古诗词

刘阮遇仙图为提督河道杨克敏通政赋

程敏政

眼中风景非尘寰,熟视毋乃天台山。yǎn zhōng fēng jǐng fēi chén huán,shú shì wú nǎi tiān tái shān。
迥然仙境与世绝,断崖无罅愁跻攀。jiǒng rán xiān jìng yǔ shì jué,duàn yá wú xià chóu jī pān。
瀑水千寻洒寒雪,危峰十二浮烟鬟。pù shuǐ qiān xún sǎ hán xuě,wēi fēng shí èr fú yān huán。
野渡南通赤城道,石桥下锁清溪湾。yě dù nán tōng chì chéng dào,shí qiáo xià suǒ qīng xī wān。
沉沉一洞截山口,恐是天造蓬莱关。chén chén yī dòng jié shān kǒu,kǒng shì tiān zào péng lái guān。
深行入洞凡几里,鸡犬声喧白云里。shēn xíng rù dòng fán jǐ lǐ,jī quǎn shēng xuān bái yún lǐ。
浊水清尘此地分,珠宫贝阙中天起。zhuó shuǐ qīng chén cǐ dì fēn,zhū gōng bèi quē zhōng tiān qǐ。
芝耳曾闻商调悲,松颜不受秦封耻。zhī ěr céng wén shāng diào bēi,sōng yán bù shòu qín fēng chǐ。
涧边夹路记行踪,乱插桃花傍流水。jiàn biān jiā lù jì xíng zōng,luàn chā táo huā bàng liú shuǐ。
西天不教化人城,万片飞霞散晴绮。xī tiān bù jiào huà rén chéng,wàn piàn fēi xiá sàn qíng qǐ。
洞中美人冰雪容,星冠玉佩惊游龙。dòng zhōng měi rén bīng xuě róng,xīng guān yù pèi jīng yóu lóng。
长者为姊弱为妹,临风宛若双芙蓉。zhǎng zhě wèi zǐ ruò wèi mèi,lín fēng wǎn ruò shuāng fú róng。
未识人间有伉俪,但觉世外无春冬。wèi shí rén jiān yǒu kàng lì,dàn jué shì wài wú chūn dōng。
端居不吟芍药句,蛾眉肯蹙莲花峰。duān jū bù yín sháo yào jù,é méi kěn cù lián huā fēng。
三生有客缘未了,不期而遇真奇逢。sān shēng yǒu kè yuán wèi le,bù qī ér yù zhēn qí féng。
雁荡山头日西没,采药迷途意荒忽。yàn dàng shān tóu rì xī méi,cǎi yào mí tú yì huāng hū。
珍禽逸响来缤纷,瑶草幽香散蓬勃。zhēn qín yì xiǎng lái bīn fēn,yáo cǎo yōu xiāng sàn péng bó。
客子由来阮与刘,一一平生有仙骨。kè zi yóu lái ruǎn yǔ liú,yī yī píng shēng yǒu xiān gǔ。
丹室原称姹女家,蓝桥即是神仙窟。dān shì yuán chēng chà nǚ jiā,lán qiáo jí shì shén xiān kū。
双璧相携归洞房,紫衣小队侍两旁。shuāng bì xiāng xié guī dòng fáng,zǐ yī xiǎo duì shì liǎng páng。
霓旌翠葆总生色,鸾箫鼍鼓纷成行。ní jīng cuì bǎo zǒng shēng sè,luán xiāo tuó gǔ fēn chéng xíng。
供炊拟作胡麻饭,合卺先进昆仑觞。gōng chuī nǐ zuò hú má fàn,hé jǐn xiān jìn kūn lún shāng。
鲛绡文席琥珀枕,百岁宁忧春夜长。jiāo xiāo wén xí hǔ pò zhěn,bǎi suì níng yōu chūn yè zhǎng。
天潢牛女漫暌隔,巫山云雨何荒唐。tiān huáng niú nǚ màn kuí gé,wū shān yún yǔ hé huāng táng。
流年忽忽如奔电,偶在山中忆乡县。liú nián hū hū rú bēn diàn,ǒu zài shān zhōng yì xiāng xiàn。
请从此别去还来,却对桃花重开宴。qǐng cóng cǐ bié qù hái lái,què duì táo huā zhòng kāi yàn。
仙凡便觉两悠悠,未尽离觞泪如霰。xiān fán biàn jué liǎng yōu yōu,wèi jǐn lí shāng lèi rú xiàn。
一去如同涧下流,重来事异梁问燕。yī qù rú tóng jiàn xià liú,zhòng lái shì yì liáng wèn yàn。
轻狂柳絮非妾心,珍重蒲花似郎面。qīng kuáng liǔ xù fēi qiè xīn,zhēn zhòng pú huā shì láng miàn。
铜烛半销云母屏,琅函未启黄庭经。tóng zhú bàn xiāo yún mǔ píng,láng hán wèi qǐ huáng tíng jīng。
凤笙绝响缑山黑,瑶瑟断弦湘水青。fèng shēng jué xiǎng gōu shān hēi,yáo sè duàn xián xiāng shuǐ qīng。
玄猿长啸白鹤舞,苍天赤日空岩扃。xuán yuán zhǎng xiào bái hè wǔ,cāng tiān chì rì kōng yán jiōng。
岂知二客一分手,身如梦蝶愁难醒。qǐ zhī èr kè yī fēn shǒu,shēn rú mèng dié chóu nán xǐng。
世移物换几尘劫,桑田海水双浮萍。shì yí wù huàn jǐ chén jié,sāng tián hǎi shuǐ shuāng fú píng。
春来再理登山屐,药裹行装感畴昔。chūn lái zài lǐ dēng shān jī,yào guǒ xíng zhuāng gǎn chóu xī。
人非物是心茫然,小桃花红水空碧。rén fēi wù shì xīn máng rán,xiǎo táo huā hóng shuǐ kōng bì。
耳畔疑闻杵臼声,道傍只见豺狼迹。ěr pàn yí wén chǔ jiù shēng,dào bàng zhǐ jiàn chái láng jì。
风鬟雾鬓今有无,恐在山头化为石。fēng huán wù bìn jīn yǒu wú,kǒng zài shān tóu huà wèi shí。
此身未老将何从,紫府瑶台缪通籍。cǐ shēn wèi lǎo jiāng hé cóng,zǐ fǔ yáo tái móu tōng jí。
人生有合还有离,仙犹未免将奚为。rén shēng yǒu hé hái yǒu lí,xiān yóu wèi miǎn jiāng xī wèi。
山经地志或偶尔,见者何人传者谁。shān jīng dì zhì huò ǒu ěr,jiàn zhě hé rén chuán zhě shuí。
长生久视本绝欲,诲淫野合能无欺。zhǎng shēng jiǔ shì běn jué yù,huì yín yě hé néng wú qī。
赤豹凌风说山鬼,白狐拜斗成妖姬。chì bào líng fēng shuō shān guǐ,bái hú bài dòu chéng yāo jī。
危哉二客幸不死,奇逢堪喜还堪悲。wēi zāi èr kè xìng bù sǐ,qí féng kān xǐ hái kān bēi。
锦衣郎君内供奉,一纸风流百金重。jǐn yī láng jūn nèi gōng fèng,yī zhǐ fēng liú bǎi jīn zhòng。
鹅溪新绢写此图,把玩精神欲飞动。é xī xīn juàn xiě cǐ tú,bǎ wán jīng shén yù fēi dòng。
银台敕使偶得之,坐见丹青照梁栋。yín tái chì shǐ ǒu dé zhī,zuò jiàn dān qīng zhào liáng dòng。
款予频挽木兰舟,催诗旋发蒲萄瓮。kuǎn yǔ pín wǎn mù lán zhōu,cuī shī xuán fā pú táo wèng。
安得人如宋玉才,为君一赋桃源洞。ān dé rén rú sòng yù cái,wèi jūn yī fù táo yuán dòng。

程敏政

明徽州府休宁人,字克勤。程信子。成化二年进士。授编修,历左谕德,以学问该博著称。弘治中官至礼部右侍郎兼侍读学士。见唐寅乡试卷,激赏之。十二年,主持会试,以试题外泄,被劾为通关节于唐寅等,下狱。寻勒致仕卒。有《新安文献志》、《明文衡》、《篁墩集》。 程敏政的作品>>

猜您喜欢

九月五日重至万山观观主宗贵兄留宿东明楼上

程敏政

不到琳宫已十年,小楼吟榻尚依然。bù dào lín gōng yǐ shí nián,xiǎo lóu yín tà shàng yī rán。
云拖山色横窗下,风送溪声落枕边。yún tuō shān sè héng chuāng xià,fēng sòng xī shēng luò zhěn biān。
何处有方堪却老,秋来多病不成眠。hé chù yǒu fāng kān què lǎo,qiū lái duō bìng bù chéng mián。
眼中幸对纯阳子,手拨垆薰讲洞玄。yǎn zhōng xìng duì chún yáng zi,shǒu bō lú xūn jiǎng dòng xuán。

九日将游古岩寺道中作方君时勉汪君严夫偕行

程敏政

冷水铺南风叶翻,遥穿一径似桃源。lěng shuǐ pù nán fēng yè fān,yáo chuān yī jìng shì táo yuán。
满前无暇酬天趣,个里那能著市喧。mǎn qián wú xiá chóu tiān qù,gè lǐ nà néng zhù shì xuān。
万叠峰峦真入画,数家鸡犬自成村。wàn dié fēng luán zhēn rù huà,shù jiā jī quǎn zì chéng cūn。
古岩一到心方惬,遮莫山童不奈烦。gǔ yán yī dào xīn fāng qiè,zhē mò shān tóng bù nài fán。

留题古岩寺时汪州守时夫汪进士仲和及二方生经纶两次候予不至先归

程敏政

十里虹岩走复驯,阿谁知是卧龙身。shí lǐ hóng yán zǒu fù xùn,ā shuí zhī shì wò lóng shēn。
千年木佛聊同住,五月雷师莫漫嗔。qiān nián mù fú liáo tóng zhù,wǔ yuè léi shī mò màn chēn。
圣水井头消醉渴,妙峰亭上振衣尘。shèng shuǐ jǐng tóu xiāo zuì kě,miào fēng tíng shàng zhèn yī chén。
相期两度隳游劵,却恐山灵笑俗人。xiāng qī liǎng dù huī yóu juàn,què kǒng shān líng xiào sú rén。

莹姬于书室中酿酒一缸予山行归见大喜以诗求酌不与

程敏政

晓来闲步入山房,似有新醅隔院香。xiǎo lái xián bù rù shān fáng,shì yǒu xīn pēi gé yuàn xiāng。
稍学秋蛩吟几席,忽惊春漏落糟床。shāo xué qiū qióng yín jǐ xí,hū jīng chūn lòu luò zāo chuáng。
急呼东道君难免,笑对西风喜欲狂。jí hū dōng dào jūn nán miǎn,xiào duì xī fēng xǐ yù kuáng。
德曜有言宁为子,一尊方拟寿高堂。dé yào yǒu yán níng wèi zi,yī zūn fāng nǐ shòu gāo táng。

雪篷为大畈汪君赋

程敏政

岁寒晚江一棹横,船窗虚白映沙明。suì hán wǎn jiāng yī zhào héng,chuán chuāng xū bái yìng shā míng。
坐惊簌簌清人骨,醉爱纷纷打竹声。zuò jīng sù sù qīng rén gǔ,zuì ài fēn fēn dǎ zhú shēng。
湖上更寻疏暗句,山阴谁识去来情。hú shàng gèng xún shū àn jù,shān yīn shuí shí qù lái qíng。
短蓑巨笠吾能办,他日容分冷淡盟。duǎn suō jù lì wú néng bàn,tā rì róng fēn lěng dàn méng。

赏菊与黄伦司训张旭贡士吴显儒士联句

程敏政

生向东篱耐得秋,乾坤高致此为优。shēng xiàng dōng lí nài dé qiū,qián kūn gāo zhì cǐ wèi yōu。
芳丛挹露春常在,冷艳欺霜老未休。fāng cóng yì lù chūn cháng zài,lěng yàn qī shuāng lǎo wèi xiū。
吟对清樽聊一笑,幸逢佳景获重游。yín duì qīng zūn liáo yī xiào,xìng féng jiā jǐng huò zhòng yóu。
看花琢句情何极,佳客还须尽日留。kàn huā zuó jù qíng hé jí,jiā kè hái xū jǐn rì liú。

赏菊与黄伦司训张旭贡士吴显儒士联句

程敏政

无限秋光入小园,主人邀客倒清樽。wú xiàn qiū guāng rù xiǎo yuán,zhǔ rén yāo kè dào qīng zūn。
高当诗品饶佳色,醉吸河流是雅言。gāo dāng shī pǐn ráo jiā sè,zuì xī hé liú shì yǎ yán。
风月也知人意好,山林能避世情喧。fēng yuè yě zhī rén yì hǎo,shān lín néng bì shì qíng xuān。
绕丛三嗅成新约,径有青松可共存。rào cóng sān xiù chéng xīn yuē,jìng yǒu qīng sōng kě gòng cún。

赏菊与黄伦司训张旭贡士吴显儒士联句

程敏政

名园霜后数枝新,觞咏还劳我辈人。míng yuán shuāng hòu shù zhī xīn,shāng yǒng hái láo wǒ bèi rén。
向晚自怜秋有景,狂吟谁识句惊神。xiàng wǎn zì lián qiū yǒu jǐng,kuáng yín shuí shí jù jīng shén。
杯深绿醑和香饮,枝重金盘带露陈。bēi shēn lǜ xǔ hé xiāng yǐn,zhī zhòng jīn pán dài lù chén。
踏月看花能几许,肯容桃李浪争春。tà yuè kàn huā néng jǐ xǔ,kěn róng táo lǐ làng zhēng chūn。

赏菊与黄伦司训张旭贡士吴显儒士联句

程敏政

老圃秋容亦自奇,晚香和露缀幽枝。lǎo pǔ qiū róng yì zì qí,wǎn xiāng hé lù zhuì yōu zhī。
也知天地留生意,故向冰霜挺素姿。yě zhī tiān dì liú shēng yì,gù xiàng bīng shuāng tǐng sù zī。
醉觉南山横眼底,吟瞻北斗出天涯。zuì jué nán shān héng yǎn dǐ,yín zhān běi dòu chū tiān yá。
渊明更有来朝约,杖履追陪敢后期。yuān míng gèng yǒu lái cháo yuē,zhàng lǚ zhuī péi gǎn hòu qī。

芦塘山庄今岁始一克到其境实清邃为留竟日忘返他日略加修辟可以佚老因赋一诗

程敏政

隔坞岚深路欲迷,石田遥带白沙溪。gé wù lán shēn lù yù mí,shí tián yáo dài bái shā xī。
临塘便拟观澜阁,绕舍仍添种药畦。lín táng biàn nǐ guān lán gé,rào shě réng tiān zhǒng yào qí。
此地居然堪佚老,几年空尔择幽栖。cǐ dì jū rán kān yì lǎo,jǐ nián kōng ěr zé yōu qī。
寒梅一树柴门下,直与盘桓到日西。hán méi yī shù chái mén xià,zhí yǔ pán huán dào rì xī。

杨村道中

程敏政

几处炊烟认水村,数声山犬吠篱门。jǐ chù chuī yān rèn shuǐ cūn,shù shēng shān quǎn fèi lí mén。
寒天日落明鸦背,荒岁田空剩草根。hán tiān rì luò míng yā bèi,huāng suì tián kōng shèng cǎo gēn。
垂涧石如牛马饮,排云山似节旄屯。chuí jiàn shí rú niú mǎ yǐn,pái yún shān shì jié máo tún。
眼中无限诗情在,欲对沙鸥了一尊。yǎn zhōng wú xiàn shī qíng zài,yù duì shā ōu le yī zūn。

长至前二日闻李锦衣士敬自南阳扫墓取道访予新安奉迓杨山寺是日相传皇子诞生有赦将到

程敏政

九地一阳今渐回,道傍山寺独徘徊。jiǔ dì yī yáng jīn jiàn huí,dào bàng shān sì dú pái huái。
拾薪煮茗消馀日,刻竹题诗试老才。shí xīn zhǔ míng xiāo yú rì,kè zhú tí shī shì lǎo cái。
黄纸正悬天下望,锦衣遥为故人来。huáng zhǐ zhèng xuán tiān xià wàng,jǐn yī yáo wèi gù rén lái。
一时欢动沧洲客,潦倒江亭白酒杯。yī shí huān dòng cāng zhōu kè,lǎo dào jiāng tíng bái jiǔ bēi。

十一月十四日饮流塘詹存中家晚归时李锦衣士敬公便过县同行

程敏政

五里青山下夕晖,一林松影罥宫衣。wǔ lǐ qīng shān xià xī huī,yī lín sōng yǐng juàn gōng yī。
主人远送到溪返,众客相随乘月归。zhǔ rén yuǎn sòng dào xī fǎn,zhòng kè xiāng suí chéng yuè guī。
诗垒笑予非巨敌,酒兵须子突重围。shī lěi xiào yǔ fēi jù dí,jiǔ bīng xū zi tū zhòng wéi。
他时莫忘渔樵会,南国西风候雁飞。tā shí mò wàng yú qiáo huì,nán guó xī fēng hòu yàn fēi。

下纹溪过渡调士敬

程敏政

肩舆出山星已繁,寒月堕影金波翻。jiān yú chū shān xīng yǐ fán,hán yuè duò yǐng jīn bō fān。
钟声木杪寺门远,灯火渡头人语喧。zhōng shēng mù miǎo sì mén yuǎn,dēng huǒ dù tóu rén yǔ xuān。
浅滩阁舟弄水戏,曲坞问路随乡言。qiǎn tān gé zhōu nòng shuǐ xì,qū wù wèn lù suí xiāng yán。
人生此乐亦不易,风景何如君故园。rén shēng cǐ lè yì bù yì,fēng jǐng hé rú jūn gù yuán。

题李锦衣士敬写真

程敏政

七尺堂堂美丈夫,几年官拜执金吾。qī chǐ táng táng měi zhàng fū,jǐ nián guān bài zhí jīn wú。
蓝田价重连城璧,丹穴文成五色雏。lán tián jià zhòng lián chéng bì,dān xué wén chéng wǔ sè chú。
翰苑八砖同儤值,天山三箭待弯弧。hàn yuàn bā zhuān tóng bào zhí,tiān shān sān jiàn dài wān hú。
等闲莫负封侯相,看续麒麟阁上图。děng xián mò fù fēng hóu xiāng,kàn xù qí lín gé shàng tú。