古诗词

郭忠恕雪霁江行图为沈启南题

程敏政

蜀山晓起雪大晴,蜀江早有商船行。shǔ shān xiǎo qǐ xuě dà qíng,shǔ jiāng zǎo yǒu shāng chuán xíng。
前牵百丈后催舵,欲动不动难为情。qián qiān bǎi zhàng hòu cuī duò,yù dòng bù dòng nán wèi qíng。
两舷相依若弟兄,雪后无风江水平。liǎng xián xiāng yī ruò dì xiōng,xuě hòu wú fēng jiāng shuǐ píng。
古来川货甲天下,尔中何物皆充盈。gǔ lái chuān huò jiǎ tiān xià,ěr zhōng hé wù jiē chōng yíng。
一舟系尾大于瓦,荡漾不敢相先争。yī zhōu xì wěi dà yú wǎ,dàng yàng bù gǎn xiāng xiān zhēng。
有时遇险即分载,主者自解操奇赢。yǒu shí yù xiǎn jí fēn zài,zhǔ zhě zì jiě cāo qí yíng。
长年三老各守职,翘首疑闻呼啸声。zhǎng nián sān lǎo gè shǒu zhí,qiào shǒu yí wén hū xiào shēng。
纷纷远树雾中出,点点玉峰天外明。fēn fēn yuǎn shù wù zhōng chū,diǎn diǎn yù fēng tiān wài míng。
棹郎呵冻相偶语,隔岸恐是夷陵城。zhào láng hē dòng xiāng ǒu yǔ,gé àn kǒng shì yí líng chéng。
大滩小滩难悉数,自出两川今几程。dà tān xiǎo tān nán xī shù,zì chū liǎng chuān jīn jǐ chéng。
嗟哉远道亦良苦,盐井有戒何相轻。jiē zāi yuǎn dào yì liáng kǔ,yán jǐng yǒu jiè hé xiāng qīng。
披图一见肌上粟,凛然朔气生檐楹。pī tú yī jiàn jī shàng sù,lǐn rán shuò qì shēng yán yíng。
摩挲久之意乃定,何人方寸劳经营。mó sā jiǔ zhī yì nǎi dìng,hé rén fāng cùn láo jīng yíng。
素缣半幅不盈尺,云是东都狂郭生。sù jiān bàn fú bù yíng chǐ,yún shì dōng dōu kuáng guō shēng。
宣和天子爱书画,亲与印识题其名。xuān hé tiān zi ài shū huà,qīn yǔ yìn shí tí qí míng。
一朝桑海忽遭变,内局委弃随榛荆。yī cháo sāng hǎi hū zāo biàn,nèi jú wěi qì suí zhēn jīng。
郭生惟馀比干画,犹幸不燬南来兵。guō shēng wéi yú bǐ gàn huà,yóu xìng bù huǐ nán lái bīng。
奎章学士子山子,献纳曾倾葵藿诚。kuí zhāng xué shì zi shān zi,xiàn nà céng qīng kuí huò chéng。
尔来二百有馀岁,屈指春秋凡几更。ěr lái èr bǎi yǒu yú suì,qū zhǐ chūn qiū fán jǐ gèng。
不知此本尚在否,抚卷益觉心怦怦。bù zhī cǐ běn shàng zài fǒu,fǔ juǎn yì jué xīn pēng pēng。
石田沈君最博雅,重购所得人皆惊。shí tián shěn jūn zuì bó yǎ,zhòng gòu suǒ dé rén jiē jīng。
装潢完好无璺裂,入手坐见增光荣。zhuāng huáng wán hǎo wú wèn liè,rù shǒu zuò jiàn zēng guāng róng。
郭生斯图乃其一,馀者往往皆精英。guō shēng sī tú nǎi qí yī,yú zhě wǎng wǎng jiē jīng yīng。
题诗有暇或临扫,也以丹青吴下鸣。tí shī yǒu xiá huò lín sǎo,yě yǐ dān qīng wú xià míng。
闻君家住湖水侧,青山古木相回萦。wén jūn jiā zhù hú shuǐ cè,qīng shān gǔ mù xiāng huí yíng。
何时倚棹一寻访,君当倒屣来相迎。hé shí yǐ zhào yī xún fǎng,jūn dāng dào xǐ lái xiāng yíng。
翩然坐我竹窗下,石鼎细呼春茗烹。piān rán zuò wǒ zhú chuāng xià,shí dǐng xì hū chūn míng pēng。
挥童开奁取卷轴,甲唐乙宋聊相评。huī tóng kāi lián qǔ juǎn zhóu,jiǎ táng yǐ sòng liáo xiāng píng。
旁人定诮太古癖,尘襟且拟冰壶清。páng rén dìng qiào tài gǔ pǐ,chén jīn qiě nǐ bīng hú qīng。
却愁玩物犯祖戒,未敢先输他日盟。què chóu wán wù fàn zǔ jiè,wèi gǎn xiān shū tā rì méng。

程敏政

明徽州府休宁人,字克勤。程信子。成化二年进士。授编修,历左谕德,以学问该博著称。弘治中官至礼部右侍郎兼侍读学士。见唐寅乡试卷,激赏之。十二年,主持会试,以试题外泄,被劾为通关节于唐寅等,下狱。寻勒致仕卒。有《新安文献志》、《明文衡》、《篁墩集》。 程敏政的作品>>

猜您喜欢

分得戏马台送李应祯舍人还江东

程敏政

拔山壮士重瞳子,一战雎阳万人死。bá shān zhuàng shì zhòng tóng zi,yī zhàn jū yáng wàn rén sǐ。
归来戏马筑高台,四顾凭陵剑光紫。guī lái xì mǎ zhù gāo tái,sì gù píng líng jiàn guāng zǐ。
霜蹄騕袅空复多,骓不逝兮将奈何。shuāng tí yǎo niǎo kōng fù duō,zhuī bù shì xī jiāng nài hé。
芳草千年台下土,西风一夕帐中歌。fāng cǎo qiān nián tái xià tǔ,xī fēng yī xī zhàng zhōng gē。
王孙衣锦还江左,楚树青青系征舸。wáng sūn yī jǐn hái jiāng zuǒ,chǔ shù qīng qīng xì zhēng gě。
登高把酒问兴亡,芒砀山头日初堕。dēng gāo bǎ jiǔ wèn xīng wáng,máng dàng shān tóu rì chū duò。
苜蓿花残春水生,怀古匆匆不尽情。mù xu huā cán chūn shuǐ shēng,huái gǔ cōng cōng bù jǐn qíng。
回首荒基何处是,淡烟疏柳隔彭城。huí shǒu huāng jī hé chù shì,dàn yān shū liǔ gé péng chéng。

古镜行

程敏政

何代青铜没深土,野人得自漳河浒。hé dài qīng tóng méi shēn tǔ,yě rén dé zì zhāng hé hǔ。
藓花半蚀未经磨,云是朱砂水银古。xiǎn huā bàn shí wèi jīng mó,yún shì zhū shā shuǐ yín gǔ。
暗中忽有光射人,历年想过汉与秦。àn zhōng hū yǒu guāng shè rén,lì nián xiǎng guò hàn yǔ qín。
背刻蛟螭杂鸾雀,制样不似菱花新。bèi kè jiāo chī zá luán què,zhì yàng bù shì líng huā xīn。
良朋寄赠来千里,坐客摩挲惊且喜。liáng péng jì zèng lái qiān lǐ,zuò kè mó sā jīng qiě xǐ。
共言旧物真是奇,拂拭还收锦囊里。gòng yán jiù wù zhēn shì qí,fú shì hái shōu jǐn náng lǐ。
千金有价遇尔难,晓奁不许窥团团。qiān jīn yǒu jià yù ěr nán,xiǎo lián bù xǔ kuī tuán tuán。
留取他年奉明主,坐使奸谀心胆寒。liú qǔ tā nián fèng míng zhǔ,zuò shǐ jiān yú xīn dǎn hán。

侯门怨

程敏政

绮窗日暮愁云结,宝鸭香销紫檀屑。qǐ chuāng rì mù chóu yún jié,bǎo yā xiāng xiāo zǐ tán xiè。
美人一去不复还,恨满空林听鶗鴂。měi rén yī qù bù fù hái,hèn mǎn kōng lín tīng tí jué。
金盘蜡烛半成灰,罗幌凝尘惨不开。jīn pán là zhú bàn chéng huī,luó huǎng níng chén cǎn bù kāi。
王孙夜夜愁多梦,疑有芳魂落镜台。wáng sūn yè yè chóu duō mèng,yí yǒu fāng hún luò jìng tái。
卷帘忽见孤飞燕,白日光阴疾如箭。juǎn lián hū jiàn gū fēi yàn,bái rì guāng yīn jí rú jiàn。
坟头应长素馨花,长对春风寄幽怨。fén tóu yīng zhǎng sù xīn huā,zhǎng duì chūn fēng jì yōu yuàn。

题杨补之松桧图

程敏政

五松已受秦封辱,六桧复被秦名污。wǔ sōng yǐ shòu qín fēng rǔ,liù guì fù bèi qín míng wū。
参天直干尚如此,二雏已灭随烟芜。cān tiān zhí gàn shàng rú cǐ,èr chú yǐ miè suí yān wú。
大夫伪号若刍狗,处士雄心射牛斗。dà fū wěi hào ruò chú gǒu,chù shì xióng xīn shè niú dòu。
眼前便觉风雨来,耳畔疑闻蛰龙吼。yǎn qián biàn jué fēng yǔ lái,ěr pàn yí wén zhé lóng hǒu。
良工此图笔意精,王孙一购千金轻。liáng gōng cǐ tú bǐ yì jīng,wáng sūn yī gòu qiān jīn qīng。
恨无大手如子美,为赋成都古柏行。hèn wú dà shǒu rú zi měi,wèi fù chéng dōu gǔ bǎi xíng。

六月五日雨后早朝偶然作

程敏政

夜来一尺雨,汨没西家墙。yè lái yī chǐ yǔ,mì méi xī jiā qiáng。
不知早已霁,但觉天苍凉。bù zhī zǎo yǐ jì,dàn jué tiān cāng liáng。
独行御沟畔,流水声泱泱。dú xíng yù gōu pàn,liú shuǐ shēng yāng yāng。
仰视河汉间,星斗烂辉光。yǎng shì hé hàn jiān,xīng dòu làn huī guāng。
好风吹苎衣,毛发森秋霜。hǎo fēng chuī zhù yī,máo fā sēn qiū shuāng。
渺然鸱夷子,扁舟泛江乡。miǎo rán chī yí zi,biǎn zhōu fàn jiāng xiāng。
又若万里鸿,凌厉青云翔。yòu ruò wàn lǐ hóng,líng lì qīng yún xiáng。
人生贵适意,此境安可常。rén shēng guì shì yì,cǐ jìng ān kě cháng。
遥遥禁中鼓,隐隐夜未央。yáo yáo jìn zhōng gǔ,yǐn yǐn yè wèi yāng。
下马一憩息,旭日升东方。xià mǎ yī qì xī,xù rì shēng dōng fāng。

义轩遗诲编

程敏政

莆中有高人,乃是太丘孙。pú zhōng yǒu gāo rén,nǎi shì tài qiū sūn。
当其易箦时,神气了不昏。dāng qí yì zé shí,shén qì le bù hūn。
治命五十六,恳恳皆名言。zhì mìng wǔ shí liù,kěn kěn jiē míng yán。
宿草经几年,手泽今尚存。sù cǎo jīng jǐ nián,shǒu zé jīn shàng cún。
我时再拜观,长恨隔九原。wǒ shí zài bài guān,zhǎng hèn gé jiǔ yuán。
鄙哉邺中子,香履留私恩。bǐ zāi yè zhōng zi,xiāng lǚ liú sī ēn。
亦有汴京相,苦欲为缁髡。yì yǒu biàn jīng xiāng,kǔ yù wèi zī kūn。
平生竟何如,此道不复论。píng shēng jìng hé rú,cǐ dào bù fù lùn。
掩卷三叹息,仿佛来生魂。yǎn juǎn sān tàn xī,fǎng fú lái shēng hún。

题倪云林小景

程敏政

平生最爱云林子,雅澹高情非画史。píng shēng zuì ài yún lín zi,yǎ dàn gāo qíng fēi huà shǐ。
偶然落笔自可人,不藉丹青布生纸。ǒu rán luò bǐ zì kě rén,bù jí dān qīng bù shēng zhǐ。
石田茅屋谁所营,疏篁老木摇春声。shí tián máo wū shuí suǒ yíng,shū huáng lǎo mù yáo chūn shēng。
轻绡半幅不盈咫,十里溪山无限情。qīng xiāo bàn fú bù yíng zhǐ,shí lǐ xī shān wú xiàn qíng。
临风恍在西湖里,只欠双桡荡湖水。lín fēng huǎng zài xī hú lǐ,zhǐ qiàn shuāng ráo dàng hú shuǐ。
晚潮初落少人行,菱唱依稀月中起。wǎn cháo chū luò shǎo rén xíng,líng chàng yī xī yuè zhōng qǐ。
云林老去今几年,风物萧萧似眼前。yún lín lǎo qù jīn jǐ nián,fēng wù xiāo xiāo shì yǎn qián。
焚香闭阁无尘事,愿借山堂一榻眠。fén xiāng bì gé wú chén shì,yuàn jiè shān táng yī tà mián。

黄鹤山樵山水为杨考功宗器题

程敏政

黄鹤山樵已仙去,风采惟留画中趣。huáng hè shān qiáo yǐ xiān qù,fēng cǎi wéi liú huà zhōng qù。
几回把玩欲招呼,海阔天高不知处。jǐ huí bǎ wán yù zhāo hū,hǎi kuò tiān gāo bù zhī chù。
但见一亭临大河,远峰对面如青螺。dàn jiàn yī tíng lín dà hé,yuǎn fēng duì miàn rú qīng luó。
孤洲水花晚色净,疏林落叶秋声多。gū zhōu shuǐ huā wǎn sè jìng,shū lín luò yè qiū shēng duō。
少年我忆游江汉,好山最喜推篷看。shǎo nián wǒ yì yóu jiāng hàn,hǎo shān zuì xǐ tuī péng kàn。
迩来寄足尘海中,梦魂长到黄芦岸。ěr lái jì zú chén hǎi zhōng,mèng hún zhǎng dào huáng lú àn。
考功家近七闽山,雅怀亦似水云闲。kǎo gōng jiā jìn qī mǐn shān,yǎ huái yì shì shuǐ yún xián。
题诗不尽莼鲈兴,何日相期解绶还。tí shī bù jǐn chún lú xīng,hé rì xiāng qī jiě shòu hái。

苦热与汪汝温露坐树下怅然有怀

程敏政

赤日行天中,歘若飞火轮。chì rì xíng tiān zhōng,chuā ruò fēi huǒ lún。
炎光一回薄,勃勃来蒸人。yán guāng yī huí báo,bó bó lái zhēng rén。
山云惨不兴,池水枯无津。shān yún cǎn bù xīng,chí shuǐ kū wú jīn。
花枝半怃悴,物色多酸辛。huā zhī bàn wǔ cuì,wù sè duō suān xīn。
羁怀苦不释,奈此朱明辰。jī huái kǔ bù shì,nài cǐ zhū míng chén。
虚堂敞前楹,夐寂无四邻。xū táng chǎng qián yíng,xiòng jì wú sì lín。
古槐荫庭除,扫地铺藤茵。gǔ huái yīn tíng chú,sǎo dì pù téng yīn。
冷然生细爽,拂拂清我神。lěng rán shēng xì shuǎng,fú fú qīng wǒ shén。
丝桐一挥手,岸此华阳巾。sī tóng yī huī shǒu,àn cǐ huá yáng jīn。
玄蝉起长号,微风动青蘋。xuán chán qǐ zhǎng hào,wēi fēng dòng qīng píng。
世鞅少息肩,忽忆江之滨。shì yāng shǎo xī jiān,hū yì jiāng zhī bīn。
园池既潇洒,竹树清无尘。yuán chí jì xiāo sǎ,zhú shù qīng wú chén。
念我群从友,欣然奉双亲。niàn wǒ qún cóng yǒu,xīn rán fèng shuāng qīn。
整冠自叹息,悲哉游子身。zhěng guān zì tàn xī,bēi zāi yóu zi shēn。

东风解冻应制

程敏政

去岁都城三尺雪,御水潺潺冻全结。qù suì dōu chéng sān chǐ xuě,yù shuǐ chán chán dòng quán jié。
半夜春从地底回,一片菱花暖初裂。bàn yè chūn cóng dì dǐ huí,yī piàn líng huā nuǎn chū liè。
春风著水水不知,縠纹澹澹挼清漪。chūn fēng zhù shuǐ shuǐ bù zhī,hú wén dàn dàn ruá qīng yī。
退朝闲步石桥上,流澌半入昆明池。tuì cháo xián bù shí qiáo shàng,liú sī bàn rù kūn míng chí。
黄柳垂丝拂东岸,荡潏波心影凌乱。huáng liǔ chuí sī fú dōng àn,dàng yù bō xīn yǐng líng luàn。
青阳杲杲射圆沙,几簇鱼苗聚还散。qīng yáng gǎo gǎo shè yuán shā,jǐ cù yú miáo jù hái sàn。
太乙东皇随斗行,韶华拍塞皆春声。tài yǐ dōng huáng suí dòu xíng,sháo huá pāi sāi jiē chūn shēng。
临流揽胜心独喜,物色向人如有情。lín liú lǎn shèng xīn dú xǐ,wù sè xiàng rén rú yǒu qíng。
天潢固是得春早,坐想八方春更好。tiān huáng gù shì dé chūn zǎo,zuò xiǎng bā fāng chūn gèng hǎo。
航海番人入贡来,万里川光净于扫。háng hǎi fān rén rù gòng lái,wàn lǐ chuān guāng jìng yú sǎo。

春山雪霁应制

程敏政

东风夜扫肜云散,坐见西山倚晴汉。dōng fēng yè sǎo róng yún sàn,zuò jiàn xī shān yǐ qíng hàn。
旭日昭回万玉林,芙蓉百二光凌乱。xù rì zhāo huí wàn yù lín,fú róng bǎi èr guāng líng luàn。
韶华却在璚岛中,玉泉水来如白虹。sháo huá què zài qióng dǎo zhōng,yù quán shuǐ lái rú bái hóng。
野人行爱草木润,飞鸟下顾川原空。yě rén xíng ài cǎo mù rùn,fēi niǎo xià gù chuān yuán kōng。
乘春骋望登高阁,春意山容两回薄。chéng chūn chěng wàng dēng gāo gé,chūn yì shān róng liǎng huí báo。
天开图画绕都城,共喜年初得嘉乐。tiān kāi tú huà rào dōu chéng,gòng xǐ nián chū dé jiā lè。
太平有象乐未央,不用大蒐开猎场。tài píng yǒu xiàng lè wèi yāng,bù yòng dà sōu kāi liè chǎng。
凤池旧重郢人曲,阳春白雪成新章。fèng chí jiù zhòng yǐng rén qū,yáng chūn bái xuě chéng xīn zhāng。
极目崔嵬动遐想,山下游车护来往。jí mù cuī wéi dòng xiá xiǎng,shān xià yóu chē hù lái wǎng。
满前物色总宜人,细麦青青更堪赏。mǎn qián wù sè zǒng yí rén,xì mài qīng qīng gèng kān shǎng。

挽西安王太守

程敏政

太守王公家太行,埋玉虽久声琅琅。tài shǒu wáng gōng jiā tài xíng,mái yù suī jiǔ shēng láng láng。
我观东海笔循吏,生色澹沲如登堂。wǒ guān dōng hǎi bǐ xún lì,shēng sè dàn tuó rú dēng táng。
公初作官不择禄,海上二州成善俗。gōng chū zuò guān bù zé lù,hǎi shàng èr zhōu chéng shàn sú。
后来坐治海丰城,百姓至今犹聚哭。hòu lái zuò zhì hǎi fēng chéng,bǎi xìng zhì jīn yóu jù kū。
西安大郡称关中,贤守只云王海丰。xī ān dà jùn chēng guān zhōng,xián shǒu zhǐ yún wáng hǎi fēng。
当时去思耿未已,棠阴白草悲秋虫。dāng shí qù sī gěng wèi yǐ,táng yīn bái cǎo bēi qiū chóng。
人言仕学皆前定,阴功不似公家盛。rén yán shì xué jiē qián dìng,yīn gōng bù shì gōng jiā shèng。
三世相传五马符,前有金华后安庆。sān shì xiāng chuán wǔ mǎ fú,qián yǒu jīn huá hòu ān qìng。
安庆高文如乃公,不久报政蓬莱宫。ān qìng gāo wén rú nǎi gōng,bù jiǔ bào zhèng péng lái gōng。
玺书锦袍还旧物,墟里一日生春风。xǐ shū jǐn páo hái jiù wù,xū lǐ yī rì shēng chūn fēng。
我忆王公渺何处,遗泽不随漳水去。wǒ yì wáng gōng miǎo hé chù,yí zé bù suí zhāng shuǐ qù。
观风使者问先贤,认取庭前古槐树。guān fēng shǐ zhě wèn xiān xián,rèn qǔ tíng qián gǔ huái shù。

题陈宪章梅花

程敏政

燕南雪花大如掌,点缀枯槎夜深响。yàn nán xuě huā dà rú zhǎng,diǎn zhuì kū chá yè shēn xiǎng。
怅然忽思羌笛声,恨不西湖拨双桨。chàng rán hū sī qiāng dí shēng,hèn bù xī hú bō shuāng jiǎng。
赵君喜走江南村,晓持写真来扣门。zhào jūn xǐ zǒu jiāng nán cūn,xiǎo chí xiě zhēn lái kòu mén。
小堂虚白凛相对,便觉生意回孤根。xiǎo táng xū bái lǐn xiāng duì,biàn jué shēng yì huí gū gēn。
朔风飘萧天色冷,的是当时湖上景。shuò fēng piāo xiāo tiān sè lěng,de shì dāng shí hú shàng jǐng。
摩挲欲扫树间苔,舒卷愁翻月中影。mó sā yù sǎo shù jiān tái,shū juǎn chóu fān yuè zhōng yǐng。
君家仙子真风流,一醉曾赊紫绮裘。jūn jiā xiān zi zhēn fēng liú,yī zuì céng shē zǐ qǐ qiú。
罗浮山下作春梦,素娥执手增离忧。luó fú shān xià zuò chūn mèng,sù é zhí shǒu zēng lí yōu。
闻君跨马山阳去,驿路还应得奇遇。wén jūn kuà mǎ shān yáng qù,yì lù hái yīng dé qí yù。
逢人寄取折枝来,莫忘西斋赋诗处。féng rén jì qǔ zhé zhī lái,mò wàng xī zhāi fù shī chù。

甲午六月二十二日闻四龙挂空中大雨

程敏政

迅雷殷殷声动地,一阵灵风送阴气。xùn léi yīn yīn shēng dòng dì,yī zhèn líng fēng sòng yīn qì。
忽见四龙垂半空,头角犹在乌云中。hū jiàn sì lóng chuí bàn kōng,tóu jiǎo yóu zài wū yún zhōng。
三龙蜿蜒只摇尾,一龙爪欲翻海水。sān lóng wān yán zhǐ yáo wěi,yī lóng zhǎo yù fān hǎi shuǐ。
须臾分向东西行,大雨飒飒如盆倾。xū yú fēn xiàng dōng xī xíng,dà yǔ sà sà rú pén qīng。
奇观最是神龙变,卧病空床不相见。qí guān zuì shì shén lóng biàn,wò bìng kōng chuáng bù xiāng jiàn。
坐闻客语心茫然,叶公之图人浪传。zuò wén kè yǔ xīn máng rán,yè gōng zhī tú rén làng chuán。

讲筵命下甚愧疏庸不足以从诸君子之后辄赋一诗录呈舜咨侍讲养正伯常二太史

程敏政

天王重稽古,文教被九寰。tiān wáng zhòng jī gǔ,wén jiào bèi jiǔ huán。
济济夔龙徒,终日奉宴闲。jì jì kuí lóng tú,zhōng rì fèng yàn xián。
自惭樗散质,久厕词林间。zì cán chū sàn zhì,jiǔ cè cí lín jiān。
一旦误简知,许缀经帏班。yī dàn wù jiǎn zhī,xǔ zhuì jīng wéi bān。
儒冠岂徒荣,君德重有关。rú guān qǐ tú róng,jūn dé zhòng yǒu guān。
格心古明训,志士亦孔艰。gé xīn gǔ míng xùn,zhì shì yì kǒng jiān。
况我本承乏,何恃开天颜。kuàng wǒ běn chéng fá,hé shì kāi tiān yán。
所幸同袍人,逸驾难为扳。suǒ xìng tóng páo rén,yì jià nán wèi bān。
致身及此时,淳风正来还。zhì shēn jí cǐ shí,chún fēng zhèng lái hái。
策厉敢不勉,主恩似丘山。cè lì gǎn bù miǎn,zhǔ ēn shì qiū shān。