古诗词

程氏三节妇诗

程敏政

一节已云寡,联芳良独难。yī jié yǐ yún guǎ,lián fāng liáng dú nán。
伟哉程氏妇,挺此三琅玕。wěi zāi chéng shì fù,tǐng cǐ sān láng gān。
朅从夫子亡,矢死为孤鸾。qiè cóng fū zi wáng,shǐ sǐ wèi gū luán。
梯也谢膏沭,姒也捐罗纨。tī yě xiè gāo shù,sì yě juān luó wán。
空闺窅无人,号恸摧肠肝。kōng guī yǎo wú rén,hào tòng cuī cháng gān。
庭乌助其哀,比邻辍其餐。tíng wū zhù qí āi,bǐ lín chuò qí cān。
抚婴尚自苦,独处尤悲酸。fǔ yīng shàng zì kǔ,dú chù yóu bēi suān。
人生几何时,日月如流丸。rén shēng jǐ hé shí,rì yuè rú liú wán。
长者遂白头,少者颜凋残。zhǎng zhě suì bái tóu,shǎo zhě yán diāo cán。
不见昊天广,但觉春风寒。bù jiàn hào tiān guǎng,dàn jué chūn fēng hán。
乃知帝降衷,本固不可刓。nǎi zhī dì jiàng zhōng,běn gù bù kě wán。
滔滔东逝水,足与回狂澜。tāo tāo dōng shì shuǐ,zú yǔ huí kuáng lán。
愿言冠屦子,勿作偷生安。yuàn yán guān jù zi,wù zuò tōu shēng ān。
如此巾帼人,输彼一寸丹。rú cǐ jīn guó rén,shū bǐ yī cùn dān。
长令天地间,凛凛节操完。zhǎng lìng tiān dì jiān,lǐn lǐn jié cāo wán。
我非刘更生,闻之坐长叹。wǒ fēi liú gèng shēng,wén zhī zuò zhǎng tàn。
谁当传列女,千载名弗刊。shuí dāng chuán liè nǚ,qiān zài míng fú kān。

程敏政

明徽州府休宁人,字克勤。程信子。成化二年进士。授编修,历左谕德,以学问该博著称。弘治中官至礼部右侍郎兼侍读学士。见唐寅乡试卷,激赏之。十二年,主持会试,以试题外泄,被劾为通关节于唐寅等,下狱。寻勒致仕卒。有《新安文献志》、《明文衡》、《篁墩集》。 程敏政的作品>>

猜您喜欢

题杂画

程敏政

雨后薰风不动尘,名园生意逐时新。yǔ hòu xūn fēng bù dòng chén,míng yuán shēng yì zhú shí xīn。
啭枝黄鸟声全变,结子红桃色半匀。zhuàn zhī huáng niǎo shēng quán biàn,jié zi hóng táo sè bàn yún。

题杂画

程敏政

落日秋风渭水湄,天教西伯共心期。luò rì qiū fēng wèi shuǐ méi,tiān jiào xī bó gòng xīn qī。
凭谁敢道鹰扬勇,鹤发渔翁有此奇。píng shuí gǎn dào yīng yáng yǒng,hè fā yú wēng yǒu cǐ qí。

题杂画

程敏政

长须冲破荇芽青,湖上风来水气腥。zhǎng xū chōng pò xìng yá qīng,hú shàng fēng lái shuǐ qì xīng。
喜见天机归画史,不将新味付庖丁。xǐ jiàn tiān jī guī huà shǐ,bù jiāng xīn wèi fù páo dīng。

题小景画

程敏政

青山佳处绝纤埃,草绿裙腰一径开。qīng shān jiā chù jué xiān āi,cǎo lǜ qún yāo yī jìng kāi。
不是烟霞有深癖,水边林下肯同来。bù shì yān xiá yǒu shēn pǐ,shuǐ biān lín xià kěn tóng lái。

腊月八日以青布寿稚女月仙

程敏政

愿儿从此寿无涯,一疋青缣致老怀。yuàn ér cóng cǐ shòu wú yá,yī pǐ qīng jiān zhì lǎo huái。
珍重莫嫌爷礼薄,他年留取配荆钗。zhēn zhòng mò xián yé lǐ báo,tā nián liú qǔ pèi jīng chāi。

为乡人张卫幕贵题辽王九鸶图

程敏政

苇岸芦汀立九鸶,郢人燕说是吾师。wěi àn lú tīng lì jiǔ sī,yǐng rén yàn shuō shì wú shī。
拟将圣训垂深戒,想见宗英洒翰时。nǐ jiāng shèng xùn chuí shēn jiè,xiǎng jiàn zōng yīng sǎ hàn shí。

题盛子昭唐子华小景

程敏政

石梁新雨滑生苔,斸药多因置酒材。shí liáng xīn yǔ huá shēng tái,zhǔ yào duō yīn zhì jiǔ cái。
山下杪秋无客到,松梢鸣鹤讶人来。shān xià miǎo qiū wú kè dào,sōng shāo míng hè yà rén lái。

题盛子昭唐子华小景

程敏政

雪后川原远近分,渔榔僧磬隔溪云。xuě hòu chuān yuán yuǎn jìn fēn,yú láng sēng qìng gé xī yún。
行吟坐啸皆诗趣,追忆吾乡旧令君。xíng yín zuò xiào jiē shī qù,zhuī yì wú xiāng jiù lìng jūn。

题马图

程敏政

绿阴风软白沙乾,入眼方知骏骨难。lǜ yīn fēng ruǎn bái shā qián,rù yǎn fāng zhī jùn gǔ nán。
辇路草长东幸少,漫将调习付奚官。niǎn lù cǎo zhǎng dōng xìng shǎo,màn jiāng diào xí fù xī guān。

航济川讲经约游西山不果

程敏政

涧水相期浣袜尘,交情谁似远公真。jiàn shuǐ xiāng qī huàn wà chén,jiāo qíng shuí shì yuǎn gōng zhēn。
东风晓夜催行客,赢得西山冷笑人。dōng fēng xiǎo yè cuī xíng kè,yíng dé xī shān lěng xiào rén。

过白云观

程敏政

红尘飞尽白云生,一径深深草树平。hóng chén fēi jǐn bái yún shēng,yī jìng shēn shēn cǎo shù píng。
丹灶已空仙去远,琳宫犹枕旧辽城。dān zào yǐ kōng xiān qù yuǎn,lín gōng yóu zhěn jiù liáo chéng。

游归值雨

程敏政

胜日春郊马足轻,归来风雨暗东城。shèng rì chūn jiāo mǎ zú qīng,guī lái fēng yǔ àn dōng chéng。
阴晴多谢天公巧,容我看山一度行。yīn qíng duō xiè tiān gōng qiǎo,róng wǒ kàn shān yī dù xíng。

题画牛二首

程敏政

沙柳阴浓岸草深,老犍回首认桃林。shā liǔ yīn nóng àn cǎo shēn,lǎo jiān huí shǒu rèn táo lín。
手提死雉惊乌啄,赖有田夫报苦心。shǒu tí sǐ zhì jīng wū zhuó,lài yǒu tián fū bào kǔ xīn。

题画牛二首

程敏政

芳草平原水满陂,夕阳牛背影差池。fāng cǎo píng yuán shuǐ mǎn bēi,xī yáng niú bèi yǐng chà chí。
青童黄犊相呼处,记取前朝卖剑时。qīng tóng huáng dú xiāng hū chù,jì qǔ qián cháo mài jiàn shí。

有画士人与和尚道士醉戏者曲有思致殆宋本也漫赋一绝

程敏政

外貌猖狂内乐真,醉来谁主复谁宾。wài mào chāng kuáng nèi lè zhēn,zuì lái shuí zhǔ fù shuí bīn。
等闲不是攒眉社,自有壶天一样春。děng xián bù shì zǎn méi shè,zì yǒu hú tiān yī yàng chūn。