古诗词

送许国用南归

程敏政

子鬓如鸦面如玉,胸次萧然绝尘俗。zi bìn rú yā miàn rú yù,xiōng cì xiāo rán jué chén sú。
沿身书剑从一童,到处江山寄双足。yán shēn shū jiàn cóng yī tóng,dào chù jiāng shān jì shuāng zú。
前年六月离钱塘,随我驱车游紫阳。qián nián liù yuè lí qián táng,suí wǒ qū chē yóu zǐ yáng。
高歌花外杂山雨,烂醉松阴眠石床。gāo gē huā wài zá shān yǔ,làn zuì sōng yīn mián shí chuáng。
及时行乐人争羡,却买扁舟下江县。jí shí xíng lè rén zhēng xiàn,què mǎi biǎn zhōu xià jiāng xiàn。
我前子后差几程,吴楚风光阅将遍。wǒ qián zi hòu chà jǐ chéng,wú chǔ fēng guāng yuè jiāng biàn。
偃王墓前春草明,谢沟闸下春潮生。yǎn wáng mù qián chūn cǎo míng,xiè gōu zhá xià chūn cháo shēng。
何人访戴有馀恨,才子依刘无限情。hé rén fǎng dài yǒu yú hèn,cái zi yī liú wú xiàn qíng。
我行到阙随鹓侣,半月秋风送残暑。wǒ xíng dào quē suí yuān lǚ,bàn yuè qiū fēng sòng cán shǔ。
升堂再拜尘满衣,知子来从潞河渚。shēng táng zài bài chén mǎn yī,zhī zi lái cóng lù hé zhǔ。
西山云拥金芙蓉,玉泉水香流白虹。xī shān yún yōng jīn fú róng,yù quán shuǐ xiāng liú bái hóng。
垂杨绾客客不住,行装又出东城东。chuí yáng wǎn kè kè bù zhù,xíng zhuāng yòu chū dōng chéng dōng。
男子当怀四方志,贤达分明眼前事。nán zi dāng huái sì fāng zhì,xián dá fēn míng yǎn qián shì。
燕台千尺北鸿飞,送子令人发豪思。yàn tái qiān chǐ běi hóng fēi,sòng zi lìng rén fā háo sī。
蹇予浪说瀛洲仙,近来稍结山中缘。jiǎn yǔ làng shuō yíng zhōu xiān,jìn lái shāo jié shān zhōng yuán。
红尘再入发将白,更暖鸥盟知几年。hóng chén zài rù fā jiāng bái,gèng nuǎn ōu méng zhī jǐ nián。
嗣岁春分酒初熟,西斋扫榻留人宿。sì suì chūn fēn jiǔ chū shú,xī zhāi sǎo tà liú rén sù。
子当高诵逍遥篇,为君重添卧游录。zi dāng gāo sòng xiāo yáo piān,wèi jūn zhòng tiān wò yóu lù。

程敏政

明徽州府休宁人,字克勤。程信子。成化二年进士。授编修,历左谕德,以学问该博著称。弘治中官至礼部右侍郎兼侍读学士。见唐寅乡试卷,激赏之。十二年,主持会试,以试题外泄,被劾为通关节于唐寅等,下狱。寻勒致仕卒。有《新安文献志》、《明文衡》、《篁墩集》。 程敏政的作品>>

猜您喜欢

因与于文远郑时清同步东城上晚归得诗六绝其一越国汪公庙唐诰

程敏政

岳祠园后见崔嵬,玉立亭亭一径回。yuè cí yuán hòu jiàn cuī wéi,yù lì tíng tíng yī jìng huí。
争扫碧苔供徙倚,不妨同醉竹根杯。zhēng sǎo bì tái gōng xǐ yǐ,bù fáng tóng zuì zhú gēn bēi。

因与于文远郑时清同步东城上晚归得诗六绝其一越国汪公庙唐诰

程敏政

宝坊高出旧城东,百里山川一望中。bǎo fāng gāo chū jiù chéng dōng,bǎi lǐ shān chuān yī wàng zhōng。
竟日倚阑题不尽,夕阳遥射竹林红。jìng rì yǐ lán tí bù jǐn,xī yáng yáo shè zhú lín hóng。

因与于文远郑时清同步东城上晚归得诗六绝其一越国汪公庙唐诰

程敏政

石址犹存旧将台,青山如斗画中开。shí zhǐ yóu cún jiù jiāng tái,qīng shān rú dòu huà zhōng kāi。
至今草木增颜色,知是先皇驻跸来。zhì jīn cǎo mù zēng yán sè,zhī shì xiān huáng zhù bì lái。

因与于文远郑时清同步东城上晚归得诗六绝其一越国汪公庙唐诰

程敏政

枯杉如柱倚天长,云是神人此降祥。kū shān rú zhù yǐ tiān zhǎng,yún shì shén rén cǐ jiàng xiáng。
欲借图经询故实,定应何似古空桑。yù jiè tú jīng xún gù shí,dìng yīng hé shì gǔ kōng sāng。

因与于文远郑时清同步东城上晚归得诗六绝其一越国汪公庙唐诰

程敏政

廊庙丰姿太逼真,追思言笑转伤神。láng miào fēng zī tài bī zhēn,zhuī sī yán xiào zhuǎn shāng shén。
一时先友凋零尽,不忍重来抚翠珉。yī shí xiān yǒu diāo líng jǐn,bù rěn zhòng lái fǔ cuì mín。

宿闵口毕氏三绝

程敏政

山围华屋水当门,乔木森森绿护村。shān wéi huá wū shuǐ dāng mén,qiáo mù sēn sēn lǜ hù cūn。
白雪调高人和寡,风流还待毕公孙。bái xuě diào gāo rén hé guǎ,fēng liú hái dài bì gōng sūn。

宿闵口毕氏三绝

程敏政

秀水城东学士阡,寸心常绕瓣香前。xiù shuǐ chéng dōng xué shì qiān,cùn xīn cháng rào bàn xiāng qián。
闻君当日曾相见,屈指流光二十年。wén jūn dāng rì céng xiāng jiàn,qū zhǐ liú guāng èr shí nián。

宿闵口毕氏三绝

程敏政

方瞳炯炯发丝丝,每日山中赋采芝。fāng tóng jiǒng jiǒng fā sī sī,měi rì shān zhōng fù cǎi zhī。
有约未成同甲会,因君无限望云思。yǒu yuē wèi chéng tóng jiǎ huì,yīn jūn wú xiàn wàng yún sī。

集古八绝汊口

程敏政

二水中分白鹭洲,人家多住竹棚头。èr shuǐ zhōng fēn bái lù zhōu,rén jiā duō zhù zhú péng tóu。
眼前有景道不得,长夏江村事事幽。yǎn qián yǒu jǐng dào bù dé,zhǎng xià jiāng cūn shì shì yōu。

集古八绝汊口

程敏政

文武衣冠异昔时,惠连群从总能诗。wén wǔ yī guān yì xī shí,huì lián qún cóng zǒng néng shī。
东园载酒西园饮,药饵扶吾随所之。dōng yuán zài jiǔ xī yuán yǐn,yào ěr fú wú suí suǒ zhī。

集古八绝汊口

程敏政

清风明月两闲人,何用浮名绊此身。qīng fēng míng yuè liǎng xián rén,hé yòng fú míng bàn cǐ shēn。
闭户著书多岁月,野花啼鸟一般春。bì hù zhù shū duō suì yuè,yě huā tí niǎo yī bān chūn。

集古八绝汊口

程敏政

山屐经过满径踪,闲来无事不从容。shān jī jīng guò mǎn jìng zōng,xián lái wú shì bù cóng róng。
白沙翠竹江村路,云碓无人水自舂。bái shā cuì zhú jiāng cūn lù,yún duì wú rén shuǐ zì chōng。

集古八绝汊口

程敏政

门外青山如屋里,嘈嘈虚枕纳溪声。mén wài qīng shān rú wū lǐ,cáo cáo xū zhěn nà xī shēng。
怪来诗思清人骨,欲化西园蝶未成。guài lái shī sī qīng rén gǔ,yù huà xī yuán dié wèi chéng。

集古八绝汊口

程敏政

松花风暖庙门开,百亩庭中半是苔。sōng huā fēng nuǎn miào mén kāi,bǎi mǔ tíng zhōng bàn shì tái。
怅望千秋一洒泪,安危须仗出群材。chàng wàng qiān qiū yī sǎ lèi,ān wēi xū zhàng chū qún cái。

集古八绝汊口

程敏政

苑边高冢卧麒麟,曾是贞元花下人。yuàn biān gāo zhǒng wò qí lín,céng shì zhēn yuán huā xià rén。
人世几回伤往事,碑文才见满埃尘。rén shì jǐ huí shāng wǎng shì,bēi wén cái jiàn mǎn āi chén。