古诗词

送康用和南归诗

程敏政

矫矫丹山雏,孤飞直千仞。jiǎo jiǎo dān shān chú,gū fēi zhí qiān rèn。
昂昂汗血驹,天闲谢羁靷。áng áng hàn xuè jū,tiān xián xiè jī yǐn。
君子赋归欤,使我失朋亲。jūn zi fù guī yú,shǐ wǒ shī péng qīn。
忆昔与君友,我发始髫龄。yì xī yǔ jūn yǒu,wǒ fā shǐ tiáo líng。
君气不可当,感激慕英蔺。jūn qì bù kě dāng,gǎn jī mù yīng lìn。
虎闱驰夙声,乌台发新轫。hǔ wéi chí sù shēng,wū tái fā xīn rèn。
威行畿甸间,事至若迎刃。wēi xíng jī diān jiān,shì zhì ruò yíng rèn。
朝纲固已肃,颓风亦云振。cháo gāng gù yǐ sù,tuí fēng yì yún zhèn。
哗言倏中起,万里竟遭摈。huā yán shū zhōng qǐ,wàn lǐ jìng zāo bìn。
终为一寸铁,蹇蹇磨不磷。zhōng wèi yī cùn tiě,jiǎn jiǎn mó bù lín。
驱驰闽海隅,再领县厅印。qū chí mǐn hǎi yú,zài lǐng xiàn tīng yìn。
低首奉期会,坐遣民俗顺。dī shǒu fèng qī huì,zuò qiǎn mín sú shùn。
霈泽岂不施,展转四更闰。pèi zé qǐ bù shī,zhǎn zhuǎn sì gèng rùn。
翩然徵诏下,驿骑走方镇。piān rán zhēng zhào xià,yì qí zǒu fāng zhèn。
谓君先天学,往往决悔吝。wèi jūn xiān tiān xué,wǎng wǎng jué huǐ lìn。
行当几日程,喜入九重觐。xíng dāng jǐ rì chéng,xǐ rù jiǔ zhòng jìn。
衣冠太史氏,相顾得豪隽。yī guān tài shǐ shì,xiāng gù dé háo juàn。
朅从拜命来,惊君雪垂鬓。qiè cóng bài mìng lái,jīng jūn xuě chuí bìn。
在告越逾年,日日理衰疢。zài gào yuè yú nián,rì rì lǐ shuāi chèn。
居然停禄食,有待竭忠荩。jū rán tíng lù shí,yǒu dài jié zhōng jìn。
士节难自保,我疾可无慎。shì jié nán zì bǎo,wǒ jí kě wú shèn。
封章乞解组,伏阙再三进。fēng zhāng qǐ jiě zǔ,fú quē zài sān jìn。
云臣本孤陋,颇欲激芳润。yún chén běn gū lòu,pǒ yù jī fāng rùn。
少小读韦编,漫识离与震。shǎo xiǎo dú wéi biān,màn shí lí yǔ zhèn。
挂扐有成法,筮者殆充牣。guà lè yǒu chéng fǎ,shì zhě dài chōng rèn。
犬马心弗胜,此选亦太遴。quǎn mǎ xīn fú shèng,cǐ xuǎn yì tài lín。
倘讦遂臣私,实免负尧舜。tǎng jié suì chén sī,shí miǎn fù yáo shùn。
言词既恳切,重瞳乃回瞬。yán cí jì kěn qiè,zhòng tóng nǎi huí shùn。
萧萧官廨中,四鼓对馀烬。xiāo xiāo guān xiè zhōng,sì gǔ duì yú jìn。
黎明出都门,徒步一何迅。lí míng chū dōu mén,tú bù yī hé xùn。
平生几交游,逆旅漫相讯。píng shēng jǐ jiāo yóu,nì lǚ màn xiāng xùn。
君言幸此归,馀生绝嫌衅。jūn yán xìng cǐ guī,yú shēng jué xián xìn。
松菊莽犹存,庭户扫还泛。sōng jú mǎng yóu cún,tíng hù sǎo hái fàn。
儿子已胜耕,岂复念寒馑。ér zi yǐ shèng gēng,qǐ fù niàn hán jǐn。
水次分鱼租,山中乐田畯。shuǐ cì fēn yú zū,shān zhōng lè tián jùn。
稽首荷天王,恩波一朝浚。jī shǒu hé tiān wáng,ēn bō yī cháo jùn。
君才诚卓荦,君志更孤峻。jūn cái chéng zhuó luò,jūn zhì gèng gū jùn。
永奉大夫欢,不愧世家胤。yǒng fèng dà fū huān,bù kuì shì jiā yìn。
嗟彼名利场,人或以身徇。jiē bǐ míng lì chǎng,rén huò yǐ shēn xùn。
富贵将何为,幻若野中燐。fù guì jiāng hé wèi,huàn ruò yě zhōng lín。
是非千载后,孰是驽与骏。shì fēi qiān zài hòu,shú shì nú yǔ jùn。
郊亭九月馀,霜气入鸿阵。jiāo tíng jiǔ yuè yú,shuāng qì rù hóng zhèn。
渺渺征车行,落叶载途衬。miǎo miǎo zhēng chē xíng,luò yè zài tú chèn。
送君无限情,长歌以相赆。sòng jūn wú xiàn qíng,zhǎng gē yǐ xiāng jìn。

程敏政

明徽州府休宁人,字克勤。程信子。成化二年进士。授编修,历左谕德,以学问该博著称。弘治中官至礼部右侍郎兼侍读学士。见唐寅乡试卷,激赏之。十二年,主持会试,以试题外泄,被劾为通关节于唐寅等,下狱。寻勒致仕卒。有《新安文献志》、《明文衡》、《篁墩集》。 程敏政的作品>>

猜您喜欢

题小景

程敏政

黄叶风前守钓矶,石梁沙口负薪归。huáng yè fēng qián shǒu diào jī,shí liáng shā kǒu fù xīn guī。
轮蹄只在青山外,想见红尘扑面飞。lún tí zhǐ zài qīng shān wài,xiǎng jiàn hóng chén pū miàn fēi。

李侍御二画鹤

程敏政

缟衣清露湿漙漙,四顾松阴弄影寒。gǎo yī qīng lù shī tuán tuán,sì gù sōng yīn nòng yǐng hán。
老警自能知夜半,不缘明月下瑶坛。lǎo jǐng zì néng zhī yè bàn,bù yuán míng yuè xià yáo tán。

李侍御二画鹤

程敏政

啄宿相依苇岸浔,幸离矰缴几秋深。zhuó sù xiāng yī wěi àn xún,xìng lí zēng jiǎo jǐ qiū shēn。
可因恋稻频来往,须识随阳一片心。kě yīn liàn dào pín lái wǎng,xū shí suí yáng yī piàn xīn。

题周驸马所藏小景

程敏政

一舟随泛水云中,醉爱高眠仰受风。yī zhōu suí fàn shuǐ yún zhōng,zuì ài gāo mián yǎng shòu fēng。
惊起竹林双白鹤,背人飞过大溪东。jīng qǐ zhú lín shuāng bái hè,bèi rén fēi guò dà xī dōng。

题墨梅寄陕西巡抚王都宪表伦年兄

程敏政

暗香飞沁墨池深,几日春回万玉林。àn xiāng fēi qìn mò chí shēn,jǐ rì chūn huí wàn yù lín。
喜报陇头消息好,一枝先寄岁寒心。xǐ bào lǒng tóu xiāo xī hǎo,yī zhī xiān jì suì hán xīn。

请杨贮春太医为栽盆莲

程敏政

老手栽莲不众同,绕阑栽药未论功。lǎo shǒu zāi lián bù zhòng tóng,rào lán zāi yào wèi lùn gōng。
凭君为致西湖种,添我山棚十丈红。píng jūn wèi zhì xī hú zhǒng,tiān wǒ shān péng shí zhàng hóng。

首夏斋享宿翰林东署作

程敏政

玉漏沉沉夜下迟,绛河星影动罘罳。yù lòu chén chén yè xià chí,jiàng hé xīng yǐng dòng fú sī。
忽从枕上闻啼鸟,却似南山独卧时。hū cóng zhěn shàng wén tí niǎo,què shì nán shān dú wò shí。

五月八日翰林前堂坐书所见

程敏政

公署忙闲不自由,眼中诗料忽相投。gōng shǔ máng xián bù zì yóu,yǎn zhōng shī liào hū xiāng tóu。
草分暗茁攻砖罅,槐出横枝荫瓦沟。cǎo fēn àn zhuó gōng zhuān xià,huái chū héng zhī yīn wǎ gōu。

五月十二日公署后园偶步

程敏政

堂西亭子大于瓢,一雨才晴暑半消。táng xī tíng zi dà yú piáo,yī yǔ cái qíng shǔ bàn xiāo。
几日不来亭上坐,拥阶蒿梗绿齐腰。jǐ rì bù lái tíng shàng zuò,yōng jiē hāo gěng lǜ qí yāo。

便面题寄秦恭参将

程敏政

却敌能分北顾忧,齐纨何似掌中筹。què dí néng fēn běi gù yōu,qí wán hé shì zhǎng zhōng chóu。
一挥听取清风起,散作边城六月秋。yī huī tīng qǔ qīng fēng qǐ,sàn zuò biān chéng liù yuè qiū。

朴庵先生何公哀挽八章

程敏政

行比先民老更成,耻随流俗竞浮荣。xíng bǐ xiān mín lǎo gèng chéng,chǐ suí liú sú jìng fú róng。
家山日暮愁云起,留得庵居朴字名。jiā shān rì mù chóu yún qǐ,liú dé ān jū pǔ zì míng。

朴庵先生何公哀挽八章

程敏政

曾从江上拾遗金,瓦砾相轻见道深。céng cóng jiāng shàng shí yí jīn,wǎ lì xiāng qīng jiàn dào shēn。
野史有人应作传,世人谁是古人心。yě shǐ yǒu rén yīng zuò chuán,shì rén shuí shì gǔ rén xīn。

朴庵先生何公哀挽八章

程敏政

饥氓不道食无粮,贫女还应嫁有装。jī máng bù dào shí wú liáng,pín nǚ hái yīng jià yǒu zhuāng。
遥想輀车临葬日,几人遮道泪浪浪。yáo xiǎng ér chē lín zàng rì,jǐ rén zhē dào lèi làng làng。

朴庵先生何公哀挽八章

程敏政

孔墙东畔起高楼,望见宫前泮水流。kǒng qiáng dōng pàn qǐ gāo lóu,wàng jiàn gōng qián pàn shuǐ liú。
家训有劳人共指,都台声价重宸旒。jiā xùn yǒu láo rén gòng zhǐ,dōu tái shēng jià zhòng chén liú。

朴庵先生何公哀挽八章

程敏政

窗下俄生并蒂瓜,可须红紫斗繁华。chuāng xià é shēng bìng dì guā,kě xū hóng zǐ dòu fán huá。
高人已作全归士,和气犹传积善家。gāo rén yǐ zuò quán guī shì,hé qì yóu chuán jī shàn jiā。