古诗词

程氏三节妇诗

程敏政

一节已云寡,联芳良独难。yī jié yǐ yún guǎ,lián fāng liáng dú nán。
伟哉程氏妇,挺此三琅玕。wěi zāi chéng shì fù,tǐng cǐ sān láng gān。
朅从夫子亡,矢死为孤鸾。qiè cóng fū zi wáng,shǐ sǐ wèi gū luán。
梯也谢膏沭,姒也捐罗纨。tī yě xiè gāo shù,sì yě juān luó wán。
空闺窅无人,号恸摧肠肝。kōng guī yǎo wú rén,hào tòng cuī cháng gān。
庭乌助其哀,比邻辍其餐。tíng wū zhù qí āi,bǐ lín chuò qí cān。
抚婴尚自苦,独处尤悲酸。fǔ yīng shàng zì kǔ,dú chù yóu bēi suān。
人生几何时,日月如流丸。rén shēng jǐ hé shí,rì yuè rú liú wán。
长者遂白头,少者颜凋残。zhǎng zhě suì bái tóu,shǎo zhě yán diāo cán。
不见昊天广,但觉春风寒。bù jiàn hào tiān guǎng,dàn jué chūn fēng hán。
乃知帝降衷,本固不可刓。nǎi zhī dì jiàng zhōng,běn gù bù kě wán。
滔滔东逝水,足与回狂澜。tāo tāo dōng shì shuǐ,zú yǔ huí kuáng lán。
愿言冠屦子,勿作偷生安。yuàn yán guān jù zi,wù zuò tōu shēng ān。
如此巾帼人,输彼一寸丹。rú cǐ jīn guó rén,shū bǐ yī cùn dān。
长令天地间,凛凛节操完。zhǎng lìng tiān dì jiān,lǐn lǐn jié cāo wán。
我非刘更生,闻之坐长叹。wǒ fēi liú gèng shēng,wén zhī zuò zhǎng tàn。
谁当传列女,千载名弗刊。shuí dāng chuán liè nǚ,qiān zài míng fú kān。

程敏政

明徽州府休宁人,字克勤。程信子。成化二年进士。授编修,历左谕德,以学问该博著称。弘治中官至礼部右侍郎兼侍读学士。见唐寅乡试卷,激赏之。十二年,主持会试,以试题外泄,被劾为通关节于唐寅等,下狱。寻勒致仕卒。有《新安文献志》、《明文衡》、《篁墩集》。 程敏政的作品>>

猜您喜欢

途次偶成

程敏政

寸寸田塍接涧阿,一丛茅屋枕坡陀。cùn cùn tián chéng jiē jiàn ā,yī cóng máo wū zhěn pō tuó。
马蹄已近江南路,渐觉人家水竹多。mǎ tí yǐ jìn jiāng nán lù,jiàn jué rén jiā shuǐ zhú duō。

次滁阳赠州守刘焕

程敏政

琅琊山下水声长,六一堂前草树荒。láng yá shān xià shuǐ shēng zhǎng,liù yī táng qián cǎo shù huāng。
驻马喜逢刘郡守,风流犹解说欧阳。zhù mǎ xǐ féng liú jùn shǒu,fēng liú yóu jiě shuō ōu yáng。

早发滁阳戏题

程敏政

夜到滁阳只困眠,去时才及五更天。yè dào chú yáng zhǐ kùn mián,qù shí cái jí wǔ gèng tiān。
匆匆谕德人应笑,何不来尝庶子泉。cōng cōng yù dé rén yīng xiào,hé bù lái cháng shù zi quán。

过家君旧任太仆所居闻当时及门者惟典术魏延一人

程敏政

行云落日绕乡园,厩马如龙草自蕃。xíng yún luò rì rào xiāng yuán,jiù mǎ rú lóng cǎo zì fān。
闻说旧时门下客,萧条惟有魏生存。wén shuō jiù shí mén xià kè,xiāo tiáo wéi yǒu wèi shēng cún。

冬至行庆贺礼于太平府中

程敏政

一线阳随夜气生,瞻天随例拜江城。yī xiàn yáng suí yè qì shēng,zhān tiān suí lì bài jiāng chéng。
不知此际文华殿,谁导青宫鹤驾行。bù zhī cǐ jì wén huá diàn,shuí dǎo qīng gōng hè jià xíng。

过丛山关入绩溪界巧溪桥

程敏政

江南江北路迢迢,马上朱颜渐觉凋。jiāng nán jiāng běi lù tiáo tiáo,mǎ shàng zhū yán jiàn jué diāo。
今日故乡初入眼,丛山关下巧溪桥。jīn rì gù xiāng chū rù yǎn,cóng shān guān xià qiǎo xī qiáo。

夜宿绵溪

程敏政

屈指离家又一程,篷窗欹枕梦难成。qū zhǐ lí jiā yòu yī chéng,péng chuāng yī zhěn mèng nán chéng。
无端水郭停舟处,半夜滩声似雨声。wú duān shuǐ guō tíng zhōu chù,bàn yè tān shēng shì yǔ shēng。

雨中过严州与张时祯通判同年叙别

程敏政

石梯如画带江楼,喜遇看花旧俊游。shí tī rú huà dài jiāng lóu,xǐ yù kàn huā jiù jùn yóu。
十四年来情不尽,东风吹雨上官舟。shí sì nián lái qíng bù jǐn,dōng fēng chuī yǔ shàng guān zhōu。

钓台

程敏政

暂掷纶竿去复还,徵书空照水云间。zàn zhì lún gān qù fù hái,zhēng shū kōng zhào shuǐ yún jiān。
桐江岩壑知心久,肯遣移文过北山。tóng jiāng yán hè zhī xīn jiǔ,kěn qiǎn yí wén guò běi shān。

登富春山时乡族商人多以索逋钱寓子陵祠问其所从索者皆县官也笑赋一绝

程敏政

争道先生百世师,富春山麓起崇祠。zhēng dào xiān shēng bǎi shì shī,fù chūn shān lù qǐ chóng cí。
残碑尚刻希文记,终有廉贪立懦时。cán bēi shàng kè xī wén jì,zhōng yǒu lián tān lì nuò shí。

皋亭山

程敏政

晓受降书夜戢兵,路人犹说伯颜名。xiǎo shòu jiàng shū yè jí bīng,lù rén yóu shuō bó yán míng。
中原多少奇男子,不向燕山立汉旌。zhōng yuán duō shǎo qí nán zi,bù xiàng yàn shān lì hàn jīng。

调巡抚宣府张养正都宪

程敏政

烽火中宵澈塞明,晓提精骑出严城。fēng huǒ zhōng xiāo chè sāi míng,xiǎo tí jīng qí chū yán chéng。
黄云白草刘家砦,从此边人不敢行。huáng yún bái cǎo liú jiā zhài,cóng cǐ biān rén bù gǎn xíng。

过桐乡晚宿皂林驿

程敏政

东风吹日半晴阴,不觉船窗水气侵。dōng fēng chuī rì bàn qíng yīn,bù jué chuán chuāng shuǐ qì qīn。
三里人家春淡淡,一江烟树晚沉沉。sān lǐ rén jiā chūn dàn dàn,yī jiāng yān shù wǎn chén chén。

雨中次无钖寄秦廷韶太守

程敏政

南来欲试惠山泉,春雨横江懒系船。nán lái yù shì huì shān quán,chūn yǔ héng jiāng lǎn xì chuán。
咫尺故人难晤语,相思时诵竹垆篇。zhǐ chǐ gù rén nán wù yǔ,xiāng sī shí sòng zhú lú piān。

寄华守正

程敏政

百里江乡石路斜,东风相隔渺天涯。bǎi lǐ jiāng xiāng shí lù xié,dōng fēng xiāng gé miǎo tiān yá。
离人十载今何似,无限情悬孝子家。lí rén shí zài jīn hé shì,wú xiàn qíng xuán xiào zi jiā。