古诗词

题老子出关图

程敏政

函谷关高高入云,东来紫气何缤纷。hán gǔ guān gāo gāo rù yún,dōng lái zǐ qì hé bīn fēn。
关头或有异人过,令尹一日先知闻。guān tóu huò yǒu yì rén guò,lìng yǐn yī rì xiān zhī wén。
青牛驾车出林莽,翠葆拂晓扬清芬。qīng niú jià chē chū lín mǎng,cuì bǎo fú xiǎo yáng qīng fēn。
至人中坐雪垂领,神气内守颜如醺。zhì rén zhōng zuò xuě chuí lǐng,shén qì nèi shǒu yán rú xūn。
当时令尹亦奇士,衣冠奉候青山垠。dāng shí lìng yǐn yì qí shì,yī guān fèng hòu qīng shān yín。
车前再拜复长跪,局缩似礼云中君。chē qián zài bài fù zhǎng guì,jú suō shì lǐ yún zhōng jūn。
至人自是真天人,悯此浊世飞埃氛。zhì rén zì shì zhēn tiān rén,mǐn cǐ zhuó shì fēi āi fēn。
出关定隐不复现,草衣木食甘随群。chū guān dìng yǐn bù fù xiàn,cǎo yī mù shí gān suí qún。
天书云篆倘有作,坐遣道德为耕耘。tiān shū yún zhuàn tǎng yǒu zuò,zuò qiǎn dào dé wèi gēng yún。
停车挥扇相告语,为尔启钥开玄文。tíng chē huī shàn xiāng gào yǔ,wèi ěr qǐ yào kāi xuán wén。
致柔专气五千字,划然天地如初分。zhì róu zhuān qì wǔ qiān zì,huà rán tiān dì rú chū fēn。
乃知至人与众异,下视诸子皆虻蚊。nǎi zhī zhì rén yǔ zhòng yì,xià shì zhū zi jiē méng wén。
至人昔作柱下史,披诵亦自劳精勤。zhì rén xī zuò zhù xià shǐ,pī sòng yì zì láo jīng qín。
三坟五典久在目,霞裾尚尔留香芸。sān fén wǔ diǎn jiǔ zài mù,xiá jū shàng ěr liú xiāng yún。
尼父圣人敬问礼,逮今一一馀坑焚。ní fù shèng rén jìng wèn lǐ,dǎi jīn yī yī yú kēng fén。
至人至意人叵测,朱縢绿检空云云。zhì rén zhì yì rén pǒ cè,zhū téng lǜ jiǎn kōng yún yún。
窥图抚景三叹息,春风满屋销垆薰。kuī tú fǔ jǐng sān tàn xī,chūn fēng mǎn wū xiāo lú xūn。

程敏政

明徽州府休宁人,字克勤。程信子。成化二年进士。授编修,历左谕德,以学问该博著称。弘治中官至礼部右侍郎兼侍读学士。见唐寅乡试卷,激赏之。十二年,主持会试,以试题外泄,被劾为通关节于唐寅等,下狱。寻勒致仕卒。有《新安文献志》、《明文衡》、《篁墩集》。 程敏政的作品>>

猜您喜欢

集李绝句十八首其一登京口望江楼

程敏政

青山行尽入红尘,古木亭边夜向晨。qīng shān xíng jǐn rù hóng chén,gǔ mù tíng biān yè xiàng chén。
书未隔年难得报,我来登望倍凝神。shū wèi gé nián nán dé bào,wǒ lái dēng wàng bèi níng shén。

集李绝句十八首其一登京口望江楼

程敏政

二江斜入似娥眉,华郭春光欲暮时。èr jiāng xié rù shì é méi,huá guō chūn guāng yù mù shí。
京洛路长何日到,几人相见不相知。jīng luò lù zhǎng hé rì dào,jǐ rén xiāng jiàn bù xiāng zhī。

集李绝句十八首其一登京口望江楼

程敏政

一尊撩眼怕长迷,月欲东生日又西。yī zūn liāo yǎn pà zhǎng mí,yuè yù dōng shēng rì yòu xī。
已恨碧山相阻隔,不期风雨更凄凄。yǐ hèn bì shān xiāng zǔ gé,bù qī fēng yǔ gèng qī qī。

集李绝句十八首其一登京口望江楼

程敏政

不知园圃是谁家,开尽无名草木花。bù zhī yuán pǔ shì shuí jiā,kāi jǐn wú míng cǎo mù huā。
今日倚阑添懊恼,人言落日是天涯。jīn rì yǐ lán tiān ào nǎo,rén yán luò rì shì tiān yá。

集李绝句十八首其一登京口望江楼

程敏政

家园归省浙江东,璧碎珠沉几日中。jiā yuán guī shěng zhè jiāng dōng,bì suì zhū chén jǐ rì zhōng。
尘里笙歌千古梦,悠悠无处问苍穹。chén lǐ shēng gē qiān gǔ mèng,yōu yōu wú chù wèn cāng qióng。

集李绝句十八首其一登京口望江楼

程敏政

泪滴金杯不自知,天孙何约是来时。lèi dī jīn bēi bù zì zhī,tiān sūn hé yuē shì lái shí。
骑鲸别后无寻处,一步寒郊一惨眉。qí jīng bié hòu wú xún chù,yī bù hán jiāo yī cǎn méi。

集李绝句十八首其一登京口望江楼

程敏政

月意愔愔露气微,池亭何处见清晖。yuè yì yīn yīn lù qì wēi,chí tíng hé chù jiàn qīng huī。
只应梦里成胡蝶,拟共杨花苦斗飞。zhǐ yīng mèng lǐ chéng hú dié,nǐ gòng yáng huā kǔ dòu fēi。

集李绝句十八首其一登京口望江楼

程敏政

风月犹应似旧清,困来终是睡难成。fēng yuè yóu yīng shì jiù qīng,kùn lái zhōng shì shuì nán chéng。
相思无计能相见,肠断城头画角声。xiāng sī wú jì néng xiāng jiàn,cháng duàn chéng tóu huà jiǎo shēng。

集李绝句十八首其一登京口望江楼

程敏政

下有娇儿上有亲,阑边为汝最伤神。xià yǒu jiāo ér shàng yǒu qīn,lán biān wèi rǔ zuì shāng shén。
流年渐共春华老,闻说清明在此辰。liú nián jiàn gòng chūn huá lǎo,wén shuō qīng míng zài cǐ chén。

送唐御医致仕还嘉兴

程敏政

早岁从徵住药坊,老来纳禄返江乡。zǎo suì cóng zhēng zhù yào fāng,lǎo lái nà lù fǎn jiāng xiāng。
闽湖战处君还记,多少征人请异方。mǐn hú zhàn chù jūn hái jì,duō shǎo zhēng rén qǐng yì fāng。

送唐御医致仕还嘉兴

程敏政

堂扁如心到处闻,铁厓词赋始丰文。táng biǎn rú xīn dào chù wén,tiě yá cí fù shǐ fēng wén。
还家开卷遥相忆,广巷高楼隔暮云。hái jiā kāi juǎn yáo xiāng yì,guǎng xiàng gāo lóu gé mù yún。

送唐御医致仕还嘉兴

程敏政

日日门前客似麻,活人心苦鬓先华。rì rì mén qián kè shì má,huó rén xīn kǔ bìn xiān huá。
此回秀水城中路,医道谁当第一家。cǐ huí xiù shuǐ chéng zhōng lù,yī dào shuí dāng dì yī jiā。

题小景寄汪廷器

程敏政

拍岸纹溪水不浑,一间亭子傍松根。pāi àn wén xī shuǐ bù hún,yī jiān tíng zi bàng sōng gēn。
披图恍在芝山下,倚棹来寻断石村。pī tú huǎng zài zhī shān xià,yǐ zhào lái xún duàn shí cūn。

送汝行敏舍人赴南京武选员外

程敏政

与君相好十三年,史局曾同翰墨筵。yǔ jūn xiāng hǎo shí sān nián,shǐ jú céng tóng hàn mò yán。
好别不堪携手处,西风黄叶满前川。hǎo bié bù kān xié shǒu chù,xī fēng huáng yè mǎn qián chuān。

题陆谕德鼎仪海榴书屋图

程敏政

海榴随处傍人红,只有溪山趣不同。hǎi liú suí chù bàng rén hóng,zhǐ yǒu xī shān qù bù tóng。
看画却疑家在眼,出门随步任西东。kàn huà què yí jiā zài yǎn,chū mén suí bù rèn xī dōng。