yáo yīng zhuì shí lín。
江路雪花空似掌,可能埋没岁寒心。jiāng lù xuě huā kōng shì zhǎng,kě néng mái méi suì hán xīn。