古诗词

送王公济进士知丹徒县

程敏政

今年闰月秋声早,雨后凉风叶堪扫。jīn nián rùn yuè qiū shēng zǎo,yǔ hòu liáng fēng yè kān sǎo。
知君夙戒有行期,疋马晓出东门道。zhī jūn sù jiè yǒu xíng qī,pǐ mǎ xiǎo chū dōng mén dào。
忆当与君识面时,总角相看最相好。yì dāng yǔ jūn shí miàn shí,zǒng jiǎo xiāng kàn zuì xiāng hǎo。
侍亲同向锦官城,壮志不畏连云堡。shì qīn tóng xiàng jǐn guān chéng,zhuàng zhì bù wèi lián yún bǎo。
官舍比邻鸡犬通,那似寻常觅梨枣。guān shě bǐ lín jī quǎn tōng,nà shì xún cháng mì lí zǎo。
阳春白雪漫赓酬,黄卷青灯共探讨。yáng chūn bái xuě màn gēng chóu,huáng juǎn qīng dēng gòng tàn tǎo。
天涯回首各西东,辘辘红尘走蓬葆。tiān yá huí shǒu gè xī dōng,lù lù hóng chén zǒu péng bǎo。
蹇予待诏金马门,玄发萧然半将缟。jiǎn yǔ dài zhào jīn mǎ mén,xuán fā xiāo rán bàn jiāng gǎo。
别君已经三十年,忍不相逢一倾倒。bié jūn yǐ jīng sān shí nián,rěn bù xiāng féng yī qīng dào。
喜君擢第千人中,玉笋联班几才藻。xǐ jūn zhuó dì qiān rén zhōng,yù sǔn lián bān jǐ cái zǎo。
新升忽绾丹徒章,白日恩光照晴昊。xīn shēng hū wǎn dān tú zhāng,bái rì ēn guāng zhào qíng hào。
人生离合苦难常,屑屑何须挂怀抱。rén shēng lí hé kǔ nán cháng,xiè xiè hé xū guà huái bào。
佳胜东南古润州,未说丹崖与瑶岛。jiā shèng dōng nán gǔ rùn zhōu,wèi shuō dān yá yǔ yáo dǎo。
虹月犹窥二米家,江山不共坡仙老。hóng yuè yóu kuī èr mǐ jiā,jiāng shān bù gòng pō xiān lǎo。
行哉肯负平生心,坐见居民乐鱼稻。xíng zāi kěn fù píng shēng xīn,zuò jiàn jū mín lè yú dào。
政成应遣簿书闲,诗画宁论武昌稿。zhèng chéng yīng qiǎn bù shū xián,shī huà níng lùn wǔ chāng gǎo。
我病安能饯一杯,离愁欲绊离亭草。wǒ bìng ān néng jiàn yī bēi,lí chóu yù bàn lí tíng cǎo。
重来有约峨廌冠,不待平时考功考。zhòng lái yǒu yuē é zhì guān,bù dài píng shí kǎo gōng kǎo。

程敏政

明徽州府休宁人,字克勤。程信子。成化二年进士。授编修,历左谕德,以学问该博著称。弘治中官至礼部右侍郎兼侍读学士。见唐寅乡试卷,激赏之。十二年,主持会试,以试题外泄,被劾为通关节于唐寅等,下狱。寻勒致仕卒。有《新安文献志》、《明文衡》、《篁墩集》。 程敏政的作品>>

猜您喜欢

太医院使钱君宗嗣挽歌

程敏政

青囊家世数谁精,钱乙当时重两京。qīng náng jiā shì shù shuí jīng,qián yǐ dāng shí zhòng liǎng jīng。
先子已随龙驭远,空留人道国医名。xiān zi yǐ suí lóng yù yuǎn,kōng liú rén dào guó yī míng。

太医院使钱君宗嗣挽歌

程敏政

几年供奉殿东头,最得先皇宠数优。jǐ nián gōng fèng diàn dōng tóu,zuì dé xiān huáng chǒng shù yōu。
遣奠尚留天语在,虹光千古照林丘。qiǎn diàn shàng liú tiān yǔ zài,hóng guāng qiān gǔ zhào lín qiū。

太医院使钱君宗嗣挽歌

程敏政

忆曾阻雪到江干,野寺相逢岁正阑。yì céng zǔ xuě dào jiāng gàn,yě sì xiāng féng suì zhèng lán。
今日我来君已去,人间离合最无端。jīn rì wǒ lái jūn yǐ qù,rén jiān lí hé zuì wú duān。

太医院使钱君宗嗣挽歌

程敏政

浮荣无赖似浮云,多少人随草木群。fú róng wú lài shì fú yún,duō shǎo rén suí cǎo mù qún。
百世定知君有托,谢家兄弟总能文。bǎi shì dìng zhī jūn yǒu tuō,xiè jiā xiōng dì zǒng néng wén。

太医院使钱君宗嗣挽歌

程敏政

投劾归来感圣恩,旧游零落不堪论。tóu hé guī lái gǎn shèng ēn,jiù yóu líng luò bù kān lùn。
山中我未忧多病,尚有君传药禁存。shān zhōng wǒ wèi yōu duō bìng,shàng yǒu jūn chuán yào jìn cún。

简沈石田启南求画

程敏政

孤舟摇荡出风涛,涉水登山也自劳。gū zhōu yáo dàng chū fēng tāo,shè shuǐ dēng shān yě zì láo。
乞取生绡图四景,卧游容我醉松醪。qǐ qǔ shēng xiāo tú sì jǐng,wò yóu róng wǒ zuì sōng láo。

乘风夜过无锡寄致政秦廷韶方伯及诗社诸君子

程敏政

一归方喜称闲身,十口那堪更索人。yī guī fāng xǐ chēng xián shēn,shí kǒu nà kān gèng suǒ rén。
半夜随风挂帆去,负君相候洗缨尘。bàn yè suí fēng guà fān qù,fù jūn xiāng hòu xǐ yīng chén。

乘风夜过无锡寄致政秦廷韶方伯及诗社诸君子

程敏政

他时有约报邮签,山鸟啼残笋正甜。tā shí yǒu yuē bào yóu qiān,shān niǎo tí cán sǔn zhèng tián。
等是太平林下客,幅巾来往定无嫌。děng shì tài píng lín xià kè,fú jīn lái wǎng dìng wú xián。

姚生广好篆籀之学所居在桃花坞上予与宣溪过之欣然为刻数印既而予宴南壕杨氏池馆生复来赠一印其意甚勤因赋一绝赠之

程敏政

一坞桃花映草堂,个中清致属姚郎。yī wù táo huā yìng cǎo táng,gè zhōng qīng zhì shǔ yáo láng。
可人更到池亭上,赠我归田学士章。kě rén gèng dào chí tíng shàng,zèng wǒ guī tián xué shì zhāng。

为宣溪题菊留别维扬高宪副

程敏政

潭水亭亭照影空,几番花木斗青红。tán shuǐ tíng tíng zhào yǐng kōng,jǐ fān huā mù dòu qīng hóng。
相看只有霜春面,独立西风蔓草中。xiāng kàn zhǐ yǒu shuāng chūn miàn,dú lì xī fēng màn cǎo zhōng。

应文贞典宝有葡萄便面檀香为骨意甚爱之因赋一绝

程敏政

马乳累累紫蔓长,折枝疑带露华凉。mǎ rǔ lèi lèi zǐ màn zhǎng,zhé zhī yí dài lù huá liáng。
等闲入手微风起,并作栴檀一味香。děng xián rù shǒu wēi fēng qǐ,bìng zuò zhān tán yī wèi xiāng。

淳安黄训导禄养堂

程敏政

旋开新酒摘园蔬,日日升堂候起居。xuán kāi xīn jiǔ zhāi yuán shū,rì rì shēng táng hòu qǐ jū。
堂上老人相顾喜,等闲知是笔耕馀。táng shàng lǎo rén xiāng gù xǐ,děng xián zhī shì bǐ gēng yú。

淳安黄训导禄养堂

程敏政

菽水能供一日欢,霜毛甘共一毡寒。shū shuǐ néng gōng yī rì huān,shuāng máo gān gòng yī zhān hán。
他时更享三牲养,莫忘清溪旧讲坛。tā shí gèng xiǎng sān shēng yǎng,mò wàng qīng xī jiù jiǎng tán。

己酉六月二日初至南山

程敏政

决决溪流浅带村,层层山色翠当门。jué jué xī liú qiǎn dài cūn,céng céng shān sè cuì dāng mén。
水边林下青莎地,今日重来试屐痕。shuǐ biān lín xià qīng shā dì,jīn rì zhòng lái shì jī hén。

己酉六月二日初至南山

程敏政

六月凉生白苎袍,不知人世畏途劳。liù yuè liáng shēng bái zhù páo,bù zhī rén shì wèi tú láo。
自惊何福堪消此,一路松风响翠涛。zì jīng hé fú kān xiāo cǐ,yī lù sōng fēng xiǎng cuì tāo。