古诗词

送康用和南归诗

程敏政

矫矫丹山雏,孤飞直千仞。jiǎo jiǎo dān shān chú,gū fēi zhí qiān rèn。
昂昂汗血驹,天闲谢羁靷。áng áng hàn xuè jū,tiān xián xiè jī yǐn。
君子赋归欤,使我失朋亲。jūn zi fù guī yú,shǐ wǒ shī péng qīn。
忆昔与君友,我发始髫龄。yì xī yǔ jūn yǒu,wǒ fā shǐ tiáo líng。
君气不可当,感激慕英蔺。jūn qì bù kě dāng,gǎn jī mù yīng lìn。
虎闱驰夙声,乌台发新轫。hǔ wéi chí sù shēng,wū tái fā xīn rèn。
威行畿甸间,事至若迎刃。wēi xíng jī diān jiān,shì zhì ruò yíng rèn。
朝纲固已肃,颓风亦云振。cháo gāng gù yǐ sù,tuí fēng yì yún zhèn。
哗言倏中起,万里竟遭摈。huā yán shū zhōng qǐ,wàn lǐ jìng zāo bìn。
终为一寸铁,蹇蹇磨不磷。zhōng wèi yī cùn tiě,jiǎn jiǎn mó bù lín。
驱驰闽海隅,再领县厅印。qū chí mǐn hǎi yú,zài lǐng xiàn tīng yìn。
低首奉期会,坐遣民俗顺。dī shǒu fèng qī huì,zuò qiǎn mín sú shùn。
霈泽岂不施,展转四更闰。pèi zé qǐ bù shī,zhǎn zhuǎn sì gèng rùn。
翩然徵诏下,驿骑走方镇。piān rán zhēng zhào xià,yì qí zǒu fāng zhèn。
谓君先天学,往往决悔吝。wèi jūn xiān tiān xué,wǎng wǎng jué huǐ lìn。
行当几日程,喜入九重觐。xíng dāng jǐ rì chéng,xǐ rù jiǔ zhòng jìn。
衣冠太史氏,相顾得豪隽。yī guān tài shǐ shì,xiāng gù dé háo juàn。
朅从拜命来,惊君雪垂鬓。qiè cóng bài mìng lái,jīng jūn xuě chuí bìn。
在告越逾年,日日理衰疢。zài gào yuè yú nián,rì rì lǐ shuāi chèn。
居然停禄食,有待竭忠荩。jū rán tíng lù shí,yǒu dài jié zhōng jìn。
士节难自保,我疾可无慎。shì jié nán zì bǎo,wǒ jí kě wú shèn。
封章乞解组,伏阙再三进。fēng zhāng qǐ jiě zǔ,fú quē zài sān jìn。
云臣本孤陋,颇欲激芳润。yún chén běn gū lòu,pǒ yù jī fāng rùn。
少小读韦编,漫识离与震。shǎo xiǎo dú wéi biān,màn shí lí yǔ zhèn。
挂扐有成法,筮者殆充牣。guà lè yǒu chéng fǎ,shì zhě dài chōng rèn。
犬马心弗胜,此选亦太遴。quǎn mǎ xīn fú shèng,cǐ xuǎn yì tài lín。
倘讦遂臣私,实免负尧舜。tǎng jié suì chén sī,shí miǎn fù yáo shùn。
言词既恳切,重瞳乃回瞬。yán cí jì kěn qiè,zhòng tóng nǎi huí shùn。
萧萧官廨中,四鼓对馀烬。xiāo xiāo guān xiè zhōng,sì gǔ duì yú jìn。
黎明出都门,徒步一何迅。lí míng chū dōu mén,tú bù yī hé xùn。
平生几交游,逆旅漫相讯。píng shēng jǐ jiāo yóu,nì lǚ màn xiāng xùn。
君言幸此归,馀生绝嫌衅。jūn yán xìng cǐ guī,yú shēng jué xián xìn。
松菊莽犹存,庭户扫还泛。sōng jú mǎng yóu cún,tíng hù sǎo hái fàn。
儿子已胜耕,岂复念寒馑。ér zi yǐ shèng gēng,qǐ fù niàn hán jǐn。
水次分鱼租,山中乐田畯。shuǐ cì fēn yú zū,shān zhōng lè tián jùn。
稽首荷天王,恩波一朝浚。jī shǒu hé tiān wáng,ēn bō yī cháo jùn。
君才诚卓荦,君志更孤峻。jūn cái chéng zhuó luò,jūn zhì gèng gū jùn。
永奉大夫欢,不愧世家胤。yǒng fèng dà fū huān,bù kuì shì jiā yìn。
嗟彼名利场,人或以身徇。jiē bǐ míng lì chǎng,rén huò yǐ shēn xùn。
富贵将何为,幻若野中燐。fù guì jiāng hé wèi,huàn ruò yě zhōng lín。
是非千载后,孰是驽与骏。shì fēi qiān zài hòu,shú shì nú yǔ jùn。
郊亭九月馀,霜气入鸿阵。jiāo tíng jiǔ yuè yú,shuāng qì rù hóng zhèn。
渺渺征车行,落叶载途衬。miǎo miǎo zhēng chē xíng,luò yè zài tú chèn。
送君无限情,长歌以相赆。sòng jūn wú xiàn qíng,zhǎng gē yǐ xiāng jìn。

程敏政

明徽州府休宁人,字克勤。程信子。成化二年进士。授编修,历左谕德,以学问该博著称。弘治中官至礼部右侍郎兼侍读学士。见唐寅乡试卷,激赏之。十二年,主持会试,以试题外泄,被劾为通关节于唐寅等,下狱。寻勒致仕卒。有《新安文献志》、《明文衡》、《篁墩集》。 程敏政的作品>>

猜您喜欢

王封君哀挽

程敏政

闻说方瞳似水清,正宜高卧享松龄。wén shuō fāng tóng shì shuǐ qīng,zhèng yí gāo wò xiǎng sōng líng。
金茎忽尽仙人露,玉宇空瞻处士星。jīn jīng hū jǐn xiān rén lù,yù yǔ kōng zhān chù shì xīng。
李白跨鲸游未返,庄周成蝶梦难醒。lǐ bái kuà jīng yóu wèi fǎn,zhuāng zhōu chéng dié mèng nán xǐng。
烟霞痼疾谁堪疗,月旦遗风尚可听。yān xiá gù jí shuí kān liáo,yuè dàn yí fēng shàng kě tīng。
压座词章轻白雪,及门声价起青萍。yā zuò cí zhāng qīng bái xuě,jí mén shēng jià qǐ qīng píng。
教条严胜师儒馆,乡约公于守令厅。jiào tiáo yán shèng shī rú guǎn,xiāng yuē gōng yú shǒu lìng tīng。
尘里冠缨长谢手,山间丘壑自忘形。chén lǐ guān yīng zhǎng xiè shǒu,shān jiān qiū hè zì wàng xíng。
延交屡结新诗垒,睦族重开旧谱亭。yán jiāo lǚ jié xīn shī lěi,mù zú zhòng kāi jiù pǔ tíng。
作赋不惭心似铁,守箴能戒口如瓶。zuò fù bù cán xīn shì tiě,shǒu zhēn néng jiè kǒu rú píng。
阶盈兰玉人夸谢,城隔芙蓉主换丁。jiē yíng lán yù rén kuā xiè,chéng gé fú róng zhǔ huàn dīng。
悲入夜阑鱼钓冷,坐看春尽鹿车停。bēi rù yè lán yú diào lěng,zuò kàn chūn jǐn lù chē tíng。
歌郎泪下风中烛,吊客魂销雨后铃。gē láng lèi xià fēng zhōng zhú,diào kè hún xiāo yǔ hòu líng。
滚滚年光嗟化鹤,飘飘身事等流萤。gǔn gǔn nián guāng jiē huà hè,piāo piāo shēn shì děng liú yíng。
丰姿仿佛惟馀画,手泽分明却在庭。fēng zī fǎng fú wéi yú huà,shǒu zé fēn míng què zài tíng。
百岁难酬鸿鹄志,九霄先振凤凰翎。bǎi suì nán chóu hóng gǔ zhì,jiǔ xiāo xiān zhèn fèng huáng líng。
朝行渐已登三事,家训由来本一经。cháo xíng jiàn yǐ dēng sān shì,jiā xùn yóu lái běn yī jīng。
牲鼎几回供祖庙,丝纶重叠下王廷。shēng dǐng jǐ huí gōng zǔ miào,sī lún zhòng dié xià wáng tíng。
社中拟入先生祀,冢上还劳太史铭。shè zhōng nǐ rù xiān shēng sì,zhǒng shàng hái láo tài shǐ míng。
枫树落霜天冉冉,蘋花摇日水泠泠。fēng shù luò shuāng tiān rǎn rǎn,píng huā yáo rì shuǐ líng líng。
怀贤定有观风使,下马时来问典刑。huái xián dìng yǒu guān fēng shǐ,xià mǎ shí lái wèn diǎn xíng。

南窗遗教为刘道亨编修赋

程敏政

南窗人去几朝昏,遗墨能看一卷存。nán chuāng rén qù jǐ cháo hūn,yí mò néng kàn yī juǎn cún。
素楮装潢皆手泽,缥囊舒卷半啼痕。sù chǔ zhuāng huáng jiē shǒu zé,piāo náng shū juǎn bàn tí hén。
后生继述心良苦,先达流传道可尊。hòu shēng jì shù xīn liáng kǔ,xiān dá liú chuán dào kě zūn。
风散芸香沾剩馥,春回兰玉长芳根。fēng sàn yún xiāng zhān shèng fù,chūn huí lán yù zhǎng fāng gēn。
泉蒙养处占羲象,庭训闻诗企鲁论。quán méng yǎng chù zhàn xī xiàng,tíng xùn wén shī qǐ lǔ lùn。
策似董生还及第,经传刘向本专门。cè shì dǒng shēng hái jí dì,jīng chuán liú xiàng běn zhuān mén。
玉堂绳武推严侍,紫诰貤封荷霈恩。yù táng shéng wǔ tuī yán shì,zǐ gào yí fēng hé pèi ēn。
弃简三年嗤伯鲁,书绅终日慕颛孙。qì jiǎn sān nián chī bó lǔ,shū shēn zhōng rì mù zhuān sūn。
菑畬转觉名家盛,慈教堪令薄俗敦。zāi shē zhuǎn jué míng jiā shèng,cí jiào kān lìng báo sú dūn。
祀典何当分里社,书声犹记出沙村。sì diǎn hé dāng fēn lǐ shè,shū shēng yóu jì chū shā cūn。
拟?一勺西江水,遥酹青山处士魂。nǐ yī sháo xī jiāng shuǐ,yáo lèi qīng shān chù shì hún。

与东园宣溪濒江夜坐联句六韵

程敏政

坐久江干月渐明,山城谯鼓报初更。zuò jiǔ jiāng gàn yuè jiàn míng,shān chéng qiáo gǔ bào chū gèng。
边流官树参差影,隔岸渔舟欸乃声。biān liú guān shù cān chà yǐng,gé àn yú zhōu āi nǎi shēng。
客路屡惊时序改,诗坛长助梦魂清。kè lù lǚ jīng shí xù gǎi,shī tán zhǎng zhù mèng hún qīng。
汀芦水鸟栖初定,野草青蛙断复鸣。tīng lú shuǐ niǎo qī chū dìng,yě cǎo qīng wā duàn fù míng。
洗盏不妨更夜酌,听鸡无奈促晨征。xǐ zhǎn bù fáng gèng yè zhuó,tīng jī wú nài cù chén zhēng。
独怜远浦寒潮上,不管寻常去住情。dú lián yuǎn pǔ hán cháo shàng,bù guǎn xún cháng qù zhù qíng。

东园复请游天宁寺席上联句

程敏政

石径盘回万木中,寺门惟许白云通。shí jìng pán huí wàn mù zhōng,sì mén wéi xǔ bái yún tōng。
参差楼阁烟霞古,晻映溪山户牖空。cān chà lóu gé yān xiá gǔ,àn yìng xī shān hù yǒu kōng。
坐久塔铃还自语,诗豪床笔喜相同。zuò jiǔ tǎ líng hái zì yǔ,shī háo chuáng bǐ xǐ xiāng tóng。
兴来隔渡频呼酒,醉里看花更徙筇。xīng lái gé dù pín hū jiǔ,zuì lǐ kàn huā gèng xǐ qióng。
啼鸟数声檐外树,归帆一叶雨边风。tí niǎo shù shēng yán wài shù,guī fān yī yè yǔ biān fēng。
茶瓜留客全忘暑,泉石娱人正未穷。chá guā liú kè quán wàng shǔ,quán shí yú rén zhèng wèi qióng。
地迥百年初胜赏,僧忙半日总群公。dì jiǒng bǎi nián chū shèng shǎng,sēng máng bàn rì zǒng qún gōng。
飘蓬湖海怜双鬓,结草田园方寸衷。piāo péng hú hǎi lián shuāng bìn,jié cǎo tián yuán fāng cùn zhōng。
欲就佛龛灯下宿,萍踪那复计西东。yù jiù fú kān dēng xià sù,píng zōng nà fù jì xī dōng。

寄题少华山

程敏政

山房一日启云缄,此地分明隔圣凡。shān fáng yī rì qǐ yún jiān,cǐ dì fēn míng gé shèng fán。
玄石似当天狗堕,玉峰元出鬼工劖。xuán shí shì dāng tiān gǒu duò,yù fēng yuán chū guǐ gōng chán。
珠帘直下千寻瀑,翠锦齐张九叠岩。zhū lián zhí xià qiān xún pù,cuì jǐn qí zhāng jiǔ dié yán。
砂拂涧毛红簌簌,露垂仙掌碧巉巉。shā fú jiàn máo hóng sù sù,lù chuí xiān zhǎng bì chán chán。
桥横羽盖留真迹,室贮丹经锁秘函。qiáo héng yǔ gài liú zhēn jì,shì zhù dān jīng suǒ mì hán。
蜃气半空浮殿阁,銮声终夕度英咸。shèn qì bàn kōng fú diàn gé,luán shēng zhōng xī dù yīng xián。
十洲暖雾薰瑶草,万壑天风响雪杉。shí zhōu nuǎn wù xūn yáo cǎo,wàn hè tiān fēng xiǎng xuě shān。
封禅可无群后集,往来疑有百灵监。fēng chán kě wú qún hòu jí,wǎng lái yí yǒu bǎi líng jiān。
蛟龙在下今犹蛰,萝茑盘空古未芟。jiāo lóng zài xià jīn yóu zhé,luó niǎo pán kōng gǔ wèi shān。
揽胜谁飞王令舄,凭高时见浙江帆。lǎn shèng shuí fēi wáng lìng xì,píng gāo shí jiàn zhè jiāng fān。
微生愧乏神仙骨,迩岁容抛学士衔。wēi shēng kuì fá shén xiān gǔ,ěr suì róng pāo xué shì xián。
林下每回思却老,人间何许更忧谗。lín xià měi huí sī què lǎo,rén jiān hé xǔ gèng yōu chán。
吟筇漫踏新芒屩,野服仍裁短葛衫。yín qióng màn tà xīn máng juē,yě fú réng cái duǎn gé shān。
幽谷紫芝应最盛,便期明日荷长镵。yōu gǔ zǐ zhī yīng zuì shèng,biàn qī míng rì hé zhǎng chán。

挽张世琏舍人

程敏政

去年君家会邻曲,芙蕖花红池水绿。qù nián jūn jiā huì lín qū,fú qú huā hóng chí shuǐ lǜ。
今年君死藤束棺,芙渠花落池水寒。jīn nián jūn sǐ téng shù guān,fú qú huā luò chí shuǐ hán。
明年花开对新主,太息人生几何许。míng nián huā kāi duì xīn zhǔ,tài xī rén shēng jǐ hé xǔ。
楚些招君君不来,斜日虚堂泪如雨。chǔ xiē zhāo jūn jūn bù lái,xié rì xū táng lèi rú yǔ。

咏史十四首

程敏政

重华受尧禅,揖让何雍雍。zhòng huá shòu yáo chán,yī ràng hé yōng yōng。
奉尧若考妣,臣道尽始终。fèng yáo ruò kǎo bǐ,chén dào jǐn shǐ zhōng。
夏王继虞统,心与重华同。xià wáng jì yú tǒng,xīn yǔ zhòng huá tóng。
汉家逆操子,亦欲希前踪。hàn jiā nì cāo zi,yì yù xī qián zōng。
如何臣故主,贬号山阳公。rú hé chén gù zhǔ,biǎn hào shān yáng gōng。

咏史十四首

程敏政

周公作周礼,本以致太平。zhōu gōng zuò zhōu lǐ,běn yǐ zhì tài píng。
后来讲求者,往往乱自生。hòu lái jiǎng qiú zhě,wǎng wǎng luàn zì shēng。
一悲新室篡,再苦新法行。yī bēi xīn shì cuàn,zài kǔ xīn fǎ xíng。
善哉豫公语,万古当作程。shàn zāi yù gōng yǔ,wàn gǔ dāng zuò chéng。
关雎与麟趾,此化何时明。guān jū yǔ lín zhǐ,cǐ huà hé shí míng。

咏史十四首

程敏政

寄生根不牢,蜾裸种还异。jì shēng gēn bù láo,guǒ luǒ zhǒng hái yì。
当时浪自喜,久远安可计。dāng shí làng zì xǐ,jiǔ yuǎn ān kě jì。
鄙哉文信侯,蕞尔琅琊吏。bǐ zāi wén xìn hóu,zuì ěr láng yá lì。
坐令秦晋史,半作他人帝。zuò lìng qín jìn shǐ,bàn zuò tā rén dì。
厉阶谁所启,剿灭固天意。lì jiē shuí suǒ qǐ,jiǎo miè gù tiān yì。
独喜赵王孙,世主沙漠地。dú xǐ zhào wáng sūn,shì zhǔ shā mò dì。

咏史十四首

程敏政

霸王弑义帝,汉祖诛元勋。bà wáng shì yì dì,hàn zǔ zhū yuán xūn。
君臣道既绝,可得全其身。jūn chén dào jì jué,kě dé quán qí shēn。
平生固不同,毕竟同一死。píng shēng gù bù tóng,bì jìng tóng yī sǐ。
不知垓下剑,何似淮南矢。bù zhī gāi xià jiàn,hé shì huái nán shǐ。

咏史十四首

程敏政

王陵在汉军,母伏剑于楚。wáng líng zài hàn jūn,mǔ fú jiàn yú chǔ。
赵苞守渔阳,母作鲜卑虏。zhào bāo shǒu yú yáng,mǔ zuò xiān bēi lǔ。
二子皆名臣,忍独遗其母。èr zi jiē míng chén,rěn dú yí qí mǔ。
忠孝有偏重,贤者当自处。zhōng xiào yǒu piān zhòng,xián zhě dāng zì chù。
我爱徐元直,翩然别新主。wǒ ài xú yuán zhí,piān rán bié xīn zhǔ。

咏史十四首

程敏政

大狱考巫蛊,穷兵击狂胡。dà yù kǎo wū gǔ,qióng bīng jī kuáng hú。
壮心一朝悔,刚断今古无。zhuàng xīn yī cháo huǐ,gāng duàn jīn gǔ wú。
轮台诏西极,望苑起后湖。lún tái zhào xī jí,wàng yuàn qǐ hòu hú。
朝歌罔怪者,社稷终为墟。cháo gē wǎng guài zhě,shè jì zhōng wèi xū。

咏史十四首

程敏政

世祖中兴主,手拯三纲颓。shì zǔ zhōng xīng zhǔ,shǒu zhěng sān gāng tuí。
温温东海王,废弃同草莱。wēn wēn dōng hǎi wáng,fèi qì tóng cǎo lái。
子房致园绮,国本无惊猜。zi fáng zhì yuán qǐ,guó běn wú jīng cāi。
乃知隆准公,决断何雄哉。nǎi zhī lóng zhǔn gōng,jué duàn hé xióng zāi。
邓侯奉朝请,严生归钓台。dèng hóu fèng cháo qǐng,yán shēng guī diào tái。
高光可并驾,史论空喧豗。gāo guāng kě bìng jià,shǐ lùn kōng xuān huī。

咏史十四首

程敏政

孔明讨汉贼,凛凛三代师。kǒng míng tǎo hàn zéi,lǐn lǐn sān dài shī。
广厦既已倾,一木安可支。guǎng shà jì yǐ qīng,yī mù ān kě zhī。
想象鞠躬志,惨澹风云姿。xiǎng xiàng jū gōng zhì,cǎn dàn fēng yún zī。
亦有王将军,举义何孜孜。yì yǒu wáng jiāng jūn,jǔ yì hé zī zī。
伐陈奉孱主,百折无回辞。fá chén fèng càn zhǔ,bǎi zhé wú huí cí。
嗟哉古烈士,万世同一时。jiē zāi gǔ liè shì,wàn shì tóng yī shí。

咏史十四首

程敏政

犍为李孝子,本是汉家人。jiān wèi lǐ xiào zi,běn shì hàn jiā rén。
不受邺中诏,名节今古闻。bù shòu yè zhōng zhào,míng jié jīn gǔ wén。
胡为让官表,自称伪朝臣。hú wèi ràng guān biǎo,zì chēng wěi cháo chén。
我欲删此语,庶作无瑕珍。wǒ yù shān cǐ yǔ,shù zuò wú xiá zhēn。
客言且勿删,不见扬子云。kè yán qiě wù shān,bù jiàn yáng zi yún。
已受中散禄,更上美新文。yǐ shòu zhōng sàn lù,gèng shàng měi xīn wén。