古诗词

题谢翰长大韶先生云山障子

程敏政

拔地苍山几千丈,九叠芙蓉照林莽。bá dì cāng shān jǐ qiān zhàng,jiǔ dié fú róng zhào lín mǎng。
群峰夹峙青冥中,万里云开露仙掌。qún fēng jiā zhì qīng míng zhōng,wàn lǐ yún kāi lù xiān zhǎng。
山回径转得佳处,筑室何人据高壤。shān huí jìng zhuǎn dé jiā chù,zhù shì hé rén jù gāo rǎng。
古瓦参差接栋流,虚窗迢递临风敞。gǔ wǎ cān chà jiē dòng liú,xū chuāng tiáo dì lín fēng chǎng。
别圃长栽巨胜花,闲门任结蟏蛸网。bié pǔ zhǎng zāi jù shèng huā,xián mén rèn jié xiāo shāo wǎng。
桃源渡口短桥通,一派溪光断尘鞅。táo yuán dù kǒu duǎn qiáo tōng,yī pài xī guāng duàn chén yāng。
黄鸟交啼苑树浓,白鹭低飞田水长。huáng niǎo jiāo tí yuàn shù nóng,bái lù dī fēi tián shuǐ zhǎng。
幽栖仿佛晋朝人,束发乌巾被轻氅。yōu qī fǎng fú jìn cháo rén,shù fā wū jīn bèi qīng chǎng。
世途万变了不知,俯槛围棋事闲傥。shì tú wàn biàn le bù zhī,fǔ kǎn wéi qí shì xián tǎng。
相持犹似未忘机,苦向盘中较铢两。xiāng chí yóu shì wèi wàng jī,kǔ xiàng pán zhōng jiào zhū liǎng。
林间暑气不胜薄,羽箑何由更添爽。lín jiān shǔ qì bù shèng báo,yǔ shà hé yóu gèng tiān shuǎng。
童子手供朝暮餐,和露烹葵足斋享。tóng zi shǒu gōng cháo mù cān,hé lù pēng kuí zú zhāi xiǎng。
槛外芳塘五里宽,一围种作莲花荡。kǎn wài fāng táng wǔ lǐ kuān,yī wéi zhǒng zuò lián huā dàng。
兴来每欲随所之,预有家人棹兰桨。xīng lái měi yù suí suǒ zhī,yù yǒu jiā rén zhào lán jiǎng。
书册薰垆共一船,水气絪缊护青幌。shū cè xūn lú gòng yī chuán,shuǐ qì yīn yūn hù qīng huǎng。
远村鸡犬互鸣吠,落日渔樵自来往。yuǎn cūn jī quǎn hù míng fèi,luò rì yú qiáo zì lái wǎng。
岩阿疑是古赤城,高旆招摇出天上。yán ā yí shì gǔ chì chéng,gāo pèi zhāo yáo chū tiān shàng。
树头隐约梵王宫,几杵疏钟送微响。shù tóu yǐn yuē fàn wáng gōng,jǐ chǔ shū zhōng sòng wēi xiǎng。
仙境宁论小大茅,人家不异东西瀼。xiān jìng níng lùn xiǎo dà máo,rén jiā bù yì dōng xī ráng。
生绡咫尺意难穷,愈觉周郎画堪赏。shēng xiāo zhǐ chǐ yì nán qióng,yù jué zhōu láng huà kān shǎng。
学士先生太傅孙,方寸之田似山广。xué shì xiān shēng tài fù sūn,fāng cùn zhī tián shì shān guǎng。
少年奋起大江西,澹墨题名首金榜。shǎo nián fèn qǐ dà jiāng xī,dàn mò tí míng shǒu jīn bǎng。
经帏史局最蒙恩,不独词章在忠谠。jīng wéi shǐ jú zuì méng ēn,bù dú cí zhāng zài zhōng dǎng。
鼎铉终期此日调,星凤方增后人仰。dǐng xuàn zhōng qī cǐ rì diào,xīng fèng fāng zēng hòu rén yǎng。
东山别墅有高情,未许披图动遐想。dōng shān bié shù yǒu gāo qíng,wèi xǔ pī tú dòng xiá xiǎng。

程敏政

明徽州府休宁人,字克勤。程信子。成化二年进士。授编修,历左谕德,以学问该博著称。弘治中官至礼部右侍郎兼侍读学士。见唐寅乡试卷,激赏之。十二年,主持会试,以试题外泄,被劾为通关节于唐寅等,下狱。寻勒致仕卒。有《新安文献志》、《明文衡》、《篁墩集》。 程敏政的作品>>

猜您喜欢

朴庵先生何公哀挽八章

程敏政

山中逃暑睡方甜,门外於菟识孝廉。shān zhōng táo shǔ shuì fāng tián,mén wài yú tú shí xiào lián。
寿到古稀仍过七,老天明示吉人占。shòu dào gǔ xī réng guò qī,lǎo tiān míng shì jí rén zhàn。

朴庵先生何公哀挽八章

程敏政

曾受清朝御史封,华颠乌帽见真容。céng shòu qīng cháo yù shǐ fēng,huá diān wū mào jiàn zhēn róng。
坟前更竖苍崖石,待取鸾书下九重。fén qián gèng shù cāng yá shí,dài qǔ luán shū xià jiǔ zhòng。

朴庵先生何公哀挽八章

程敏政

敕葬恩深动一时,松楸长系百年思。chì zàng ēn shēn dòng yī shí,sōng qiū zhǎng xì bǎi nián sī。
几筵况有奎文在,不用人歌薤露诗。jǐ yán kuàng yǒu kuí wén zài,bù yòng rén gē xiè lù shī。

许由弃瓢图为廷殷侄题

程敏政

心寂何妨响万瓢,弃心生处胜狂涛。xīn jì hé fáng xiǎng wàn piáo,qì xīn shēng chù shèng kuáng tāo。
耳尘暂灭心尘起,却恐先生见未高。ěr chén zàn miè xīn chén qǐ,què kǒng xiān shēng jiàn wèi gāo。

次韵题竹鹤老人画

程敏政

林间二客妙无语,溪上一航随所之。lín jiān èr kè miào wú yǔ,xī shàng yī háng suí suǒ zhī。
江山偶尔兴不浅,谁说丹青老未奇。jiāng shān ǒu ěr xīng bù qiǎn,shuí shuō dān qīng lǎo wèi qí。

行台春意

程敏政

年年新竹破苍苔,清拂江南旧柏台。nián nián xīn zhú pò cāng tái,qīng fú jiāng nán jiù bǎi tái。
不道停云高兴发,却从江北寄春来。bù dào tíng yún gāo xīng fā,què cóng jiāng běi jì chūn lái。

行台春意

程敏政

纷纷红绿委黄尘,入眼琅玕秀逼人。fēn fēn hóng lǜ wěi huáng chén,rù yǎn láng gān xiù bī rén。
劲操不随霜雪改,行台长占四时春。jìn cāo bù suí shuāng xuě gǎi,xíng tái zhǎng zhàn sì shí chūn。

行台春意

程敏政

风前无数翠鸾翔,粉箨初翻细细香。fēng qián wú shù cuì luán xiáng,fěn tuò chū fān xì xì xiāng。
公暇留题诗满幅,后人应比召公棠。gōng xiá liú tí shī mǎn fú,hòu rén yīng bǐ zhào gōng táng。

行台春意

程敏政

春雷殷殷动江村,头角峥嵘遍石根。chūn léi yīn yīn dòng jiāng cūn,tóu jiǎo zhēng róng biàn shí gēn。
回首一湾溪上路,为君归思绕篁墩。huí shǒu yī wān xī shàng lù,wèi jūn guī sī rào huáng dūn。

汪敦善以詹簿弟春草图索诗强赋一绝不忍复观也

程敏政

满地菲菲绿涨春,多情长践落花茵。mǎn dì fēi fēi lǜ zhǎng chūn,duō qíng zhǎng jiàn luò huā yīn。
谢家风物依然在,不见临池染翰人。xiè jiā fēng wù yī rán zài,bù jiàn lín chí rǎn hàn rén。

约黄司训汝彝

程敏政

数茎白发感流年,三秀灵芝在目前。shù jīng bái fā gǎn liú nián,sān xiù líng zhī zài mù qián。
何地与君堪一语,云岩高处绝尘缘。hé dì yǔ jūn kān yī yǔ,yún yán gāo chù jué chén yuán。

方侍御到京后寄题梅一绝并咏宪台梅三律勉和二篇其一

程敏政

瘦骨冰容不耐寒,春花开落任悲欢。shòu gǔ bīng róng bù nài hán,chūn huā kāi luò rèn bēi huān。
天留一树清溪上,正为山人喜静观。tiān liú yī shù qīng xī shàng,zhèng wèi shān rén xǐ jìng guān。

远上寒山诗意图为汪镒题

程敏政

偶尔拈来语更工,景随天出爱唐风。ǒu ěr niān lái yǔ gèng gōng,jǐng suí tiān chū ài táng fēng。
白云红叶寒山句,早被人传入画中。bái yún hóng yè hán shān jù,zǎo bèi rén chuán rù huà zhōng。

题自写墨梅

程敏政

墨本流传四十秋,不堪重省少年游。mò běn liú chuán sì shí qiū,bù kān zhòng shěng shǎo nián yóu。
山堂雪后摩挲处,赢得寒花照白头。shān táng xuě hòu mó sā chù,yíng dé hán huā zhào bái tóu。

题延龄桥

程敏政

水上新桥卧两虹,延龄题字刻西东。shuǐ shàng xīn qiáo wò liǎng hóng,yán líng tí zì kè xī dōng。
自惭不是题桥手,都入行人指笑中。zì cán bù shì tí qiáo shǒu,dōu rù xíng rén zhǐ xiào zhōng。