古诗词

海阳周司训教政遗思卷

程敏政

缅怀三代士,学以济物成。miǎn huái sān dài shì,xué yǐ jì wù chéng。
惓惓致泽心,岂在口耳精。quán quán zhì zé xīn,qǐ zài kǒu ěr jīng。
圣涯去已远,随世图功名。shèng yá qù yǐ yuǎn,suí shì tú gōng míng。
不有奎聚贤,斯道孰主盟。bù yǒu kuí jù xián,sī dào shú zhǔ méng。
天命凛攸畏,人穷亦堪矜。tiān mìng lǐn yōu wèi,rén qióng yì kān jīn。
体用收一原,庶无沗所生。tǐ yòng shōu yī yuán,shù wú pāng suǒ shēng。
我从归田来,间入新安城。wǒ cóng guī tián lái,jiān rù xīn ān chéng。
过从得周君,岭海人中英。guò cóng dé zhōu jūn,lǐng hǎi rén zhōng yīng。
尚友古贤豪,不与流俗争。shàng yǒu gǔ xián háo,bù yǔ liú sú zhēng。
黉宫受规约,一一知躬行。hóng gōng shòu guī yuē,yī yī zhī gōng xíng。
文章谢葩藻,材器多恢宏。wén zhāng xiè pā zǎo,cái qì duō huī hóng。
有时奉檄往,署事花封厅。yǒu shí fèng xí wǎng,shǔ shì huā fēng tīng。
一挥举错间,居然得民情。yī huī jǔ cuò jiān,jū rán dé mín qíng。
刻覈我何有,迂阔劳讥评。kè hé wǒ hé yǒu,yū kuò láo jī píng。
屈指九寒暑,松桧无渝青。qū zhǐ jiǔ hán shǔ,sōng guì wú yú qīng。
孤舟载行李,夹路闻歌声。gū zhōu zài xíng lǐ,jiā lù wén gē shēng。
惟时秋雨霁,祖道开江亭。wéi shí qiū yǔ jì,zǔ dào kāi jiāng tíng。
屏山翠可飧,练水濯发明。píng shān cuì kě sūn,liàn shuǐ zhuó fā míng。
一杯属君饮,及此天衢亨。yī bēi shǔ jūn yǐn,jí cǐ tiān qú hēng。
达道须壮年,日月无留停。dá dào xū zhuàng nián,rì yuè wú liú tíng。
丈夫志有在,岂为春花荣。zhàng fū zhì yǒu zài,qǐ wèi chūn huā róng。
蹇予洛党裔,茕茕抱遗经。jiǎn yǔ luò dǎng yì,qióng qióng bào yí jīng。
况生紫阳里,半世惭幽贞。kuàng shēng zǐ yáng lǐ,bàn shì cán yōu zhēn。
习魔固有种,放罪容归耕。xí mó gù yǒu zhǒng,fàng zuì róng guī gēng。
所愿天子圣,众彦登王庭。suǒ yuàn tiān zi shèng,zhòng yàn dēng wáng tíng。
君行倘有合,凤鸟一日鸣。jūn xíng tǎng yǒu hé,fèng niǎo yī rì míng。
治教炳前烈,周道无欹倾。zhì jiào bǐng qián liè,zhōu dào wú yī qīng。
吾党重遗思,远大兹发萌。wú dǎng zhòng yí sī,yuǎn dà zī fā méng。
睽违意难极,斜阳下林坰。kuí wéi yì nán jí,xié yáng xià lín jiōng。

程敏政

明徽州府休宁人,字克勤。程信子。成化二年进士。授编修,历左谕德,以学问该博著称。弘治中官至礼部右侍郎兼侍读学士。见唐寅乡试卷,激赏之。十二年,主持会试,以试题外泄,被劾为通关节于唐寅等,下狱。寻勒致仕卒。有《新安文献志》、《明文衡》、《篁墩集》。 程敏政的作品>>

猜您喜欢

克宽弟南归小诗二首奉简淮阴驿丞林文秀内兄休宁上舍汪汝温亲契

程敏政

南望家山有所思,十年谁共菊花卮。nán wàng jiā shān yǒu suǒ sī,shí nián shuí gòng jú huā zhī。
不堪远雁传书处,又是重阳送别时。bù kān yuǎn yàn chuán shū chù,yòu shì zhòng yáng sòng bié shí。

题梅赠山海萧生赴山东秋试

程敏政

孤芳自是不凡材,顾影临池首重回。gū fāng zì shì bù fán cái,gù yǐng lín chí shǒu zhòng huí。
已报东归消息好,春光随马过关来。yǐ bào dōng guī xiāo xī hǎo,chūn guāng suí mǎ guò guān lái。

挽彭处士夫妇

程敏政

隐君元是彭仙后,一日凌风去不回。yǐn jūn yuán shì péng xiān hòu,yī rì líng fēng qù bù huí。
寂寞王屯坡下路,杖藜谁复听松来。jì mò wáng tún pō xià lù,zhàng lí shuí fù tīng sōng lái。

挽彭处士夫妇

程敏政

我爱梅边最不群,每从先达访遗文。wǒ ài méi biān zuì bù qún,měi cóng xiān dá fǎng yí wén。
由来国子先生母,却是梅边嫡派分。yóu lái guó zi xiān shēng mǔ,què shì méi biān dí pài fēn。

挽彭处士夫妇

程敏政

择继当时屡问名,邑南唐氏有家声。zé jì dāng shí lǚ wèn míng,yì nán táng shì yǒu jiā shēng。
平生妇道堪书处,请看彭门七弟兄。píng shēng fù dào kān shū chù,qǐng kàn péng mén qī dì xiōng。

送陈宏知事

程敏政

风浪曾惊滟滪堆,怜君新手护高桅。fēng làng céng jīng yàn yù duī,lián jūn xīn shǒu hù gāo wéi。
相逢话旧浑如梦,已过年光二十回。xiāng féng huà jiù hún rú mèng,yǐ guò nián guāng èr shí huí。

送陈宏知事

程敏政

乌帽西归向我辞,久来忘却赠行诗。wū mào xī guī xiàng wǒ cí,jiǔ lái wàng què zèng xíng shī。
闻君歌罢还惆怅,转觉吟情愧往时。wén jūn gē bà hái chóu chàng,zhuǎn jué yín qíng kuì wǎng shí。

送陈宏知事

程敏政

随牒年来多苦辛,青云此日荷恩新。suí dié nián lái duō kǔ xīn,qīng yún cǐ rì hé ēn xīn。
南都列卫应相问,知是尚书幕府人。nán dōu liè wèi yīng xiāng wèn,zhī shì shàng shū mù fǔ rén。

卢沟别诸亲友

程敏政

夕阳初下古城头,雪浪凝寒沸不流。xī yáng chū xià gǔ chéng tóu,xuě làng níng hán fèi bù liú。
多谢同袍旧知己,殷勤相送过卢沟。duō xiè tóng páo jiù zhī jǐ,yīn qín xiāng sòng guò lú gōu。

阜城南门过御庄铺乃刘豫始生之地

程敏政

白草和烟覆矮墙,一间茅屋野茫茫。bái cǎo hé yān fù ǎi qiáng,yī jiān máo wū yě máng máng。
居人不唾刘郎僣,犹把亭名号御庄。jū rén bù tuò liú láng tiě,yóu bǎ tíng míng hào yù zhuāng。

入东平山中古坟以百十数残碑断磉多有年月可识

程敏政

山过东阿两路分,草中无限昔人坟。shān guò dōng ā liǎng lù fēn,cǎo zhōng wú xiàn xī rén fén。
等闲却忘征骖苦,贪看残碑到夕曛。děng xián què wàng zhēng cān kǔ,tān kàn cán bēi dào xī xūn。

汶上

程敏政

家家文石甃街渠,尽是频年伐冢馀。jiā jiā wén shí zhòu jiē qú,jǐn shì pín nián fá zhǒng yú。
所获自收金玉外,不知曾见殉书无。suǒ huò zì shōu jīn yù wài,bù zhī céng jiàn xùn shū wú。

夜次兖州寄安邱王府教授邹钝夫

程敏政

半生交契说邹阳,年少才名独擅场。bàn shēng jiāo qì shuō zōu yáng,nián shǎo cái míng dú shàn chǎng。
谁意兔园今白首,只将词赋动梁王。shuí yì tù yuán jīn bái shǒu,zhǐ jiāng cí fù dòng liáng wáng。

憩滕南邮亭

程敏政

家山疑在望中青,征马萧萧此暂停。jiā shān yí zài wàng zhōng qīng,zhēng mǎ xiāo xiāo cǐ zàn tíng。
屈指过江南北路,还过百二短长亭。qū zhǐ guò jiāng nán běi lù,hái guò bǎi èr duǎn zhǎng tíng。

九日怨十章

程敏政

黄花半老清霜后,忆弟看云白昼眠。huáng huā bàn lǎo qīng shuāng hòu,yì dì kàn yún bái zhòu mián。
妙质不为平世得,悠悠生死别经年。miào zhì bù wèi píng shì dé,yōu yōu shēng sǐ bié jīng nián。