古诗词

次佩之汝彝登齐云岩联句诗韵

程敏政

倚天青孱颜,万古一幻化。yǐ tiān qīng càn yán,wàn gǔ yī huàn huà。
斗参将可扪,雷雨或在下。dòu cān jiāng kě mén,léi yǔ huò zài xià。
龙潭深叵测,虬木怪相亚。lóng tán shēn pǒ cè,qiú mù guài xiāng yà。
两崖神斧断,危壑鬼工驾。liǎng yá shén fǔ duàn,wēi hè guǐ gōng jià。
峰笋拔地出,石髓袅空泻。fēng sǔn bá dì chū,shí suǐ niǎo kōng xiè。
名争武当胜,德可祝融娅。míng zhēng wǔ dāng shèng,dé kě zhù róng yà。
剑锋秋发铏,宝气夕腾价。jiàn fēng qiū fā xíng,bǎo qì xī téng jià。
真祠故起宋,禹迹漏书夏。zhēn cí gù qǐ sòng,yǔ jì lòu shū xià。
帝游双凤骖,仙来五羊跨。dì yóu shuāng fèng cān,xiān lái wǔ yáng kuà。
心悭孙绰赋,目窘李成画。xīn qiān sūn chuò fù,mù jiǒng lǐ chéng huà。
云深鸡戒晨,风急虎司夜。yún shēn jī jiè chén,fēng jí hǔ sī yè。
磅礴奠兹土,阴晴悯予稼。bàng bó diàn zī tǔ,yīn qíng mǐn yǔ jià。
延生丹几熟,保境旗载祃。yán shēng dān jǐ shú,bǎo jìng qí zài mà。
凭虚疑蜕骨,逃暑如拜赦。píng xū yí tuì gǔ,táo shǔ rú bài shè。
舆论小吴粤,谁诗敌衡华。yú lùn xiǎo wú yuè,shuí shī dí héng huá。
我病惭二疏,君才薄三谢。wǒ bìng cán èr shū,jūn cái báo sān xiè。
共此乐溪山,陋彼事田舍。gòng cǐ lè xī shān,lòu bǐ shì tián shě。
争席从雅俗,掉鞅笑荼蔗。zhēng xí cóng yǎ sú,diào yāng xiào tú zhè。
文旆惊忽淹,朝簪久同卸。wén pèi jīng hū yān,cháo zān jiǔ tóng xiè。
登陟吾屡尝,厌饫子今乍。dēng zhì wú lǚ cháng,yàn yù zi jīn zhà。
倚徙诚多奇,应接恐难暇。yǐ xǐ chéng duō qí,yīng jiē kǒng nán xiá。
守洞沙鹿嬉,献果野?迓。shǒu dòng shā lù xī,xiàn guǒ yě yà。
便当随所之,那复俟休假。biàn dāng suí suǒ zhī,nà fù qí xiū jiǎ。
醉招独鹤俱,吟遣六丁诧。zuì zhāo dú hè jù,yín qiǎn liù dīng chà。
作铭镌薤书,削壁补苔罅。zuò míng juān xiè shū,xuē bì bǔ tái xià。
千里渺双瞩,万窍同一唶。qiān lǐ miǎo shuāng zhǔ,wàn qiào tóng yī zé。
留宿分雾幌,归袖揖风榭。liú sù fēn wù huǎng,guī xiù yī fēng xiè。
喜有黄庭坚,鸡坛正堪藉。xǐ yǒu huáng tíng jiān,jī tán zhèng kān jí。

程敏政

明徽州府休宁人,字克勤。程信子。成化二年进士。授编修,历左谕德,以学问该博著称。弘治中官至礼部右侍郎兼侍读学士。见唐寅乡试卷,激赏之。十二年,主持会试,以试题外泄,被劾为通关节于唐寅等,下狱。寻勒致仕卒。有《新安文献志》、《明文衡》、《篁墩集》。 程敏政的作品>>

猜您喜欢

孙启风竹为师鲁题

程敏政

孙郎写竹有天趣,落笔萧萧一两枝。sūn láng xiě zhú yǒu tiān qù,luò bǐ xiāo xiāo yī liǎng zhī。
六月相看北窗下,满身毛骨动凉飔。liù yuè xiāng kàn běi chuāng xià,mǎn shēn máo gǔ dòng liáng sī。

除夜家燕听埙子鼓琴

程敏政

山乡明日是新年,寿母情深夜不眠。shān xiāng míng rì shì xīn nián,shòu mǔ qíng shēn yè bù mián。
耳畔莫嫌无管籥,小儿初解拂冰弦。ěr pàn mò xián wú guǎn yuè,xiǎo ér chū jiě fú bīng xián。

题临川曹庭瑞爱兰卷

程敏政

口谈禄命似君平,相见无劳问姓名。kǒu tán lù mìng shì jūn píng,xiāng jiàn wú láo wèn xìng míng。
手弄国香诗满把,已应人识爱兰生。shǒu nòng guó xiāng shī mǎn bǎ,yǐ yīng rén shí ài lán shēng。

题临川曹庭瑞爱兰卷

程敏政

紫蕤烨烨翠茎长,不是当年九畹香。zǐ ruí yè yè cuì jīng zhǎng,bù shì dāng nián jiǔ wǎn xiāng。
愿子佩时须拭目,野花山草正芬芳。yuàn zi pèi shí xū shì mù,yě huā shān cǎo zhèng fēn fāng。

题吴氏知止卷

程敏政

大江风息好收船,莫待巍巍浪拍天。dà jiāng fēng xī hǎo shōu chuán,mò dài wēi wēi làng pāi tiān。
戒险不惭三让裔,为君思咏卜居篇。jiè xiǎn bù cán sān ràng yì,wèi jūn sī yǒng bo jū piān。

题殷氏东溪泛舟卷

程敏政

雨过东溪好放船,四山如黛水如烟。yǔ guò dōng xī hǎo fàng chuán,sì shān rú dài shuǐ rú yān。
风前细检逋诗卷,抚景悠悠十二年。fēng qián xì jiǎn bū shī juǎn,fǔ jǐng yōu yōu shí èr nián。

题殷氏东溪泛舟卷

程敏政

蟹潭风物定如何,南北驱驰岁月多。xiè tán fēng wù dìng rú hé,nán běi qū chí suì yuè duō。
此日又从尘里去,几时来赋濯缨歌。cǐ rì yòu cóng chén lǐ qù,jǐ shí lái fù zhuó yīng gē。

胆瓶梅为邵用珍赋

程敏政

雪后山窗读易时,胆瓶清晓见冰澌。xuě hòu shān chuāng dú yì shí,dǎn píng qīng xiǎo jiàn bīng sī。
老人坐悟先天理,无限春光在一枝。lǎo rén zuò wù xiān tiān lǐ,wú xiàn chūn guāng zài yī zhī。

题虎图

程敏政

一啸风生百草枯,阴霾消处见於菟。yī xiào fēng shēng bǎi cǎo kū,yīn mái xiāo chù jiàn yú tú。
眼中颇觉妖狐静,不道相看是画图。yǎn zhōng pǒ jué yāo hú jìng,bù dào xiāng kàn shì huà tú。

题宋王晋卿画鹅

程敏政

猎猎风吹芦叶黄,瑶鹰如雪点江乡。liè liè fēng chuī lú yè huáng,yáo yīng rú xuě diǎn jiāng xiāng。
钩帘素壁看摹本,想见当时宝绘堂。gōu lián sù bì kàn mó běn,xiǎng jiàn dāng shí bǎo huì táng。

题致政应文贞典宝山水

程敏政

出门便见好溪山,却为丹青一破颜。chū mén biàn jiàn hǎo xī shān,què wèi dān qīng yī pò yán。
想是宦途双足倦,高情长在卧游间。xiǎng shì huàn tú shuāng zú juàn,gāo qíng zhǎng zài wò yóu jiān。

题白头翁

程敏政

莲塘十亩动凉飔,水鸟闲忙任所之。lián táng shí mǔ dòng liáng sī,shuǐ niǎo xián máng rèn suǒ zhī。
对画主人无一事,功名真到白头时。duì huà zhǔ rén wú yī shì,gōng míng zhēn dào bái tóu shí。

王天禄侍御为玲侄写山水便面

程敏政

豸冠趣在丹青表,公子情多山水中。zhì guān qù zài dān qīng biǎo,gōng zi qíng duō shān shuǐ zhōng。
六月高堂不知暑,向人随手拂清风。liù yuè gāo táng bù zhī shǔ,xiàng rén suí shǒu fú qīng fēng。

虎头记

程敏政

豸角昔为吴郡守,虎头长赠长康孙。zhì jiǎo xī wèi wú jùn shǒu,hǔ tóu zhǎng zèng zhǎng kāng sūn。
居人一日知名字,请药纷纷出葑门。jū rén yī rì zhī míng zì,qǐng yào fēn fēn chū fēng mén。

题陆氏子终身之思卷

程敏政

春色还青垄上枝,春风难染镜中丝。chūn sè hái qīng lǒng shàng zhī,chūn fēng nán rǎn jìng zhōng sī。
只应孝子羹墙意,一日长萦十二时。zhǐ yīng xiào zi gēng qiáng yì,yī rì zhǎng yíng shí èr shí。