古诗词

涿州道中录野人语

程敏政

我行范阳道,水次遇老叟。wǒ xíng fàn yáng dào,shuǐ cì yù lǎo sǒu。
时当孟冬尽,破褐露两肘。shí dāng mèng dōng jǐn,pò hè lù liǎng zhǒu。
邂逅一咨诹,向我再三剖。xiè hòu yī zī zōu,xiàng wǒ zài sān pōu。
哭言水为沴,天意苦难究。kū yán shuǐ wèi lì,tiān yì kǔ nán jiū。
今年六月间,一日夜当丑。jīn nián liù yuè jiān,yī rì yè dāng chǒu。
山水从西来,声若万雷吼。shān shuǐ cóng xī lái,shēng ruò wàn léi hǒu。
水头高十丈,没我堤上柳。shuǐ tóu gāo shí zhàng,méi wǒ dī shàng liǔ。
手指官路旁,瓦砾半榛莽。shǒu zhǐ guān lù páng,wǎ lì bàn zhēn mǎng。
昔有十数家,青帘市村酒。xī yǒu shí shù jiā,qīng lián shì cūn jiǔ。
人物与屋庐,平明荡无有。rén wù yǔ wū lú,píng míng dàng wú yǒu。
水面沈沈来,忽见铁枢牖。shuǐ miàn shěn shěn lái,hū jiàn tiě shū yǒu。
数日得传闻,水蚀紫荆口。shù rì dé chuán wén,shuǐ shí zǐ jīng kǒu。
老稚随波流,积尸比山阜。lǎo zhì suí bō liú,jī shī bǐ shān fù。
远近皆汤汤,昏垫弗可救。yuǎn jìn jiē tāng tāng,hūn diàn fú kě jiù。
如此数月馀,乃可辨疆亩。rú cǐ shù yuè yú,nǎi kě biàn jiāng mǔ。
下田尽沮洳,高田剩稂莠。xià tián jǐn jǔ rù,gāo tián shèng láng yǒu。
农家一岁计,不复望升斗。nóng jiā yī suì jì,bù fù wàng shēng dòu。
官府当秋来,催租不容后。guān fǔ dāng qiū lái,cuī zū bù róng hòu。
嗟嗟下小民,命在令与守。jiē jiē xià xiǎo mín,mìng zài lìng yǔ shǒu。
更有观风使,仰若大父母。gèng yǒu guān fēng shǐ,yǎng ruò dà fù mǔ。
见此如不闻,恐或坐其咎。jiàn cǐ rú bù wén,kǒng huò zuò qí jiù。
我民千馀人,血首当道叩。wǒ mín qiān yú rén,xuè shǒu dāng dào kòu。
始获免三分,有若释重负。shǐ huò miǎn sān fēn,yǒu ruò shì zhòng fù。
奈何急馀徵,日日事鞭殴。nài hé jí yú zhēng,rì rì shì biān ōu。
夫征又百出,一一尽豪取。fū zhēng yòu bǎi chū,yī yī jǐn háo qǔ。
悲哉一村中,窜者已八九。bēi zāi yī cūn zhōng,cuàn zhě yǐ bā jiǔ。
老夫家无妻,一儿并一妇。lǎo fū jiā wú qī,yī ér bìng yī fù。
两孙方提携,尽可慰衰朽。liǎng sūn fāng tí xié,jǐn kě wèi shuāi xiǔ。
岂期天不吊,一旦遂穷疚。qǐ qī tiān bù diào,yī dàn suì qióng jiù。
一儿水中没,一妇嫁邻某。yī ér shuǐ zhōng méi,yī fù jià lín mǒu。
两孙鬻他人,偿官尚难勾。liǎng sūn yù tā rén,cháng guān shàng nán gōu。
老身自执役,有气孰敢抖。lǎo shēn zì zhí yì,yǒu qì shú gǎn dǒu。
反羡死者安,苦恨生多寿。fǎn xiàn sǐ zhě ān,kǔ hèn shēng duō shòu。
诏书开赈济,奉者有贤否。zhào shū kāi zhèn jì,fèng zhě yǒu xián fǒu。
终为吏所欺,此食亦难就。zhōng wèi lì suǒ qī,cǐ shí yì nán jiù。
与其馁填壑,不若举身走。yǔ qí něi tián hè,bù ruò jǔ shēn zǒu。
一饱死即休,宁复念丘首。yī bǎo sǐ jí xiū,níng fù niàn qiū shǒu。
呼天一何高,呼地一何厚。hū tiān yī hé gāo,hū dì yī hé hòu。
我闻老叟言,垂涕者良久。wǒ wén lǎo sǒu yán,chuí tì zhě liáng jiǔ。
恭惟天子圣,化泽被寰囿。gōng wéi tiān zi shèng,huà zé bèi huán yòu。
声色弗自御,游畋敢谁诱。shēng sè fú zì yù,yóu tián gǎn shuí yòu。
稼穑深所知,真如古明后。jià sè shēn suǒ zhī,zhēn rú gǔ míng hòu。
庶徵岂不谙,一变故非偶。shù zhēng qǐ bù ān,yī biàn gù fēi ǒu。
无乃诸皋夔,此责当敬受。wú nǎi zhū gāo kuí,cǐ zé dāng jìng shòu。
谁谓斯民痛,不可事焫灸。shuí wèi sī mín tòng,bù kě shì ruò jiǔ。
我亦食人禄,深惭结朱绶。wǒ yì shí rén lù,shēn cán jié zhū shòu。
岂无致泽心,无地可藉手。qǐ wú zhì zé xīn,wú dì kě jí shǒu。
立马野踟蹰,悲风动林薮。lì mǎ yě chí chú,bēi fēng dòng lín sǒu。

程敏政

明徽州府休宁人,字克勤。程信子。成化二年进士。授编修,历左谕德,以学问该博著称。弘治中官至礼部右侍郎兼侍读学士。见唐寅乡试卷,激赏之。十二年,主持会试,以试题外泄,被劾为通关节于唐寅等,下狱。寻勒致仕卒。有《新安文献志》、《明文衡》、《篁墩集》。 程敏政的作品>>

猜您喜欢

九日怨十章

程敏政

满城风雨近重阳,马上谁家白面郎。mǎn chéng fēng yǔ jìn zhòng yáng,mǎ shàng shuí jiā bái miàn láng。
时复看云泪沾臆,寒花犹作去年香。shí fù kàn yún lèi zhān yì,hán huā yóu zuò qù nián xiāng。

九日怨十章

程敏政

怀抱何时得好开,陶然共醉菊花杯。huái bào hé shí dé hǎo kāi,táo rán gòng zuì jú huā bēi。
一行书寄千行泪,竹死桐枯凤不来。yī xíng shū jì qiān xíng lèi,zhú sǐ tóng kū fèng bù lái。

九日怨十章

程敏政

惠连群从总能诗,一夜霜风凋玉芝。huì lián qún cóng zǒng néng shī,yī yè shuāng fēng diāo yù zhī。
丛菊两开他日泪,欲欢无复似当时。cóng jú liǎng kāi tā rì lèi,yù huān wú fù shì dāng shí。

九日怨十章

程敏政

此身那得更无家,节及登高忽叹嗟。cǐ shēn nà dé gèng wú jiā,jié jí dēng gāo hū tàn jiē。
人面不知何处去,一年容易即黄花。rén miàn bù zhī hé chù qù,yī nián róng yì jí huáng huā。

九日怨十章

程敏政

南菊再逢人卧病,浮云世事欲如何。nán jú zài féng rén wò bìng,fú yún shì shì yù rú hé。
哀歌未断城鸦起,鸿雁不来风雨多。āi gē wèi duàn chéng yā qǐ,hóng yàn bù lái fēng yǔ duō。

九日怨十章

程敏政

物色生态能几时,九日尊前有所思。wù sè shēng tài néng jǐ shí,jiǔ rì zūn qián yǒu suǒ sī。
遥知兄弟登高处,此恨绵绵无绝期。yáo zhī xiōng dì dēng gāo chù,cǐ hèn mián mián wú jué qī。

九日怨十章

程敏政

爱而不见心断绝,瘦马独吟真可哀。ài ér bù jiàn xīn duàn jué,shòu mǎ dú yín zhēn kě āi。
寄与风光共流转,菊花从此不须开。jì yǔ fēng guāng gòng liú zhuǎn,jú huā cóng cǐ bù xū kāi。

九日怨十章

程敏政

与君今世为兄弟,未必秋香一夜衰。yǔ jūn jīn shì wèi xiōng dì,wèi bì qiū xiāng yī yè shuāi。
古往今来只如此,九重泉路尽交期。gǔ wǎng jīn lái zhǐ rú cǐ,jiǔ zhòng quán lù jǐn jiāo qī。

九日怨十章

程敏政

遍插茱萸少一人,苍苔白石已成尘。biàn chā zhū yú shǎo yī rén,cāng tái bái shí yǐ chéng chén。
人生在世长如客,更结来生未了因。rén shēng zài shì zhǎng rú kè,gèng jié lái shēng wèi le yīn。

徐州驿舍竹林可爱

程敏政

徐州驿里萧萧竹,好手应难入画图。xú zhōu yì lǐ xiāo xiāo zhú,hǎo shǒu yīng nán rù huà tú。
北客南来初见此,不胜清思绕江湖。běi kè nán lái chū jiàn cǐ,bù shèng qīng sī rào jiāng hú。

徐王坟

程敏政

兆域巍巍近凤阳,万年坤德此开祥。zhào yù wēi wēi jìn fèng yáng,wàn nián kūn dé cǐ kāi xiáng。
当时不是灵源厚,异姓谁封一字王。dāng shí bù shì líng yuán hòu,yì xìng shuí fēng yī zì wáng。

固镇驿早发集古二首

程敏政

中夜起坐万感集,有时颠倒着衣裳。zhōng yè qǐ zuò wàn gǎn jí,yǒu shí diān dào zhe yī shang。
病身最觉风露冷,离思杳如关塞长。bìng shēn zuì jué fēng lù lěng,lí sī yǎo rú guān sāi zhǎng。

固镇驿早发集古二首

程敏政

正睡梦中行十里,东方明星亦不迟。zhèng shuì mèng zhōng xíng shí lǐ,dōng fāng míng xīng yì bù chí。
但见乌帽出复没,马首东来知是谁。dàn jiàn wū mào chū fù méi,mǎ shǒu dōng lái zhī shì shuí。

凤阳南二十里陟小岭望见环滁诸山

程敏政

一时飞思薄青冥,水墨图开万里屏。yī shí fēi sī báo qīng míng,shuǐ mò tú kāi wàn lǐ píng。
若个溪山幽绝处,酿泉声绕醉翁亭。ruò gè xī shān yōu jué chù,niàng quán shēng rào zuì wēng tíng。

沙涧铺山行

程敏政

猎猎寒风吹日黄,山中随处涧声长。liè liè hán fēng chuī rì huáng,shān zhōng suí chù jiàn shēng zhǎng。
不知早稻皆成草,犹自涓涓下野塘。bù zhī zǎo dào jiē chéng cǎo,yóu zì juān juān xià yě táng。