古诗词

都宪张公淮上所获四印歌

程敏政

行台使者清河公,浚川来往长淮东。xíng tái shǐ zhě qīng hé gōng,jùn chuān lái wǎng zhǎng huái dōng。
役夫走告得四印,不知何代沦渊中。yì fū zǒu gào dé sì yìn,bù zhī hé dài lún yuān zhōng。
盘螭结纽各异状,藓包玉啮伤青铜。pán chī jié niǔ gè yì zhuàng,xiǎn bāo yù niè shāng qīng tóng。
自应神物不可閟,月夕往往虚晴虹。zì yīng shén wù bù kě bì,yuè xī wǎng wǎng xū qíng hóng。
一朝舁出冯夷宫,宝气尽发清泠空。yī cháo yú chū féng yí gōng,bǎo qì jǐn fā qīng líng kōng。
行台得之三叹息,谓尔古器遭沙虫。xíng tái dé zhī sān tàn xī,wèi ěr gǔ qì zāo shā chóng。
乱磨再使篆文出,拂拭不遣纤尘蒙。luàn mó zài shǐ zhuàn wén chū,fú shì bù qiǎn xiān chén méng。
题缄顿首献天子,护以黄袱驮青骢。tí jiān dùn shǒu xiàn tiān zi,hù yǐ huáng fú tuó qīng cōng。
近臣奉入归御府,想像白日回重瞳。jìn chén fèng rù guī yù fǔ,xiǎng xiàng bái rì huí zhòng tóng。
我来舣棹淮水上,十年相见惊秋蓬。wǒ lái yǐ zhào huái shuǐ shàng,shí nián xiāng jiàn jīng qiū péng。
坐间倾倒忽语此,便觉异代还英风。zuò jiān qīng dào hū yǔ cǐ,biàn jué yì dài hái yīng fēng。
忆昔中山启炎祚,绝世义勇称髯翁。yì xī zhōng shān qǐ yán zuò,jué shì yì yǒng chēng rán wēng。
蕲王鄂王总人杰,南渡百战勋猷同。qí wáng è wáng zǒng rén jié,nán dù bǎi zhàn xūn yóu tóng。
当时遣使各赍赐,尚方新铸凭良工。dāng shí qiǎn shǐ gè jī cì,shàng fāng xīn zhù píng liáng gōng。
系之尺组表异眷,副以大纛兼彤弓。xì zhī chǐ zǔ biǎo yì juàn,fù yǐ dà dào jiān tóng gōng。
岂知变故生肘腋,斩地败此中兴功。qǐ zhī biàn gù shēng zhǒu yè,zhǎn dì bài cǐ zhōng xīng gōng。
孙权心久附汉贼,秦桧一力主和戎。sūn quán xīn jiǔ fù hàn zéi,qín guì yī lì zhǔ hé róng。
两人伏剑徇王室,霜飞六月愁苍穹。liǎng rén fú jiàn xùn wáng shì,shuāng fēi liù yuè chóu cāng qióng。
一人湖上跨长耳,漫劳矰缴窥冥鸿。yī rén hú shàng kuà zhǎng ěr,màn láo zēng jiǎo kuī míng hóng。
都巡岁远失姓氏,无乃亦是千夫雄。dōu xún suì yuǎn shī xìng shì,wú nǎi yì shì qiān fū xióng。
抚时感事数百载,令人扼腕悲三忠。fǔ shí gǎn shì shù bǎi zài,lìng rén è wàn bēi sān zhōng。
行台于我同榜士,呼酒更酌开莲筒。xíng tái yú wǒ tóng bǎng shì,hū jiǔ gèng zhuó kāi lián tǒng。
桑榆谊深谈麈洽,松韭味洁冰盘丰。sāng yú yì shēn tán zhǔ qià,sōng jiǔ wèi jié bīng pán fēng。
春风吹花助客醉,解舟北去方匆匆。chūn fēng chuī huā zhù kè zuì,jiě zhōu běi qù fāng cōng cōng。
海天回首推双蓬,淮流浩荡山巃嵷。hǎi tiān huí shǒu tuī shuāng péng,huái liú hào dàng shān lóng sǒng。
为公高歌重怀古,城楼一抹斜阳红。wèi gōng gāo gē zhòng huái gǔ,chéng lóu yī mǒ xié yáng hóng。

程敏政

明徽州府休宁人,字克勤。程信子。成化二年进士。授编修,历左谕德,以学问该博著称。弘治中官至礼部右侍郎兼侍读学士。见唐寅乡试卷,激赏之。十二年,主持会试,以试题外泄,被劾为通关节于唐寅等,下狱。寻勒致仕卒。有《新安文献志》、《明文衡》、《篁墩集》。 程敏政的作品>>

猜您喜欢

王介翁画梅为文远赋

程敏政

晓霭轻笼玉雪颜,暗香摇动水云闲。xiǎo ǎi qīng lóng yù xuě yán,àn xiāng yáo dòng shuǐ yún xián。
依稀认得湖中景,僧舍茶烟午过山。yī xī rèn dé hú zhōng jǐng,sēng shě chá yān wǔ guò shān。

寄寿文炳族侄四小诗并谢医药

程敏政

医家有道说东垣,举世何人识病原。yī jiā yǒu dào shuō dōng yuán,jǔ shì hé rén shí bìng yuán。
此事从来应属子,杏林春色满家园。cǐ shì cóng lái yīng shǔ zi,xìng lín chūn sè mǎn jiā yuán。

寄寿文炳族侄四小诗并谢医药

程敏政

胗脉已能工太素,谭玄尤解守中黄。zhēn mài yǐ néng gōng tài sù,tán xuán yóu jiě shǒu zhōng huáng。
便将花甲从头数,何必龙宫索异方。biàn jiāng huā jiǎ cóng tóu shù,hé bì lóng gōng suǒ yì fāng。

寄寿文炳族侄四小诗并谢医药

程敏政

林下相随麋鹿群,一春多病思纷纷。lín xià xiāng suí mí lù qún,yī chūn duō bìng sī fēn fēn。
参苓有药能投我,不废勤耕与售文。cān líng yǒu yào néng tóu wǒ,bù fèi qín gēng yǔ shòu wén。

寄寿文炳族侄四小诗并谢医药

程敏政

绿槐分影到堂东,人物犹存相国风。lǜ huái fēn yǐng dào táng dōng,rén wù yóu cún xiāng guó fēng。
胜日有期开寿燕,沙溪春酒一尊同。shèng rì yǒu qī kāi shòu yàn,shā xī chūn jiǔ yī zūn tóng。

病后二首

程敏政

布袍寒褪病愔愔,入夜无端蚤虱侵。bù páo hán tuì bìng yīn yīn,rù yè wú duān zǎo shī qīn。
瘦骨元非食肉相,苦来相吮亦何心。shòu gǔ yuán fēi shí ròu xiāng,kǔ lái xiāng shǔn yì hé xīn。

病后二首

程敏政

淡羹粗饭坐仍眠,百疾交攒废砚田。dàn gēng cū fàn zuò réng mián,bǎi jí jiāo zǎn fèi yàn tián。
造物似教贫未已,迩来并革售文钱。zào wù shì jiào pín wèi yǐ,ěr lái bìng gé shòu wén qián。

四月八日彦夫始生日南山小酌

程敏政

风逼南薰日渐长,祗园嘉会正开祥。fēng bī nán xūn rì jiàn zhǎng,zhī yuán jiā huì zhèng kāi xiáng。
一尊山馆聊相祝,愿子名登选佛场。yī zūn shān guǎn liáo xiāng zhù,yuàn zi míng dēng xuǎn fú chǎng。

梦吉字咏

程敏政

华衮谁堪一字褒,千年惟仰傅岩高。huá gǔn shuí kān yī zì bāo,qiān nián wéi yǎng fù yán gāo。
人生出处从天定,学半工夫莫惮劳。rén shēng chū chù cóng tiān dìng,xué bàn gōng fū mò dàn láo。

梦吉字咏

程敏政

富贵宁论十八公,文章何羡笔花红。fù guì níng lùn shí bā gōng,wén zhāng hé xiàn bǐ huā hóng。
从来天爵高人爵,看子名香月旦中。cóng lái tiān jué gāo rén jué,kàn zi míng xiāng yuè dàn zhōng。

题溪南吴景岑瞻翠卷

程敏政

三十年前晚翠诗,京华无限故园思。sān shí nián qián wǎn cuì shī,jīng huá wú xiàn gù yuán sī。
而今瞻翠开新册,多病何能续旧词。ér jīn zhān cuì kāi xīn cè,duō bìng hé néng xù jiù cí。

题溪南吴景岑瞻翠卷

程敏政

故家乔木翠沉沉,占得溪南十亩阴。gù jiā qiáo mù cuì chén chén,zhàn dé xī nán shí mǔ yīn。
何日涧觞重话旧,听君儿子诵新吟。hé rì jiàn shāng zhòng huà jiù,tīng jūn ér zi sòng xīn yín。

绩溪许生永感卷和康亚卿李太守韵二绝

程敏政

旧田新谷屡经秋,密线轻芸迹尚留。jiù tián xīn gǔ lǚ jīng qiū,mì xiàn qīng yún jì shàng liú。
三尺垄头呜咽水,潺潺流恨几时休。sān chǐ lǒng tóu wū yàn shuǐ,chán chán liú hèn jǐ shí xiū。

绩溪许生永感卷和康亚卿李太守韵二绝

程敏政

日诵遗书立孔墙,蓼莪诗训可曾忘。rì sòng yí shū lì kǒng qiáng,liǎo é shī xùn kě céng wàng。
显扬有业君能尽,会见荒坟草亦香。xiǎn yáng yǒu yè jūn néng jǐn,huì jiàn huāng fén cǎo yì xiāng。

约友人游松萝山

程敏政

松萝山色望中青,云里炊烟鸟外亭。sōng luó shān sè wàng zhōng qīng,yún lǐ chuī yān niǎo wài tíng。
胜日与君先订约,涧觞同泛水泠泠。shèng rì yǔ jūn xiān dìng yuē,jiàn shāng tóng fàn shuǐ líng líng。