古诗词

送张太史养正升都宪巡抚宣府

程敏政

北边重镇称宣府,一带关河新蕃宇。běi biān zhòng zhèn chēng xuān fǔ,yī dài guān hé xīn fān yǔ。
镇朔长屯大将兵,节制还应属巡抚。zhèn shuò zhǎng tún dà jiāng bīng,jié zhì hái yīng shǔ xún fǔ。
眼中之人今几年,受诏临戎已三五。yǎn zhōng zhī rén jīn jǐ nián,shòu zhào lín róng yǐ sān wǔ。
圣明不喜文法吏,特简儒臣付斯土。shèng míng bù xǐ wén fǎ lì,tè jiǎn rú chén fù sī tǔ。
张君堂堂七尺躯,生有奇才济文武。zhāng jūn táng táng qī chǐ qū,shēng yǒu qí cái jì wén wǔ。
近侍初联凤阁班,文章久擅鸡林贾。jìn shì chū lián fèng gé bān,wén zhāng jiǔ shàn jī lín jiǎ。
时从经幄讲唐虞,正色棱棱似文虎。shí cóng jīng wò jiǎng táng yú,zhèng sè léng léng shì wén hǔ。
事功直欲追前贤,蜾蠃雕虫底须数。shì gōng zhí yù zhuī qián xián,guǒ luǒ diāo chóng dǐ xū shù。
人言国士可无双,书剑相传自其祖。rén yán guó shì kě wú shuāng,shū jiàn xiāng chuán zì qí zǔ。
一朝果被九重知,冠豸腰金佩长组。yī cháo guǒ bèi jiǔ zhòng zhī,guān zhì yāo jīn pèi zhǎng zǔ。
想当跨马出行边,先事澄清后戎伍。xiǎng dāng kuà mǎ chū xíng biān,xiān shì chéng qīng hòu róng wǔ。
千仓有蓄问陈红,百里相望看楼橹。qiān cāng yǒu xù wèn chén hóng,bǎi lǐ xiāng wàng kàn lóu lǔ。
守臣戍帅总郊迎,帓首联翩负前弩。shǒu chén shù shuài zǒng jiāo yíng,mò shǒu lián piān fù qián nǔ。
蒐田尚接金莲川,弦诵遥连赤城坞。sōu tián shàng jiē jīn lián chuān,xián sòng yáo lián chì chéng wù。
威声早已罢烽燧,号令谁能易旗鼓。wēi shēng zǎo yǐ bà fēng suì,hào lìng shuí néng yì qí gǔ。
丈夫此行亦快哉,好在边人悉安堵。zhàng fū cǐ xíng yì kuài zāi,hǎo zài biān rén xī ān dǔ。
愧予与君最相得,半生不脱儒生腐。kuì yǔ yǔ jūn zuì xiāng dé,bàn shēng bù tuō rú shēng fǔ。
置身岂合在公卿,开口徒能论今古。zhì shēn qǐ hé zài gōng qīng,kāi kǒu tú néng lùn jīn gǔ。
喜君大用夜忘寐,恨不狂歌对鸡舞。xǐ jūn dà yòng yè wàng mèi,hèn bù kuáng gē duì jī wǔ。
平明载酒送君行,祖席薰风动南浦。píng míng zài jiǔ sòng jūn xíng,zǔ xí xūn fēng dòng nán pǔ。
愿君当此得志秋,莫学人嗟守边苦。yuàn jūn dāng cǐ dé zhì qiū,mò xué rén jiē shǒu biān kǔ。
幕府重期老范谣,家声再续留侯谱。mù fǔ zhòng qī lǎo fàn yáo,jiā shēng zài xù liú hóu pǔ。
功成复入汉庭来,帝衮终须待君补。gōng chéng fù rù hàn tíng lái,dì gǔn zhōng xū dài jūn bǔ。

程敏政

明徽州府休宁人,字克勤。程信子。成化二年进士。授编修,历左谕德,以学问该博著称。弘治中官至礼部右侍郎兼侍读学士。见唐寅乡试卷,激赏之。十二年,主持会试,以试题外泄,被劾为通关节于唐寅等,下狱。寻勒致仕卒。有《新安文献志》、《明文衡》、《篁墩集》。 程敏政的作品>>

猜您喜欢

上林清趣卷为嘉蔬署丞兼林衡署事宗侄京赋

程敏政

绿树阴阴百鸟啼,上林遥在帝城西。lǜ shù yīn yīn bǎi niǎo tí,shàng lín yáo zài dì chéng xī。
一官向此开清署,赢得新篇取次题。yī guān xiàng cǐ kāi qīng shǔ,yíng dé xīn piān qǔ cì tí。

上林清趣卷为嘉蔬署丞兼林衡署事宗侄京赋

程敏政

畦菜青青苑果红,宦途清绝市尘空。qí cài qīng qīng yuàn guǒ hóng,huàn tú qīng jué shì chén kōng。
五风十雨开园后,来往人行罨画中。wǔ fēng shí yǔ kāi yuán hòu,lái wǎng rén xíng yǎn huà zhōng。

上林清趣卷为嘉蔬署丞兼林衡署事宗侄京赋

程敏政

不比前朝贡荔枝,晚菘春韭绿参差。bù bǐ qián cháo gòng lì zhī,wǎn sōng chūn jiǔ lǜ cān chà。
官闲有趣无宣索,万岁君王旰食时。guān xián yǒu qù wú xuān suǒ,wàn suì jūn wáng gàn shí shí。

上林清趣卷为嘉蔬署丞兼林衡署事宗侄京赋

程敏政

苑中应起借乌轩,每汲沙泉学灌园。yuàn zhōng yīng qǐ jiè wū xuān,měi jí shā quán xué guàn yuán。
辇路草长巡幸少,清时谁竞啬夫言。niǎn lù cǎo zhǎng xún xìng shǎo,qīng shí shuí jìng sè fū yán。

上林清趣卷为嘉蔬署丞兼林衡署事宗侄京赋

程敏政

心地清如镜水波,官中从尔较催科。xīn dì qīng rú jìng shuǐ bō,guān zhōng cóng ěr jiào cuī kē。
遥知此后弹冠日,随处春风趣益多。yáo zhī cǐ hòu dàn guān rì,suí chù chūn fēng qù yì duō。

上林清趣卷为嘉蔬署丞兼林衡署事宗侄京赋

程敏政

青李来禽贡尚方,朱篮黄帕屡分尝。qīng lǐ lái qín gòng shàng fāng,zhū lán huáng pà lǚ fēn cháng。
天涯为子题诗句,惭愧非才负宠光。tiān yá wèi zi tí shī jù,cán kuì fēi cái fù chǒng guāng。

黄茅冈

程敏政

舣棹来登乱石冈,几间茅屋水天长。yǐ zhào lái dēng luàn shí gāng,jǐ jiān máo wū shuǐ tiān zhǎng。
桑原麦垄人行处,曾是苏公旧猎场。sāng yuán mài lǒng rén xíng chù,céng shì sū gōng jiù liè chǎng。

亚父冢

程敏政

废冢曾经盗发频,白头空作楚谋臣。fèi zhǒng céng jīng dào fā pín,bái tóu kōng zuò chǔ móu chén。
填胸一怒缘何事,嬴得渔樵冷笑人。tián xiōng yī nù yuán hé shì,yíng dé yú qiáo lěng xiào rén。

戏马台

程敏政

千古荒台倚暮云,霸图销歇水沄沄。qiān gǔ huāng tái yǐ mù yún,bà tú xiāo xiē shuǐ yún yún。
当时骏骨知多少,惟有乌骓不负君。dāng shí jùn gǔ zhī duō shǎo,wéi yǒu wū zhuī bù fù jūn。

水次仓

程敏政

广厦朱门照水明,太平军食转彭城。guǎng shà zhū mén zhào shuǐ míng,tài píng jūn shí zhuǎn péng chéng。
不知南北人来往,犹唾芝麻李二名。bù zhī nán běi rén lái wǎng,yóu tuò zhī má lǐ èr míng。

陵母墓

程敏政

夜台千古閟荒山,智母名高宇宙间。yè tái qiān gǔ bì huāng shān,zhì mǔ míng gāo yǔ zhòu jiān。
不向楚庭先伏剑,王郎应自乞身还。bù xiàng chǔ tíng xiān fú jiàn,wáng láng yīng zì qǐ shēn hái。

陵母墓

程敏政

教子扶王不二心,几人回首愧缨簪。jiào zi fú wáng bù èr xīn,jǐ rén huí shǒu kuì yīng zān。
当廷死诤遵慈训,始觉君侯孝最深。dāng tíng sǐ zhèng zūn cí xùn,shǐ jué jūn hóu xiào zuì shēn。

书法孝子传后

程敏政

野宿风号半毁形,眼看坟草六回生。yě sù fēng hào bàn huǐ xíng,yǎn kàn fén cǎo liù huí shēng。
当时至行真难再,合上清朝太史铭。dāng shí zhì xíng zhēn nán zài,hé shàng qīng cháo tài shǐ míng。

书法孝子传后

程敏政

有生便识全归理,欲救亲危敢爱身。yǒu shēng biàn shí quán guī lǐ,yù jiù qīn wēi gǎn ài shēn。
正恐毁伤堪藉口,世人翻诮舍生人。zhèng kǒng huǐ shāng kān jí kǒu,shì rén fān qiào shě shēng rén。

太医院使钱君宗嗣挽歌

程敏政

生死交情二十年,舣舟京口倍凄然。shēng sǐ jiāo qíng èr shí nián,yǐ zhōu jīng kǒu bèi qī rán。
青山细雨人何在,怅望城南白兔阡。qīng shān xì yǔ rén hé zài,chàng wàng chéng nán bái tù qiān。