古诗词

刘阮遇仙图为提督河道杨克敏通政赋

程敏政

眼中风景非尘寰,熟视毋乃天台山。yǎn zhōng fēng jǐng fēi chén huán,shú shì wú nǎi tiān tái shān。
迥然仙境与世绝,断崖无罅愁跻攀。jiǒng rán xiān jìng yǔ shì jué,duàn yá wú xià chóu jī pān。
瀑水千寻洒寒雪,危峰十二浮烟鬟。pù shuǐ qiān xún sǎ hán xuě,wēi fēng shí èr fú yān huán。
野渡南通赤城道,石桥下锁清溪湾。yě dù nán tōng chì chéng dào,shí qiáo xià suǒ qīng xī wān。
沉沉一洞截山口,恐是天造蓬莱关。chén chén yī dòng jié shān kǒu,kǒng shì tiān zào péng lái guān。
深行入洞凡几里,鸡犬声喧白云里。shēn xíng rù dòng fán jǐ lǐ,jī quǎn shēng xuān bái yún lǐ。
浊水清尘此地分,珠宫贝阙中天起。zhuó shuǐ qīng chén cǐ dì fēn,zhū gōng bèi quē zhōng tiān qǐ。
芝耳曾闻商调悲,松颜不受秦封耻。zhī ěr céng wén shāng diào bēi,sōng yán bù shòu qín fēng chǐ。
涧边夹路记行踪,乱插桃花傍流水。jiàn biān jiā lù jì xíng zōng,luàn chā táo huā bàng liú shuǐ。
西天不教化人城,万片飞霞散晴绮。xī tiān bù jiào huà rén chéng,wàn piàn fēi xiá sàn qíng qǐ。
洞中美人冰雪容,星冠玉佩惊游龙。dòng zhōng měi rén bīng xuě róng,xīng guān yù pèi jīng yóu lóng。
长者为姊弱为妹,临风宛若双芙蓉。zhǎng zhě wèi zǐ ruò wèi mèi,lín fēng wǎn ruò shuāng fú róng。
未识人间有伉俪,但觉世外无春冬。wèi shí rén jiān yǒu kàng lì,dàn jué shì wài wú chūn dōng。
端居不吟芍药句,蛾眉肯蹙莲花峰。duān jū bù yín sháo yào jù,é méi kěn cù lián huā fēng。
三生有客缘未了,不期而遇真奇逢。sān shēng yǒu kè yuán wèi le,bù qī ér yù zhēn qí féng。
雁荡山头日西没,采药迷途意荒忽。yàn dàng shān tóu rì xī méi,cǎi yào mí tú yì huāng hū。
珍禽逸响来缤纷,瑶草幽香散蓬勃。zhēn qín yì xiǎng lái bīn fēn,yáo cǎo yōu xiāng sàn péng bó。
客子由来阮与刘,一一平生有仙骨。kè zi yóu lái ruǎn yǔ liú,yī yī píng shēng yǒu xiān gǔ。
丹室原称姹女家,蓝桥即是神仙窟。dān shì yuán chēng chà nǚ jiā,lán qiáo jí shì shén xiān kū。
双璧相携归洞房,紫衣小队侍两旁。shuāng bì xiāng xié guī dòng fáng,zǐ yī xiǎo duì shì liǎng páng。
霓旌翠葆总生色,鸾箫鼍鼓纷成行。ní jīng cuì bǎo zǒng shēng sè,luán xiāo tuó gǔ fēn chéng xíng。
供炊拟作胡麻饭,合卺先进昆仑觞。gōng chuī nǐ zuò hú má fàn,hé jǐn xiān jìn kūn lún shāng。
鲛绡文席琥珀枕,百岁宁忧春夜长。jiāo xiāo wén xí hǔ pò zhěn,bǎi suì níng yōu chūn yè zhǎng。
天潢牛女漫暌隔,巫山云雨何荒唐。tiān huáng niú nǚ màn kuí gé,wū shān yún yǔ hé huāng táng。
流年忽忽如奔电,偶在山中忆乡县。liú nián hū hū rú bēn diàn,ǒu zài shān zhōng yì xiāng xiàn。
请从此别去还来,却对桃花重开宴。qǐng cóng cǐ bié qù hái lái,què duì táo huā zhòng kāi yàn。
仙凡便觉两悠悠,未尽离觞泪如霰。xiān fán biàn jué liǎng yōu yōu,wèi jǐn lí shāng lèi rú xiàn。
一去如同涧下流,重来事异梁问燕。yī qù rú tóng jiàn xià liú,zhòng lái shì yì liáng wèn yàn。
轻狂柳絮非妾心,珍重蒲花似郎面。qīng kuáng liǔ xù fēi qiè xīn,zhēn zhòng pú huā shì láng miàn。
铜烛半销云母屏,琅函未启黄庭经。tóng zhú bàn xiāo yún mǔ píng,láng hán wèi qǐ huáng tíng jīng。
凤笙绝响缑山黑,瑶瑟断弦湘水青。fèng shēng jué xiǎng gōu shān hēi,yáo sè duàn xián xiāng shuǐ qīng。
玄猿长啸白鹤舞,苍天赤日空岩扃。xuán yuán zhǎng xiào bái hè wǔ,cāng tiān chì rì kōng yán jiōng。
岂知二客一分手,身如梦蝶愁难醒。qǐ zhī èr kè yī fēn shǒu,shēn rú mèng dié chóu nán xǐng。
世移物换几尘劫,桑田海水双浮萍。shì yí wù huàn jǐ chén jié,sāng tián hǎi shuǐ shuāng fú píng。
春来再理登山屐,药裹行装感畴昔。chūn lái zài lǐ dēng shān jī,yào guǒ xíng zhuāng gǎn chóu xī。
人非物是心茫然,小桃花红水空碧。rén fēi wù shì xīn máng rán,xiǎo táo huā hóng shuǐ kōng bì。
耳畔疑闻杵臼声,道傍只见豺狼迹。ěr pàn yí wén chǔ jiù shēng,dào bàng zhǐ jiàn chái láng jì。
风鬟雾鬓今有无,恐在山头化为石。fēng huán wù bìn jīn yǒu wú,kǒng zài shān tóu huà wèi shí。
此身未老将何从,紫府瑶台缪通籍。cǐ shēn wèi lǎo jiāng hé cóng,zǐ fǔ yáo tái móu tōng jí。
人生有合还有离,仙犹未免将奚为。rén shēng yǒu hé hái yǒu lí,xiān yóu wèi miǎn jiāng xī wèi。
山经地志或偶尔,见者何人传者谁。shān jīng dì zhì huò ǒu ěr,jiàn zhě hé rén chuán zhě shuí。
长生久视本绝欲,诲淫野合能无欺。zhǎng shēng jiǔ shì běn jué yù,huì yín yě hé néng wú qī。
赤豹凌风说山鬼,白狐拜斗成妖姬。chì bào líng fēng shuō shān guǐ,bái hú bài dòu chéng yāo jī。
危哉二客幸不死,奇逢堪喜还堪悲。wēi zāi èr kè xìng bù sǐ,qí féng kān xǐ hái kān bēi。
锦衣郎君内供奉,一纸风流百金重。jǐn yī láng jūn nèi gōng fèng,yī zhǐ fēng liú bǎi jīn zhòng。
鹅溪新绢写此图,把玩精神欲飞动。é xī xīn juàn xiě cǐ tú,bǎ wán jīng shén yù fēi dòng。
银台敕使偶得之,坐见丹青照梁栋。yín tái chì shǐ ǒu dé zhī,zuò jiàn dān qīng zhào liáng dòng。
款予频挽木兰舟,催诗旋发蒲萄瓮。kuǎn yǔ pín wǎn mù lán zhōu,cuī shī xuán fā pú táo wèng。
安得人如宋玉才,为君一赋桃源洞。ān dé rén rú sòng yù cái,wèi jūn yī fù táo yuán dòng。

程敏政

明徽州府休宁人,字克勤。程信子。成化二年进士。授编修,历左谕德,以学问该博著称。弘治中官至礼部右侍郎兼侍读学士。见唐寅乡试卷,激赏之。十二年,主持会试,以试题外泄,被劾为通关节于唐寅等,下狱。寻勒致仕卒。有《新安文献志》、《明文衡》、《篁墩集》。 程敏政的作品>>

猜您喜欢

孙启风竹为师鲁题

程敏政

孙郎写竹有天趣,落笔萧萧一两枝。sūn láng xiě zhú yǒu tiān qù,luò bǐ xiāo xiāo yī liǎng zhī。
六月相看北窗下,满身毛骨动凉飔。liù yuè xiāng kàn běi chuāng xià,mǎn shēn máo gǔ dòng liáng sī。

除夜家燕听埙子鼓琴

程敏政

山乡明日是新年,寿母情深夜不眠。shān xiāng míng rì shì xīn nián,shòu mǔ qíng shēn yè bù mián。
耳畔莫嫌无管籥,小儿初解拂冰弦。ěr pàn mò xián wú guǎn yuè,xiǎo ér chū jiě fú bīng xián。

题临川曹庭瑞爱兰卷

程敏政

口谈禄命似君平,相见无劳问姓名。kǒu tán lù mìng shì jūn píng,xiāng jiàn wú láo wèn xìng míng。
手弄国香诗满把,已应人识爱兰生。shǒu nòng guó xiāng shī mǎn bǎ,yǐ yīng rén shí ài lán shēng。

题临川曹庭瑞爱兰卷

程敏政

紫蕤烨烨翠茎长,不是当年九畹香。zǐ ruí yè yè cuì jīng zhǎng,bù shì dāng nián jiǔ wǎn xiāng。
愿子佩时须拭目,野花山草正芬芳。yuàn zi pèi shí xū shì mù,yě huā shān cǎo zhèng fēn fāng。

题吴氏知止卷

程敏政

大江风息好收船,莫待巍巍浪拍天。dà jiāng fēng xī hǎo shōu chuán,mò dài wēi wēi làng pāi tiān。
戒险不惭三让裔,为君思咏卜居篇。jiè xiǎn bù cán sān ràng yì,wèi jūn sī yǒng bo jū piān。

题殷氏东溪泛舟卷

程敏政

雨过东溪好放船,四山如黛水如烟。yǔ guò dōng xī hǎo fàng chuán,sì shān rú dài shuǐ rú yān。
风前细检逋诗卷,抚景悠悠十二年。fēng qián xì jiǎn bū shī juǎn,fǔ jǐng yōu yōu shí èr nián。

题殷氏东溪泛舟卷

程敏政

蟹潭风物定如何,南北驱驰岁月多。xiè tán fēng wù dìng rú hé,nán běi qū chí suì yuè duō。
此日又从尘里去,几时来赋濯缨歌。cǐ rì yòu cóng chén lǐ qù,jǐ shí lái fù zhuó yīng gē。

胆瓶梅为邵用珍赋

程敏政

雪后山窗读易时,胆瓶清晓见冰澌。xuě hòu shān chuāng dú yì shí,dǎn píng qīng xiǎo jiàn bīng sī。
老人坐悟先天理,无限春光在一枝。lǎo rén zuò wù xiān tiān lǐ,wú xiàn chūn guāng zài yī zhī。

题虎图

程敏政

一啸风生百草枯,阴霾消处见於菟。yī xiào fēng shēng bǎi cǎo kū,yīn mái xiāo chù jiàn yú tú。
眼中颇觉妖狐静,不道相看是画图。yǎn zhōng pǒ jué yāo hú jìng,bù dào xiāng kàn shì huà tú。

题宋王晋卿画鹅

程敏政

猎猎风吹芦叶黄,瑶鹰如雪点江乡。liè liè fēng chuī lú yè huáng,yáo yīng rú xuě diǎn jiāng xiāng。
钩帘素壁看摹本,想见当时宝绘堂。gōu lián sù bì kàn mó běn,xiǎng jiàn dāng shí bǎo huì táng。

题致政应文贞典宝山水

程敏政

出门便见好溪山,却为丹青一破颜。chū mén biàn jiàn hǎo xī shān,què wèi dān qīng yī pò yán。
想是宦途双足倦,高情长在卧游间。xiǎng shì huàn tú shuāng zú juàn,gāo qíng zhǎng zài wò yóu jiān。

题白头翁

程敏政

莲塘十亩动凉飔,水鸟闲忙任所之。lián táng shí mǔ dòng liáng sī,shuǐ niǎo xián máng rèn suǒ zhī。
对画主人无一事,功名真到白头时。duì huà zhǔ rén wú yī shì,gōng míng zhēn dào bái tóu shí。

王天禄侍御为玲侄写山水便面

程敏政

豸冠趣在丹青表,公子情多山水中。zhì guān qù zài dān qīng biǎo,gōng zi qíng duō shān shuǐ zhōng。
六月高堂不知暑,向人随手拂清风。liù yuè gāo táng bù zhī shǔ,xiàng rén suí shǒu fú qīng fēng。

虎头记

程敏政

豸角昔为吴郡守,虎头长赠长康孙。zhì jiǎo xī wèi wú jùn shǒu,hǔ tóu zhǎng zèng zhǎng kāng sūn。
居人一日知名字,请药纷纷出葑门。jū rén yī rì zhī míng zì,qǐng yào fēn fēn chū fēng mén。

题陆氏子终身之思卷

程敏政

春色还青垄上枝,春风难染镜中丝。chūn sè hái qīng lǒng shàng zhī,chūn fēng nán rǎn jìng zhōng sī。
只应孝子羹墙意,一日长萦十二时。zhǐ yīng xiào zi gēng qiáng yì,yī rì zhǎng yíng shí èr shí。